Một thay đổi không thể ngờ được đó chính là Bạch Kiến Minh tiếp nhận chức phó bí thư Đảng tỉnh uỷ, phó bí thư Đảng trước, tuổi tác cũng không còn trẻ, tiếp nhận chức vụ hội nghị hiệp thương chính trị. Bạch Kiến Minh sở dĩ giữ chức vụ uỷ viên thường uỷ tỉnh, vị bộ trưởng bộ tuyên truyền thiếu người, nên phó hiệu trưởng Chu Tiên Sinh tiếp nhận chức vụ thường uỷ đảng giáo tỉnh uỷ.
Những vấn đề đột ngột liên quan đến Chu Tiên Sinh, rời khỏi chức thường uỷ tỉnh uỷ, nhưng trong tay vẫn nắm giữ ấn soái bộ phận tuyên truyền, hắn đã cho lưu truyền rất nhiều bài văn kì quái, dùng rất nhiều từ ngữ hoang đường. Trong đó chỉ có một bài tôi cảm thấy rất hay, chính là bài nói Châu Tiên Sinh có quan hệ mờ ám với nhiều lãnh đạo trung ương, bài văn quan trọng này liên tiếp được đăng mấy lần trên tở , bài báo trực tiếp đề cập đến rất nhiều chính sách quan trọng của đất nước.
Nếu tin đồn này là sự thực, vậy chức vụ bộ trưởng tuyên truyền tỉnh uỷ, chỉ là một bước tiến rất nhỏ trong kế hoạch. Tôi có thể suy đoán ra ý đồ cuối cùng của Chu Tiên Sinh, đó chính là leo lên chức vụ cao nhất. Bây giờ để hắn đảm nhiệm chức vụ cấp tỉnh, đơn giản chỉ là muốn tích luỹ nhiều kinh nghiệm thêm một chút.
Bất kỳ một chính sách quan trọng nào, nhất định phải căn cứ vào tình hình thổ nhưỡng thực tế. Chuyên gia học của "túi mưu trí' nói làm việc gì cũng không thể thoát khỏi thực tế, nếu không, khi đề suất một ý kiến nào đó, cơ bản đều biến thành nước trắng, người lãnh đạo nước nhà nhất định mắc phải rất nhiều sai lầm.
Thông tin vui truyền đến, nó giống như hạt cát thoảng qua, cổ vũ bản thân nha nội tôi mà thôi.
Ha ha, ân sư tiếp nhận chức thường uỷ tỉnh uỷ, hình như có một phần công lao giúp đỡ của tôi trong đó, gọi người làm sao không bằng mở cờ trong bụng? Ít nhất trong hai, ba năm này, Nghiêm Ngọc Thành và cha đã tạo dựng được một lực lượng lớn mạnh trong tỉnh. Liêu Khánh Khai tiếp nhận chức thống đốc, Bạch Kiến Minh rời chức phó bí thư Đảng, đây đều là chuyện vui, hai vị lãnh đạo này, đã để lại ấn tượng rất tốt trong kí ức của cha và Nghiêm Ngọc Thành.
" Ngọc Thành, Tấn Tài, hai người không phải khuyên tôi nữa, tiếp tục uống sẽ say đó...."
Tiên Sinh đặt nhẹ chén rượu xuống, vui vẻ nói.
Vừa tuyên bố hết bổ nhiệm, tuy Tiên Sinh đã chính thức tiếp nhận chức vụ bộ trưởng của Bạch Kiến Minh, nhưng nhà thì tạm thời vẫn ở khu tập thể đảng tỉnh uỷ, cũng không vội chuyển đến khu tập thể thường vụ tỉnh uỷ. Theo ý của sư mẫu, sống ở khu tập thể tỉnh uỷ vẫn tốt hơn, ở đây có nhiều người, náo nhiệt hơn.
Sư mẫu nói rất đúng, khu tập thể thường vụ tỉnh uỷ độc lập một nơi, nó chiếm diện tích cúng khá lớn, muốn vào trong phải thông qua một cuộc kiểm tra rất nghiêm ngặt.Mọi người trong khu thường vụ tỉnh uỷ, có chơi, quan hệ với nhau nhưng không thân thiết. Trong khu tập thể mọi người thường không được can thiệp nhiều đến thân phận riêng tư của người khác, đây là một vẫn đề mẫn cảm. Ở đây không chỉ có người làm cơ quan tỉnh, mà có cả người làm việc ở trung ương đến ở, đây gọi là bè phái "Lâm Lập". Nhưng bè phái thì bè phái, có công phu vẫn phải đánh, không những đánh mà còn đánh cho thoả mãn mới thôi. Trong khu tập thể thường vụ tỉnh uỷ, hầu hết mọi người thường không quan hệ thân mật với nhau, đây là điều tối kị.
Ngoại trừ Nghiêm Ngọc Thành và cha, hai người quan hệ rất mật thiết với Tiên Sinh, tiếp tục như vậy, về sau muốn đến cũng không được thuận tiện như vậy. Mọi người sẽ nhìn chằm chằm vào mối quan hệ đó, cũng có một số người ăn không ngồi rồi thường báo cáo tin tức trong tỉnh cho lãnh đạo cấp trên, nhưng việc này cũng không có quan hệ gì. Cha và Nghiêm Ngọc Thành không tiện, ngược lại tôi thì khác. Tiên Sinh có chuyện gì muốn truyền đạt hãy nói ra, đệ tử sẽ cố gắng giúp ân sư truyền đạt.
Sư mẫu tuổi cũng không còn trẻ, lại không được đi học nhiều, muốn sư mẫu cùng các phu nhân trong thường vụ tỉnh uỷ mở hoạt động " ngoại giao phu nhân" gì đó, không phải đang làm khó sư mẫu hay sao? Sợ những ngày sau này, sư mẫu cảm thấy không được vui.
Đây là điều rất thực tế. Trong lúc đó, tôi đột nhiên nói: " Bác, sư mẫu, người tìm một người bảo mẫu đi."
Đang mời Nghiêm Ngọc Thành và cha uống rượu, lập tức dừng lại.
" Uh ! Chủ ý này của tiểu Tuấn không tồi. Về phần của sư mẫu, tôi nghĩ là sư mẫu đồng ý thôi. Cháu sẽ tìm một người bảo mẫu giúp hai bác, cháu sẽ đến Ma Đường Loan tìm.
Nghiêm Ngọc Thành quả nhiên cơ trí hơn người. Trong nháy mắt đã đoán ra ý định trong lòng tôi. Không băn khoăn liền giúp tôi hoàn thiện ý định. Nếu đến Ma Đường Loan tìm bảo mẫu, hiển nhiên là tốt nhất rồi. Tiên Sinh và sư mẫu có tiếng nói chung, hơn nữa có thể thông qua người bảo mẫu này có thể tìm hiểu thêm một số thông tin của một số địa phương khác. Trong nhà có thêm một tiếng nói, có người nói chuyện cùng, sư mẫu ở nhà cũng bớt buồn chán.
" Hì hì, vẫn chưa đến tuổi bảy, tám mươi, mời bảo mẫu giúp việc làm gì?
Sắc mặt của Chu Tiên Sinh tái lại, lắc đầu liên tục.
Sư mẫu rất cảm động, nói: "Làm việc, sư mẫu không sợ khổ, nhưng chỉ sợ những ngày bình thường không có ai nói chuyện cùng, buồn bực mà phát khùng mất !"
Sư mẫu đã nói như vậy, Chu Tiên Sinh không còn lời nào để phản đối nữa, chỉ biết yên lặng gật đầu.
Thấy vậy, tôi lập tức nói: "Ngày mai cháu sẽ đi tìm một người, trong vòng một tuần, cháu nhất định sẽ đưa người đến."
Chu Tiên Sinh cười: "Cũng không phải vội vàng như vậy."
Tôi mỉm cười, không nói nhiều nữa. Chỉ cần hai người đồng ý, thao tác làm như thế nào tôi sẽ có cách sắp xếp. Nghiêm Ngọc Thành thấy tôi quyết đoán, cũng thấy yên tâm phần nào. Đừng để ý đến ngày thường bác ấy hay" Thổi râu mép", trừng hai mắt, coi thường nhìn tôi, nhưng khi tôi đã bắt tay vào làm việc một việc gì đó, từ trước đến giờ, bác ấy chưa bao giờ coi thường năng lực của tôi.
" Ngọc Thành, Tấn Tài hai người vẫn còn trẻ, phải biết nắm chắc cơ hội trong tay. "
Đột nhiên Chu Tiên Sinh lại nói ra một câu không đầu không cuối.
" Sao vậy, sư phụ nghe ngóng được tin tức gì vậy? "
Nghiêm Ngọc Thành hỏi.
Chu Tiên Sinh vừa mới nhậm chức thường uỷ tỉnh uỷ, không thể trong khoảng thời gian ngắn đã nghe ngóng được thông tin gì quan trọng. Hơn nữa, trưởng bộ tuyên truyền cũng không còn quản lí tổ chức nhân sự nữa.
Có thể là Bạch Kiến Minh đã nói cho sư phụ biết điều gì sao?
Dựa vào mối quan hệ của Nghiêm Ngọc Thành và Tiên Sinh, khi ngồi nói chuyện cùng nhau, hai người thường nói thẳng, không bao giờ giấu đầu hở đuôi.
" Uh ! Là Kiến Minh nói, hai người phải tìm cách hành động , cụ thể hành động như thế nào, vẫn chưa có kết luận cụ thể. Nhưng đây nhất định không phải là việc xấu.
Chu Tiên Sinh có thể đã uống nhiều quá, cũng có thể là có trước mặt mấy người chúng tôi không muốn giấu diếm điều gì, lúc này bắt đầu thẳng thắn, thừa nhận.
Nghiêm Ngọc Thành và cha nhìn nhau, cả hai đều gật đầu.
Bạch Kiến Minh và Chu Tiên Sinh là quan hệ sư huynh đệ, quan hệ rất thân thiết. Hơn nữa, hắn biết Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài là anh em đồng môn của Chu Tiên Sinh, đành vi phạm nguyên tắc tổ chức tiết lộ một chút tin tức quan trọng để nhắc nhở, đây cũng được coi là chuyện bình thường trong quan trường.
Những lời này do chính miệng bí thư quản lí tổ chức tỉnh uỷ Đảng nói ra, đương nhiên không có gì gọi là thái quá.
Tôi như mở cờ trong bụng.
Nghiêm Ngọc Thành đang giữ chức uỷ viên uỷ ban, cán bộ phó phòng của bộ, quản lí toàn bộ hoạt động trong tỉnh, bí thư Bạch Kiến Minh nhắc đến tên bác ấy, đây cũng là một chuyện hợp tình hợp lí. Vấn đề ở chỗ, cha chỉ là một bí thư tỉnh uỷ nhỏ, sao cha lại có tên trong danh sách mà chính miệng Bạch Kiến Minh nói ra? Tin tức có ý định cồ vũ lòng người hay sao?
" Bác, cháu kính bác một chén!"
Tôi đứng dậy cười hì hì, cầm chén rượu lên mời Chu Tiên Sinh.
Uống " Rượu mừng" ở nhà của Chu Tiên Sinh. Rượu Mao Đài đang uống là rượu mà tôi mang đến. Nghiêm Ngọc Thành và cha đều biết tôi là " Đại gia", lên cũng yên tâm thoải mái uống rượu Mao Đài mà tôi mang đến.
" Tiểu Tuấn!"
Cha quát một tiếng.
" Tiểu Tuấn, uống rượu gì thế?"
Tôi năm nay 14 tuổi, cao hơn 1m60, vóc dáng gầy gầy, thuộc tuýp người lớn trước tuổi, không có gì khác biệt so với người mười bảy mười tám tuổi. Nhưng trong mắt của cha tôi vẫn là một đứa trẻ, mà trẻ con thường không được uống rượu.
Bực mình!
" Được, sư phụ uống."
Tiên Sinh đỡ lời.
Lập tức cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, rồi nhìn tôi với vẻ yêu thương.
Hành động của Chu Tiên Sinh vượt qua dự liệu của cha, không còn cách nào khác, cha đành phải trơ mắt ngửa cổ nhìn tôi, một hơi, uống hết một chén rượu Mao Đài cay sè. Không phải là tôi chưa uống rượu Mao Đài bao giờ, nhưng chưa lần nào uống gấp như vậy, đây là lần đầu tiên.
" Cha, đừng trừng mắt thổi râu mép nhìn con như vậy, chỉ có một chén thôi mà."
Tôi nháy mắt cha mấy cái đầy vẻ ranh mãnh, vội vàng cầm đũa gắp miếng thịt bò đưa vào miệng.
Tiên Sinh cười ha ha, dùng đũa chỉ vào tôi nói: " Tấn Tài, không nhất thiết phải quản lí nghiêm khắc quá như vậy chứ, con trai chú, không phải là một nhân vật tầm thường."
Cha cười nói: "Thầy Chu, thầy không phải khen ngợi nó như vậy, thằng bé này sắp bay lên trời cao đến nơi rồi."
.....................
Vừa về đến huyện Hướng Dương, việc đầu tiên phải làm là cấp tốc đến Ma Đường Loan tìm bảo mẫu cho Tiên Sinh. Việc này ngược lại thuận lợi dị thường, vừa nghe đến làm bảo mẫu nhà Tiên Sinh, sống trong khu tập thể thường uỷ tỉnh uỷ, bao ăn, bao ở, mỗi tháng 30 tệ tiền công, Mã Đường Loan nhỏ nhỏ lập tức sôi động trở lại. Trong một khoảng thời gian ngắn, có bảy tám phụ huynh dắt con gái đến nhà bí thư chi bộ Chu tự giới thiệu con mình.
Má Đường Loan bấy giờ, đang xây dụng hai công xưởng với quy mô nhỏ, nhà nhà hộ hộ đều nuôi chó, nuôi gà, cuộc sống về sau càng ngày càng tốt. Mỗi tháng 30 tệ tiền công không đủ để trang trải cuộc sống, vấn đề là vinh quang, nhà quan lớn trong tỉnh, không phải người nào cũng được vào?
Con gái nhà ai vào được khu tập thể thường vụ tỉnh uỷ, thận phận được nâng cao lên gấp một trăm lần, nói không chừng còn có thể tìm được một người chồng tốt con quan trong tỉnh thành.
Nghĩ lại thấy vui !
Việc này, tôi phải lấy lại tinh thần lên gấp hai mươi lần. Đối với người của Mã Đường Loan tôi không được quen cho lắm, tất cả đều phụ thuộc vào bí thư chi bộ Chu. Phương pháp tuyển chọn của tôi rất trực tiếp, tôi lấy khói rượu bốn loại lễ phẩm, đặt trên bàn nhà bí thư chi bộ Chu.
Các cô nương phải thể hiện khả năng của mình khi nhận lễ phẩm?
Rất nhanh, bí thư chi bộ Chu lựa chọn ra một vị cô nương tên Chu Nha, mười bảy tuổi, với vẻ đẹp được cho là sắc nước hương trời. Theo lời của bí thư chi bộ Chu, tiểu cô nương này học hết cấp hai, gia thế trong sạch, khéo léo, thành thật, ngoan ngoãn, gia đình gia giáo.
Nghe Chu Tiên Sinh giới thiệu, tôi liền đến hỏi vài câu hỏi, cảm thấy rất hài lòng về tiểu cô nương này, việc này quyết định như vậy đi.
Ba ngày sau, nhân tiện tôi đưa Chu Nha lên tỉnh thành, có mua ít đặc sản đến tặng Chu Tiên Sinh. Tiên Sinh đã chuyển nhà đến khu tâp thể thường uỷ tỉnh uỷ, thiết bị đồ điện trong nhà đầu được sắp đặt đầy đủ, ngay cả tủ lạnh, những vật dụng sinh hoạt cũng chuyển đến. Sau này tôi có mang đồ đến, nhất định không phải hạn chế chỉ có đồ khô thôi.
Nhìn thấy tôi đến sư mẫu mỉm cười, đặc sản tôi mang đến không cần thiết phải giữ lạnh, sư mẫu cũng đặt vào tủ lạnh, tôi nói đùa với một câu: " Sư mẫu à, cái gì cũng đặt vào tủ lạnh như vậy, có một cái tủ lạnh sợ không đủ chỗ để sư mẫu đặt đồ."
Sư mẫu cười nói: " Dù sao tủ lạnh cũng không để gì."
" Như vậy nhé, cháu quay về nói với bác Năm một tiếng, bảo bác ấy thành lập một nhà máy sản xuất tủ lạnh ở Liễu Gia Sơn, sau khi sản xuất ra lô hàng đầu tiên, gửi cho sư mẫu một cái tủ lạnh to đến đây."
Chu Tiên Sinh nghe tôi và sư mẫu nói, liền hỏi: "Tiểu Tuấn, chẳng lẽ bây giờ đến tủ lạnh Liễu Gia Sơ cũng có thể sản xuất được hay sao?"
" Hì hì, bác, bác cập nhập tin tức không nhạy chút nào cả. Đừng nói đến tủ lạnh, sang năm Liễu Gia Sơn còn sản xuất cả điều hoà nữa."
Đây không phải là một chuyện đùa, xây dựng nhà máy sản xuất điều hoà và tủ lạnh, sớm đã có trong bảng dự kiến của tôi rồi. Bây giờ, hiệu ích của công xưởng Liễu Gia Sơn đang trong đà phát triển, tiếp tục dốc thêm" Mã lực" hướng lên phía trước mà tiến, lợi nhuận càng ngày càng nhiều, nếu không mở rộng quy mô sản xuất, xây dựng thêm mấy hạng mục, lợi nhuận thu đươc đều biến thành" Tiền chết". Trong kinh doanh, điều này không được hợp lí.
Mấy ngày trước, bác Năm dẫn vài người trong công xưởng, giám đốc trưởng phòng...đến phía nam khảo sát mấy hạng mục. Theo dự kiến đã tìm được một hạng mục có thể đầu tư.
Tuy nói tôi là người có tài, nhưng không phải việc gì tôi cũng đảm nhiệm, phải biết phát huy trí tuệ tập thể, cùng nhau nghĩ đối sách, cùng nhau làm việc, đạo lí tôi luôn phải luôn luôn được phát huy. Lúc nào cũng chỉ biết dựa vào một người, như vậy không được.
........................
Lời của Chu Tiên Sinh nói với cha và Nghiêm Ngọc Thành, đến tháng sáu năm đó đã trở thành sự thực. Chu Tử Vinh và Liêu Khánh Khai thăng chức, toàn khu vực tiến hành một quá trình điều chỉnh cán bộ không giống nhau, khu vực Bảo Châu cũng không ngoại lệ.
Long Thiết Quân vẫn ngồi vững vàng trên chức vụ bí thư tỉnh uỷ. Long Thiết Quân năm nay năm mươi sáu, năm mươi bảy tuổi rồi, việc thăng quan tiến chức là tương đối khó, rất có thể sẽ ở lại khu vực Bảo Châu sống hết quãng đời còn lại. Nhưng việc trong quan trường cũng khó nói trước được gì, về sau còn rất nhiều thay đổi không thể ngờ trước được. Trước ngày Long Thiết Quân chính thức về hưu, bất kì là ai cũng không thể nói trước được điều gì.
Chu Bồi Minh cũng không có gì biến động. Chu Bồi Minh kém Long Thiết Quân mấy tuổi, cũng không được coi là trẻ. Lúc nào cũng bị Long Thiết Quân chèn ép, trong lòng luôn không phục. Quan viên cấp quan trọng, điều chỉnh uỷ viên tỉnh uỷ, chuyên trách chức vụ phó thành viên thường vụ là Lưu Giang Nam. Việc điều chỉnh phó bí thư tỉnh uỷ Thanh Phượng đảm nhiệm khu vực tây nam bộ, chuyên viên hành chính, được cho là điều chỉnh cao nhất. Vòng quanh chức vụ chuyên viên hành chính phó thường vụ, trong khu vực đã xuất hiện một trận long tranh hổ đấu. Cuối cùng điều khiến mọi người không ngờ đến chính là chức vụ này thuộc vào tay Nghiêm Ngọc Thành.
Kết quả này nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Sau khi Nghiêm Ngọc Thành tiếp nhận chức bí thư tỉnh uỷ thành phố Bảo Châu, bắt đầu tiến hành một cuộc cải cách, dốc toàn lực phát triển doang nghiệp quốc doanh, công trường quốc doanh thành phố Bảo Châu nhiều năm lỗ vốn một lần nữa lại được hồi sinh, tăng tốc phát triển giảm bớt lỗ, thu nhập tài chính càng ngày càng tăng lên. Cũng như tốc độ phát triển nhanh mạnh như huyện Hướng Dương, tổng kết cuối năm, bỗng nhiên đứng vị trí thứ hai. Thành công của thành phố Bảo Châu, Nghiêm Ngọc Thành giữ công đầu. Đây chính là năng lực xuất chúng của vị chuyên viên hành chính phó thường vụ, với chủ trương chính là chủ đạo nắm bắt xây dựng và phát triển kinh tế, đây đúng là một người có tài. Dù sao đây cũng là lãnh đạo của cả tỉnh, so với bí thư tỉnh uỷ thành phố Bảo Châu bỗng dưng được tính cao hơn một bậc. Về sau chuyên viên phó thường vụ ra nhậm chức chuyên viên hành chính thuận lý thành chương, nếu do bí thư tỉnh uỷ thành phố Bảo Châu nhậm chức chuyên viên hành chính, vậy có chút đột ngột.
Bí thư Liễu Tấn Tài huyện Hương Dương tiếp nhận chức vụ bí thư thành phố Bảo Châu, thay thế vị trí của Nghiêm Ngọc Thành, trở thành uỷ viên khu vực, một lần nữa mọi người lại phải mở to mắt kính phục. Liễu Tấn Tài , thăng chức qua nhanh? Năm trước vừa đảm nhiệm chức bí thư tỉnh uỷ của huyện Hướng Dương, trong thời gian ngắn đã thăng lên một bậc rồi. Hình như bảy năm về trước, chỉ là một người thợ sửa chữa, không đảm nhiệm chức vụ nào trong huyện. Trong khoảng thời gian ngăn ngắn ngủi bảy năm, đã trở thành cán bộ câp cao rồi.
Lời nghị luận của mọi người, trong đó có một bài khó nghe nhất chính là Long Thiết Quân đang "An bài hậu sự", biết bản thân chuẩn bị về hưu, Long Thiết Quân dốc sức lực vào việc thăng chức. Nhưng, phương pháp này không phải là không có đạo lí, Lưu Hoà Khiêm thư kí của Long Thiết Quân được điều về huyện Hướng Dương, đảm nhiệm chức phó bí thư huyện uỷ, đại lí huyện uỷ. Chức vụ bí thư huyện uỷ do Đường Hải Thiên tiếp nhận. Chuyện này không có gì phải bàn cãi, năng lực và và lí lịch của Đường Hải Thiên đều bày ra trước mắt, thất vọng trong lòng Mã Trí Khoan không phải nhắc lại.