Tần Vũ cảm thấy đau đầu, Phí Phí vốn là một kẻ có tính cách cứng đầu khó bảo. Cao thủ trước mắt hiển rõ thập phần mạnh mẽ, dù là ba người hợp lại cũng không chắc có thể thắng được, nhưng Hầu Phí lại cuồng ngạo như vậy... Bất quá, Tần Vũ tịnh không có nói nhiều, chung quy mình còn có Thanh Vũ tiên phủ. Man Càn lạnh mặt nhìn Hầu Phí, Hầu Phí tức thì chằm chằm nhìn lại Man Càn, không chút nhượng bộ.
- Tốt, tốt, quả nhiên là có ngạo khí, xứng đáng là Hỏa Tình Thủy Viên.
Man Càn hốt nhiên cười lớn.
Hầu Phí, Tần Vũ, Hắc Vũ đều rất kinh ngạc. Tại phàm nhân giới này, người có thể nhận ra bản thể của Hầu Phí tịnh không nhiều, nhưng Man Càn lại dễ dàng nói ra. Hơn nữa, lúc này xung quanh chúng nhân còn xuất hiện cấm chế, làm cho phàm nhân bên ngoài căn bản không nghe thấy lời nói chuyện của họ.
Tần Vũ đứng lên, nhẹ cười nói:
- Man Càn huynh, ta giới thiệu cho huynh, đây là nhị đệ ta Hầu Phí. Nhị đệ ta cứng đầu khó bảo, Man Càn huynh cũng không cần quá để ý làm gì. Đây là tam đệ ta Hắc Vũ, tính cách nó so với nhị đệ ta còn lãnh đạm hơn.
- Ồ!
Man Càn ánh mắt lóe sáng, kinh ngạc nhìn về Hắc Vũ. Lần này, Man Càn nhìn mất một lúc, nghi hoặc:
- Thần thú? Từ khi nào thần thú phi cầm lại có loại hình dạng như ngươi vậy, không lẽ ngươi là một loại biến dị?
- Không biết!
Hắc Vũ mồm nặn ra hai từ đó.
Man Càn liền cười:
- Thú vị lắm!
Man Càn đột nhiên nhìn Tần Vũ, cười nói:
- Ngươi là nhân loại nhỉ, không ngờ ngươi có thể làm cho Hỏa Tình Thủy Viên cùng với một thần thú đến cả ta cũng nhìn không ra nhận làm đại ca, thực là khiến ta kinh ngạc.
- Tại hạ Tần Vũ, chỉ là một tu chân giả mà thôi.
Tần Vũ cười nhẹ nói.
Man Càn gật nhẹ đầu, sau đó nhìn qua đám Sử Tín tứ đại linh thú, rồi lập tức nhìn Tần Vũ nói:
- Tần Vũ huynh đệ, ta thực là bội phục đó, không ngờ có thể khiến bốn thần thú nguyện ý làm linh thú. Bất quá, bốn trung cấp thần thú này có thể đi theo cùng với Hầu Phí, thiết nghĩ bọn chúng cũng nhận được tu luyện công pháp không tồi nhỉ, đó cũng coi như là phúc phần của bọn chúng.
Man Càn hiển nhiên biết rất rõ đẳng cấp thần thú của Hầu Phí.
- Các vị đều sử dụng truyền tấn lệnh, đem truyền tấn lệnh của ngươi đưa cho ta. Đến sau này nếu có chuyện gì, hay có phiền phức gì thì có thể tìm ta. Ta nghĩ có sự tình gì xảy ra ở phàm nhân giới, căn bản ta có thể giải quyết được.
Man Càn cười rất chân thành.
Tần Vũ trong lòng cảm thấy bất ngờ.
Kỳ thực đại hán ngăm đen trước mắt tuy khiến cho người khác một khí thế nặng nề, mặt lạnh lại thì phi thường khủng bố, nhưng Man Càn đó khi cười lên lại tạo ra cho người khác một cảm giác tin tưởng.
"Người này trời sinh làm kẻ thống soái" Tần Vũ trong lòng phán định.
Lạnh tức thì khiến người úy kỵ, cười lại làm người không thể không tin tưởng, nhân vật như vậy, Tần Vũ cũng mới lần đầu được gặp. Dù là Hầu Phí, hay là Hắc Vũ cũng đều thuộc một loại khá cô ngạo.
Tần Vũ đương nhiên vui vẻ kết giao bằng hữu, lập tức liền cùng Man Càn lưu lại ấn kí linh thức của nhau.
- Tần Vũ huynh đệ, Hầu Phí, Hắc Vũ, hiện giờ ta có chuyện quan trọng phải đến Đằng Long đại lục, tạm thời chia tay với các ngươi ở đây. Nếu có cơ hội, các ngươi có thể thông qua truyền tấn lệnh tìm ta.
Man Càn nhìn về Tần Vũ ba người nói, đồng thời giải trừ cấm chế xung quanh.
Tần Vũ lập tức đứng lên nói:
- Có cơ hội nhất định sẽ lại tụ họp với Man Càn huynh.
Hầu Phí và Hắc Vũ cũng đứng lên, bọn họ cảm thấy đại hán ngăm đen trước mắt cũng xứng đáng để kết giao.
- Cáo từ.
Man Càn chắp tay, rồi lập tức li khai khỏi tửu lâu, chỉ nháy mắt cả người liền biến mất trong mắt chúng nhân. Cũng không biết là hắn Thuấn Di hay là thi triển thần thông gì khác.
"Không tưởng được ở Tiềm Long đại lục cũng có thể gặp cao thủ thâm bất khả trắc như vậy." Tần Vũ trong lòng thầm thở dài.
- Chủ nhân, mới rồi hán tử đó đã nói gì với các người?
Mặc Kỳ Lân truyền âm nói, Sử Tín ba huynh đệ cũng nghi hoặc nhìn qua.
Vừa rồi Man Càn thi triển cấm chế, để cho Man Càn và Tần Vũ ba người đàm thoại, Sử Tín tứ đại linh thú căn bản không có nghe được.
- Không có gì, tốt rồi, chuẩn bị về vương phủ.
Tần Vũ đạm nhiên nói, tứ đại linh thú lập tức không hỏi thêm nữa.
Lập tức chúng nhân quay về vương phủ.
"Tán ma nhất phương tụ tập chỗ này? Ba bức Phá Thiên đồ, Long tộc có một, tán ma có một, còn một bức thì căn bản cả mục tiêu cũng tìm không ra. Sứ giả Long tộc và Long tộc tộc trưởng sở hữu cực phẩm yêu khí, muốn đối phó bọn chúng tuy là không khó nhưng cũng rất phiền hà, còn bên tán ma thì giản đơn hơn." Man Càn nhìn Âm Nguyệt sơn mạch khổng lồ, trong lòng đang thầm tính toán.
Âm Nguyệt sơn mạch, tán ma vài vạn, tu ma giả phổ thông có hơn vài chục vạn, đó là các nhân vật đến từ các tu ma tông phái. Hiện giờ do Huyết ma Đỗ Trung Quân tọa trấn, toàn bộ tán ma nhất phương sĩ khí tăng lên rất nhiều.
Chỉ hai ba bước chân, Man Càn đã đến phạm vi Âm Nguyệt cung.
- Người nào?
Một tán ma bảo vệ bên ngoài Âm Nguyệt cung hét lên.
Man Càn chỉ là lướt nhìn tán ma đó một cái, đồng tử tử sắc quang mang lưu chuyển, lập tức khuôn mặt của tán ma đó ngây dại. Man Càn tựa như đang ở hoa viên sau nhà vậy, trực tiếp bước vào Âm Nguyệt cung.
Tán ma canh gác đó sau một lúc mới tỉnh lại: "Vừa rồi có chuyện gì vậy, ngủ gật sao? Ta là một tán ma mà lại ngủ gật?"
Nghĩ đi nghĩ lại, tán ma đó vô luận thế nào cũng không thể nhớ ra vừa rồi rút cục đã phát sinh chuyện gì.
Man Càn nhẹ nhàng tiến lên. Trên đường đi có nhiều tán ma chào hỏi Man Càn, những tán ma đó cũng nghĩ hắn là ma đạo cao thủ nào đó.
Chỉ có vài tán ma canh gác tiến hành chất vấn Man Càn, sau khi bị hắn nhìn nhẹ một cái, những tán ma này từng người liền giống như mất hồn, ngoan ngoãn để hắn đi qua. Cứ thế, Man Càn trực tiếp đi vào Huyết Ma điện, hạch tâm cung điện của Âm Nguyệt cung hiện nay.
- Huyết ma điện? Một kẻ nhất cấp ma vương cũng xưng là Huyết ma, chỉ ở phàm nhân giới mới văn vẻ uy phong được mà thôi.
Man Càn đứng bên ngoài Huyết Ma điện thản nhiên cười.
Thanh âm Man Càn tịnh không lớn, nhưng những người xung quanh và bên trong Huyết Ma điện đều là cao thủ, hiển nhiên tất cả bọn họ đều nghe thấy thanh âm đó, bao gồm cả vị ma giới sứ giả trong Huyết Ma điện, Huyết ma Đỗ Trung Quân.
- Ngang nhiên dám ở bên ngoài Huyết Ma điện hỗn xược!
Cùng với một tiếng hét giận dữ, một đạo quang mang huyết hồng sắc bắn tới Man Càn.
- Thập nhị kiếp tán ma, cút đi!
Man Càn lắc đầu cười một tiếng.
Một cái phẩy tay.
Chỉ một cái phẩy tay của Man Càn, dù đã có cực phẩm ma khí khiến thực lực đại tăng, Ô Không Huyết miệng vẫn phun tiên huyết, cả người vô lực nặng nề rơi xuống Huyết Ma điện, sau đó ngã lăn ra đất. Bọn người Liên Nguyệt nương nương, Vu Hắc vốn định chạy lại để chuẩn bị xuất thủ, thấy vậy liền sợ đến nỗi không dám động đậy.
Lão thiên, cả Ô Không Huyết thực lực gia tăng vài lần cũng không chịu nổi một chiêu, người trước mắt mạnh quá sức tưởng tượng.
- Kẻ nào ở bên ngoài làm ầm ỹ vậy, muốn tìm chết sao?
Thanh âm bạo ngược của Huyết ma Đỗ Trung Quân vang lên, một đạo quang mang huyết hồng sắc bỗng nhiên xuất hiện ở bên ngoài đại điện Huyết Ma điện.
Huyết ma Đỗ Trung Quân mấy ngày này sống trong tôn sùng kính trọng, được vô số tán ma ca ngợi, tự nhiên cũng có một khí thế của kẻ bề trên. Cặp mắt hung hãn của Huyết ma Đỗ Trung Quân lộ xuất hồng quang, nhìn về hán tử ngăm đen dám lớn lối bên ngoài Huyết Ma điện.
- Ngươi... ngươi là Man Càn? Man Càn, không ngờ là ngươi!
Đỗ Trung Quân rất sửng sốt.
- Ồ, ta tưởng Ma giới sẽ phái xuất ai, hóa ra là ngươi. Cũng không lạ, tinh anh nhất cấp ma vương của Ma giới chỉ có vài kẻ, ngươi cũng tính là không tồi.
Man Càn trên mặt có một nét cười nhạt.
Đỗ Trung Quân hai mắt sáng lên:
- Không tưởng được a, Yêu giới tẩu thú nhất tộc không ngờ sẵn sàng phái ngươi đi, bọn họ không lo lắng ngươi có thể chết trong Nghịch Ương cảnh sao. Nếu mà ngươi chết đi, đối với tẩu thú nhất tộc là một đả kích trầm trọng a.
- Không có thực lực, chết cũng không oán ai được.
Man Càn thản nhiên nói.
- Quả nhiên được tôn là siêu cấp thần thú mạnh nhất trong các siêu cấp thần thú của tẩu thú nhất tộc, xem ra chỉ có Tử Đồng Ngưu ma vương ngươi là được trời sinh cho năng lực thống soái. Bằng lòng để ngươi hạ phàm, Yêu đế thực là rộng rãi.
Huyết ma Đỗ Trung Quân cũng không thể không cảm thán, hắn thân là tinh anh được Huyết Ma đế xem trọng, đối với những tinh anh nhân vật của Yêu giới cũng có hiểu biết.
Ở yêu giới mỗi siêu cấp thần thú đều được quý trọng vô cùng, phái một siêu cấp thần thú hạ phàm, thực là khủng bố. Hơn nữa, Tử Đổng Ngưu ma vương còn được tôn xưng là kẻ vũ lực mạnh nhất trong các đại siêu cấp thần thú.
- Liên Nguyệt, mau chuẩn bị yến tiệc, ta phải cùng Man Càn huynh vui vẻ uống một chầu.
Đỗ Trung Quân quay sang Liên Nguyệt nương nương bên cạnh nói.
- Vâng, Huyết Ma tiền bối!
Liên Nguyệt nương nương khá nhanh trí, Man Càn đó có lẽ chính là yêu giới sứ giả, hơn nữa có vẻ như vũ lực đặc biệt mạnh, thậm chí còn khiến Đỗ Trung Quân bất tri bất giác rơi vào thế yếu.
- Không biết Man Càn huynh có nể mặt ta hay không?
Đỗ Trung Quân cười nói.
- Đương nhiên nể.
Man Càn cười nhạt nói.
Nếu mà có thể không động thủ thì tốt, thực ra Man Càn cũng không thích phải động thủ. Man Càn thân là siêu cấp thần thú hạ phàm, tất nhiên Yêu đế cấp cho hắn những bảo bối quý giá. Xét cho cùng, dù là Yêu đế cũng không dám tùy ý để một siêu cấp thần thú Tử Đồng Ngưu ma vương bị chết. Hơn nữa, Man Càn thập phần tự tin, vô luận là thực lực bản thân, hay là các loại vũ khí chiến giáp, tuyệt đối hắn đều trội hơn tất cả các sứ giả khác.
Đương nhiên Man Càn cũng biết, mỗi sứ giả đều có một vài tuyệt chiêu, nếu qua thực liều mạng, hắn dù có giết được đối phương cũng sẽ phải thụ thương. Bởi vậy, có thể không cần động thủ là chuyện tốt nhất.
Trên tửu yến.
- Nào, Man Càn huynh, cạn chén này.
Huyết ma Đỗ Trung Quân nâng chén cười ha ha.
- Cạn!
Man Càn cũng không từ chối, đợi rượu qua tam tuần, Man Càn đặt chén rượu xuống nói:
- Đỗ Trung Quân, lần này ta đến chỗ ngươi, thiết nghĩ mục đích ngươi cũng đã nghĩ ra. Ta hỏi ngươi, Phá Thiên đồ đó có thể để mang bao nhiêu người đi vào Nghịch Ương cảnh, đừng nói dối, từ chỗ người khác biết ta cũng có thể được những tin tức này.
Nói dối ?
Siêu cấp thần thú Tử Đồng Ngưu ma vương thân là một loại siêu cấp thần thú làm Tiên giới, Ma giới sợ nhất. Với tính khí phi thường rộng rãi, hắn đối với ngươi thân thiện, cũng là phúc khí của ngươi. Nếu ngươi dám lừa dối, Tử Đồng Ngưu ma vương phẫn nộ điên cuồng lên, sẽ khiến ngươi biết thế nào gọi là "trâu điên".
- Phá Thiên đồ trừ người sở hữu, còn có thể để năm kẻ khác cùng vào.
Đỗ Trung Quân không chút giấu giếm.
- Nói như vậy thì bức Phá Thiên đồ của ngươi có phần cho sáu người vào. Ừm…để ba trong số đó cho ta, ngươi thấy thế nào?
Man Càn không nói lời thừa, trực tiếp đi vào vấn đề chính.
Đỗ Trung Quân nín thinh.
Quá tham lam, một hơi đòi tới ba người.
- Ừm...không lẽ Đỗ Trung Quân ngươi nghĩ rằng lời đề nghị của ta có gì không đúng?
Man Càn hỏi lại.
Đỗ Trung Quân trong lòng nảy ra một ý nghĩ: "Siêu cấp thần thú hạ phàm, cực phẩm yêu khí khẳng định là có, nói không chừng…với địa vị đặc thù của siêu cấp thần thú, tẩu thú nhất tộc sợ Man Càn chết, rất có thể sẽ đem một kiện hạ phẩm thần khí trân quý ban cho hắn, điều này cũng rất khó nói."
Đỗ Trung Quân hiểu rất rõ ràng, dù cho Man Càn không có hạ phẩm thần khí, chỉ có cực phẩm yêu khí, Đỗ Trung Quân hắn cũng tuyệt đối không thể đối địch.
Siêu cấp thần thú vũ lực mạnh nhất trong các siêu cấp thần thú, được tôn là vũ lực tối cường. Thực lực của Tử Đồng Ngưu ma vương nhất cấp yêu vương, Đỗ Trung Quân không thể sánh bằng được.
- Không ý kiến, đương nhiên là không ý kiến.
Huyết ma Đỗ Trung Quân cười nhẹ, nói tiếp:
- Đi vào Nghịch Ương cảnh không phải là nhiều người thì tốt, trọng yếu chính là cao thủ. Tán ma nhất phương bọn ta chỉ mình Ô Không Huyết còn có một vài trợ thủ, những người khác đến đó cũng chỉ là nhận lấy cái chết mà thôi. Phần ba người đó sẽ cấp cho Man Càn huynh, ta rất vui đổi lấy tấm nhân tình này a.
Man Càn cười nâng chén nói:
- Đây là tạ ơn Đỗ huynh, nào, chúng ta uống.
Chỉ sau hai ba câu nói, Đỗ Trung Quân vốn kiêu căng ngạo mạn là thế, đã phải đem phần ba người của Phá Thiên đồ cấp cho Man Càn.
Lúc trước Tần Đức, Tần Phong bọn họ từ Tinh Thần các gấp rút quay về, rồi sau đó đã đoàn tụ với Tần Vũ. Nguồn: http://truyenfull.vn
Ban đầu tán tiên nhất phương và tán ma nhất phương ở Tiềm Long đại lục tranh đoạt Phá Thiên đồ, làm cho Tần vương triều tử vong quá nghìn vạn. Bất quá, quân đội may mắn không có tổn thất nào, do đó Tần vương triều chỉ cần dời đô và an bài cho những người dân chịu tai ương, tịnh không có tổn thất nào quá lớn.
Gần đây, Tần Vũ đang ở Vân Vụ sơn trang, nơi cư trú thuở thiếu thời.
Nhìn con đường trên ngọn Đông Lam sơn, Tần Vũ nhớ lại ngày xưa, lúc tiến hành cực hạn huấn luyện đã không ngừng chạy trên con đường đó. Nhớ đến mỗi ngày ngâm trong Ôn tuyền, nhìn những túi cát, đồng nhân ở luyện công trường, ngoài ra còn có những khối đá xanh... Hồi ức lại cuộc sống lúc nhỏ, hắn thấy cảm giác vô cùng kì diệu.
- Phụ vương, đại ca, nhị ca, các người hãy yên tâm. Cửu Cửu trọng kiếp tuy là nguy hiểm, nhưng con cũng có không ít bảo vật, độ qua Cửu Cửu trọng kiếp tịnh không phải là không thể. Hơn nữa, dù có thất bại thì tu tán tu cũng được mà.
Trên Vân Vụ sơn trang, Tần Vũ đang cùng người thân cáo biệt.
- Vũ nhi, phải nhớ kỹ, lúc độ kiếp nếu thực chống không lại, hãy tu luyện tán tu. Con đừng sính cường, biết chưa?
Tần Đức thêm một lần nữa nhắc nhở.
Dù là tâm lý của Tần Đức có vững vàng đến đâu, nhưng khi biết nhi tử của mình độ Cửu Cửu trọng kiếp cực kỳ nguy hiểm, cũng không thể không có lo lắng.
- Được rồi, phụ vương, đại ca, nhị ca, Phong bá bá, Từ thúc…con phải đi đây, mọi người cũng không cần phải tiễn đưa nữa.
Tần Vũ quay đầu nhìn về Mặc Kỳ Lân:
- Tiểu Mặc, ngươi là tam kiếp tán yêu, sau này ngươi có thể an tĩnh tu luyện, bảo hộ gia tộc Tần thị của ta. Nếu phụ vương ta truyền tấn cho ngươi, hi vọng ngươi có thể xuất thủ tương trợ.
Mặc Kỳ Lân gật đầu nói:
- Yên tâm, chỉ với việc chủ nhân các người truyền công pháp tu luyện cho ta, cũng đủ để cho ta vì các người mà ra sức. Không phải chỉ là tám chín nghìn năm sao, chỉ cần có ta ở đây, đừng mong có người thương hại được người thân của người.
Tần Vũ gật đầu, sau đó nhìn về phía những người thân của mình:
- Mọi người đừng nhìn con như vậy, không phải là con đi vào chỗ chết đâu, cũng không phải là đi rồi không về. Được rồi, không nói nữa, Phí Phí, Tiểu Hắc, chúng ta đi.
Tần Vũ lúc này chịu không nổi nỗi niềm chia ly, lập tức thân hình di động một cái, trực tiếp phá không mà đi. Hầu Phí, Hắc Vũ và tam đại Huyền Băng sư thú cũng nối tiếp rời Vân Vụ sơn trang bay đi.
Tần Đức, Tần Phong, Tần Chính, Phong Ngọc tử... tất cả bọn họ nhìn đám người Tần Vũ hóa thành một điểm ở ngang trời, trong lòng thầm thì chúc phúc.