Yên ổn xuyên suốt một đường, mặc dù phát huy của Phong Hoa vẫn mắc phải một số lỗi nhỏ, nhưng dù sao cũng không ảnh hưởng đến đại cục, một đường chiến đấu coi như thuận lợi.
Giẫm đạp lên thi thể chúng tiểu quái cùng BOSS một và hai, đội năm người cuối cùng cũng tới được vườn hoa phía sau tòa thành đổ nát.
Vườn hoa sau tòa thành đổ nát này trông cũng khá được, mà kẻ đang đợi năm người ở đấy chính là BOSS cuối của phó bản, kẻ thống trị Vùng Đất Lưu Lạc – Toya.
Cho dù quá trình trước đó hoàn toàn không mắc sai lầm nào, nhưng chỉ mình BOSS cuối Toya này cũng đủ để ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng.
Suy cho cùng, BOSS Toya này sở hữu rất nhiều kỹ năng, là một tên quái thai tổng hợp đủ nghề.
Kỹ năng càng nhiều thì có thể lựa chọn càng nhiều đấu pháp khác nhau. AI (trí tuệ nhân tạo của hệ thống) cũng sẽ tùy theo phán đoán mà chọn ra phương thức đáp lại, Toya là một trong những NPC hiếm khi không bị cố định cách đánh. Mỗi lần đánh nhau với Toya đều có thêm trải nghiệm mới, còn thời gian có thể đánh bại Toya lại phải xem vận may, xem biểu hiện của tên này khi ra sân.
Đối mặt với tên nhóc như vậy, ít ra cũng bớt được việc trao đổi chiến thuật, đây chính là một nơi để thử thách sự ứng biến của người chơi.
Năm người đến vườn hoa rồi cũng không hề dừng lại, vừa thấy Toya đã vọt ngay lên.
Bố trí cho từng người thật ra không khác mấy lúc mới vào phó bản.
Phong Sơ Yên Mộc với Phong Hoa là hai chức nghiệp công kích xa, vừa vào đã đứng lên một đài cao. Phong Sơ Yên Mộc nhấc pháo ra ngay một phát Pháo Chống Tăng, bóc tem quái vô cùng nhanh gọn.
Giữa khói thuốc đạn bom, Toya dùng tiếng phổ thông đúng chuẩn chửi lớn hai câu rồi vọt đến. Cả người mặc bộ đồ da đỏ rực, ở eo treo tòn ten sợi xích sắt, một đầu tóc dài sặc sỡ màu sắc. Toya này trông chẳng giống kẻ thống trị Vùng Đất Lưu Lạc gì mà lại giống trẻ trâu manh động hơn.
Thân hình Toya vừa lao ra khỏi màn khói đạn thì lập tức run lên, là Thuật Phân Thân. Thân giả ở lại dụ người chơi, người thật xuất hiện đột ngột phía sau Phong Sơ Yên Mộc.
Theo cách giải nghĩa của hệ thống về kỹ năng Thuật Phân Thân, mục đích thật sự khi thi triển kỹ năng này chính là để thân giả thu hút sự chú ý của kẻ địch, người thật lại lén ám sát mục tiêu khác.
Nhưng dựa vào cách giải nghĩa của người chơi thì đây chính là kỹ năng để dịch chuyển tức thời tới bên mục tiêu thù hận, là một kỹ năng lợi hại.
Phong Sơ Yên Mộc đứng ở trên cao như không hề biết gì, Phong Hoa đứng đối diện đã sốt ruột định nhắc nhở. Nhưng còn chưa kịp mở miệng thì đã nghe thấy tiếng nã súng vang lên, phía dưới Quân Mạc Tiếu đã chỉnh Ô Thiên Cơ sang hình thái súng ống, dùng Súng Nòng Xoay bắn về phía Toya trên cao.
Toya đang chuẩn bị công kích Phong Sơ Yên Mộc lập tức bị những viên đạn bắn tới ghim lại không thể động đậy, Phong Sơ Yên Mộc bấy giờ mới xoay người lại sử dụng ngay kỹ năng treo lơ lửng Bạt Kích của bậc thầy pháo súng, pháo cầm tay vừa va chạm đã hất Toya rơi xuống đài cao, cô lại lấy ra một khẩu súng máy hạng nặng, bắn điên cuồng về phía Toya đang rơi xuống.
Họng Súng Nòng Xoay của Quân Mạc Tiếu cũng chuyển động theo hướng Toya rơi xuống, chỉ thấy súng của cả hai ra bắn ra hai đường đạn nghiêng, như đang dẫn dắt Toya về đất mẹ thân yêu.
Sự phối hợp thành thạo của hai người, Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn đã sớm nhìn quen không có gì bất ngờ. Nhưng đối với Phong Hoa, hắn không thể chứng kiến chỉ với ba lượt phó bản hôm qua, lúc này nhìn thấy chỉ biết trợn mắt há mồm. Nếu hắn ta không quá kinh ngạc, là một nghề chuyên tấn công xa, đáng ra lúc này cũng nên nổ súng bắn theo mới đúng.
Đương nhiên, dưới tình huống mục tiêu chuyển động nhanh như hiện tại, thì vẫn phải bàn đến vấn đề kỹ thuật bắn của hắn ta có chuẩn hay không.
Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn không cần nhắc nhở, sớm đã đứng vững ở vị trí, Quân Mạc Tiếu và Phong Sơ Yên Mộc thay nhau bắn tỉa vừa vặn để Toya rơi vào giữa hai người. Đường Nhu không đợi Toya rơi xuống đất đã thi triển Viên Vũ Côn, thanh trường mâu Xích Nguyệt trong tay Hàn Yên Nhu hóa thành một mũi nhọn đỏ, chuẩn xác găm vào người Toya, tiếp theo lại vung mạnh một cái, hung hăng nện Toya đo đất.
“Công kích, đừng ngẩn ra ” Diệp Tu lúc này chợt lên tiếng nhắc nhở Phong Hoa.
Phong Hoa như vừa tỉnh mộng, vội vàng rút súng thi triển kỹ năng với Toya.
Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn đánh Toya một hồi rồi vội vàng nhảy ra, đương nhiên trốn tránh sóng địa chấn mà phần lớn BOSS khi đứng dậy đều gây ra.
Toya đứng dậy trực tiếp phi thân lên, đạp một cước về phía Hàn Yên Nhu. Nhưng không đợi cú đá tới nơi, một quả cầu năng lượng đúng lúc bay đến trước mặt nó, chạm vào Toya rồi nổ mạnh khiến nó bị hất ngược lại trên đất.
Đại Bác.
Có thể sử dụng đương nhiên chỉ có bậc thầy pháo súng của Tô Mộc Tranh. Phong Sơ Yên Mộc lúc này đang ngưng tụ ánh sáng, chuẩn bị tung tiếp kỹ năng Pháo Laser. Toya bị hất ngược lại cũng trở nên nhanh trí hơn, một cái Chịu Thân đã tránh được cú ngã sấp này. Lăn người bật dậy rồi lập tức đá vòng đáp trả, đây là kỹ năng dạng Thể Thuật của riêng thiện xạ, Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn đang bước nhanh đuổi theo nên không phòng bị kịp, hai người bị đá cho lảo đảo.
Có điều kỹ năng này cũng không gây cưỡng chế ngã xuống đất, hai người dựa vào thao tác mà ổn định được cơ thể trong nháy mắt. Lúc này Diệp Tu đột nhiên điều khiển quân Mạc Tiếu xông đến, rút kiếm chém ngay Vỡ Núi Kích. Toya vừa mới đá xong đang chuẩn bị đứng thẳng thì lại bị chém cho gập cả người. Pháo Laser của Phong Sơ Yên Mộc đúng lúc bắn ra, Toya lại bị lăn lông lốc trên mặt đất.
Sóng xung kích khi đứng dậy.
Vậy mà Quân Mạc Tiếu không hề lui lại, rút kiếm dùng Đỡ Đòn chặn sóng xung kích. Trong lúc bị trượt ngược về sau cũng ra ngay chiêu Rút Đao Trảm, đường kiếm lóe lên, Toya lại lần nữa trúng chiêu.
Rút Đao Trảm có thể không đánh ngã đối phương, nhưng một kiếm này cũng đủ khiến Toya lảo đảo. Nó lập tức phi thân lên tung ra một cước, kỹ năng Đá Lốc Xoáy của nhà quyền pháp.
Đáng tiếc chân ẻm ngắn mà mâu của Quân Mạc Tiếu lại dài, sau khi Ô Thiên Cơ chuyển sang hình thái chiến mâu liền ra chiêu Viên Vũ Côn đập cho Toya lăn ngã lại ra đất.
Dù sao kinh nghiệm của Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn còn khá nông cạn. Kỹ năng của Toya lại rất phức tạp, tính chất hơi giống tán nhân. Ngay cả những tuyển thủ chuyên nghiệp của Vi Thảo khi đánh nhau với tán nhân cũng phải chần chừ vì quá nhiều kỹ năng, Toya này tuy không khoa trương như tán nhân, nhưng cũng đủ khiến Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn thường xuyên không phản ứng kịp.
Ví dụ như cú đá trước đó, cả hai đều trúng chiêu.
Nhưng Diệp Tu thì khác, kỹ năng của Toya tuy rằng lai tạp, nhưng vẫn nằm trong phạm vi kỹ năng mặc định của Vinh Quang, kỹ năng nào mà Diệp Tu chẳng thuộc làu làu. Kinh nghiệm của hắn, sức phán đoán của hắn thể hiện trọn vẹn lúc này.
Hơn nữa Quân Mạc Tiếu lại là tán nhân có nhiều kỹ năng hơn cả. Kỹ năng của Toya tuy nhiều, nhưng Diệp Tu vẫn có thể tìm ra phương pháp đáp trả, không có người chơi bình thường nào lại có sẵn ưu thế này. Mỗi một nghề bình thường đều có phong cách riêng, có điểm mạnh, điểu yếu. Ví dụ như bậc thầy pháo súng, công kích cao, cự ly tấn công xa nhất, nhưng về mặt cận chiến lại khá tệ hại, gần như chả có kỹ năng gì, không nghĩ biện pháp kéo dài khoảng cách thì chết chắc.
Tán nhân bao quát kỹ năng của 24 chức nghiệp, tuy đều là kém nhất, nhưng có xa có gần, phong cách khác biệt nhau. Đối mặt với bất kỳ tình huống gì cũng có kỹ năng thích hợp để lựa chọn. Tuyệt đối không bị yếu thế khi đánh cùng kẻ có kỹ năng phức tạp như Toya.
Toya bị áp chế
Đây là chuyện không thể tưởng với một đội phó bản bình thường, mỗi lần tên Toya đổi kỹ năng đều ấm ĩ đến mức mọi người mệt mỏi. Kỷ lục của phó bản này cao hay thấp còn phải xem tâm trạng của nó.
Nhưng bấy giờ, ở trong đội ngũ của Diệp Tu, Toya lại như mãnh thú bị nhốt trong lồng, nanh vuốt ngày thường của nó có sắc bén cỡ nào, lại không hề hiệu quả vào lúc này.
Có điều thành phần phối hợp trong trận này lại thiếu sót rất nhiều. Bấy giờ Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn rõ ràng không theo kịp tiết tấu của Diệp Tu nữa.
Biến hóa của Toya vẫn rất nhiều, chẳng qua Diệp Tu theo kịp nó, có thể khắc chế biến hóa của nó. Nhưng với người khác, đây là một trận chiến có trình độ phức tạp, bọn họ không có sẵn kinh nghiệm và năng lực phán đoán, đương nhiên không thể bắt kịp mà phối hợp. Lúc này Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn lúng túng chẳng kém Phong Hoa bao nhiêu. Chỉ biết ngây ngốc tấn công không ngừng mà thôi.
Người duy nhất có thể ăn khớp với Quân Mạc Tiếu, chỉ còn mỗi Tô Mộc Tranh. Tuy kinh nghiệm và lực phán đoán của cô không bằng Diệp Tu, nhưng thứ cô có chính là sự quen thuộc với Diệp Tu.
“Anh ta...... quả nhiên có đôi khi không dùng hết sức mình......” Đường Nhu cảm khái, cảm giác không theo kịp tiết tấu làm cô cảm thấy rất thất bại. Ba lần phó bản hôm qua, Diệp Tu cũng không tỏ ra khí thế áp bách như vậy, tất cả mọi người dựa vào phản ứng của từng người để phát huy. Nhưng hôm nay, Diệp Tu bùng nổ mọi mặt, khiến bọn họ cứ như đang diễn trò.
Bấy giờ trong lòng Đường Nhu chỉ có một câu hỏi, hồi mà Diệp Tu PK đánh bại cô, Diệp Tu có dùng hết sức mình hay không?
Cuộc chiến cũng không phải diễn ra trong trầm lặng, dù rằng kỹ năng của Quân Mạc Tiếu còn nhanh hơn tiết tấu của Toya, phần lớn thời gian không kịp nói gì. Nhưng tới những chỗ có thể kịp thời nhắc nhở mọi người, Diệp Tu sẽ nói vài lời để tất cả chú ý, có điều, rất ít.
“Chú ý, sắp máu đỏ ” Như bây giờ, Diệp Tu vẫn nghiêm túc nhắc nhở.
Ai nấy cũng không có phản ứng gì, máu đỏ thì máu đỏ, chẳng lẽ còn đối phó không nổi ư?
Đúng như dự đoán, Toya tăng tốc độ tấn công khi máu đỏ cũng không gây phiền phức gì, vẫn chỉ bị Diệp Tu áp chế, từ đấy suy ra, Diệp Tu áp chế Toya trước đấy, hiển nhiên chưa phải cực hạn, không thì lúc Toya bạo kích, sao hắn vẫn có thể nâng cao lên chứ? Cực hạn của cái thằng này rốt cuộc ở đâu?
Đường Nhu có chút mờ mịt, nhưng Bánh Bao Xâm Lấn lại không phát hiện được những chi tiết đó. Từ đầu đến cuối vẫn kêu đánh hô giết, cần phối hợp cậu sẽ phối hợp, không phối hợp sẽ tự mình làm bừa, với cậu, có thế nào đi nữa, trò chơi luôn rất thú vị.