Chương 228: Đồng bọn tập hợp xong! Hai người ngây thơ!
Cập nhật 3 năm trước
Thấy Lancet lựa chọn, mấy người thở phào nhẹ nhõm một hơi, nếu Lancet cự tuyệt, bọn họ có thực sự phải giết chết Lancet không? Đặc biệt là Lạc Vô Dật trong lòng càng thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn đúng là lo lắng Lăng Thần và Lancet đánh nhau.
Muốn hỏi vì sao là Lăng Thần cùng Lancet sẽ đánh nhau?
Ngươi nhìn bộ dáng thê nô kia của hắn, bảo vệ tức phụ giống như bảo vệ trẻ con, quả thực khiến hắn khinh bỉ!
Lạc Vô Dật ánh mắt nhìn về phía Lăng Thần, trong ánh mắt là trần trụi khinh bỉ, cái đồ thê quản nghiêm! Khinh bỉ ngươi nha!
Đối với ánh mắt của Lạc Vô Dật, Lăng Thần tựa hồ có chút phát hiện ra, quay đầu lại, đôi mắt phượng không chút để ý mà liếc nhìn một cái, Lạc Vô Dật lập tức cảm thấy bản thân đã rơi xuống vực sâu địa ngục, thân thể nhịn không được rùng mình một cái, trên mặt lập tức treo lên tươi cười sáng lạn phi thường chân chó.
"Vậy trước như vậy đi! Ngày mai làm Lancet tới khế ước." Hạ Thiên Tịch đối với mọi người nói.Mọi người gật gật đầu."Em dâu, còn có ta, còn có ta......" Lạc Vô Dật cho rằng Hạ Thiên Tịch quên mất hắn, lập tức cao giọng hét lên.
"Phòng này không thể ở, đi trước phòng ta đi!" Lăng Thần đứng ở bên cạnh Hạ Thiên Tịch ôn nhu nói.
"Được."
Hai người theo mọi người đi ra khỏi phòng, đi tới cửa, Hạ Thiên Tịch tựa hồ nhớ ra điều gì quay đầu lại...
Lạc Vô Dật hưng phấn lập tức giơ lên cánh tay tay phải lên cao.
"Tiểu Bình Quả, đi rồi."Lạc Vô Dật: "......"Thực mau, trong phòng liền trống không! Nga...... Còn có một người cắn ngón tay, vẻ mặt đáng thương hề hề.Lạc Vô Dật chạy đến góc tường ngồi xổm xuống, vẽ vòng tròn nguyền rủa các ngươi, cho các ngươi nhìn không tới ta cái này đại người sống tồn tại, hừ hừ...
Ngày hôm sau, Lancet và Lạc Vô Dật đồng thời được Hạ Thiên Tịch kết thành đồng bọn khế ước, trở thành đồng bọn của mọi người, tuy bọn họ không tin tưởng Lancet, nhưng Lancet chỉ cần đảm bảo không phản bội bọn họ là được, tin rằng hắn một điện hạ của một quốc gia về điểm này vẫn có thể tín nhiệm được.
Lancet là Ma Pháp sư thủy hệ, Lạc Vô Dật là Ma Pháp sư mộc hệ, vũ khí hệ thống khen thưởng phân biệt là Thanh Điện Kích cùng Hóa Thần Côn, lúc ấy sau khi khế ước, Hạ Thiên Tịch lập tức cho hai người dùng tẩy tủy đan gột rửa đi tạp chất trong cơ thể bắt đầu tu luyện ma pháp.
Bởi vì hai người muốn dùng Tẩy Tủy Đan, cho nên bọn họ lại ở Bạch Ải Tinh dừng lại mấy ngày.Đinh ――
Hệ thống thông báo: "Chúng mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ tập hợp đồng bọn, kế tiếp thỉnh dạy cho mỗi người đồng bọn mau chóng trở thành Ma pháp sư sơ cấp, khen thưởng như sau: Sơ cấp đan dược nhanh chóng tăng lên ma lực bảy bình, sơ cấp đan dược khôi phục thể lực bảy bình, thịt thiên linh dương bảy tấn, nội đan ma thú 700 viên. Lựa chọn tiếp thu nhiệm vụ lần này xin lựa chọn Có, không lựa chọn Không, mời lựa chọn――Hạ Thiên Tịch lập tức lựa chọn Có.
Những khen thưởng này đều cho đồng bọn, y chắc chắn sẽ không từ chối. Cho nên Hạ Thiên Tịch đem đồ vật hệ thống khen thưởng đều đưa ra, mỗi người đều phân xong, đặc biệt khi y nhìn thấy trong không gian của mình 7 chỉ tiểu động vật diện mạo không đồng nhất, thiếu chút nữa bị manh hôn mê.
Hạ Thiên Tịch lập tức đem bảy chỉ tiểu động vật này bỏ ra khỏi không gian, trong phòng lập tức xuất hiện bảy chỉ tiểu ấu tể manh manh, chính là khiến mọi người bị manh tới rồi.
"Con Kim Nhãn Bích Điểu (chim) này, thuộc tính hệ phong, là ma sủng của Dạ Đồng." Lúc này tiểu Cửu xuất hiện, đứng ở trên vai Hạ Thiên Tịch chỉ vào một con tiểu ưng nho nhỏ nói: "Con kia là Hôi Hôi Hùng (gấu), thuộc tính thổ hệ, là của Tinh Dạ, kia là Diễm Sư (sư tử), thuộc tính hỏa hệ, là của Flina, con Lôi thú kia, thuộc tính lôi, là của Thẩm Hạo, chỉ Lam Sắc Diệu Kê (gà)kia thuộc tính thủy, là của Lancet, chỉ Mộc Hạt (bò cạp) kia thuộc tính hệ Mộc, là của Lạc Vô Dật, chỉ Kim Ti Tước kia (hoàng yến), thuộc tính kim hệ, là của Lăng Thần.
Tiểu Cửu nhất nhất đem ma thú của mọi ngươi phân phối xong.
Được đến ma sủng, mọi người lập tức cao hứng không kìm được, bọn họ thực sự rất hâm mộ tiểu Bình Quả của Hạ Thiên Tịch, cũng thực hy vọng ma thú của mình có thể hung mãnh giống như tiểu Bình Quả của Hạ Thiên Tịch.
Sau đó dưới sự chỉ huy của tiểu Cửu, mọi người lập tức ký kết khế ước chủ tớ với ma sủng của mình, sau đó mỗi người đều cảm thấy mỹ mãn ôm ma sủng của mình về phòng giao lưu cảm tình.
Mấy ngày nay, Hạ Thiên Tịch ở tại phòng Lăng Thần, hai người mỗi ngày cũng không làm việc gì mà thiếu nhi không nên làm, nhưng hai người lại cảm thấy như vậy là đủ rồi, cho dù mỗi ngày đều oa ở trong phòng không ra ngoài, hai người cũng đều phi thường thỏa mãn.
Lần đầu tiên Hạ Thiên Tịch cảm thấy, thì ra thích một người và yêu một người là cảm giác khác nhau.
Y thích một người lại rất nhanh có thể bứt ra rời đi, nhưng gần đây dần dần hiểu ra tình yêu là gì, Hạ Thiên Tịch cảm thấy, y một mình lẳng lặng ở chung với Lăng Thần cả đời, cũng sẽ cảm thấy thực thỏa mãn.
Mỗi ngày bọn họ thân mật giới hạn ở hôn môi, theo Lăng Thần nói, khi Hạ Thiên Tịch chưa yêu hắn, hắn sẽ không để hai người phát sinh quan hệ, cho nên mỗi ngày bọn họ đều đắp chăn bông nói chuyện phiếm, nhưng cho dù như vậy hai người đều phi thường thỏa mãn.
Nhìn Hạ Thiên Tịch mỗi lần đối mặt mình, gương mặt sẽ không nhịn được nóng lên ửng hồng, hai tròng mắt giống như nai con hàm chứa ngượng ngùng, trong trẻo động lòng người như vậy, Lăng Thần liền biết, hiệu quả bản thân muốn đã hoàn toàn xuất hiện, hắn chính là muốn Hạ Thiên Tịch chậm rãi yêu hắn, cho đến cuối cùng không thể rời khỏi hắn.
Hôm nay, Lancet và Lạc Vô Dật đã dùng tẩy tủy đan được một ngày, sáng sớm Hạ Thiên Tịch đi xem hai người, phát hiện hai người không có việc gì, liền trở lại phòng, lại oa ở trên giường với Lăng Thần, nhưng cửa phòng chỉ chốc lát đã bị gõ vang lên.
Lăng Thần đi mở cửa, tiếng của Flina đã vang lên bên ngoài cửa: "Lăng thiếu, ta cùng Thẩm Hạo, Tinh Dạ bọn họ chuẩn bị ra ngoài chơi, ngươi và Hạ thiếu có muốn đi không?"
"Chúng ta cũng đi ra ngoài chơi đi? Đều ở trong phòng cả hai ngày rồi." Hạ Thiên Tịch từ phía sau Lăng Thần đi ra nói.
Lăng Thần gật đầu, một hàng mấy người trừ Dạ Đồng, hắn không thích chỗ đông người nên ở lại khách sạn không đi, mọi người trên đường đi du ngoạn.
Bạch Ải tinh, đừng nhìn tiểu tinh cầu này không phát triển như Đế Đô tinh, nhưng vẫn rất náo nhiệt, trên đường rực rỡ muôn màu, có lẽ vì người nơi này tương đối thích sống về đêm nên khi sắc trời tối dần, người đi trên đường cũng nhiều lên.
"Oa, phía trước có cái quán bar, chúng ta đi vào ngồi đi!" Flina kinh hô nhìn quán bar đang sáng đèn neon ở phía trước, rủ mọi người đi qua.
"Đi nơi đó, không tốt lắm đi!" Tinh Dạ thần sắc có điểm do dự nhíu mày, khuôn mặt mỹ thiêu niên nho nhỏ bị hắn nhăn thành mặt bánh bao.
"Nha! Tiểu Tinh Dạ, không cần ngượng ngùng đâu, mau nói cho tỷ tỷ, Tiểu Tinh Dạ lần đầu là khi nào?" Flina vừa thấy bộ dáng tiểu bạch thỏ đáng yêu của Tinh Dạ, lập tức nhịn không được liền muốn khi dễ.
Gương mặt mỹ thiếu niên của Tinh Dạ lập tức đỏ bừng.
Flina trừng mắt trêu đùa: "Không thể nào nha tiểu Tinh Dạ, ngươi đừng nói với tỷ tỷ, ngươi vẫn là một tiểu xử nam nha!"
Mặt Tinh Dạ lập tức hồng thấu, ấp úng nói không nên lời, hai tay khẩn trương nắm góc áo của mình, hận không thể chui vào khe đất mới tốt.
"Vẫn là xử nam không được sao?" Thẩm Hạo chớp chớp đôi mắt tương đối ngốc manh cộc lốc dò hỏi Flina.
Flina chớp chớp mắt nhìn Thẩm Hạo: "......"
Đừng nói với nàng, Thẩm Hạo cũng là...nhưng mà, nhìn vẻ mặt xuẩn manh của Thẩm Hạo, trừ bỏ ăn liền không có hứng thú với những thứ khác, cũng rất có khả năng đúng không!
Flina lập tức bị suy nghĩ của mình sợ ngây người, nàng cảm thấy đây quả thực không thể tưởng tượng được, đồng bọn của nàng cư nhiên còn có hai người ngây thơ như vậy, thật là không khoa học!
"Khôn vấn đề, chúng ta vừa lúc đi quán bar, một lát nữa tỷ tỷ sẽ tìm cho hai người các ngươi cực hạn....đúng rồi, các ngươi là thích em gái sóng to (ngực lớn)? hay là thích tiểu nam hài đáng yêu?
Flina lập tức cảm thấy, tuyệt đối không thể để hai người ngây thơ như vậy được.
"Sóng là cái gì?" Tẩm Hạo phi thường không ngại học hỏi kẻ dưới.
Nhưng hắn vừa hỏi lập tức đem Flina sợ ngây người, mẹ ơi! Đây rốt cuộc có bao nhiêu ngây thơ nha!
Nếu không phải Thẩm Hạo trên mặt mang theo thần sắc mê mang không thể bỏ qua, Flina đều cảm thấy, Thẩm Hạo là tuyệt đối cố ý tìm tra!
Flina run khóe miệng nhìn trời.
"Ngươi biết không?" Thẩm Hạo thấy Flina không trả lời, lập tức quay đầu hỏi Tinh Dạ, Tinh Dạ mặt đỏ như tôm luộc liên tục lắc đầu, đều hận không thể áp sát xuống mặt đất.
"Không sao, lát nữa tỷ tỷ sẽ tự cho ngươi biết sóng to là cái gì." Flina một tay vỗ bả vai Thẩm Hạo vô lực nói.
Thẩm Hạo lại phi thường trịnh trọng gật gật đầu.Flina: "......"Đừng gật đầu trịnh trọng như vậy được không? Nhìn nhìn lại khuôn mặt đỏ như trứng tôm của Tinh Dạ, Flina lập tức cảm thấy mình là một con sói xám tà ác đang dụ dỗ hai chỉ tiểu bạch thỏ.
"Khụ khụ...đừng thảo luận vấn đề lung tung này nữa, chúng ta nhanh đi thôi!"
Hạ Thiên Tịch ngắt đứt không khí có điểm cương cứng giữa ba người, nhưng khóe miệng lại run rẩy không ngừng, vì y cũng không nghĩ tới Thẩm Hạo sẽ hỏi trực tiếp như vậy.
Vẻ mặt xuẩn manh mê mang, thật sự khiến người...vô ngữ.
Khi Lăng Thần đi qua người Flina, mắt phượng nguy hiểm nheo lại, không chút để ý mà liếc Flina một cái, lập tức khiến Flina run rẩy tiểu thân thể.
Nữ nhân này, về sau tuyệt đối không thể để bảo bối đơn độc ở một chỗ với nàng.
"Lăng Thần làm sao vậy?" Cũng đã nhận ra tầm mắt thập phần rét lạnh của Lăng Thần, Thẩm Hạo khó hiểu hỏi.
Rõ ràng vừa rồi Lăng Thần rất là bình thường mà!
"Có thể là dục cầu bất mãn đi!" Flina run lên trên người ác hàn nhỏ giọng nói.
Nàng vẫn luôn biết hai người gần đây sinh hoạt cá nhân cũng không quá hài hòa! Mỗi ngày một bộ dục cầu bất mãn như vậy, hỏa khí quá vượng trực tiếp biến thành hàn khí, đây nhất định là dục cầu bất mãn.Thẩm Hạo cùng Tinh Dạ: "......"
Mấy người đi vào trong quán bar, đại sảnh quán bar xa hoa trụy lạc thanh âm vang vọng đinh tai nhức óc, nam nữ trên sàn vong tình lắc eo theo nhạc, Flina tuy là một nữ hán tử bưu hãn, nhưng đồng thời nàng cũng là một tay chơi tương đối điên cuồng.
Tới quán bar, nàng hưng phấn mang theo Thẩm Hạo và Tinh Dạ nói là phải cho hai người tìm kiếm kích thích, liền mang hai người đi rồi. Vì nàng phi thường minh bạch, có Lăng Thần ở đây, nàng không có khả năng mang Hạ Thiên Tịch đi chơi.
Lăng Thần và Hạ Thiên Tịch thuê một gian ghế lô, bên cạnh ghế lô là quầy pha chế.
Trong ghế lô phi thường an tĩnh, hoàn toàn khác biệt với bên ngoài náo nhiệt, ngồi trong ghế lô bọn họ có thể thông qua thủy tinh nhìn nhóm nam nữ điên cuồng bên ngoài đại sảnh, nhưng người bên ngoài lại không nhìn được người bên trong.
Hai người gọi một ít rượu và điểm tâm, Hạ Thiên Tịch lấy ra một ít dâu tây đã rửa sạch trong không gian, ngồi bên cạnh Lăng Thần, nhìn thế giới náo nhiệt bên ngoài, hưởng thụ an tĩnh trong ghế lô.
Lăng Thần vươn tay vòng qua eo Hạ Thiên Tịch kéo người dựa vào lòng ngực, cúi đầu đặt ở trên vai y, chóp mũi ngửi mùi hương duy nhất của trên người nam hài, cảm thấy rất là thỏa mãn.
Hạ Thiên Tịch nhặt một quả dâu tây đo đỏ xoay đầu, hai người mặt đối mặt, tầm mắt gần trong gang tấc, hơi thở ấm áp đều có thể phác tán lên mặt đối phương, đôi mắt Lăng Thần thâm tình nhìn chăm chú vào Hạ Thiên Tịch, trong con ngươi màu bạc của hắn từ trước tới nay chỉ có ảnh ngược là thân ảnh của một mình Hạ Thiên Tịch.
Trong ghế lô mờ tối, cho dù tầm mắt không quá rõ ràng, Hạ Thiên Tịch vẫn có thể cảm giác được, trong mắt Lăng Thần giờ phút này chỉ có ảnh ngược một mình y.
Nghĩ như vậy, gương mặt Hạ Thiên Tịch lập tức nóng lên, trước kia chưa bao giờ thẹn thùng, từ khi bắt đầu yêu đương với Lăng Thần, tim y đập phi thường lợi hại, độ ấm cơ thể chậm rãi tăng lên, gương mặt bắt đầu chậm rãi chuyển từ trắng đến hồng...
Tựa hồ đã nhận ra biểu tình lúc này của Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần gợi lên khóe môi phát ra tiếng cười trầm thấp, đầu nhẹ nhàng ngước lên, cánh môi gần trong gang tấc của hai người lập tức dán lại với nhau.
Hạ Thiên Tịch không nhịn được nhắm mắt lại, dâu tây cầm trong tay rơi xuống mặt đất, Lăng Thần nhẹ nhàng hôn y, nụ hôn mềm nhẹ mang theo phi thường quý trọng, dùng thân thể đẩy người Hạ Thiên Tịch chậm rãi ngã lên sofa...
..........