Chương 226: Độ Kiếp trung kì

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau


Thấy Minh Lương chân nhân và Ô Không Huyết bắt đầu trực diện tranh phong, Vu Hắc, Minh Thiện chân nhân, Lam Băng chân nhân mỗi người trong lòng đều khẩn trương vô cùng, chăm chú nhìn không chớp mắt.
- Hai người các người muốn giết nhau, thả nương nương của ta ra rồi nói tiếp.
Một đạo âm thanh chứa nộ khí vang lên, người nói là một trưởng lão của Âm Nguyệt cung.
Không chỉ mình hắn, các cao thủ khác của Âm Nguyệt cung cũng đều rất lo lắng.
Âm Nguyệt cung đệ nhất nhân chính là Liên Nguyệt nương nương, nếu như Liên Nguyệt nương nương chết, Âm Nguyệt cung về mặt siêu cấp cao thủ không thể cùng địch nhân cạnh tranh được, điều này Âm Nguyệt cung không thể chấp nhận.
Nhưng lúc này nguyên anh của Liên Nguyệt nương nương đang trong tay Minh Lương chân nhân, với thực lực của Minh Lương chân nhân, sao có thể lo lắng về những tiểu nhân vật Âm Nguyệt cung.
Ô Không Huyết, Minh Lương chân nhân hai người nhìn nhau.
Những người khác cả thở mạnh cũng không dám, sinh mệnh của Liên Nguyệt nương nương đang nằm trong tay Minh Lương chân nhân.
Đám mây huyết hồng sắc từ quanh Ô Không Huyết bắt đầu tràn ngập khắp nơi, huyết tinh khí tức đáng sợ lập tức bao trùm cả Phiêu Miểu điện, đây chính là "Ma Vương" Ô Không Huyết vô địch trong truyền thuyết.
Minh Lương chân nhân toàn thân khí tức ngưng tụ cao độ, bên cạnh thân thể, phảng phất có điểm điểm quang mang lấp lánh.
- Chạy.
Thanh âm của Minh Lương chân nhân đột nhiên vang lên, cả Minh Thiện chân nhân cùng Lam Băng chân nhân rúng động, nhưng nhanh chóng tỉnh ngộ, lập tức theo sau Minh Lương chân nhân phá không bay đi.
Còn nguyên anh của Liên Nguyệt nương nương bị ném trên mặt đất, Liên Nguyệt nương nương thân thể bùng sáng lên, chỉ nghe "Hô…" Thiên địa linh khí hung dũng tụ tập, tiếp đó một nhân ảnh xuất hiện.
Tán tiên chi thân, chỉ cần tiêu hao năng lượng thì có thể tụ tập.
- Ô Không Huyết, Minh Lương chân nhân xông vào địa bàn của chúng ta một cách hỗn láo như vậy, ngươi sao có thể tùy tiện thả hắn đi?
Vu Hắc không bằng lòng nói.
Ô Không Huyết liếc nhìn Vu Hắc một cái, lạnh lùng nói:
- Ồ, có phải ngươi muốn Liên Nguyệt muội tử bị giết?
Nói xong Ô Không Huyết trực tiếp hướng Phiêu Miểu điện đi tới, Liên Nguyệt nương nương sắc mặt trắng bệch, dù đã phục dụng đan dược công lực vẫn đại tổn.
- Vu Hắc đại ca.
Liên Nguyệt nương nương hướng tới Vu Hắc lắc đầu, ra hiệu cho Vu Hắc đừng nói nữa.
Lúc này, một đạo hỏa quang cực tốc bắn tới, phút chốc đã tới Phiêu Miểu điện, người này râu tóc màu đỏ, gương mặt tròn xoe, đôi mắt rất nhỏ, chính là Viêm Ma đệ nhất cao thủ "Hỏa Ma". Nguồn truyện: Truyện FULL
Hỏa Ma thực tế cùng Ô Không Huyết từ Bạo Loạn Tinh Hải quay về, chỉ là Ô Không Huyết lo lắng có thể xảy ra chuyện gì, nên tới Phiêu Miểu điện trước một bước.
Trên đại điện của Phiêu Miểu điện.
Ô Không Huyết không ngờ không giữ chủ vị, hắn chỉ ngồi trên một chiếc ghế dưới Phiêu Miểu điện bế nhãn dưỡng thần. Hỏa Ma ngồi bên cạnh hắn.
Liên Nguyệt nương nương liền ngồi ở chủ vị.
- Các vị.
Liên Nguyệt nương nương nhìn một lượt mọi người bên dưới, ngừng lại trên thân thể Ô Không Huyết một chút.
- Minh Lương chân nhân trực tiếp xâm nhập Phiêu Miểu điện của chúng ta, may mắn cuối cùng Ô Không Huyết tiền bối tới kịp, mới bảo toàn được Phá Thiên đồ. Nhưng bây giờ, có Ô Không Huyết tiền bối ở đây, ta tin rằng phía tu tiên giả tuyệt đối không dám tới Phiêu Miểu điện của chúng ta nữa.
Liên Nguyệt nương nương cương quyết nói, các tán ma cao thủ khác đều gật đầu tán đồng.
Có Ô Không Huyết, trừ khi Minh Lương đầu có vấn đề mới tới.
- Phá Thiên đồ này dù được bảo toàn, nhưng Phá Thiên đồ tổng cộng có ba tấm. Một tấm của Long tộc, một tấm của Tinh Thần các Tần Vũ, một tấm của Long tộc, muốn đọat lấy thập phần khó khăn. Còn tấm của Tinh Thần các Tần Vũ, tuy nhiên sau lưng có tán tiên cao thủ. Nhưng chúng ta bây giờ đã có Ô Không Huyết tiền bối ở đây, chỉ cần Ô Không Huyết tiền bối xuất thủ…

- Ha ha…
Ô Không Huyết đột nhiên cười lớn, Liên Nguyệt nương nương không thể không ngừng nói. Tại trường chúng nhân đều nhìn Ô Không Huyết, không biết tại sao Ô Không Huyết lại cười.
Hoả Ma trái lại tức giận mắng Liên Nguyệt nương nương:
- Liên Nguyệt, Ô huynh là do ta mời đến, sao có thể để ngươi tùy ý sai bảo. Hơn nữa ngươi chẳng lẽ không biết sự lợi hại của cao thủ sau lưng Tinh Thần các đó? Ngay cả phe tu tiên giả cũng phải chịu thiệt thòi. Cao thủ đó làm sao có thể dễ dàng đối phó được?
Viêm Ma môn vốn dĩ cùng với Âm Nguyệt cung không phân cao thấp, nhưng do Âm Nguyệt cung đoạt được Phá Thiên đồ, được Ma đế của Ma giới khen thưởng. Địa vị lập tức tăng lên vượt quá Viêm Ma môn. Hỏa Ma thân là Viêm Ma môn đệ nhất cao thủ đương nhiên đối với Liên Nguyệt nương nương nhìn không thuận mắt.
- Hỏa Ma.
Ô Không Huyết giơ tay ngăn Hoả Ma lại.
- Bản thân Minh Lương cũng chưa xuất thủ để thử nghiệm sự lợi hại của cao thủ Tinh Thần các đó mà đã rút lui luôn. Hắn rút lui, không có nghĩa là ta cũng sợ cao thủ đó. Liên Nguyệt, hành động lần này ngươi an bài, ta trái lại phải xem xem, cao thủ thần bí đó là thần thánh phương nào.
Ô Không Huyết trong mắt quang mang lóe lên, khí thế không tự chủ phát ra, nhất thời mọi người tại trường như nhìn thấy một trận gió tanh mưa máu ngạt thở.
- Tốt, có câu nói này của Ô Không Huyết là đủ. Ma đạo cao thủ chúng ta, sao có thể hèn nhát như lũ tu tiên giả đó.
Liên Nguyệt nương nương hưng phấn nói.
Liên Nguyệt nương nương lập tức bắt đầu chuẩn bị kế hoạch tranh đoạt tấm Phá Thiên đồ của Tinh Thần các.

- Sư huynh, người vừa rồi làm sao lại thả Liên Nguyệt, với thực lực của chúng ta, dù giết Liên Nguyệt, tin rằng Âm Nguyệt cung toàn rút lui cũng không phải việc khó khăn.
Trên đường độn quang quay về, Minh Thiện chân nhân hướng tới sư huynh của hắn hỏi.
Minh Lương chân nhân cười nhạt nói:
- Trong đó nguyên nhân rất nhiều, Liên Nguyệt giết hay không giết đối với chúng ta mà nói ảnh hưởng không lớn, chẳng qua chỉ là một tán ma thập nhất kiếp thôi chứ gì? Hơn nữa, sự tình không đơn giản như ngươi tưởng tượng, ngươi nghĩ lần này Ô Không Huyết, Vu Hắc hai người giúp đỡ phe ma đạo, động cơ thật sự là gì?
- Ha ha… Hơn nữa, với tình của Liên Nguyệt, không thể thỏa mãn với việc có một bức tranh thủy mặc. Bọn chúng chắc chắn thèm muốn một bức nữa, Liên Nguyệt được Ô Không Huyết tương trợ, chắc chắn can đảm đại tăng, nói không chừng có thể sẽ tới Tinh Thần các… Ta phải để cho chúng cảm thụ một lần, thực lực của vị cao thủ thần bí đó.
Minh Lương chân nhân trên mặt vẫn nở một nụ cười nhạt như trước.
- Minh Lương chân nhân.
Lam Băng chân nhân đột nhiên hỏi:
- Huynh thực sự khẳng định, cao thủ sau lưng Tinh Thần các đó có thể kháng cự lại bọn người Ô Không Huyết, nếu như Ô Không Huyết thật sự đoạt được bức thủy mặc đồ đó, tình cảnh của chúng ta chắc chắn không hay.
Minh Lương chân nhân từ tốn thở ra một hơi:
- Nếu như ta tính toán không sai, bọn chúng muốn đoạt bức tranh thủy mặc trong tay cao thủ thần bí đó của Tinh Thần các, căn bản không có khả năng.
Minh Lương chân nhân đoán không sai, những kẻ đó không có khả năng đoạt bức tranh thủy mặc trong tay Lan thúc. Nhưng… Minh Lương chân nhân không biết, Lan thúc đã ròi khỏi, bức tranh thủy mặc đó cũng không có trong tay Lan thúc.
Thậm chí cũng không ở trong tay Tần Vũ, mà ở nơi không ai nghĩ tới là trong tay hoàng đế Tần Chính.
- Bất quá… chúng ta không được có bất kỳ rủi ro. Với công pháp huyền diệu của ta, một khi ẩn tàng khí tức, kể cả Ô Không Huyết cũng chưa chắc phát hiện được ta. Để ta một mình bám theo, các ngươi cùng những người khác bám theo phía sau, một khi bon chúng đoạt được bức tranh thủy mặc. Thì chúng ta sẽ làm "chim sẻ".
"Điểm Tinh quyết" của Minh Lương chân nhân, là một bộ tiên gia mật điển thập phần huyền ảo, toàn thân công lực ngưng tụ thập phần. Không chỉ công kích, bình thường khí tức cũng đã như vậy. Khí tức bắt đầu ngưng tụ thu liễm, với thực lực của Minh Lương chân nhân, cao thủ đồng cấp cũng khó phát hiện ra hắn.
Sau lần giao phong trước, tu ma giả và tu tiên giả nước sông không phạm nước giếng, hai bên đều giữ hòa khí. Tu ma giả lấy Âm Nguyệt cung làm đại bản doanh, tu tiên giả lấy Thanh Hư quán làm đại bản doanh.
Cùng với thời gian, các vị tán tu trong truyền thuyết của từng môn phái đều từ Bạo Loạn Tinh Hải quay về. Cao thủ hai bên đều tăng lên, tự nhiên… kế hoạch của Âm Nguyệt cung cũng bắt đầu tiến hành.
*****
Tại Bằng Ma đảo trong Bạo Loạn Tinh Hải, Tần Vũ cùng hai huynh đệ của mình tiến hành truyền tấn, sau đó Hầu Phí và Hắc Vũ quyết định tới Bạo Loạn Tinh Hải hội ngộ cùng Tần Vũ, Tần Vũ cũng quyết định ly khai Băng Ma đảo gặp hai huynh đệ của mình.
Lúc này, Tần Vũ đang cáo biệt ba vị đảo chủ Băng Ma đảo, cùng với Liên Trùng.
- Tần Vũ tiểu huynh đệ. Đây là "Bằng Ma lệnh" của Băng Ma đảo, lệnh bài này ở Bạo Loạn Tinh Hải cũng có một chút uy tín, nếu như ngươi thấy kẻ nào muốn làm khó. Ngươi chỉ cần đưa ra "Bằng Ma lệnh" này, tin rằng không kẻ nào dám hỗn xược.
Tông Quật lấy ra một khối lệnh bài màu xám đen đưa cho Tần Vũ.
Bằng Ma lệnh?
Bằng Ma lệnh ở trong Bạo Loạn Tinh Hải giống như là một đạo hộ thân phù, dù với thực lực của Tần Vũ không sợ một tán tu bình thường, nhưng thêm một việc không bằng bớt một việc.
- Cảm ơn Tông tiền bối.
Tần Vũ nhận lấy Bằng Ma lệnh.
- Tần Vũ tiểu huynh đệ, ngươi hao phí Sinh Sinh Tạo Hóa đan cứu con ta, dù nói ngươi đã nhận đền đáp. Nhưng chỉ là một khối hạ phẩm nguyên linh thạch… Phu phụ chúng ta cũng không nói nhiều. Nếu như gặp kẻ nào hỗn láo, chỉ cần truyền tấn cho ta. Hai phu phụ chúng ta lập tức tới ngay, trực tiếp giết hắn cho ngươi. Phàm nhân giới này, ngoại trừ Long tộc tộc trưởng, cũng không có người nào có thể ngăn cản phu phụ chúng ta.
Liên Khiếu nhìn Tần Vũ trịnh trọng nói.
Hỗ Nghi thập nhị kiếp tán ma, là Tu La ma đạo cao thủ. Một mình bà ta, cũng chỉ có Ô Không Huyết và một vài người có thể ngang sức, cộng thêm trượng phu của bà ta Liên Khiếu.
Liên Khiếu tuy thực lực hơi yếu, nhưng hai phu phụ cùng một lúc triển khai trận pháp, công lực thậm chí có thể bổ trợ cho nhau. Hai người liên thủ, thực lực mạnh mẽ, Ô Không Huyết mấy người cũng không dám đối đầu.
Đây cũng là nguyên nhân hai phu phụ được gọi là "Tu La song ma".
- Trùng nhi, ngươi thay chúng ta tiễn Tần Vũ tiểu huynh đệ.
Hỗ Nghi nói với nhi tử của mình.
- Vâng, mẹ.
Liên Trùng nhìn Tần Vũ,
- Tần Vũ huynh đệ, chúng ta đi.
Tần Vũ cùng Liên Trùng hai người bay khỏi Băng Ma đảo.
Phi hành theo hướng đông bắc, Tần Vũ cùng Liên Trùng đàm luận, thời gian quen nhau chưa không dài, nhưng giữa hai người thực sự hình thành cảm tình sâu sắc.
Đúng lúc đó-
- Chào, Liên Trùng huynh.
Âm thanh từ xa truyền tới, một đạo thân ảnh bạch y tung bay xuất hiện trước mặt hai người, người đến có một khí chất phóng túng.
- Tiêu Diêu, là ngươi?"
Trên mặt Liên Trùng xuất hiện một tia hỷ sắc.
- Tần Vũ huynh đệ, để ta giới thiệu cho ngươi, đây là Tiêu Diêu đồ đệ của Lưu Vân đảo chủ, con người Tiêu Diêu vô cùng tốt, Tiêu Diêu, đây là…
Tiêu Diêu cười nói:
- Không cần nói ta cũng biết, đây là hảo huynh đệ Tần Vũ của ngươi. Ta tuy ở Lưu Vân đảo, cũng nghe nói ngươi có một hảo huynh đệ, có ơn cứu mạng đối với ngươi.
- Tần Vũ huynh, xin chào, ta là Tiêu Diêu, thích nhất tiêu diêu tự tại chu du bốn phương, kết giao hảo bằng hữu. Từ hôm nay, ngươi cũng tính là hảo bằng hữu của Tiêu Diêu ta.
Tiêu Diêu nhiệt tình nói với Tần Vũ.
Tần Vũ nghe nói, liền chăm chú nhìn người trước mặt.
Chu du bốn phương, kết giao bằng hữu?
- Tiêu Diêu ở Bạo Loạn Tinh Hải hảo hữu chắc rất nhiều, nhìn khí chất người này không phải giống như bọn người âm hiểm.
Tần Vũ cũng nhận hảo ý của người này.
Tần Vũ nhìn Liên Trùng:
- Liên Trùng huynh đệ, ngươi tiễn ta cũng xa rồi, khong cần tiếp tục tiễn nữa.
Liên Trùng rúng động, vỗ vai Tần Vũ nói:
- Hảo huynh đệ, ta biết ngươi nôn nóng gặp hai huynh đệ của ngươi, ta cũng không tiện ngăn cản ngươi, chỉ là sau này có thời gian, nhất định phải tới Băng Ma đảo thăm ta.
- Nhất định.
Tần Vũ gật đầu nói.
- Tần Vũ huynh đệ phải đi à?
Tiêu Diêu ngạc nhiên nói.
Tần Vũ lập tức nói:
- Tiêu Diêu huynh, hai huynh đệ của ta vừa độ qua Cửu cửu trọng kiếp, ta muốn cùng họ gặp mặt. Tự nhiên phải rời khỏi…
- Chúng ta chỉ vừa mới quen biết đã phải chia tay, cái này…
Tiêu Diêu tỏ ra một chút tiếc nuối,
- Thôi không sao, Tần Vũ huynh đệ, chúng ta để lại linh thức ấn ký trên truyền tấn lệnh, nếu như có sự tình gì có thể thông qua truyền tấn lệnh liên hệ.
Tần Vũ gật đầu lấy ra truyền tấn lệnh.

Bạo Loạn Tinh Hải sóng cuộn khắp nơi, Tần Vũ lúc này cưỡi Mặc Kỳ Lân cực tốc lao về hướng đông bắc, hắn biết rõ bây giờ Hầu Phí và Hắc Vũ đang đi tới hướng hắn.
- Phí Phí và Tiểu Hắc độ qua Cửu cửu trọng kiếp, có thể biến hóa thành nhân hình. Cũng không biết bây giờ Phí Phí và Tiểu Hắc trông như thế nào.
Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ.
Tần Vũ không thể thi triển Thuấn Di thuật, chỉ có thể cưỡi Mặc Kỳ Lân phi hành, sau khi Tần Vũ phi hành được gần nửa tháng, Tần Vũ bay tới một địa phương lạnh giá, đương nhiên đối với giá lạnh Tần Vũ không một chút quan tâm, hắn đạt tới tu vi gì chứ?
- Độ Kiếp trung kỳ, ta cuối cùng đạt được Độ Kiếp trung kỳ.
Tần Vũ trên mặt hiện một nụ cười, trong thời gian phi hành này, Thái dương chân hạch trong cơ thể không ngừng luyện hóa tinh thuần, cuối cùng nhất cử đạt được Độ Kiếp trung kỳ.
Bậy giờ, Thái dương chân hạch trong cơ thể Tần Vũ sơ với trước đây lớn hơn rất nhiều, cơ hồ chiếm một phần ba thể tích tinh cầu trong đan điền.
Tiếp tục phi hành…
- Lạnh thật.
Tần Vũ toàn thân không tự chủ được run lên.
Thần thể Tần Vũ đạt tới cảnh giới nào chứ, cả Đại Thành kỳ cao thủ cũng không chắc bì kịp, lúc này thân thể không ngờ cảm thấy giá lạnh, cái lạnh đó cũng có thể tượng tượng được.
- Chủ nhân, nơi này xem ra có cao thủ lợi hại.
Mặc Kỳ Lân nói với Tần Vũ.
Tần Vũ sắc mặt nghiêm túc:
- Ta cũng cảm ứng thấy khí tức cường đại đó, xem ra không chỉ một người.
Lúc này, Tần Vũ tinh thần tập trung cao độ, cẩn thận quan sát mọi thứ chung quanh, nếu như không ảnh hưởng đến hắn, hắn không muốn cùng người khác giao thủ.
Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]