Bây giờ cảnh hiện ra trước mắt thế này mọi người mới thấy thật sự vô cùng thất vọng. trái ngược với dáng vẻ “Trong lòng kinh ngạc” của Long Diễm Lệ thì Nghiêm Phi lại tỏ ra hào hứng, nhìn ngó ra bên ngoài cửa sổ, cô ấy đã lâu không trở lại quê nhà rồi, vào tháng 6, Liễu Tuấn đưa cô ta đến thành phố Hàn Hồ chơi hai ngày, thời gian hai ngày Nghiêm Phi vô cùng vui vẻ, Liễu nha nội lại phải chịu đựng một cảm giác “Dày vò”, hai người một nam một nữ cùng nhau ở bên ngoài dạo chơi không chịu sự quản lý của cha mẹ, Nghiêm Phi lại xinh đẹp hấp dẫn như vậy, làm sao không làm cho người đối diện không xao động được cơ chứ, hai người lại còn công nhận là vợ chồng sắp cưới nữa, Liễunha nội khi đó thật sự cảm thấy sức chụi đựng của mình có hạn, nhưng vẫn may rằng Liễu Tuấn vẫn có thể kiềm chế được ham muốn của mình.
Sau chuyến đi hàn hồ lần này Liễu Tuấn tự thấy “Khả năng kiềm chế bản thân trước mỹ nhân” của mình đã có tiến bộ, đại tiểu thư Nghiêm lần này đến đây cũng là do nhận lời mời của anh ta mà tới, sau sự việc tại trường thủy lợi, quan hệ của Long Diễm Lệ và Liễu Tuấn càng ngày càng thân thiết hơn, tuy nói người con gái này tỏ ra kiên định,trước sau đều là người chung chiến hào với Liễu Tuấn, chưa hề có chút ý định chùn chân nào, cô ấy được xem như là “Công thần số một”, thậm chí còn không hề có chút tính toán nào cho bản thân, đây cũng coi như là bạn bè, Liễu Tuấn thấy rõ được điều Long Diễm Lệ có ý với mình, Liễu Tuấn rất coi trọng mối quan hệ thân thiết với những người bên cạnh mình, Long Diễm Lệ có “ Biểu hiện tốt”, Liễu Tuấn đương nhiên cần, cho cô ấy một sự quan tâm chăm sóc, nhưng sự chăm sóc này cũng cần có hạn chế trong phạm vi của những người bạn, không thể nào vượt qua cái giới hạn đó được, do đó LiễuTuấn cảm thấy cần phải để cho Nghiêm Phi lộ diện, đương nhiên Nghiêm Phi không hiểu chút nào về tâm tư “Khoe khoang” của Liễu Tuấn, nghe Liễu Tuấn nói cùng đi Thất Lĩnh Trùng thăm thú, liền vui vẻ đồng ý, mặc bộ đồ mà mình thiết kế hạnh phúc cùng đi.
Long Diễm Lệ thấy Nghiêm Phi, liền hiểu rõ ý của Liễu Tuấn không chút động lòng với cô ta.
Tại trường Thủy Lợi, Long Diễm Lệ cũng coi như “Hoa khôi” của trường, nhưng so sánh với người trước mắt hiện nay, ngoài có vòng hai và ba nhỉnh hơn một chút ra, thì những phương diện khác đều không có tính chất so sánh, hơn nữa rất rõ ràng rằng, vẻ đẹp trong sáng của Nghiêm Phi dường như được “Vẽ” ra từ thơ, dù sao nghĩ kỹ cũng thấy rằng đằng sau người ta là một phó bí thư tỉnh ủy, nghĩ vậy Long Diễm Lệ thở dài, lại nhìn Liễu Tuấn, cô ta cũng tự nhận thức được rằng mình và LiễUt uấn là hai con người thuộc hai thế giới khác nhau, đó không đơn thuần là quan hệ bạn bè khi còn học tiểu học nữa, bản thân muốn nghĩ cách thông quan xác thịt để đưa mình vào “Vòng tròn tầng lớp cao” đã không được nữa.
Nhưng tính cách của Long Diễm Lệ rất thoải mái, lúc đầu thấy Nghiêm Phi cũng có chút khó chịu nhưng cảm giác này cũng nhanh chóng đi qua, cho dù thế nào thì Liễu Tuấn cũng đối xử tốt với mình, đích thân đưa mình đến khu vực này chính là điều chứng minh rõ ràng nhất, còn quá trình điều tra “Vụ án tại trường Thủy Lợi’ thì ông chủ Triệu của công ty vận chuyện hàng hóa thông đạt đối xử với mình rất tốt, còn cho một “Món tiền” không hoàn lại, Long Diễm Lệ giỏi về ngoại giao, khi nói chuyện cùng với ông chủ Triệu, mọi người đều là người huyện Hướng Dương, ông chủ triệu cũng kể vài điều về Liễu Tuấn, theo những lời ông chủ nói, Liễu thiếu gia rất coi trọng tình cảm với những người thân bên cạnh mình, chỉ cần hết lòng đi theo anh ta thì nhất định là sẽ tìm được những điều tốt đẹp.
Cho dù thế nào, bản thân mình cũng đã đặt chân lên được con thuyền của “Liễu thiếu gia”, lúc này, Long Diễm Lệ vẫn chưa hiểu rõ, bước chân lên con thuyền Liễu thiếu gia đó có ý nghĩa thế nào đối với tương lai của mình. Tóm lại là chỉ cần kết giao được với con trai của bí thư thành ủy thì đã không phải là điều sai lầm.
Chiếc xe lái đến phòng chính quyền Thất Lĩnh Trùng, Liễu Tuấn đưa mọi người đến chào bí thư và huyện trưởng, bí thư của Thất Lĩnh Trùng là Ma Hoằng Lượng, ngoài 30 tuổi, là người có mắt nhìn, thấy Liễu Tuấn bước vào, thật sự thấy ngạc nhiên, đợi nhìn rõ ràng đó là Liễu Tuấn, mới vội vàng đứng dậy, hai tay đưa ra
“À, là trưởng phòng Liễu…xin chào…” Ma Hoằng Lượng nghiêng người 1 góc 45 độ, nắm chặt tay của Liễu Tuấn lắc nhẹ, cho dù anh ta chỉ gặp Liễu Tuấn 1 lần, nhưng lại có ấn tượng sâu đậm với con trai của bí thư thành ủy, bí thư tiền nhiệm tại huyện Phương Chiều Dương đã có bài phát biểu về trưởng phòng Liễu tại buổi lễ bế giảng trung học, cho nên bất kì ai cũng không thể quên được người này
“Bí thư Ma, xin chào. Hôm nay tôi đưa đoàn sinh viên của tỉnh đoàn đến đây báo cáo với quý xã về việc giảng dạy của họ, mong quý xã thông qua?”
Liễu Tuấn nói rất khách khí.
“Vâng, trưởng phòng Liễu, chúng tôi sớm đã thông qua rồi,…nào lại đây, mời mọi người ngồi…mau ngồi xuống đi..”
Ma Hoằng Lượng vội vàng nhường chỗ cho mọi người ngồi, đèn trong phòng không đủ sáng, Ma Hoằng Lượng vội vàng chạy đến chỗ phòng thư ký đảng ủy bảo người mang thêm đèn đến, điều kiện của chính quyền huyện vẫn còn rất thiếu thốn, ngay cả phòng làm việc của bí thư cũng rất bình thường.
“Các bạn, tôi xin giới thiệu, đây là bí thư đảng ủy xã Thất Lĩnh Trùng đồng chí Ma Hoằng Lượng, sau này mọi người là dân lành dưới sự chỉ đạo của bí thư Ma, ha ha”
Liễu Tuấn giới thiệu bí thư Ma cho những sinh viên đại học này, anh ta liền vui vẻ cười bắt tay cùng với họ, khi đến Long Diễm Lệ, Ma Hoằng Lượng cảm thấy quá chướng mắt, người con gái như thấy này thật sự không nên về huyện này làm một giáo viên tiểu học, mà có lẽ làm người mẫu thì hơn. Đợi đến khi anh ta nhìn thấy Nghiêm Phi, liền sững người lại, đầu óc nhất thời không thể chuyển biến kịp, cảm giác đầu tiên của anh ta thật sự không thể tả nổi, vẻ đẹp của người con gái này không thể dù hai chữ “Xinh đẹp” để miêu tả mà có lẽ phải là “Yêu quái” đặt vào Thất Lĩnh Trùng này.
Ma Hoằng Lượng không dám đưa tay ra nữa.
“Bí thư Ma, đây không phải sinh viên, là vợ chưa cưới của tôi, Nghiêm Phi, cùng tôi đến đây thăm bạn cũ”
LiễuTuấn cười, giải thích. Nghiêm Phi nhìn anh ta cười, gật đầu, cũng không có ý bắt tay với anh ta.
Lúc này y mới trở lại trạng thái ban đầu, vội vàng gật đầu với Nghiêm Phi, trong lòng nghĩ, thì ra là vợ chưa cưới của Liễu trưởng phòng , đúng là người tài giỏi kiệt xuất như trưởng phòng Liễu mới có thể phù hợp được với tiên nữ giáng trần này.
“A, bạn cũ của trưởng phòng Liễu là Dịch Hiệu Cửu, tiểu Châu, sắp đến trường trung học mời thầy hiệu trưởng Dịch đến, nói là trưởng phòng Liễu đến, mời ông ta lập tức đến ngay..”
Tiểu Châu là tân bí thư của ủy ban đảng, thay cho Trương Hiểu Man, cũng là một người phụ nữ trẻ tuổi, nghe lời dặn dò của bí thư, liền đặt ngay chiếc bình nước đang cầm trên tay xuống, chạy một mạch đến gọi điện thoại cho trường trung học, Ma Hoằng Lượng cười không ngớt, nhưng vốn tiểu Châu đang pha trà nghe thấy tin liền đi làm ngay bỏ dở công việc đó lại, bí thư Ma vội vàng nhấc tách trà lên, tiếp tục pha nước cho mọi người, rất xin lỗi nói: “Xin lỗi mọi người, trưởng phòng Liễu,Nghiêm….tiểu thư Nghiêm, vùng quê nghèo nàn không có trà ngon …”
Nghiêm Phi là con gái cưng của phó bí thư ủy ban tỉnh Nghiêm Ngọc Thành, chỉ những người trong phạm vi thành phố Đại Ninh mới biết, Ma Hoằng Lượng lại không biết cô ấy “ Có ô dù to”, lại không biết cô ấy xuất thân như thế nào, công tác ra sao cho nên cách xưng hô cũng khá ngượng miệng, đành hồ đồ dùng cách gọi tiểu thư, Liễu Tuấn nhận lấy tách trà, cười nói: “Bí thư Ma, trưởng xã Hoàng đâu?”
“À, trưởng xã Hoàng đang đi kiểm tra tại cơ sở”
Liễu Tuấn gật đầu, uống trà.
Trường trung học khá gần với cơ quan của chính quyền xã, Dịch Hàn nhận được điện thoại không lâu sau đã xuất hiện trước mặt của Liễu Tuấn, làm cho anh ta rất kinh ngạc, đợi LiễuTuấn giới thiệu Nghiêm Phi, Dịch Hàn cũng rõ ràng rất ngạc nhiên.
Ông ta từng gặp Lương Xảo, tuy chỉ là Gặp trên đường” tại thành phố Nam Phương, nhưng vẻ đẹp của Lương Xảo đã để lại ấn tượng khó phai đối với ông ta, lần này gặp Liễu Tuấn tại tỉnh đoàn, nghe Liễu Tuấn “Đổi” bạn gái cảm thấy chuyện này thật sự khó hiểu, sau này khi nói chuyện này với trương Hiểu Mạn, vấn lắc đầu thở dài không biết sao Liễu Tuấn lại từ bỏ một cô bạn gái xinh xắn như vậy.
Lần này gặp Nghiêm Phi, trong lòng đã ngỡ ra, thì ra người này thật sự là một “Tuyệt sắc giai nhân”
“Xin chào, Dịch Hàn, tôi nghe nói tiểu Tuấn kể về chuyện của anh, rất cảm động”
Nghiêm Phi chủ động nói chuyện với Dịch Hàn, sau những giây phút ngạc nhiên, Dịch Hàn mới định thần lại gật đầu, sau đó những sinh viên kia liền bắt tay với Dịch Hàn, đem theo cả những thái độ coi trọng, để công việc lần này được thuận lợi phát triển, với Dịch Hàn những sinh viên đến thực tế xã hội thực sự gần như những “Minh tinh”, “Đại nhân vật” cần phải ngước nhìn lên, còn về trưởng phòng Liễu“Quan cao” như vậy của các trường, nhưng cũng không quá coi trọng họ.
Phó trưởng phòng Liễu chẳng qua cũng bị gọi coi là “Cặn bã” mà thôi, chẳng qua người này và tổ chức sau lưng anh ta, trong tay nắm giữ việc phân công cơ cấu cán bộ của 205 ngành nghề, không thể đắc tội với anh ta được, chỉ có thể nén cái “Cặn bã” vào trong lòng mà không thể hiện ra ngoài, Dịch Hàn kiêm phó chủ nhiệm ủy ban giáo dục huyện, ủng hộ hoạt động cũng là việc anh ta cần quản lý. Hiện nay cũng chẳng cần khách khí cứ lấy kinh phí từ tay của bí thu ma mà đón tiếp khách, trưởng phòng Liễu mấy khi thân trinh đến Thất Lĩnh Trùng như thế này, đến khi ăn cơm bí thư ma đích thân phân công rặn dò cấp dưới chuẩn bị mời cơm khách, sau bữa cơm liền phân công địa điểm công tác, Long Diễm Lệ đang tại “Tiểu học Mi Sơn”, cũng rất gần với chính quyền huyện Thất Lĩnh Trùng, tuy toàn bộ đều là đường đất, miễn cưỡng cũng có thể thông xe được, hàn dịch dẫn đường đích thân Liễu Tuấn lái xe đưa cô ta đến tiểu học Mi Sơn.
Vì cách chính quyền xã khá gần, tiểu học Mi Sơn cũng không coi là tan hoang dù sao cũng có kí túc xá và trường được xây bằng gạch, Long Diễm Lệ vừa trông thấy cảnh này liền thở dài, tuy có tốt hơn với sự tưởng tượng của cô ta một chút đây cũng là sự phân công của đích thân tỉnh trưởng trương quang minh, với những nữ sinh trẻ tuổi đi thực tập tại những vùng xa xôi như thế này cần chú ý sự an toàn của bản thân.
Còn những nơi mà các sinh viên nam được phân tơi những vùng hoang vu hơn nhiều, ngay cả xe cũng không thể đi vào được, Dịch Hàn đã phân công hai thầy giáo của trường trung học của huyện này, đưa họ đến tận nơi nhận nhiệm vụ, đường xa, phó trưởng phòng Liễu không thể đưa từng người đến nơi được, chỉ có thể bắt tay cùng với họ mà thôi, nghe nói tỉnh thành có phân công sinh viên đến đây, hiệu trưởng của tiểu học Mi Sơn một thầy giáo ngoài 50 tuổi, đã thu dọn phòng ốc, dọn dẹp kí túc xá sạch sẽ, chẳng qua nhìn thấy Long Diễm Lệ thì cảm thấy vô cùng kinh ngạc, vì không ngờ được lại có cô nữ sinh xinh đẹp mê người đến đây thế này.
Khuôn mặt của hiệu trường liền đỏ ửng lên, vô cùng lo lắng điều kiện của nơi này thật sự quá khó khăn, sợ thầy long chịu thiệt thòi, Long Diễm Lệ có tính cách rộng rãi, tuy trong lòng đầy rẫy những ngổn ngang suy tư nhưng bề ngoài thì lại tỏ ra thông cảm, an ủi hiệu trưởng, coi mình là người xuất thân từ thành phố nhỏ, đã quen với cuộc sống thuần phác chân chất rồi, cho nên cũng không đáng làm lo ngại lắm. Nghe thấy cô ta nói vậy Liễu Tuấn cười thầm trong lòng, nếu không có sự hút của việc phân công công tác đó, Long Diễm Lệ cũng không thể chạy đến “Vùng chó ăn đá gà ăn sỏi” thế này? Chẳng qua thái độ lạc quan yêu đời của Long Diễm Lệ, làm cho Liễu nha nội rất hài lòng, những điều khác không nói, thì anh ta chỉ có Long Diễm Lệ là bạn cũ đồng hương với mình, cô ta có thể có thái độ lạc quan chấp nhận những điều kiện khó khăn thế này, đương nhiên làm cho người ta hài lòng.
“Diễm Lệ, cô đến đây giảng dạy, cuộc sống, hoàn cảnh làm việc có nhiều khó khăn, có thể nói với Dịch Hàn, cũng có thể gọi điện cho tôi”
Trước khi đi, Liễu Tuấn dặn dò.
“Vâng!”
Long Diễm Lệ đỏ hoe mắt, thấy viễn cảnh cuộc sống của mình phải trải qua cả năm “Tại nới hoang vu” thế này, người con gái bề ngoài lạc quan yêu đời, nhưng trong lòng thì vô cùng lo lắng.
“Ngoài ra, cần chú ý an toàn, hiểu không?”
Liễu Tuấn nhìn khuôn mặt của cô ta, dặn dò thêm.
“Mình biết, cậu yên tâm”
Long Diễm Lệ liếc nhìn về phía của Nghiêm Phi, do dự một chút nói thêm một câu:
“Nếu cậu có thời gian, có thể đến thăm mình được không?”
“Đương nhiên, lần tới tôi đến Thất Lĩnh Trùng, nhất định sẽ đến thăm bạn”
Liễu Tuấn cam đoan.
“Thế nhé…”
Dời khỏi tiểu học Mi Sơn, Dịch Hàn đột nhiên nói: “Liễu Tuấn, cậu có về thẳng thành phố không?”
“Sao vậy?”
Liễu Tuấn hỏi.
Dịch Hàn nghĩ, nói: “Tôi nghe Hiểu Man nói, bí thư Bạch đâu có lẽ sẽ gặp phải một chút phiền phức”