Lạc Hiểu Nhã bán tín bán nghi, có điều nghĩ lát nữa đưa tài liệu xong thì lập tức rời đi, cũng không nghĩ gì nhiều.
“Cô ở đâu?”
Trương Tĩnh Như nói: “Tầng hai, phòng bao 205, cô trực tiếp đến đi”
Lạc Hiểu Nhã cúp điện thoại, trực tiếp tiến vào, đến cửa phòng bao 205, đang chuẩn bị gõ cửa tiến vào, thì cửa phòng bao được mở ra từ bên trong, chính là Trương Tĩnh Như.
Cô thở phào một hơi, đưa tài liệu cho Trương Tĩnh Như: “Đây là tài liệu mà cô cần, cơ thể tôi không quá thoải mái, tôi về trước”
“Đợi một chút.
Hiểu Nhã, còn có chút chuyện” Trương Tĩnh Như nói, trực tiếp kéo cánh tay Lạc Hiểu Nhã, kéo cô vào trong phòng bao.
Lạc Hiểu Nhã còn chưa kịp phản ứng lại, người đã tiến vào trong phòng bao rồi.
Bên trong ánh đèn ám muội, không khí ngột ngạt, một người đàn ông bụng phệ ngồi trong đấy, phía sau người đàn ông có có hai vệ sĩ cường tráng, ba người sáu con mắt đều nhìn về phía Lạc Hiểu Nhã.
“Tổng giám đốc Lưu, đây là Lạc Hiểu Nhã của bộ phận thiết kế của chúng tôi, nhà thiết kế Lạc”
Trương Tĩnh Như trực tiếp kéo tay Lạc Hiểu Nhã, giới thiệu với Tổng giám đốc Lưu.
Lạc Hiểu Nhã nhíu mày, trong lòng có một loại cảm giác kỳ lạ.
Tổng giám đốc Lưu đánh giá Lạc Hiểu Nhã, cô mặc một chiếc áo khoác đen đơn giản, càng tôn lên làn da trắng nõn của cô, gương mặt thanh tú, đôi mắt hoa đào lo lắng, vô cùng xinh đẹp.
Nhìn thấy rõ gương mặt của cô, trong mắt Tổng giám đốc Lưu đều là phấn khích: “Cô nói không hề sai, quả thật xinh đẹp”
Câu nói này khiến trong lòng Lạc Hiểu Nhã lộp bộp một tiếng, ánh mắt của Tổng giám đốc Lưu khiến cô vô cùng khó chịu, cảm giác mình như một món hàng bị người ta đánh giá vậy.
“Trương Tĩnh Như, tôi đã từ tài liệu rồi, chắc không còn chuyện của tôi nữa, tôi đi trước đây”
Lạc Hiểu Nhã còn chưa khỏi ốm, đầu vẫn còn choáng váng, trực giác của cô cảm thấy tình hình bây giờ không đúng, phản ứng đầu tiên chính là rời đi.
Nhưng không ngờ Lạc Hiểu Nhã vừa mới nói xong câu này, Trương Tĩnh Như đã đẩy cô vào giữa phòng ban, nói nhỏ lại gấp gáp bên tại cô: “Hiểu Nhã, cô giúp tôi một chút, tôi uống quá nhiều rượu rồi, cần đến nhà vệ sinh.
Tôi lập tức quay về ngay”.
Nói xong trực tiếp nói với Tổng giám đốc Lưu một tiếng, rồi trực tiếp rời khỏi phòng bao.
Lạc Hiểu Nhã không còn cách nào khác, bây giờ dưới loại tình huống này, nếu như cô trực tiếp rời đi, e rằng sẽ không tốt lắm.
“Ngồi đi” Mắt Tổng giám đốc Lưu vẫn luôn nhìn Lạc Hiểu Nhã, vỗ vào chỗ bên cạnh ông ta, ra hiệu cho Lạc Hiểu Nhã ngồi xuống.
Lạc Hiểu Nhã nhíu mày, không ngồi bên cạnh ông ta, mà ngồi ở một vị trí cách ông ta không gần cũng không xa, sau đó cười với Tổng giám đốc Lưu: “Xin lỗi, tôi là thiết kế của Trần thị, vừa mới đến công ty không lâu, không quá hiểu chuyện ở bộ phận thị trường”.
“Không sao, chúng ta có thể không nói chuyện công việc, đợi Trương Tĩnh Như qua rồi nói đi.”
Tổng giám đốc Lưu nói xong, bắt đầu hỏi Lạc Hiểu Nhã một số vấn đề riêng tư, ví dụ như tuổi tác, thích cái gì đó…
Lạc Hiểu Nhã vừa trả lời câu hỏi ông ta, vừa lo lắng đợi Trương Tĩnh Như quay lại, kết quả qua mười phút, vẫn không nhìn thấy bóng dáng Trương Tĩnh Như đâu.
“Hiểu Nhã, cô thật là xinh đẹp” Bên tại đột nhiên vang lên giọng nói khàn khàn của Tổng giám đốc Lưu.
Lạc Hiểu Nhã quay đầu lại, phát hiện ông ta đã ngồi bên cạnh mình, ngón tay giơ về phía mặt cô, vẻ mặt vô cùng ám muội.
Cô vội vàng đứng dậy cách xa ra, sắc mặt nghiêm túc: “Tổng giám đốc Lưu, tôi là thiết kế của công ty, không phải là bồi rượu, xin ông tự trọng”
Tổng giám đốc Lưu nghe thấy vậy, vặn ngón tay, cười vô cùng nham hiểm: “Lạc Hiểu Nhã, cô cho rằng tại sao đến bây giờ Trương Tĩnh Như vẫn chưa trở về?”..