Nguyệt Lâm Sa nói ra lời này khiến tín đồ Quang Minh thần điện do dự.
Bốp! Bốp! Bốp!
Bên Quang Minh thần điện chợt vang tiếng vỗ tay, một nam nhân trung niên chậm rãi bước ra khỏi thần điện. Trừ người Huyền Binh đế quốc ra tất cả mọi người biết người này là điện chủ của Quang Minh thần điện.
Không ngờ Quang Minh điện chủ cũng xuất hiện, chuyện sẽ xé ra to cỡ nào đây?
Quang Minh điện chủ lạnh nhạt nói:
- Công chúa Nguyệt Lâm Sa thật giỏi bày mưu lập kế. Thánh tử, thánh nữ của Quang Minh thần điện ta lại một lần nữa thua trên tay công chúa.
- Đúng vậy, Lan Tư Ma Pháp Đại Đế đưa văn thư cho Quang Minh thần điện là đồ giả, ài, chúng ta chỉ muốn khiến mọi người tin tưởng hơn. Trong di tích Ngọc Nữ tộc có thứ dao động Ma Pháp đế quốc hay không thì lúc trước Lan Tư Ma Pháp Đại Đế chỉ suy đoán.
- Tuy rằng không có văn thư nhưng lời quang minh thánh tử ta nói đúng là thật, vì suy đoán chuyện Ngọc Nữ tộc nên Lan Tư Ma Pháp Đại Đế mới cho chúng ta một khẩu dụ, không có viết thành văn thư giao cho ta làm. Vì sợ bị Pháp Thần Điện khác ghen ghét nên bí mật nói cho chúng ta, sau này bí mật đó ghi vào tư liệu Quang Minh thần điện, chưa từng công khai. Chỉ có điện chủ ta đây và mấy quang minh trưởng lão đức cao vọng trọng mới biết.
Quang Minh điện chủ ngừng một lúc, tiếp tục bảo:
- Không, nên nói là ta chỉ vừa biết. Ta biết các người không tin lời của ta, dù lấy tư liệu ra thì các người cũng nói là Quang Minh thần điện ngụy tạo. Hay là vậy đi, ta đứng đây, để mấy ma đạo sư thánh giai đến xem ký ức của ta, muốn xem thời gian nào cũng được, vì sự trong sạch của Quang Minh thần điện ta.
Quang Minh điện chủ dứt lời, không khí yên lặng. Quang Minh điện chủ đã nói vậy thì không còn lý do gì không tin.
Đương nhiên chỉ đa số dân chúng thực lực yếu nghĩ như vậy. Rất nhiều người cho rằng Quang Minh điện chủ là quang minh ma pháp sư đỉnh thánh giai, có lẽ kém một bước là đến thần giai, ai có thể nhìn ký ức của ngươi? Ai dám nhìn?
Ý của Quang Minh điện chủ là: Lừi quang minh thánh tử nói là sự thật, chỉ có văn thư của Lan Tư Ma Pháp Đại Đế là giả. Thứ dao động căn cơ Ma Pháp đế quốc là quang minh thánh tử nói quá lên, năm xưa Lan Tư Ma Pháp Đại Đế chỉ nghi ngờ.
- Nếu điện chủ đã nói vậy thì ta tin, nhưng mấy vị sứ đoàn Huyền Binh đế quốc này . . .
- Bọn họ không biết đương nhiên là vô tội. Người trẻ tuổi có chút bồng bột háo thắng. Nguyệt Lâm Sa, hai vị hoàng tử Huyền Binh đế quốc xin đừng trách tội.
Quang Minh điện chủ mỉm cười nói:
- Ta tin tưởng nhân phẩm của sứ đoàn các ngươi chắc chắn không phải vì muốn dao động căn cơ Ma Pháp đế quốc ta nên mới đi di tích Ngọc Nữ tộc. Bọn họ chỉ muốn hoài niệm tổ tiên.
Quang minh thánh nữ Lộ Luân Na mở miệng nói:
- Điện chủ . . .
- Được rồi, chuyện ngừng ở đây. Hai ngươi thật tình, làm ra chuyện lớn như vậy trong khi ta không biết gì. Tuy bọn họ rất đáng nghị nhưng họ không biết rõ sự việc, còn là người của sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, sao các ngươi lỗ mãng quá vậy? Nếu không phải có chuyện càng quan trọng hơn thì ta nhất định sẽ phạt các ngươi!
Quang Minh điện chủ ngắt lời quang minh thánh nữ Lộ Luân Na, tiếp tục bảo:
- Sau này có chuyện gì phải bẩm báo với ta, nếu không phải ta vừa nhìn thây tư liệu kia, biết đó chỉ là khẩu dụ của Lan Tư Ma Pháp Đại Đế thì các ngươi suýt gây họa lớn, tổn thương vô tội. Bây giờ đã biết sai chưa?
Tuy Quang Minh điện chủ cắn chặt di tích Ngọc Nữ tộc là thánh địa nhưng dịu giọng với đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá, Trầm Lâm Trúc, nói bọn họ vô tội.
Lúc trước Quang Minh thần điện muốn giết đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ vì bọn họ xâm nhập vào thánh địa, thậm chí dao động căn cơ của Ma Pháp đế quốc.
Bây giờ là: Tuy đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá, Trầm Lâm Trúc đáng ngờ nhưng Quang Minh điện chủ tin tưởng bọn họ chỉ vì hoài niệm tổ tiên Ngọc Nữ tộc, không đến đó tìm cơ mật gì. Người không biết vô tội, lý do rất gượng ép. Quang Minh điện chủ nói trước đó gã không biết gì, gã không biết quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na gây ra chuyện lớn như vậy. Giờ đây Quang Minh điện chủ đã biết chuyện, rất không đồng tình với chuyện quang minh thánh tử, thánh nữ làm. Quang Minh điện chủ tha thứ mấy thanh niên sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, tin tưởng bọn họ không cố ý.
Quang minh thánh tử kéo quang minh thánh nữ Lộ Luân Na, cúi đầu nói:
- Đúng vậy! Chúng ta đã sai.
Quang Minh điện chủ lạnh lùng nói:
- Vậy hãy xin lỗi công chúa Nguyệt Lâm Sa, hai vị hoàng tử đi.
Quang Minh điện chủ định bay vào Quang Minh thần điện.
Sự việc phát triển đến tình trạng Quang Minh điện chủ buộc phải ra mặt. Tại sao công chúa Nguyệt Lâm Sa có nhiều tư liệu như vậy? Có một số đã phủ bụi, dựa vào thân phận công chúa có thể lấy được sao? Hừ, tuyệt đối không thể, vậy là Pháp Thần Điện cho Nguyệt Lâm Sa. Pháp Thần Điện muốn làm gì? Đương nhiên là mượn cơ hội này đả kích khí diễm của Quang Minh thần điện. Vậy hết cách, Quang Minh điện chủ chỉ có thể đi nước cờ yếu, ra ngoài dàn xếp trong hòa bình, nếu không sẽ gây chuyện lớn đến không thể cứu vãn.
Mục tiêu của Nguyệt Lâm Sa là muốn cứu mấy huyền binh giả, bây giờ đã cứu người thì nàng còn cái cơ gì để nói?
Tuy công chúa Nguyệt Lâm Sa biết Lan Tư Ma Pháp Đại Đế không bao giờ có khẩu dụ như thế nhưng phải công nhận khẩu dụ tồn tại.
Có lẽ hơi phức tạp, có lẽ hôm nay Quang Minh thần điện mất mặt, quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na càng bi kịch. Nhưng vậy thì sao? Chỉ cần nền móng Quang Minh thần điện không bị lay động, đổi thánh nữ, thánh tử khác dễ như chơi.
Đương nhiên Quang Minh điện chủ không định đổi quang minh thánh tử, thánh nữ. Mới rồi Quang Minh điện chủ đã nói chỉ là người trẻ tuổi bồng bột háo thắng. Mặc dù quang minh thánh tử kiếm tẩu thiên phong nhưng đó là vì bọn họ có 'khẩu dụ' nên hơi xúc động, họ làm vậy vì 'tốt' cho Ma Pháp đế quốc.
Người trẻ tuổi xúc động là thường.
Tóm lại Quang Minh điện chủ cảm thấy chuyện trước mắt ảnh hưởng rất nhỏ.
- Chờ đã!
Quang Minh điện chủ định quay về Quang Minh thần điện thì thanh âm trong trẻo vang lên:
- Thứ các ngươi cướp của ta thì sao?
Mọi người đang thở phào nghe câu này trái tim lại treo cao. Một vài người thầm mắng: Đã thế này rồi ngươi còn muốn tìm cái chết? Quang Minh thần điện đã tha cho các ngươi, được một tấc lại muốn tiến một thước?