Từ khi anh ngồi ở bên cạnh mình, Lương Hạnh đã cảm giác được khí tức của anh, không nhúc nhích cũng không có giãy dụa, vẫn nhắm mắt để anh ôm, nhàn nhạt lên tiếng: “Anh cũng đâu làm gì sai, xin lỗi gì với tôi chứ?”
“Sai rồi, tôi không nên đem cảm xúc ghen tuông ra hất lên người em.” Thanh âm của người đàn ông càng lúc càng trầm thấp nhẹ nhàng, những nụ hôn chi chít nhẹ nhàng rơi trên trán cô, mặt cô.
Bạn đang đọc truyện trên website Truyện hay online. Đọc truyện Triền Miên Sau Ly Hôn.
Lương Hạnh sững sờ, mở mắt ra, nhìn đôi con ngươi mang theo sự thâm tình không còn che giấu của anh, có chút bất ngờ khi anh thẳng thắn như vậy: “Ghen tuông?”
Bạn đang đọc truyện trên website Truyện hay online.
Từ này, cô rất khó tưởng tượng là lại thốt ra từ miệng của anh.
Người đàn ông nhìn cô, trong mắt gợn lên một tia sóng, cười khổ: “Rất kỳ lạ sao? Chuyện giữa hai chúng ta, có một người đàn ông nào chen vào, tôi đều sẽ ghen.”
“...”
Lương Hạnh sững sờ nhìn anh đến mấy giây, đột nhiên nhắm mắt lại, suýt chút nữa đã không kìm nén được cái cảm xúc cuồn cuộn tuôn trào trong đáy lòng kia.
Bạn đang đọc truyện trên website Truyện hay online.
Anh vậy mà lại nói anh ghen.Người đàn ông nhìn phản ứng quá đỗi bình tĩnh của cô, nhíu mày: “Em không tin?”
Lương Hạnh vừa định nói gì đó, đột nhiên nghe thấy tiếng gọi số của cô, liền mở mắt ra, trực tiếp đẩy anh ra rồi đứng dậy: “Đến tôi rồi.”
Mi tâm của người đàn ông càng nhíu chặt hơn, sắc mặt có chút khó coi, nhưng vẫn đứng dậy nhanh bước đi theo.
Bôi thuốc xong, cảm giác nóng rát rất nhanh đã bị cảm giác mát lạnh che lấp đi, đã hỏi thăm qua bác sĩ, xác nhận không có vấn đề gì lớn, hai người cầm lấy chút thuốc rời khỏi bệnh viện.
Mãi đến khi về đến khách sạn, Lương Hạnh không nhắc đến lời mà anh nói ở bệnh viện chữ nào, không biết là thật sự đã quên rồi hay là cố ý phớt lờ, Triệu Mịch Thanh cũng sợ chọc cô không vui nữa nên cũng không hỏi, nhưng đôi con ngươi giống như chứa đựng rất nhiều tâm sự kia chưa hề rời khỏi người của cô qua.
1999508_1_25,60 1999508_2_25,60