- Quả nhiên là lòng muông dạ thú, ta đã nói rồi, không thể cho đám dị tộc này vào. Cha nó, các ngươi còn nghĩ bọn chúng là cứu tinh của Tinh linh tộc. Đáng chết, đáng chết, hắn xứng với Tuyết Đế Nhi nữ vương sao?
- Giết bọn họ đi!
Trong Tinh linh tộc có một số người nhiệt huyết, nhưng nói tới nói lui không ai dám đi lên. Lúc này uy tín của các trưởng lão vẫn vững vàng, bọn họ tin tưởng trưởng lão sẽ không làm chuyện có hại cho Tinh linh tộc.
Không đứng trên cao làm sao biết nỗi khổ của cao tầng? Ứng thiếu soái tung âm mưu lẫn dương mưu, các trưởng lão không nhận cũng phải nhận.
Các trưởng lão đã nhận là sẽ khién cao tầng và Tinh linh binh thường ma sát tư tưởng đối lập. Tinh linh bình thường không còn tin tưởng trưởng lão, Tinh linh tộc sắp tan vỡ.
Tóm lại mặc kệ là loại khả năng nào thì mục đích của Ứng thiếu soái thành công.
Cưới được đại nữ vương là tốt nhất, có thể từng chút một tằm ăn Tinh linh tộc. Tạm không cưới được đại nữ vương cũng có thể mang mấy chục thiếu nữ Tinh linh đi, vẫn khiến Tinh linh tộc tan vỡ. Đuổi Thú Đằng tộc ra nghĩa là không quan tâm sự sống chết của mấy trăm Tinh linh tộc nhân, vẫn sẽ chia rẽ Tinh linh tộc.
Còn có khả năng thứ bốn nhưng Ứng thiếu soái không tính đến.
Đó là Thú Đằng tộc bị Tinh linh tộc tiêu diệt tại đây. Tinh linh tộc tuyệt đối không dám làm thế. Nếu chỉ có Thú Đằng tộc thì có lẽ Tinh linh tộc sẽ xung đột, nhưng Ải Nhân tộc có mặt, sao Tinh linh tộc dám giết người? Buồn cười, Ải Nhân tộc xuất hiện là lá bài giữ mạng tốt nhất của Ứng thiếu soái.
Ứng thiếu soái làm việc kín không kẽ hở, gã không muốn chết uổng công tại đây.
Trước hết Ứng thiếu soái hứa ích lợi lôi kéo Ải Nhân tộc càng cường đại hơn, dù gã không thông báo cho Ải Nhân tộc chờ khi kế hoạch thành công, Thú Đằng tộc nuốt Tinh linh tộc thì Ải Nhân tộc cũng sẽ xông ra chia ly canh. Vậy thì chẳng bằng phù văn chính đại kéo Ải Nhân tộc nhập bọn ngay từ đầu. Thế thì cùng lắm là chia chác với Kim Chuy đại bộ lạc, không đến nỗi nguyên Ải Nhân tộc hành động.
Đương nhiên Ải Nhân tộc mang mấy nhân loại xuất hiện khiến Tinh linh tộc càng tin đây là nhân loại làm chứ chứ không phải âm mưu.
Còn khả năng thứ năm, nhưng xác suất gần bằng không, đó là Thú Đằng tộc bị vạch trần âm mưu. Làm sao Tinh linh tộc biết mấy trăm Tinh linh tộc nhân bị Ứng thiếu soái bắt?
Tuyết Đế Nhi nghe Ứng thiếu soái đòi cưới nàng thì giật mình ngây người, bản năng nhìn hướng Vu Nhai. Đại nữ vương Tinh linh thấy Vu Nhai nắm tay nàng, im lặng suy tư, không có vẻ muốn nàng ra mặt.
Tuyết Đế Nhi nhìn Sương trưởng lão đi vào đại điện, nàng kiềm không được hỏi:
- Bây giờ vẫn phải nhịn sao?
Đại nữ vương Tinh linh đầu óc choáng váng không biết làm sao.
Vu Nhai mỉm cười nói:
- A! Nếu Ứng thiếu soái tạm thời không tổn thương tộc nhân của nàng, vậy chờ khi nào hắn tổn thương rồi tính.
- Ngươi nói xem các trưởng lão sẽ quyết định như thế nào?
Tuy Tuyết Đế Nhi đã có giác ngộ sẽ hy sinh chính mình cứu Tinh linh tộc nhưng nàng không hy vọng bị các trưởng lão hy sinh giao cho Ứng thiếu soái. Đại nữ vương Tinh linh vẫn luôn hy vọng các trưởng lão đừng khinh thường nàng, đó là cảm giác muốn được tin tưởng, tôn trọng.
Tuyết Đế Nhi cảm thấy nếu các trưởng lão hy sinh nàng nghĩa là cảm thấy nàng không nặng ký, đại nữ vương Tinh linh sẽ rất tự ti.
- Yên tâm, các trưởng lão sẽ không hy sinh nàng. Được rồi, kịch hay sắp diễn, nàng hãy chuẩn bị sẵn cung tên!
Mới rồi Vu Nhai suy tư, nghiên cứu sâu hơn kế hoạch của Ứng thiếu soái, có lẽko quá rõ ràng nhưng hắn khẳng định mcụ tiêu của gã là nguyên Tinh linh tộc. Ứng thiếu soái muốn bỏ túi toàn bộ Tinh linh tộc!
Thời gian chậm chạp trôi qua, Tinh linh tộc, Tuyết Đế Nhi chờ đợi trong dày vò. Đối với Thú Đằng tộc nhân thì cũng hơi khó chịu, nhưng đó là vì bọn họ quá mong chờ.
Chỉ có Ứng thiếu soái bày mưu nghĩ kế là tỏ ra bình tĩnh, cùng Bố Ân Đặc hưởng thụ rượu trái cây, nhỏ giọng tò chuyện, thỉnh thoảng cười khẽ.
Đương nhiên Bố Ân Đặc không quá chú ý, tính cách khiến gã cười to dâm đãng.
- Các trưởng lão đi ra!
Không đến hai canh giờ Ứng thiếu soái cho, chỉ gần một giờ đã có trưởng lão già nhất dẫn đầu các trưởng lão Tinh linh tộc xuất hiện. Ai nấy biểu tình nặng nề bước ra.
- Kính chào Vân đại trưởng lão, các vị trưởng lão, không biết đã bàn bạc như thế nào? Các người có đồng ý điều kiện của ta không?
Vân đại trưởng lão già nua khào khào nói:
- Thật có lỗi, chúng ta không thể đồng ý yêu cầu của ngươi. Nữ vương tương lai của Tinh linh tộc sao có thể gả cho tộc khác?
Các Tinh linh tộc thở phào nhẹ nhõm, bao gồm Tuyết Đế Nhi.
Vân đại trưởng lão tiếp tục bảo:
- Nhưng chúng ta có thể cho ngươi một thiên tài Tinh linh nam xuất sắc trong Tinh linh tộc chúng ta, khi đó . . .
Biểu tình Ứng thiếu soái trào phúng ngắt lời Vân đại trưởng lão:
- Không cần, ta chỉ thích Tuyết Đế Nhi nữ vương tương lai của các ngươi. Phải rồi, sao hôm nay không thấy Tuyết Đế Nhi điện hạ? Ta cảm thấy chuyện này nên để nàng tự quyết định.
Tặng ta một Tinh linh tộc đổi lại mấy trăm Tinh linh bị bắt? Đùa gì vậy?
Tuy điều này cũng sẽ khiến nội bộ Tinh linh tộc sinh ra ma sát, vẫn có Tinh linh không chịu thỏa hiệu nhưng hiệu quả rất nhỏ.
Ứng thiếu soái cố ý trào phúng ra mặt cho đám trưởng lão thấy rõ, gã tuyệt đối không đến vì một Tinh linh. Lúc trước Ứng thiếu soái có điều tra Tuyết Đế Nhi là một thiếu nữ ngây thơ, chỉ cần nàng ra mặt thì sự việc có thể thành công.
- Đại nữ vương của chúng ta bế quan cùng nữ vương bệ hạ, không thể đi ra!
Tim Vân đại trưởng lão đập nhanh, nghĩ đến Tuyết Đế Nhi đã ra đi.
Vân đại trưởng lão thầm nghĩ:
- Trời ạ, hy vọng nàng đừng rơi vào tay đám người này, nếu không thì rắc rối. Tuyết Đế Nhi cũng thật là, không biết nặng nhẹ, vào lúc này còn hành động theo cảm tình, nàng thì biết cái gì?
Vân đại trưởng lão xem bộ dạng của Ứng thiếu soái thì thầm thở phào, có vẻ Tuyết Đế Nhi chưa rơi vào tay Thú Đằng tộc.
Ứng thiếu soái lắc đầu, nói:
- Phải không? Vậy thì quá tiếc nuối.
Ứng thiếu soái đoán có lẽ Tuyết Đế Nhi đã bị đám trưởng lão nhốt, để nàng khỏi đi ra quấy rối làm sự việc phức tạp hơn. Ứng thiếu soái không qua để bụng, gã vốn không mong sẽ thành công trong một lần, vậy tiếp tục làm theo kế hoạch thứ hai.
Biểu tình Ứng thiếu soái tiếc nuối, ánh mắt biến sắc bén:
- Vậy chúng ta sẽ mang đi mấy chục thiếu nữ đưa rượu!
Ứng thiếu soái nói xong liếc đám thuộc hạ, quát to:
- Người đâu, mang bọn họ đi!
Các Thú Đằng tộc nhân chờ tiếng quát này quá lâu, tiếng rống chấn trời:
- Tuân lệnh!
Mấy chục Thú Đằng tộc nhân chồm lên hành động.
Trưởng lão hay Tinh linh tộc bình thường đồng thanh kêu lên:
- Các ngươi dám . . .!
- Yên tâm, chỉ cần chúng ta mang mấy chục thiếu nữ Tinh linh ra ngoài thì sẽ giao tình báo mấy trăm Tinh linh tộc mất tích cho các người ngay, cũng sẽ giúp các ngươi cứu người.
Ứng thiếu soái không hề bị khí thế các Tinh linh áp đảo, gã ngăn thuộc hạ tạm dừng.