Diệp Tu có thể bình tĩnh, nhưng thế giới thì không. Tiến vào Thần Chi Lĩnh Vực là việc lớn, là việc lớn mà hệ thống đã thông báo. Khu 10 thông báo, Thần Chi Lĩnh Vực cũng sẽ hiện thông báo.
Ở khu 10, thông báo như thế là lần đầu tiên, hơn nữa trong một khoảng thời gian ngắn chắc chắn sẽ không xuất hiện lần hai. Nhưng bởi vì khu 10 có nhiều người mới, khái niệm về Thần Chi Lĩnh Vực, trước đó bọn họ cũng không tự mình tiếp xúc với nhiệm vụ khiêu chiến biến thái kia nên không hiểu mấy, thành thử không chấn động lắm. Trong mắt họ, việc Quân Mạc Tiếu làm được chỉ giống như việc tạo ra kỷ lục phó bản mới.
Mà ở bên Thần Chi Lĩnh Vực, lại gây nên tiếng dội rất lớn.
Thần Chi Lĩnh Vực tiếp nhận nhân vật đến từ khu 10, trên thông báo đã ghi rõ người đến từ khu nào. Khu 10, hai chữ kia, trong nháy mắt chói lóa y như Quân Mạc Tiếu. Thần Chi Lĩnh Vực là nhóm lão làng, tất nhiên hiểu rõ trình độ của người chơi khu 10 mới mở được hai tháng sẽ như thế nào, thời điểm này có thể tiến vào Thần Chi Lĩnh Vực, tuyệt đối là một loại kỷ lục.
Cũng may danh tiếng của Quân Mạc Tiếu mấy ngày nay cũng đủ lớn, nhiều người đã sớm chuẩn bị tâm lý, nên không ai bất ngờ lắm. Có điều, luôn sẽ có vài người không nhạy không rõ nguyên cớ, lúc này nhìn thấy thông báo người chơi từ khu 10 tiến vào Thần Chi Lĩnh Vực, liền trực tiếp điên cuồng.
Mà Diệp Tu ngay trong tích tắc mới bước vào Thần Chi Lĩnh Vực cũng nhận được vô số tin tức từ hệ thống. Những người chơi nhiệt tình ở Thần Chi Lĩnh Vực chờ người nổi tiếng sắp tới này đã nhiều ngày. Lúc nhìn thấy thông báo, có không ít người muốn thêm bạn tốt, tò mò, quỳ lạy, mượn sức, nguyên nhân nào cũng có.
Diệp Tu có thân thiện đến mấy cũng không thể đối phó hết chừng ấy. Phải biết rằng Thần Chi Lĩnh Vực chứa rất nhiều nhân vật của chín khu trước, tổng nhân số còn hơn cả một khu. Hơn nữa Quân Mạc Tiếu lại còn là nhân vật mới nổi mà mọi người đều biết, nên số yêu cầu kết bạn trong tích tắc này cũng đủ trở thành kỷ lục. Muốn trả lời từng yêu cầu một cách thuyết phục, thì đúng thật là việc chỉ có người máy mới làm được.
Không để ý đến mấy yêu cầu đó, Diệp Tu nhìn tọa độ lúc này của Quân Mạc Tiếu, xác nhận vị trí một chút. Tiến vào Thần Chi Lĩnh Vực, ở trong game chỉ nhìn như một hồi dịch chuyển, nhưng thực tế lại là một lần trao đổi số liệu. Nhân vật tiến vào Thần Chi Lĩnh Vực cũng không có nơi sinh cố định. Chẳng qua Thần Chi Lĩnh Vực được mở hồi năm khu đầu, lúc ấy cấp bậc cao nhất trong Vinh Quang là 55. Khu vực ngoài cấp 55 chưa mở, cho nên nơi sinh ngẫu nhiên khi được chuyển vào Thần Chi Lĩnh Vực về sau vẫn là khu vực dừng chân cấp 55 này.
Lúc này Diệp Tu đang xem xét chung quanh, nhìn cảnh tượng trái phải, đại khái biết rõ mình đang ở đâu.
Nơi đây tuy là khu vực cấp 55, kém xa cấp bậc 70 của đám người Thần Chi Lĩnh Vực, nhưng lại chẳng thấy hoang vắng chút nào. Trang bị cấp thấp, ngoại trừ vài món trang bị có tác dụng phụ đặc biệt còn chút giá trị, đương nhiên không được phần lớn người chơi cấp 70 chú ý. Nhưng vật liệu sẽ không quan tâm cấp bậc thế nào, bất kể là trang bị cao cấp tự chế bởi hệ thống chỉnh sửa trang bị, hay những trang bị yêu cầu trong các kỹ năng sinh hoạt trong game, đều sẽ thường xuyên cần dùng tới một ít vật liệu cấp thấp. Hơn nữa càng là vật liệu cấp thấp, nhu cầu về số lượng sẽ càng lớn, cho nên mặc dù là khu vực cấp 55, nhưng có không ít nhân vật chuyển động mọi nơi.
Diệp Tu đương nhiên không vội vã chạy theo điều này, luyện cấp vẫn là điều cốt yếu hiện nay của hắn. Chẳng qua Quân Mạc Tiếu mới cấp 50, ngay cả phó bản cấp thấp nhất Thần Chi Lĩnh Vực cũng không vào được. Thậm chí nhiệm vụ cũng không thể làm, giống nhau là vì không đủ cấp bậc yêu cầu. 5 cấp này, Diệp Tu chỉ có thể dựa vào phương pháp luyện thô lỗ nhất là giết quái, hơn nữa còn là vượt cấp giết quái.
Tất nhiên, chuyện vượt 5 cấp đánh quái không phải việc khó với Diệp Tu. Có điều, thứ uy hiếp nhất ở Thần Chi Linh Vực không phải NPC, mà là game thủ. Chém người ở đây không cần lý do, muốn chém thì chém, hỗn loạn đến rối mù.
Thần Chi Linh Vực và khu thường thuộc hai cách chơi khác nhau, như server PVE và server PVP vậy. Người chơi có thể tự do lựa chọn, phía trò chơi không bắt buộc, còn vì bảo đảm tính giải trí của những người không thích Thần Chi Linh Vực mà chưa từng lơi là chuyện mở rộng các trò giải trí sau khi max cấp ở khu thường. Nên mới có chuyện hàng loạt người chơi từ chối Thần Chi Linh Vực, an nhàn giải trí ở khu thường.
Bất kể thế nào, Thần Chi Linh Vực vẫn là một nơi hấp dẫn. Tại đây sản xuất những vật liệu, trang bị cao cấp hơn khu thường, hệ thống có cập nhật nội dung gì, sự chênh lệch này vẫn luôn duy trì. Do đó, nhiều người chạy tới Thần Chi Linh Vực kiếm chút trang bị, vũ trang đã mới chạy về khu thường diễu võ dương oai. Mấy thằng như vậy tất sẽ bị ăn chửi, càng về sau càng bị mọi người đả đạo. Game thủ Thần Chi Lĩnh Vực khinh bỉ, người chơi khu thường thù hằn, thêm hướng phát triển của dư luận, ngày nay loại người này giảm đáng kể.
Thế nhưng, mấy thằng hèn chẳng bao giờ diệt sạch được, hiện khu 10 chưa xuất hiện loại người này, cũng bởi chưa ai lết qua được Thần Chi Lĩnh Vực. Đổi sang khu khác, chỉ cần lưu ý tin diễn đàn, thường sẽ thấy những bài post trừng trị đám này.
Chuyện quan trọng của Diệp Tu hiện giờ là luyện cấp, sau khi biết rõ mình ở nơi nào, hắn cũng không chần chừ mà cày cú ngay.
Khu vực cấp 55 quả thực có người, nhưng không nhiều mấy. Diệp Tu biết Quân Mạc Tiếu đang hot nhường nào, không muốn thu hút đám đông, bèn cố gắng tránh né, tìm một nơi không người đánh quái, an tâm luyện cấp.
Đang cày cú, chợt có người xuất hiện từ một phương hướng, Diệp Tu ban đầu không để ý, sau nhìn thấy có hai người đang đâm thẳng về phía mình, lập tức cẩn thận đề phòng ngay, thoáng lắc người đã trốn ra sau một bức tường, rồi sau đó khẽ thao tác hé ra chút góc nhìn, trông về phía hai nhân vật kia.
“Ha ha ha, chú em sợ đến thế cơ à?” Đâu đấy chợt truyền đến tiếng cười của Trần Quả.
Diệp Tu quay đầu nhìn cô bảo: “Không thể khinh thường.”
“Tin chị, không có việc gì đâu.” Trần Quả nói.
“Sao chị biết?” Diệp Tu nói xong, vô tình nhìn về phía màn hình Trần Quả, tức thì câm nín ngay.
Quả nhiên không có việc gì, bởi vì trong số hai người đang đến, một người chính là Trục Yên Hà của Trần Quả.
Cuối cùng hai bên cũng gặp mặt trong trò chơi, Trần Quả thoáng kích động, nói thế nào, đây cũng là siêu đại thần mà mình hâm mộ, tuy hiện tại vì gần quá nên lòng hâm mộ tuột hơi dữ.
“Sao không chấp nhận yêu cầu thêm bạn của chị hả?” Có thể nói chuyện với đại thần bằng giọng điệu trách cứ, Trần Quả vô cùng sung sướng.
“Thêm thế nào đây?” Diệp Tu đáp rồi mở yêu cầu thêm bạn của mình, chỉ thấy cửa sổ hệ thống tin tức trên màn hình spam hàng loạt yêu cầu xin thêm bạn, thanh chuyển động bên cạnh cửa sổ đang nhanh chóng biến ngắn, số lượng xin thêm bạn liên tục thay đổi.
“Cậu hot thật đấy.” Trần Quả vãi mồ hôi.
Diệp Tu bất đắc dĩ, tiện tay bấm một phát quét sạch tất cả yêu cầu.
“Thế cậu thêm chị, rồi chị thêm lại cậu là được.” Trần Quả nói xong, kết quả hồi lâu không thấy đáp lại, ngoảnh nhìn Diệp Tu đang im lặng ngồi đó, ngơ ngác nhìn màn hình. Trần Quả nhìn sang màn hình máy tính thử, cửa sổ tin tức bất động, cả trò chơi cũng chết đứng.
“Lag... Lag rồi?” Trần Quả dùng giọng điệu không thể tin nổi. Với điều kiện kỹ thuật hiện nay, “lag” dần bị mọi người quên mất. Mà ngay hôm nay, Diệp Tu chỉ định loại bỏ tất cả yêu cầu, ai ngờ gây đứng máy, số tin phải lớn đến chừng nào chứ? Làm máy tính không thể xử lý trong khoảng thời gian ngắn luôn.
“Chờ chút đi…” Dù sao Trần Quả cũng là sếp sòng tiệm net, hiểu kha khá về máy tính, giờ nhìn nó như bị hư thật ra chỉ tạm đứng mà thôi, hệ thống bận xử lý câu lệnh kia mà không bận tâm những lệnh khác. Thật ra nó vẫn đang chạy, chẳng qua vì quá chuyên tâm nên không để ý thứ gì khác.
Diệp Tu đành phải chờ đợi, từ màn hình Trần Quả, hắn trái lại nhìn thấy Trục Yên Hà và một pháp sư chiến đấu tên Lâm Sơn Thủy đến bên cạnh mình.
Diệp Tu từng nghe Trần Quả giới thiệu cậu pháp sư chiến đấu kia. Là người trốn cùng khi cô rời khỏi Gia Thế. Nghe bảo kỹ thuật còn kém hơn Trần Quả, chỉ là chơi bời trong game, không ôm hy vọng gì quá lớn vào chiến đội.
“Xem đi, thằng chả đó, lag rồi, chờ chút.” Diệp Tu nghe thấy Trần Quả đang nói chuyện với Lâm Sơn Thủy.
“Nó biết tui là ai hả?” Diệp Tu hỏi.
“Ờ, chị nói nó rồi.” Trần Quả gật đầu. Từ hồi Lâm Sơn Thủy dứt áo ra đi khỏi Gia Thế cùng cô, quan hệ cả hai thân thiết hơn nhiều. Chuyện mình đang kết bè với Diệp Thu, Trần Quả từng lén kể cho Lâm Sơn Thủy nghe. Lâm Sơn Thủy cũng là fan não tàn của Diệp Thu, tất nhiên rất giật mình, sớm ngóng trông cơ hội tiếp xúc trực tiếp. Hôm nay nghe bảo nhân vật của đại thần sắp vào Thần Chi Lĩnh Vực, bèn chạy theo Trần Quả tới đây. Ai dè thấy nhân vật của đại thần bị lag. Sự hâm mộ lại tăng thêm.
Đúng là đại thần! Chuyện “lag” này đã bao năm chưa nghe qua rồi? Đại thần quả không phải dạng vừa.
Diệp Tu ngồi không đó gần 5 phút, màn hình đột nhiên lóe sáng, những tin trước đấy bị hủy sạch. Nhưng Diệp Tu lại nhanh chóng phát hiện tin mới tới nữa, hẳn nhiên vẫn còn người chơi xin thêm bạn. Sao Diệp Tu có thể để bi kịch tái diễn? Bùng cháy tốc độ tay, nháy mắt thiết lập thành từ chối tất cả yêu cầu xin thêm bạn, giờ mới thở phào một hơi.
“Lâm Sơn Thủy.” Trong trò chơi, Trần Quả chính thức giúp hai người giới thiệu.
“Ai-đồ!” Lâm Sơn Thủy không đợi Trần Quả giới thiệu Diệp Tu đã rống thật to.