Giọng nói đè thấp của cô rõ ràng càng thêm nhu hòa, hơi thở thổi ra ở bên tai anh, khiến dục vọng trong lòng anh bỗng dâng lên.
Tránh bản thân chịu tội, anh vẫn thu nhiễm một chút, dán vào gò má cô, giọng nói khàn khàn bất lực: “Em ngoan một chút thì tôi không động vào em.”
Đọc trên website Truyenhayonline.com để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé Đọc truyện Triền Miên Sau Ly Hôn.
Lương Hạnh mặt hơi nóng, nghiến răng: “Anh buông tôi ra không phải được rồi sao?”
Vốn dĩ ngồi xa xa, vẫn không phải bị anh kéo lại.
Anh trực tiếp phớt lờ cô, cánh tay để ở eo cô cứng rắn như sắt, không cậy ra được.
Sức của Lương Hạnh cũng rất nhanh hao mòn hết, lười tiếp tục tranh chấp với anh, vẫn là điện thoại trong túi đột nhiên rung lên di chuyển sự chú ý của cô.
Cô rút ra nghe, để bên tai: “Alo, Mục Điệp.”
“Chị Hạnh, tôi về rồi, các chị đâu rồi?”
“Ồ, chúng tôi cũng sắp đến rồi.” Cơ thể Lương Hạnh bị ép dựa vào trong lòng anh, ngữ khí lười nhác nói.
Đọc trên website Truyenhayonline.com để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé
“Xin lỗi chị Hạnh, hai người ra ngoài làm việc sao không thông báo cho tôi?”
Bạn đang đọc truyện trên website Truyenhayonline.com
“Cũng không có chuyện gì lớn, có Tiểu Trương ở đó mà.” Lương Hạnh không giải thích nhiều, chỉ nói: “Đến khách sạn rồi nói tiếp với cậu.”
Ăn trộm từ Truyen hay online.com vui lòng ghi nguồn.
“Ừm ừm, vậy tôi ở bên này đợi hai người.”
Lương Hạnh cúp máy, cất điện thoại đi, vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy ánh mắt kỳ quái của anh đang nhìn cô.
2000084_1_25,60 2000084_2_25,60