Tháng 8, quốc hội quyết định thực thi một quyết sách trọng đại đó là kế hoạch" Hoả cự". Kế hoạch " Hoả cự" chính là kế hoạch chỉ đạo áp dụng khoa học kỹ thuật cao vào sản xuất. Tất cả do bộ phận tổ chức khoa học kỹ thuật thực thi, chiến lược của kế hoạch là đánh vào " Khoa giáo hưng quốc ", lấy thị trường làm phương trâm, áp dụng khoa học kỹ thuật, nâng cao chất lượng sản phẩm, đồng thời quốc tế hoá doanh nghiệp.
Bắt đầu từ thế kỷ 70, nàn sóng cách mạng khoa học công nghệ cao bùng nổ, việc áp dụng kế hoạch " Hoả cử" trở thành một quyết sách anh minh trong việc hình thành xây dụng và phát triển một nền kinh tế mới của nước nhà.
Cùng lúc bắt đầu thực thị kế hoạch " Hoả cử", tổng công ty phát tiển sự nghiệp Đằng Phi đã liên kết với trường đại học Trữ Thanh, nghiên cứu thành công chiếc điều hoà gia dụng dạng cơ đầu tiên.
Đây là một niềm vui vô cùng lớn. Là người đặt đặt móng cho tổng công ty phát triển sự nghiệp Đằng Phi, nha nội tôi vui mừng khôn xiết.
Mấy năm về sau, thị trường mua bán điều hoà rất sôi động, nhà nhà lắp điều hoà, tổng công ty Đằng Phi nhận được giải thưởng " Con trâu vàng" , vẫn còn một nguyên nhân nữa đó là công ty Đằng Phi là doanh nghiệp đầu tiên trên danh nghĩa áp dụng " Quy mô xí nghiệp" thành công.
Không có lục lượng nghiên cứu của chính mình, đơn thuần dựa vào công nghệ chế tạo với quy mô lớn, là không thể trở thành xí nghiệp siêu cấp. Với một lực lượng nghiên cứu tương đối hùng hậu, công ty Đằng Phi tiếp tục tiếp nghiên cứu, hành phát triển các loại động cơ.
Mọi người trong Liễu Gia Sơn có một cuộc sống đầy đủ.
" Tiểu Tuấn à, đợi nhà máy sản xuất điều hoà thành lập, chiếc điều hoà đầu tiên sản xuất ra, bác Năm sẽ lắp cho nhà cháu trước tiên."
Bác Năm vui vẻ nói trong điện thoại.
Tôi biết đây chỉ là những lời khách sáo của bác Năm, nếu lắp điều hoà thật, thì toàn bộ biệt thự trong thường uỷ thành phố cùng nhau lắp, làm gì có đạo lí chỉ lắp nhà thị trưởng thành phố.
Nhưng sau khi bác Năm nghiên cứu thành công chiếc điều hoà, người đầu tiên gọi điện thoại chính là tôi, tôi rất cảm động trước tình cảm mà bác dành cho tôi.
" Bác Năm, cháu đến Liễu Gia Sơn nhé."
" Được, được, hoan nghênh, hoan nghênh, bác đang có rất nhiều chuyện muốn thương lượng với cháu, bác cho người đến đón cháu nhé?"
" Cháu tự lái xe đến là được rồi."
" A, a, bác Năm mới mua xe mới, có muốn ngồi thử không?"
Thấy bác Năm kiên quyết, tôi mỉm cười, nói: " Vậy cũng được, cháu quay lại với cảm giác chủ tịch hội đồng."
Bác Năm cười ha ha, rồi cúp điện thoại.
Sau một tiếng, Chu Hậu Quân lái chiếc xe mới của bác Năm đến trước cổng khu biệt thự. Nhìn xuống dưới, tôi giật mình, bác Năm cho người đến đón tôi thật rồi.
Chiếc xe đen thui bóng nhẫy, đỗ trước cổng, rất uy nghiêm, phía đầu xe có gắn một cái đĩa tiêu chuẩn hình tròn, không phải là thương hiệu thì là các gì? Hơn nữa lại là nhãn hiệu nối tiếng.
Không ngờ bác Năm mua một chiếc xe hào hoa như vậy, cũng khó trách bác 70 tuổi rồi, không nhịn được " Ra vẻ ta đây."
Tôi mỉm cười bước vào trong chiếc xe, chiếc xe lăn bánh đến Liễu Gai Sơn.
" Tiểu Tuấn, đến rồi hả."
Ngồi trên lầu 8 căn phòng tổng bộ công ty Đằng Phi, bác Năm ngồi trong căn phòng làm việc lớn đứng dậy bắt tay tôi.
" Chủ tịch, đến thời gian họp rồi."
Vừa nói được mấy câu chuyện phiếm với bác Năm, nữ thư kí xinh đẹp miệng mở nụ cười đứng ở trước cổng nhắc nhở, nhìn kỹ càng, thì ra là tiểu thư Liễu nhân viên tiếp tân năm ngoái, con gái của anh ba Liễu Triệu Hoành. Cô nương này rất thông minh, trong một năm ngắn ngủi, đã trở thành thư kí của chủ tịch, rất khá .
" Chú mười hai, xin chào."
Nhắc nhở bác Năm xong, tiểu thư Liễu nhìn tôi mỉm cười.
" Liễu Vân, xin chào."
" À, còn nhớ tên cháu hả?"
"Liễu Vân vừa vui mừng vừa ngạc nhiên.
Tôi cười, nói: " Nói gì vậy, cháu là cháu họ chú mà."
Liễu Vân cười.
" Tiểu Tuấn, đến rất đúng lúc, bác đang muốn mời cháu tham gia cuộc họp, đã lâu lắm rồi cháu không tham gia cuộc họp của công ty Đằng Phi."
Bác Năm nhiệt tình mời.
Liễu Vân nghe thấy vậy, sắc mặt lập tức thay đổi.
Ngày trước, trong hội nghị tôi là người quyết định quyết sách của công ty Đằng Phi, lúc đó Liễu Vân vẫn còn đi học, không biết chú mười hai lại trẻ như vậy, sớm đã có ảnh hưởng đến phương châm sách lược của công ty Đằng Phi.
" Vâng ạ, cháu cũng muốn gặp mọi người."
Tôi mỉm cười đồng ý.
Đến cửa phòng, Liễu vân đột nhiên nhỏ tiếng nói: " Chú mười hai, chú biết chú ở Liễu Gia Sơn có bao nhiêu cháu gái, cháu trai không?"
Tôi giật mình, từ trước đến giờ chưa bao giờ thống kê qua.
" Tổng cộng có 43 người."
Liễu Vân cười, đắc ý.
Có 43 cháu trai, cháu gái, chú mười hai vẫn nhớ đến cháu, cháu rất vui.
Tôi mỉm cười gật đầu.
Trái tim con gái, nhiều lúc cũng rất kì lạ.
Trong phòng hội nghị nhỏ của công ty Đằng Phi, được thiết kế trên lầu 8. Thực tế, trên lầu 8, ngoài phòng làm việc của chủ tịch hội đồng và giám đốc ra, có thiết
kết thêm một phòng hội nghị nhỏ. Bác Năm bước vào phòng hội nghị, tất cả mọi người trong phòng đều đứng dậy, vừa nhìn thấy nha nội tôi đi phía sau bác Năm, mọi người rất vui.
" Mọi người ngồi xuống đi."
Bác Năm ngồi xuống, vẫy vẫy tay.
" Tiểu Tuấn, cháu ngồi ở đây...."
Bác chỉ tay vào vị trí của Liễu Triệu Ngọc.
Ngày trước lúc tôi còn tham gia quyết sách của hội nghị, đây chính là vị trí mà tôi thường ngồi. Nhưng bây giờ Liễu Triệu Ngọc là tổng giám đốc, thân phận không giống ngày trước, tôi không dám thất lễ, vội vàng cảm ơn.
Liễu Triệu Ngọc vội vàng đứng dậy, mỉm cười nói: "Tiểu Tuấn, đừng khách sáo, vị trí này vốn dĩ là vị trí của em mà."
Tổng giám đốc nhường chỗ, mọi người lần lượt đứng dậy, nhường vị trí cho tổng giám đốc.
Tôi cười bước đến vụ trí của Liễu Triệu Ngọc, không khách sáo, ngồi xuống, cười: " Anh Triệu Ngọc, em chỉ đến đây nghe thôi, không làm phiền đến cuộc họp của mọi người đâu."
Liễu Triệu Ngọc ngồi xuống, mỉm cười xin lỗi tôi.
" Được rồi, chúng ta bắt đầu họp thôi."
Bác Năm nhìn Liễu Triệu Ngọc gật đầu.
Đây không phải là cuộc họp kinh doanh bình thường, là cuộc họp hội đồng quản trị, người chủ trì nhất định phải là tổng giám đốc.
" Mọi người, hôm nay chúng ta rất hoan nghênh Tiểu Tuấn, lãnh đạo trước kia tham gia cuộc họp cùng chúng ta..."
Anh Triệu Ngọc giới thiệu tôi trong cuộc họp, mọi người đều vỗ tay, đến bác Năm cũng đưa tay lên hoan nghênh, Liễu Tiều phụ trách ghi chép nhìn tôi, bộ dạng rất sùng bái.
" Ha ha, mọi người đều là người quen, thủ tục này bỏ qua đi."
Tôi cũng không phải giả vờ khách sáo, mỉm cười nói.
Đợi chàng pháo tay kết thúc, Liễu Triệu Ngọc mới bắt đầu chính thức đi vào cuộc họp.
" Vấn đề đầu tiên trong cuộc họp ngày hôm nay, đó chính là vấn đề phát triển và kiến thiết chiếc điều hoà. Nhà máy sản xuất điều hoà, ý kiến của tổng công ty là đặt ở tập đoàn Thanh Lương, do đích thân phó tổng Văn Dịch phụ trách, kiêm luôn chức quản lí nhà máy...."
Mấy năm về trước, Phương Văn Dịch nghỉ làm ở bộ phận phục vụ sửa chữa Lợi Dân.
Trải qua mấy vất vả xây dụng và phát triển, nhà máy sản xuất điện tử Thanh Lương sớm trở thành một công điện tử Thanh Lường, chức vụ của Phương Văn Lương hiển nhiên " Thủy trướng thuyền cao" rồi.
Nhưng tôi quả thực không ngờ trong cuộc họp hộp đồng của công ty lại có thể gặp mặt hắn, không ngạc nhiên cũng là lạ, thì ra hắn làm ở đây.
".....Mọi người có ý kiến gì không ?"
Mọi người trong phòng họp đều tán đồng, Phương Văn Dịch rất vui. Tuy hôm nay hắn là phó tổng công ty, đảm nhiệm quản lý một nhà máy, hoàn toàn không nhất thiết phải vui như vậy. Trong nước xây dựng một nhà máy lắp giáp điều hoà, đây là một ý tưởng rất mới mẻ, việc này đồng nghĩa với việc tin tưởng sao?
Với thân phận là một người từ bên ngoài đến, biểu hiện này của hắn nhận được lời tán thành cao nhất trong công ty Đằng Phi, Liễu Gia Sơn có thể đứng vững từng bước, trong lòng vui một chút cũng không phải là chuyện lạ.
Lúc đó mọi người tiếp tục thảo luận đến chuyện phát triển nhà máy sản xuất điều hoà trong tương lai.
Con đường mà công ty Đằng Phi lựa chọn chính là con đường " Thực nghiệp báo quốc", một nhà máy xây dựng lại muốn xây dựng thêm một nhà nữa, vấn đề xây dụng và tiêu thụ phải làm như thế nào? Với những kinh nghiệp phong phú và mọi người tích luỹ trong nhiều năm, mọi người bàn luận rất nhẹ nhàng.
Liễu Triệu Ngọc rất hài lòng, mỉm cười gật đầu, rồi quay đầu nhìn nhìn tôi.
Hai mắt tôi khép lại, không có gì để nói.
Vì vậy Liễu Triệu Ngọc tuyên bố bàn tiêp đến vấn đề khác.
Trong cuộc họp, tôi chỉ im lặng lắng nghe, giống như bác Năm, sắc mặt rất bình tĩnh, không hỏi. Đại khái sau khoảnh một tiếng, kết thúc cuộc tranh luận, Liễu
Triệu Ngọc nhìn bác Năm, nhỏ giọng nói: " Chủ tich có ý kiến gì ?"
A, với thân phận là cha con, nhưng trước mặt mọi người hai người đều tuân thủ quy luật.
Quy luật này, không tồi.
Bác Năm mỉm cười gật đầu: " Tiểu Tuấn, cháu nói đi, xem mọi người vẫn còn điểu gì chưa phát hiện ra."
Lời nói này của bác Năm, để tôi lên vị trí cao quá, vẫn giống như ngày trước, lời tổng kết quả thực là do tôi tiến hành, phân tích rành mạch rõ ràng, bác Năm sợ nhất lời kết luận đó.
Chỉ là tổng công ty phát triển sự nghiệp Đằng Phi, sớm đã không giống như trước kia, không phải là nhà máy chế tạo cơ khí Đắng Phi như hồi trước nữa.
" Mọi người, tôi không đồng tình với việc xây dựng nhà máy sản xuất điều hoà đặt tại tập đoàn Thanh Lương."
Tôi nhìn Năm gật đầu, rồi nhìn tất cả mọi người cúi đầu lễ phép, nhưng những lời tôi nói, không quanh co lòng vòng.
Mọi người rất ngạc nhiên.
Mọi người ngồi trong hội nghị này phần lớn đều là những người " Khai quốc nguyên lão " của công ty Đằng Phi, rất sớm biết tôi là " Thiên tài", biết công ty Đằng Phi, là do tay tôi tạo dựng lên. Nếu không vì cha tôi làm thị trưởng thành phố, chức chủ tịch của ngày hôm nay, sẽ thuộc về người thanh niên trẻ 20 tuổi này rồi.
Chức tổng giám đốc của anh Triệu Ngọc, là ngày trước vì tôi "làm công ".
Mọi người chỉ là không ngờ những lời tôi nói lại thẳng như vậy, Phương Văn Dịch trận tròn hai mắt nhìn tôi.
Không phải chứ, lão đại, mấy năm không gặp, cháu vừa nói đã đả kích người như vậy rồi?
" Cháu thấy, nhà máy sản xuất điều hoà phải độc lập, thành lập thành một công ty chuyên môn, nhưng vẫn thuộc sự quản lý trực tiếp của lãnh đạo tổng công ty.
Phương Văn Dịch phụ trách chức tổng giám đốc của công ty mới này."
Tôi rót một cốc trà, uống một ngụm, chậm rãi nói.
Mọi người nhìn tôi, biết bước tiếp theo là bước giải thích của tôi.
Phương Văn Dịch nhìn tôi không chớp mắt, chỉ là ánh mắt đó sớm đã từ " Phẫn hận khó hiểu" chuyển sang " Vui mừng khó hiều". Không sai, ý kiến của tôi là xây dựng một công ty mới độc lập.
" Ý kiến của anh Triệu Ngọc là đặt nhà máy điều hoà ở tập đoàn Thanh Lương, chỉ là cách ổn định tạm thời. Một sản phẩm mới, chưa thông qua trải nghiệm trên thị trường, muốn ổn định một chút, không sai...Nhưng tôi nghĩ rằng mọi người cũng biết khả năng tiêu thụ điều hoà của mấy năm về sau, nhất định không đủ. Theo vĩ mô mà nói, hình thái phát triển kinh tế của mấy năm sau này, sẽ không đáp ứng kịp, xã hội càng ngày càng phát triển, cuộc sống của con người ngày càng được nâng cao, nhu cầu của con người về cuộc sống ngày càng mạnh, do vậy, tiền cảnh của thị trường chiếc điều hoà ngày càng mở rộng, tổng công ty chỉ mở một chi nhánh nhỏ, tiến hành sản xuất và mở rộng phát triển, lục lưọng rõ ràng là không đủ, không được bao lâu, sẽ bị mọi người bỏ quên...."
Nói đến đây, tôi dừng lại, để mọi người " Tiêu hoá" một chút.
" Vậy cụ thể phải làm như thế nào?"
Liễu Triệu Ngọc theo thói quen hỏi.
Trong lúc mọi người vẫn đang mơ hồ, Liễu Vân hoảng sợ, có thể cô ấy đã nhìn qua vẻ uy nghiêm của Triệu Ngọc, lúc bác Năm không có mặt, đều là Triệu Ngọc nói là xong, không ngờ chú mười hai lại giỏi như vậy.
" Tôi cũng đã nói qua rồi, thành lập một công ty độc lập, tài chính do tổng công ty đầu tư, nhân tài chính là lực lượng ủng hộ lớn nhất, đặc biệt quan trọng hơn nữa, chính là tập trung vào thị trường ở thành phố phía nam, vấn đề quảng cáo, phải bỏ tiền ra."
Vì quan hệ giữa các khu vực, nhu cầu dùng điều hoà ở các tỉnh phía nam là rất lớn.
" Tôi thấy, có thể ở Liễu Gia Sơn thành lập một nơi sản xuất cơ bản, tiêu thụ ở trong tỉnh và các tỉnh lân cận, thành phố Giang Khẩu cũng thành lập một nhà sản xuất, chuyên môn cung cấp nhu cầu của tỉnh D, việc quản lí và điều tiết là do công ty mơi quản lí, thiết bị xưởng và đất có thể nhờ công ty Giang Khẩu giúp đỡ giải quyết.
Liễu Triệu Ngọc trần ngâm nói: " Cùng một lúc xây dụng hai xưởng sản xuất, huy động tài chính sợ gặp khó khăn...Mấy năm gần đây, su thể phát triển của tổng công ty rất nhanh, đi đến đâu cũng phải dùng đến tiền..."
Việc này nằm trong dự liệu của tôi.
Trong nước có rất nhiều doanh nghiệp, trong mấy năm gần đây, đều phải đối mặt với vấn đề này---và phát triển quá nhanh mà dấn đến vấn đề huy động vốn gặp
khó khăn, thậm chí có rất nhiêu công ty có tiềm lực, phải đóng cửa phá sản.
Tôi cười nói: " Vấn đề tài chính để em giải quyết."
Liễu Triệu Ngọc ngạc nhiên, mọi người trong phòng nhìn nhau, sắc mặt vui mừng.
Xem ra tiểu Tuấn vẫn là tiểu Tuấn của ngày trước " Không có gì là không làm được".
" Công ty Đằng Phi có thể hợp tác với công ty đầu tư Thịnh Nghiệp Hồng Kông."
Liễu Triệu Ngọc ngẩn người ra, nói: " Công ty đầu tư Thịnh Nghiệp, đó không phải là công ty của tiểu Thanh sao?"
Tôi cười, nói: " Đúng vậy, chị tiểu Thanh bây giờ là người có tiền, trong tay giữ rất nhiều tiền."
" Không ngờ tiểu Thanh đến Hồng Kông một năm, đã phát tài rồi."
Liễu Triệu Ngọc cười ha ha.
" Phương thức hợp tác cụ thể, anh Triệu Ngọc đến đàm phán với chị tiểu Thanh nhé, nhà nước đang thi hành kế hoạch " Hoả cự", máy điều hoà có thể coi là sản phẩm khoa học kỹ thuật cao, lại thêm công ty Thịnh Nghiệp đầu tư vào, về mặt chính sách, nhất định sẽ nhận được sự ưu tiên."
" Không vấn đề gì, đầu là người nhà, dễ nói chuyện thôi."
Liễu Triệu Ngọc nói một cách thoải mái.
" Anh Triệu Ngọc, huynh đệ thân thích, công tư phân minh, người nhà thì người nhà, việc làm ăn là việc làm ăn, chị tiểu Thanh rất công minh, đừng trách em không nhắc anh trước......"
Tôi cười nói thêm một câu trêu chọc.