Kinh ngạc, ngây ngốc.
Phe tán tiên trong Thượng Thiên cung, các đại cao thủ Bạo Loạn Tinh Hải, nhóm cao thủ Long tộc, những tuyệt đỉnh cao thủ của phàm nhân giới vào lúc này đều chấn kinh. Không nói nhiều, chỉ một đạo kiếm khí tùy tiện phát xuất vừa rồi đã đủ khiến chúng nhân kinh hãi.
Phương Điền và Tông Quật trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
- Phương Điền, từ lúc nào phàm nhân giới có cao thủ như vậy? Ngươi nhìn thanh kiếm của hắn xem, ta có cảm giác ít nhất là thượng phẩm tiên khí, có khi là cực phẩm tiên khí!
Tông Quật căn bản vô pháp tin rằng phàm nhân giới lại có cao thủ có thể uy hiếp được hắn và Phương Điền.
Phương Điền cũng sửng sốt không thôi.
Lập tức Phương Điền nín lặng, truyền âm nói:
- Tông Quật, ngươi nói xem có thể nào là tiên giới sứ giả không?
- Tiên giới sứ giả?
Tông Quật trong lòng thoáng động. Nguồn truyện: Truyện FULL
Khí tức mà vị lãnh khốc nam tử thần bí đó phát tán ra đích xác có một cỗ tiên gia khí tức, hơn nữa kiếm khí lăng lệ đến cực trí đó lại bức bách được Phương Điền và Tông Quật phải tránh.
Phương Điền trong lúc chấn kinh tự nhiên thu lại Truyền thừa Long châu. Hiện giờ sử dụng Truyền thừa Long châu dù một điểm hiệu quả cũng không có. Minh Lương chân nhân bị Truyền thừa Long châu khống chế cũng hoàn toàn tỉnh lại. Minh Lương chân nhân đột nhiên hồi ức lại cảnh tượng vừa nãy.
- Không hay.
Minh Lương chân nhân đại kinh. Hắn biết bản thân đã bị khống chế, khẳng định đã nói ra bí mật.
Đến khi Minh Lương chân nhân nhìn thấy vị lãnh khốc nam tử thần bí trong đại điện Thượng Thiên cung, thêm nữa vị thần bí nam tử này phát tán ra kiếm khí lăng lệ. Minh Lương chân nhân cảm thấy sợ hãi, đồng thời cũng vui mừng.
- Vãn bối Minh Lương của Thanh Hư quan bái kiến tiên giới sứ giả.
Minh Lương chân nhân lộ vẻ rất thành khẩn.
Chúng tán tiên nhìn về Minh Lương chân nhân, rồi lập tức quay về vị thần bí nam tử cung kính nói:
- Bái kiến tiên giới sứ giả.
Bạo Loạn Tinh Hải ngạc nhiên, Long tộc cũng ngạc nhiên.
Phương Điền và Tông Quật nhìn nhau tịnh không nói câu nào.
Chỉ bằng vào một đạo kiếm khí đó, Phương Điền và Tông Quật biết một điểm, nếu mà dưới tình huống dùng nhân hình, hai người có lẽ phải đem tuyệt chiêu của bản thân thi triển ra hết mới có cơ hội chiến đấu. Nếu muốn thắng vị kiếm tiên thần bí đó, không chỉ phải dùng tuyệt chiêu, đồng thời cũng phải hóa thành bổn thể.
Chỉ là Phương Điền và Tông Quật cảm thấy vị thần bí nam tử trước mặt thâm bất khả trắc, thậm chí có hóa thành bổn thể, đồng thời sử dụng tuyệt chiêu, có thể thắng được hay không cũng khó nói.
- Ta không phải là tiên giới sứ giả.
Nam tử lãnh khốc quét mắt nhìn chúng nhân một cái rồi lạnh lùng nói.
Nhưng Tần Vũ phía sau Tông Quật trong mắt lại có một vài tia tiếu ý.
Tiên giới sứ giả?
Bất quá đó chỉ là kiếm tiên khôi lỗi của mình mà thôi.
Kiếm tiên khôi lỗi, là do đích thân Lan thúc tự luyện chế ra. Cả thân thể là dùng một loại tài liệu đặc thù luyện chế mà thành, cứng rắn dẻo dai vô cùng. Thanh tiên kiếm kia cũng có thể so bì được với cực phẩm tiên khí. Có thể nói… kiếm tiên khôi lỗi toàn thân có thể tính như cực phẩm tiên khí, nếu lấy cứng chọi cứng không có cái gì có khả năng gây thương hại cho kiếm tiên khôi lỗi.
Nhưng để công kích cần phải có năng lượng của "cực phẩm nguyên linh thạch".
Lúc này một tia linh thức của Tần Vũ dung nhập bên trong kiếm tiên khôi lỗi, lời nói của kiếm tiên khôi lỗi chính là do Tần Vũ khống chế.
- Sứ giả đại nhân, tiên giới tiền bối không phải đã nói qua. Sứ giả là kiếm tiên, tuy nhãn lực vãn bối không ra gì, nhưng vãn bối cũng nhìn ra được tiền bối là kiếm tiên. Hơn nữa tiền bối xuất một kiếm có thể bức bách Phương Điền và Tông Quật, vãn bối tin rằng cả phàm nhân giới tuyệt đối không có người như vậy.
Minh Lương chân nhân lo lắng nói.
Minh Lương chân nhân căn bản nghĩ không ra, vì sao "tiên giới sứ giả đại nhân" lại không thừa nhận mình là sứ giả.
- Ta là kiếm tiên Lan Phong, Phương Điền và Tông Quật đạo hữu trong tình huống ở nhân hình chưa chắc bằng ta. Nhưng khi biến thành bổn thể, ta nếu muốn thắng hai vị đạo hữu cũng cực kỳ khó khăn.
Kiếm tiên khôi lỗi đạm nhiên nói. Thực tế thì đó là lời của Tần Vũ.
Từ một góc độ khác mà nói, kiếm tiên khôi lỗi có thể coi như phân thân của Tần Vũ.
Phương Điền và Tông Quật trong lòng đột biến.
Vị thần bí kiếm tiên đó quá mạnh, bọn họ hai người đều cảm thấy trong tình huống nhân hình có lẽ thắng không được hắn, chỉ có biến thành bổn thể may ra mới có thể so sánh. Không ước hẹn Phương Điền và Tông Quật có một tia hảo cảm đối với vị thần bí kiếm tiên này.
Người đó đã xưng hô bằng đạo hữu, Phương Điền và Tông Quật bọn họ tự nhiên cũng không muốn tùy tiện có địch nhân này.
- Lan Phong huynh, tại hạ Tông Quật, không tưởng được ở phàm nhân giới lại có cao thủ như Lan Phong huynh, nhưng ta cũng thật thấy kỳ quái. Theo như ta suy đoán, Lan Phong huynh ít nhất cũng là kiếm tiên. Ta đối với thực lực của cấp này cũng có tự tin. Nếu chỉ là thập nhị kiếp kiếm tiên, ta tin tưởng tất thắng.
Tông Quật cười nhẹ nói.
Lan Phong gật đầu đáp:
- Đúng, tại hạ chính là nhất cấp kim tiên, đột phá lên nhị cấp kim tiên cũng không còn xa nữa.
Tông Quật và Phương Điền hiểu ra.
- Ồ.
Phương Điền cười nói,
- Lan Phong huynh, tại hạ Phương Điền. Không trách vừa rồi ta và Phương Điền dùng yêu thức căn bản tra không ra thực lực của Lan Phong huynh. Kiếm tiên là tiên nhân có công kích lực mạnh nhất trong tiên giới. Nhưng nếu tiên nhân đồng cấp, cũng không có khả năng cản ta. Nguyên lai Lan Phong huynh chính là kiếm tiên nhất cấp kim tiên, luận bổn thân thực lực, có lẽ tương đương với ta.
Tông Quật cũng gật đầu, kiếm tiên, chính là tiên nhân có công kích lực mạnh nhất.
Thập nhị kiếp siêu cấp thần thú, cũng là cửu cấp thiên tiên siêu cấp thần thú, so với kiếm tiên nhất cấp kim tiên, chỉ cách biệt có một cấp.
Kiếm tiên công kích lực mạnh nhất, nhưng siêu cấp thần thú càng mạnh hơn. Chỉ luận bổn thân thực lực, cửu cấp thiên tiên siêu cấp thần thú và nhất cấp kim tiên có lẽ cách nhau không nhiều.
Nhưng…
Vũ khí của Lan Phong trước mặt quá tốt. Tiên kiếm trên người có lẽ là cực phẩm tiên khí. Về mặt vũ khí đã chiếm ưu thế, điều này khiến cho Phương Điền và Tông Quật có vài phần cố kỵ với Lan Phong.
- Kim tiên!
Chúng tán tiên đều chấn kinh. Án theo đạo lí thập nhị kiếp tán tiên một khi lĩnh ngộ được tầng cuối cùng thì sẽ trực tiếp phi thăng, đến tiên giới liền trở thành kim tiên.
- Lan Phong huynh, ta có vài vấn đề không biết Lan Phong huynh có thể giải trừ nghi hoặc hay không?
Phương Điền cười nhẹ hỏi.
- Mời nói.
Kiếm tiên Lan Phong gật đầu.
- Theo như ta biết, kim tiên nói chung đều ở thượng giới, không biết Lan Phong huynh tại sao lại còn ở phàm nhân giới. Điều này thực làm Phương Điền nghĩ nát óc cũng không ra.
Phương Điền lộ vẻ rất nghi hoặc, hắn thực sự nghi ngờ.
Tông Quật, các đại cao thủ Bạo Loạn Tinh Hải, Long tộc cao thủ, tán tiên cao thủ đều nhìn về Lan Phong.
Bọn họ cũng thấy kì quái, kim tiên sao có thể đến được phàm nhân giới?
Đã không phải là tiên giới sứ giả, hắn làm thế nào tồn tại ở phàm nhân giới?
Phía sau Tông Quật, Tần Vũ cũng đang cẩn thận cân nhắc vấn đề này, tự nhiên kiếm tiên Lan Phong cũng giả trang thành bộ dạng trầm ngâm. Qua giây lát, kiếm tiên Lan Phong thở dài một tiếng nhìn về Minh Lương.
- Minh Lương.
Lan Phong lên tiếng.
Minh Lương khi biết Lan Phong không phải là tiên giới sứ giả trong lòng thất vọng. Nhưng dù thế nào đối phương cũng là kim tiên, Minh Lương liền khom mình trả lời:
- Tiền bối có chuyện gì vậy?
- Minh Lương, vừa nãy ngươi đoán ta là tiên giới sứ giả, là vì ta có năng lực bức lùi Phương Điền và Tông Quật huynh. Nhưng ta muốn nói cho ngươi… cao thủ phàm nhân giới căn bản không ít như ngươi tưởng tượng. Cũng như ta biết, có hai ba người còn mạnh hơn ta, thậm chí một người trong đó, có lẽ chỉ một chiêu là kích bại được ta.
Phương Điền và Tông Quật chấn kinh.
Tất cả tán tiên, cao thủ Bạo Loạn Tinh Hải, cao thủ Long tộc, cũng đều chấn kinh.
Một câu nói đó đã mang đến sự bất ngờ thực là quá lớn.
Án chiếu theo Lan Phong kiếm tiên đã nói, ở phàm nhân giới còn có cao thủ lợi hại hơn nữa. Phương Điền và Tông Quật bọn họ trong quá khứ tự nghĩ mình là vô địch đều chỉ là sói đêm tự cao (ý là: ếch ngồi đáy giếng).
Chỉ là Tần Vũ lén cười thầm.
- Đều bị ta lòe hết, tạo ra một vài cao thủ không tồn tại hí lộng các người một lần này, thế cũng tốt, để các người biết làm người không thể quá ngông cuồng khoa trương được.
Sau khi Tần Vũ nói ra câu đó, trong lòng tự nhiên có một kế sách liên hoàn.
Đặc biệt là nghe thấy Minh Lương chân nhân nói có tiên giới sứ giả, Tần Vũ càng kiên định hơn với kế sách trọng yếu đó. Đồng thời Tần Vũ trong lòng thấy vui và may mắn với quyết định vừa nãy của bản thân khi sử dụng kiếm tiên khôi lỗi.
- Nhưng các vị tạm thời hãy yên tâm, cao thủ đạt đến cấp bậc kim tiên đều ở một địa phương tại phàm nhân giới. Địa phương này thập phần khó ra ngoài, ta cũng là nhờ vào tài nghệ trận pháp cũng như thực lực kinh nhân của sư huynh mới có thể ra được.
Lan Phong cười nói.
Phương Điền và Tông Quật thấy trong lòng nhẹ đi.
Cao thủ đều ở một nơi nào đó, giống như bị vây khốn tại địa phương thần bí.
Hiện giờ cao thủ ra được, ít nhất có Lan Phong và sư huynh của Lan Phong.
- Phương Điền huynh, Tông Quật huynh, Phá Thiên đồ này tạm thời ta thu giữ. Vì Phá Thiên đồ này đối với ta cũng có một vài điểm hữu dụng, tốt rồi, ta tạm li khai trước, chư vị muốn làm gì, xin tiếp tục.
Kiếm tiên Lan Phong vừa nói xong, cả người liền biến mất trong hư vô.
Phương Điền và Tông Quật nhìn nhau gượng cười.
Muốn làm gì, xin tiếp tục?
Còn có thể tiếp tục sao?
- Tông Quật, hôm nay xuất hiện vị Lan Phong siêu cấp cao thủ, điều đó cho ta thấy ở phàm nhân giới có một địa phương thần bí. Nơi đó có một vài cao thủ cực kỳ lợi hại. Nhưng những cao thủ đó do bị trận pháp cấm chế nên rất khó ra ngoài.
Phương Điền truyền âm nói.
Tông Quật cũng gật đầu truyền âm đáp:
- Có lẽ như vậy.
Phương Điền hốt nhiên trong lòng máy động, truyền âm nói:
- Tông Quật, ngươi lúc trước không phải là đã nói Lan tiền bối của Tinh Thần các rất lợi hại sao? Hơn nữa Chu Thiên Tinh Thần đại trận của Tinh Thần các lợi hại vậy, còn có… như Lan Phong đó nói, hắn có một sư huynh, sư huynh hắn thực lực và tài nghệ trận pháp đều cực kỳ lợi hại. Ngươi nói xem, sư huynh hắn có phải chính là người được gọi là Lan tiền bối của ngươi hay không? Xét cho cùng hai người đều có chữ "Lan".
Tông Quật trong lòng cũng chấn động.
Rất có đạo lí.
Lan Phong tự nói là nhờ vào "tài nghệ trận pháp cũng như thực lực kinh nhân của sư huynh" mới có thể ra ngoài. Thực lực kinh nhân, Tông Quật cũng đã tự thân cảm thụ qua thực lực của Lan tiền bối, đích xác là vô cùng kinh nhân. Tông Quật tin rằng, Lan tiền bối muốn giết hắn, Tông Quật căn bản không có chút lực lượng phản kháng nào.
Về tài nghệ trận pháp, Tông Quật tuy chưa thấy qua, nhưng phòng ngự đại trận của Tinh Thần các cũng đã chứng minh tài nghệ trận pháp của Lan thúc.
- Rất có khả năng.
Tông Quật trả lời.
Đột nhiên -- --
Phương Điền và Tông Quật đều nhìn về Tần Vũ.
Nếu Lan Phong đó là sư đệ Lan tiền bối của Tinh Thần các, Tần Vũ, Hầu Phí bọn họ có lẽ biết Lan Phong.
- Hai vị tiền bối, có chuyện gì mà nhìn vãn bối như vậy?
Tần Vũ trong lòng nghi hoặc.
Không lẽ đã bị bọn họ phát giác ra chuyện gì, cũng có thể là… trong lời nói của mình vừa nãy đã gợi ý cho bọn họ đoán ra? Kiếm tiên khôi lỗi, Tần Vũ cố ý gọi tên là "Lan Phong", nói nhiều đến vậy, cái gì mà tài nghệ trận pháp, cái gì mà thực lực kinh nhân, tất cả đều chỉ là mưu kế thôi.
- Tần Vũ, Lan Phong đó không phải là sư thúc của cậu chứ?
Tông Quật hỏi.
Tần Vũ liền vui mừng: thành công!
Tần Vũ ngoài mặt bộ dạng nghi hoặc:
- Sư thúc? Không biết nữa, nói thật ta đối với tông phái mình tịnh không rành rẽ lắm. Đối với sư tôn, ta cũng chỉ gặp qua một lần, ngược lại Lan thúc và ta thời gian gặp nhau lại nhiều hơn.
- Hầu Phí?
Tông Quật nhìn về Hầu Phí.
Hầu Phí cũng lắc đầu:
- Không biết, ta chỉ biết sư tôn Lan thúc của ta, còn sư huynh đệ của sư tôn, một người cũng không biết.
Tông Quật và Phương Điền nhìn nhau, thay vào đó càng tăng tin tưởng vào phán đoán trong lòng.
Nơi có môn phái đệ tử đến sư thúc sư bá cũng không nhận biết người nào, thậm chí không thấy qua.
Vừa nãy Lan Phong đã nói, người ra ngoài cực ít, đại bộ phận đều bị khốn trong địa phương thần bí. Như thế nghĩ cũng hợp tình hợp lý. Nói không chừng Lan Phong này cũng chỉ vừa từ địa phương thần bí đó thoát ra, do đó Tần Vũ và Hầu Phí đều không nhận biết Lan Phong.
- Tông tiền bối hỏi điều này để làm gì, không lẽ Lan Phong thực sự là sư thúc của ta?
Tần Vũ hỏi ngược lại.
Tông Quật cười nhẹ:
- Ta chỉ là đoán thế mà thôi, sự tình này không cần phải hỏi nhiều.
Phương Điền tức thì nhẹ nhìn qua chúng tán tiên một cái, rồi nói với Tông Quật:
- Tông Quật, hiện nay Phá Thiên đồ đã bị Lan Phong huynh lấy đi, tiếp tục ở lại một điểm hữu dụng cũng không có. Không bằng… chúng ta trước tiên hãy ly khai?
- Nói có lý.
Tông Quật gật đầu.
Tông Quật đồng thời phẩy tay một cái giải trừ cấm chế trong người Minh Lương chân nhân. Trong mắt Tông Quật căn bản không thèm giết Minh Lương chân nhân.
Lập tức, Tông Quật và Phương Điền hô gọi nhân mã của mình để chuẩn bị li khai, tuy nhiên lúc này -- --
Không gian thiên địa rất đột ngột bắt đầu rung động lên. Một cỗ rung động kịch liệt từ trên trời truyền xuống, nó làm cho cây cối trong phương viên vài ngàn dặm gãy đổ, không khí thậm chí hóa thành âm ba cực tốc công kích, ngẫu nhiên còn có tiếng nổ.
Giữa thiên không, xuất hiện một khu vực dạng gió lốc xoáy.
- Không gian chấn động mạnh mẽ quá.
Phương Điền rất kinh ngạc. Dù hắn và Tông Quật giao thủ dẫn tới không gian đứt gãy, cũng không có không gian chấn động như thế này. Nó thực quá khủng bố.
Minh Lương chân nhân lập tức trong lòng kích động.
Vừa rồi bị áp bức, bị Tông Quật, Phương Điền hai người tùy ý khống chế sinh tử, Minh Lương chân nhân buồn bực muốn chết. Hiện giờ tiên giới sứ giả cuối cùng đã đến, tán tiên bọn hắn có thể đứng lên được rồi, không cần phải úy kỵ Long tộc và Bạo Loạn Tinh Hải nữa.
- Chư vị, cùng ta lên nghênh tiếp tiên giới sứ giả.
Thanh âm Minh Lương chân nhân văng vẳng vang lên khắp Thượng Thiên cung.
Tức thì tán tiên từ lục kiếp trở lên bên trong Thượng Thiên cung từng người vui sướng bay tới, tiên giới sứ giả a, đây nhất định là cao thủ lợi hại. Có tiên giới sứ giả chống đỡ, bọn họ không cần phải quá thu mình ẩn nấp nữa. Đồng thời các tán tiên từ lục kiếp trở lên tự xếp thành hai hàng bay lên không trung, yên tĩnh chờ đợi tiên giới sứ giả hạ phàm.
Phương Điền và Tông Quật nghe thấy lời của Minh Lương chân nhân liền biến sắc.
Tiên giới sứ giả?
Không tưởng được trong các sứ giả của thượng giới, tiên giới sứ giả lại là người đầu tiên hạ phàm.