Nghe câu nói này của cô, Mục Cảnh Thiên cười lên, nheo đôi mắt lại, “Có phải tôi muốn gì cô cũng đồng ý?”Tại sao sau khi nghe xong câu nói này, trong lòng Hạ Tử Hy có chút chấn động, cô có cảm giác câu nói này, có chút mờ ám.
Mục Cảnh Thiên rốt cuộc muốn gì, cô không biết, chỉ biết người này vào giây phút này giống như một nhân vật có dã tâm bí ẩn, khiến người khác khó lòng nắm bắt được.
“Anh! câu nói này của anh có ý gì?” Hạ Tử Hy hỏi lại, không biết vì sao, khi cô hỏi câu hỏi này, trong lòng có chút chột dạ.
“Có ý gì? Đến lời nói của tôi có ý gì, cô nghe cũng không hiểu vậy mà còn dám đến đây xin tôi?" Mục Cảnh Thiên cười chế giễu.
Trong khoảnh khắc, Hạ Tử Hy không biết phải nói gì mới đúng.
Đáng tiếc, hiện tại Mục Cảnh Thiên đang nắm quyền chủ động, cô cũng không còn cách nào khác.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến Đô Đô chỉ vì chút chuyện cỏn con này mà phải ngồi tù, cô có chút không chấp nhận được, ngoài ra cô luôn có cảm giác chuyện này có liên quan đến cô.
Mục Cảnh Thiên chắc chắn đang giúp Lăng Tiêu Vân báo thù.
Lúc này Hạ Tử Hy chỉ có thể nghĩ ra được lý do này! Nghĩ như vậy, Hạ Tử Hy liền nói, “Được, anh cứ nói điều kiện của anh!”Câu trả lời của Hạ Tử Hy đã sớm nằm trong dự tính của Mục Cảnh Thiên, nhưng hắn không thể ngờ được cô lại chịu thỏa hiệp nhanh đến như vậy.
Hoặc có thể nói, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Hạ Tử Hy là một người phụ nữ thông minh, hiểu rõ điều kiện một khi quá thời hạn chỉ càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Suy nghĩ trong chốc lát, Mục Cảnh Thiên từ từ nói, “Đã suy nghĩ kĩ rồi sao?”" Tất nhiên, với loại người như Mục tông, chỉ cần không đạt được mục đích chắc chắn sẽ không từ bỏ, tại sao tôi không nhân cơ hội này mà đồng ý chứ?" Hạ Tử Hy nói.
Câu nói này, Mục Cảnh Thiên nghe vào không có chút cảm giác như cô đang khen hắn.
Nhưng mà cũng không thể phủ nhận, sự thật chính là như vậy!“Thật ra, cũng không có chuyện gì khó, chỉ là hiện tại trong tay tôi đang có một dự án khá “bỏng tay”, có chút khó giải quyết, Hạ tiểu thu nước ngoài nhiều năm, tôi tin cô có đủ năng lực để xử lý vấn đề này!” Mục Cảnh Thiên nói.
Vừa dứt lời, Hạ Tử Hy có chút không tin vào tai mình, “Chỉ như vậy?”“Đúng vậy, nếu không, cô nghĩ tôi muốn như thế nào?” Nghe ra giọng điệu khó có thể ngờ được của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên có chút châm chọc nói.
Hạ Tử Hy "! " từng câu từng chữ của Mục Cảnh Thiên thâm sâu khó đoán như vậy, ai có thể đoán được anh ta thật sự nghĩ gì?Có điều như vậy cũng tốt!“Được, tôi đồng ý với anh, cũng hi vọng anh giữ lời hứa, bãi bỏ khiếu nại đối với Đô Đô!” Hạ Tử Hy trả lời.
Nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhếch môi cười, “Hạ tiểu thư, lời này đừng nói chắc nịch như vậy, chỉ cần có hoàn thành được việc này, tôi mới xem xét đến việc bãi bỏ khiếu nại!" Mục Cảnh Thiên nói.
“Anh! " Hạ Tử Hy nhíu mày.
“Nhưng cô yên tâm, tôi tạm thời sẽ không kiện cô ta, cô ta cũng sẽ không cần ngồi tù.
" Mục Cảnh Thiên nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy mới có thể yên tâm một chút.
Hiện tại cũng chỉ còn cách này.
Có thể khiến Mục Cảnh Thiên chịu nhún nhường, dường như là một chuyện không thể nào.
“Được! Một lời đã định!” Hạ Tử Hy nói.
“Một lời đã định!” Mục Cảnh Thiên cũng nhẹ nhàng đáp ứng, sau đó nói, “Hoan nghênh Hạ tiểu thư ngày mai quay trở lại làm việc!” Vừa dứt lời Mục Cảnh Thiên liền lập tức cúp điện thoại.
Nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại cả nửa ngày, đôi mắt sâu thẳm của Mục Cảnh Thiên hơi nheo lại, trên môi cũng nhếch lên một nụ cười dửng dưng.
Kết quả vẫn nằm trong dự kiến của hắn.
Lúc này ở đầu dây bên kia, sau khi cúp điện thoại, Mục Tử Hy thở phào nhẹ nhõm.
Không ngờ rằng, cô một lòng muốn rời khỏi Tập đoàn Vân Duệ nhưng lại dùng cách này để quay trở lại đó.
Nhưng vì Đô Đô, tất cả mọi thứ đều trở nên xứng đáng.
Đáng tiếc, Hạ Tử Hy không thể ngờ rằng Mục Cảnh Thiên giăng một chiếc bẫy lớn như vậy mục đích chính là chờ cô mắc câu.
.
Chương 20: Đạt Thành Hiệp Ước
Cập nhật 3 năm trước