"Ngươi chính là anh trai cùng cha khác mẹ của Diệp Cuồng Tiên kia sao?"
Tiến sĩ Tesla nhìn qua người thiếu niên ngồi ở trên xe lăn, chẳng những hai chân tàn phế, hơn nữa còn bị chặt mất một cái cánh tay, trong ánh mặt lộ ra vẻ kinh hỉ. Mà thiếu niên này hóa ra chính là anh trai cùng cha khác mẹ của Diệp Trần, Diệp Vô Thương!
Không đợi Diệp Vô Thương mở miệng, Tần Trí ở một bên cười nói: "Cha của anh họ ta chính là Diệp Thiên Ca chiến thần của Hoa Hạ, Diệp Cuồng Tiên thì là con trai của Diệp Thiên Ca và Lâm Uyển Dung, điểm này thì không thể nghi ngờ!"
"Tuy rằng lần này tiến sĩ chưa thể bắt được Diệp Cuồng Tiên, thế nhưng anh họ của ta có gen huyết mạch tương tự với Diệp Cuồng Tiên kia, hơn nữa nói về xuất thân thì mẹ anh họ của ta xuất thân từ Tần gia cũng là cổ võ thế gia a, mà Lâm Uyển Dung kia mẹ của Diệp Cuồng Tiên kia chẳng qua chỉ là người bình thường sống ở vùng nông thôn mà thôi!"
"Diệp Cuồng Tiên có thể đạt tới cảnh giới, anh họ ta nếu có kỳ ngộ thích hợp thì khẳng định cũng không kém hơn so với hắn!"
Tesla nghe vậy thì nheo hai mắt lại, đôi mắt đảo quanh một lúc, không thể không âm thầm suy nghĩ, lần này hắn thất bại tan tác mà quay về, hơn nữa còn phải bồi thêm cả một tên cao thủ cấp trấn quốc, đang không biết trở về phải bàn giao như thế nào, nếu như có thể mang anh trai cùng cha khác mẹ của Diệp Cuồng Tiên về nghiên cứu thật tốt, nói không chừng cũng có thể lấy công chuộc tội thuyết phục được Pol.
Vừa nghĩ tới đây, trong lòng Tesla đã âm thầm hạ quyết tâm, không thể không nhìn về phía Diệp Vô Thương khẽ mỉm cười nói:
"Thương thế Diệp tiên sinh trên người, đối với Siêu Năng cục chúng ta mà nói, chẳng qua chỉ là một bữa ăn sáng, ta chẳng những có thể chữa khỏi tàn tật trên người Diệp tiên sinh, hơn nữa còn có thể bồi dưỡng ngươi thành người có năng lực cường đại nhất trên thế giới này! Tuy nhiên..."
Tesla nói tới đây, cố ý dừng lại một chút.
Diệp Vô Thương quả nhiên cuống lên, "Tuy nhiên cái gì? Tiến sĩ có điều kiện gì thì cứ việc nói rõ!"
Tesla cười nhạt một tiếng, nói:
"Nếu ngươi muốn nhanh chóng mạnh lên thì cần phải tiến hành cải tạo gen, quá trình này sẽ có chút thống khổ, hơn nữa còn sẽ tiêu hao tuổi thọ!"
Diệp Vô Thương nói ngay: "Ta không sợ! Chỉ cần tiến sĩ có thể để cho ta báo thù được cho cha mẹ, ta có thể không tiếc bất cứ giá nào!"
"Tốt!"
Tesla lập tức lộ ra vẻ mặt tán thưởng, "Ta sẽ dùng khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất trên thế giới này tới chế tạo ngươi, hơn nữa còn sẽ truyền thụ cho ngươi tất cả những gì ta có bao gồm cả một số tàn quyển ghi chép về tu tiên giả phương đông, hy vọng ngươi đừng để ta phải thất vọng!"
Diệp Vô Thương lập tức mừng rỡ, ngồi ở trên xe lăn khom người nói: "Đa tạ tiến sĩ bồi dưỡng!"
Ngay từ đầu, Diệp Vô Thương được Tần Trí bí mật đưa tới, sau khi nói rõ ý đồ, hắn còn có chút do dự. Dù sao, cha của hắn thế nhưng đường đường là chiến thần của Hoa Hạ, Diệp gia càng là thế gia danh tướng, một khi đầu nhập vào Siêu Năng cục của nước Mỹ không thể không có hại với gia tộc và cha mình. Nhưng sau khi nghe xong lời này của Tesla, Diệp Vô Thương dù như thế nào thì cũng bất chấp.
Từ khi hai chân và một tay của hắn bị Diệp Trần phế đi, nhìn tận mắt cha mẹ của mình chết ở trước mặt, trong lòng của hắn chỉ có một ý nghĩ đó chính là báo thù. Thế nhưng hắn biết rõ, đứa em trai cùng cha khác mẹ này của mình quá cường đại, cường đại đến nỗi làm cho hắn cảm thấy tuyệt vọng. Ngay cả lão tổ Tần gia cũng không phải là đối thủ của người này, huống chi đã trở thành người tàn phế như Diệp Vô Thương hắn. Nhưng bây giờ, Tesla xuất hiện để hắn tìm thấy được hy vọng, hy vọng báo thù!
"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi chờ ở đó cho ta đi! Đợi đến lúc lần sau gặp lại, chính là ngày ta báo thù cho cha mẹ!"
...
Vào lúc này, Diệp Trần đang toàn lực hóa giải lực lượng nguyền rủa trong cơ thể mình kia, hoàn toàn không biết gì về việc Diệp Vô Thương gặp Tesla. Diệp Vô Thương đã trở thành người tàn phế, thế mà còn có thể có kỳ ngộ như vậy thật đúng là trên đời này lắm chuyện kỳ ảo.
Cái gọi là lực lượng nguyền rủa, thật ra thì người thi chú đưa oán niệm của mình xâm nhập vào trong thức hải của đối phương, nếu như hóa giải muộn thì sẽ nảy rễ mọc mầm ở trong thức hải, ngày càng lớn mạnh, thẳng đến lúc nguyền rủa trở thành hiện thực thì mới chấm dứt.
Bản thân Nại Khắc Lỗ Đặc là Tử Linh Triệu Hoán sư, tinh thần lực của hắn rất cường đại lại thêm oán niệm cường đại trước khi chết, nếu như đổi thành tu sĩ Trúc Cơ bình thường thì căn bản không có năng lực phá giải lực lượng nguyền rủa này. Cho dù đối với Diệp Trần mà nói, phá giải nguyền rủa cũng không tính là quá khó khăn, thế nhưng vẫn phải tốn không ít thời gian.
Tuy nhiên đáng được ăn mừng chính là ở lúc hắn hóa giải lực lượng nguyền rủa này, tinh thần lực của bản thân hắn cũng đi theo nước lên thì thuyền lên, cũng coi như là niềm vui ngoài ý muốn.
Tốn mất thời gian tám ngày, Diệp Trần cuối cùng cũng trục xuất hoàn toàn oán niệm ác độc ra khỏi thức hải của hắn, mà tinh thần lực của hắn cũng bởi vậy mà đạt tới Trúc Cơ trung kỳ.
Hô!
Diệp Trần từ dưới đất đứng lên, phun ra một ngụm khí bẩn ở trong lồng ngực, "Cũng không biết chị Mạn thế nào rồi? Bây giờ chắc là đang ở nhà hàng a?"
Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần trực tiếp lái Ferrari ra khỏi tiểu khu Tử Kim Sơn lao thẳng tới nhà hàng.
Tuy nhiên, khi đi tới nhà hàng, ở cửa nhà hàng Tô Thị, ở bên trong ở bên ngoài tương đối náo nhiệt, dường như đã có chuyện gì xảy ra!
Diệp Trần thấy thế, lập tức nhướng mày, người nào ăn gan hùm mật gấu lại dám tới chỗ này gây sự đây?
Không khoa trương chút nào, bây giờ nói tới Vân Châu nho nhỏ này, cho dù là phóng tầm mắt toàn bộ Hoa Hạ, chỉ sợ cũng tìm không ra một ai dám chọc lên người Diệp Cuồng Tiên. Thần niệm của Diệp Trần quét qua, trong nháy mắt đã biết được tình huống đại khái, người tới gây sự này, không phải là ai khác, hóa ra chính là Chu Thành Công, chồng cũ của Tô Lam, cha của Tô Mạn. Nói lên cái tên Chu Thành Công này, từ lúc mấy tháng trước sau khi bị Diệp Trần hung hăng giáo huấn một chầu, sau đó vẫn không dám tới tìm Tô Lam gây phiền phức. Diệp Trần còn tưởng rằng cái tên này đã rời khỏi Vân Châu, không nghĩ tới bây giờ lại tới nhà hàng mới để tìm Tô Lam.
Trong nhà hàng tuy có rất nhiều bảo vệ mà Đường gia và Tào gia phái tới, nhưng hơn phân nửa là cố kỵ hắn là chồng cũ của Tô Lam cho nên cũng không dám xen vào việc của người khác. Đại khái đoán được tình huống như thế, trên mặt Diệp Trần lập tức lộ ra vẻ lạnh lùng, sau khi xuống xe, trực tiếp cất bước đi tới nhà hàng.
...
Mà lúc này, ngoài cửa nhà hàng Tô thị, chỉ thấy Chu Thành Công mặc âu phục đi giày da, ăn mặc dạng chó hình người, quỳ một gối ở cửa nhà hàng, trong tay còn cầm một bó hoa hồng lớn, xung quanh còn xếp nến thành hình trái tim. Cửa nhà hàng còn có rất nhiều người không hiểu chuyện vây xem ở xung quanh.
"Em Lam a! Anh biết sai rầu mà! Van cầu em quay về với anh đi! Anh nhất định sẽ trở thành một người chồng mẫu mực chăm sóc cho em thật tốt!"
Lúc này Diệp Trần đã đi tới gần đây, thấy cảnh này, lông mày lập tức nhíu chặt hơn. Chu Thành Công này thế mà lại cầu hôn với Tô Lam!
Tuy rằng biết rõ tên khốn này đến đây tìm Tô Lam muốn tái hôn, tám chín phần mười là nhìn thấy Tô Lam bây giờ ăn nên làm ra, nhưng dù sao đây cũng là việc riêng của Tô Lam, hắn thật đúng là không tiện nhúng tay vào, trừ khi Tô Lam thể hiện thái độ từ chối. Trong lòng còn đang nghĩ về vấn đề này, một cô gái dáng người yểu điệu mặc áo màu xanh lam quần jean đeo giày thể thao màu trắng, từ trong nhà hàng lao ra thở phì phì, hóa ra chính là Tô Mạn.
"Chu Thành Công! Sao mặt ông lại dày đến thế, mẹ tôi nói, mẹ tôi tuyệt đối sẽ không tái hôn với ông, cả đời này cũng sẽ không! Ông cút nhanh lên!"
Nghe được lời này của Tô Mạn, Diệp Trần lập tức thở phào nhẹ nhõm đồng thời vẻ mặt trở nên lạnh lùng, ngay lập tức từ từ đẩy đám người đang vây xem ra, đi về phía Chu Thành Công.
Diệp Trần: Kích lệ Lăng Tiêu một chút đi các đạo hữu ;))