Chương 179: Phách Mại Chiến Tộc Cổ Binh

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau

Hung danh của Pastuer cổ mâu rất lớn, chính là thần cổ chiến mâu hàng thật giá thật, đối với tu giả mà nói nó tuyệt đối chính là một chiến bảo vô giá, nếu như có nó có thể chém ra hai thành uy lực đương nhiên chiến lực sẽ tăng lên một tầng.

Chiến tộc trong truyền thuyết là một chủng tộc thần bí và cường đại. Dân cư thưa thớt như là phượng mao lân giác. Nhưng bọn chúng có thể đối kháng với thần, cứ việc trải qua vô tận năm tháng chủng tộc này dần dần biệt tích, rất khó có thể tìm được một thân ảnh thuần chính chiến tộc. Nhưng bọn họ đã trải qua một thời huy hoàng, mọi người không thể nào quên được.

Chiến tộc, cổ chiến kỹ danh chấn thiên hạ. Cổ binh bọn họ từng dùng qua đối với tu giả rất có lực hấp dẫn. Nghe nói thần binh của cổ chiến tộc không quá năm thanh, Pastuer cổ chiến mâu chính là một trong số đó.

Nếu như muốn tiến hành đấu giá thì đây không thể nghi ngờ gì chính là một sự kiện rất lớn ! Rất nhiều nhân vật lão bối sẽ xuất thủ để cạnh tranh. Nói cách khác, sát khí lăng lệ của cổ chiến mâu trong truyền thuyết có bất diệt tinh thần ấn kí. Nếu như có thể hiểu được một hai điều trong đó sẽ có tác dụng vô cùng, hơn nữa có thể phát huy ra toàn bộ uy lực. Được xưng là uy thế thí thần, có người nào không động tâm đây.

"Các ngươi cho rằng ta có thể giữ được Pastuer cổ chiến mâu sao ?" Tiêu Thần rất bình tĩnh nói. Hắn biết rất rõ trong tay hắn chính là củ khoai lang nóng, không có bất cứ chổ tốt nào, có thể còn mang đến họa sát thân nữa đây.

Rất nhiều người đều cho rằng hắn đến từ nơi sâu nhất trong Nam Hoang, cùng với vị kia tồn tại trong truyền thuyết có liên quan với nhau. Nhưng không phải tất cả mọi người đều tin, phượng hoàng thần vũ có thể sẽ bức lui được một ít siêu cấp cường giả nữa, nhưng cũng không có nghĩa là ai thấy nó cũng phải thối lui.

Nhất là các tu giả Thuế Phàm, Thức Tàng Cảnh Giới. Bọn họ không có đạt đến cao độ này, đối với sự tồn tại trong truyền thuyết kia không có kiêng kỵ sâu như các lão bối cao thủ.

Nắm giữ Pastuer cổ chiến mâu khẳng định sẽ rước lấy rất nhiều phiền toái. Hơn nữa có người muốn bỏ qua huyết mâu sao ? Không có khả năng. Chỉ cần tin tức này truyền ra ngoài nhất định chủ chính thức của chiến mâu này sẽ xuất hiện, có thể bây giờ cũng đang đi trên đường tới rồi.

"Rất đáng tiếc, chính là thí thần cổ binh a! Hung khí được lưu truyền từ trong chiến tộc, trên đại lục đều có rất nhiều người muốn cầu bảo, không thể giữ được nó quả thực là đáng tiếc vô cùng!" Rất hiển nhiên mập mạp sau khi kích động đã lập tức hiểu được quan hệ lợi hại trong đó, chỉ là huyết mâu này thật sự quá rung động lòng người rồi, ngay cả hắn cũng không tránh khỏi cảm giác đáng tiếc, hơn nữa nhìn thần huyết không ngừng chảy trên thanh cổ mâu, có thể đem nó nắm trong tay thì quả thực là một cảm giác khó tả nên lời.

Tiêu Thần cầm Pastuer cổ chiến mâu nói: "Tinh thần ấn ký của cổ chiến tộc dường như đã bị người khác xóa đi rồi. Ta chỉ cảm ứng được một đạo ấn ký yếu ớt, đã khắc thật sâu trong đầu rồi. Hiện tại nó đối với ta mà nói chỉ là một cổ binh khí không gì không phá mà thôi, cũng không có gì đặc biệt nữa."

"Uy lực của nó vô cùng lớn á. Có thể thí thần! Nếu như chân chính đem nó đấu giá nhất định sẽ tạo ra oanh động thật lớn.!" Tuyệt mỹ nam tử hiển nhiên cũng rất kích động, trên gương mặt trắng như ngọc kia xuất hiện một mảnh ửng hồng, như là một tuyệt sắc mỹ nữ. Sự tuấn tú này khiến cho người ta cảm giác được lão thiên thật là bất công.

Hải Vân Thiên cùng mập mạp không phải là hạng người ngu ngốc. Hiểu rất rõ sự lợi hại trong này. Quả thực đúng như lời Tiêu Thần nói, chủ nhân của thanh thanh cổ chiến mâu này có thể đang trên đường đi đến đây. Bọn họ cũng là người quan hệ rất rộng, lập tức bắt đầu đi an bày. Dựa theo ý tứ của Tiêu Thần, càng nhanh càng tốt, về phần gia tộc bọn họ sẽ không ra tay cạnh tranh, như vậy không phải là chuyện bọn hắn lo lắng.

Rất hiển nhiên không chỉ muốn một đại bút đơn giản như vậy. Củ khoai lang nóng này nhất định sẽ tạo ra một cơn sóng lớn, rất nhiều đại thế lực đến cạnh tranh. Nói không chừng còn có người âm thầm ra tay đây.

Tiêu Thần muốn tình cảnh càng hỗn loạn càng tốt.

Ngày hôm nay, bên trong Thiên Đế Thành rung động một trận. Lại có người đi đấu giá di bảo của chiến tộc. Hung danh của Pastuer lưu truyền đã không biết bao nhiêu năm tháng, chính là chiến bảo rất nỗi danh trong giới tu luyện, nó chính là vật mà vô số người mơ ước.

Đấu thú đại tái cũng đã đến gần. Hiện tại các tu luyện giả trong Thiên Đế Thành rất phức tạp, có rất nhiều người bên ngoài đến. Hơn nữa các thế lực sớm đã có căn cơ vững chắc ở đây, tin tức này vừa xuất hiện quả thực là náo nhiệt vô cùng.

"Chánh thông phách mại hành" Đã có lịch sử hơn trăm năm, sớm đã rời tới Nam Hoang nhưng tại đại lục cũng rất có uy danh. Chanh thông phách mại hành rất có phong cách. Hai con sư tử bằng đá nặng ngàn cân đỏ thắm ở hai bên cửa, cửa lớn cao lớn như là một của thành, người ra vào không dứt.

Bên trong đại sảnh đấu giá rông lớn có thể chứa được một ngàn chỗ ngồi. Mặc dù tin tức phát ra rất vội vàng thế nhưng đến buổi trưa đã không còn chổ trống nữa. Tiếng người bên trong đại sảnh rất ồn ào. Nhiều đại gia tộc đều phái đại biểu đến. Đương nhiên đa số là tán tu, mọi người đi đến nơi đây cơ hồ đều là tu giả.

"Quả thật muốn đấu giả Pastuer cổ mâu ?"

"Ta ghe nói cây hung binh này nắm trong tay của một tiểu bộ lạc ở phương tây. Bọn họ chính là hậu duệ của chiến tộc trong truyền thuyết. Như thế nào lại xuất hiện ở đây ?"

"Nhất định là có người đoạt đến đây, đến cùng là cuồn nhân nào làm ?"

"Người nào lại lớn gan như vậy ? Có dũng khí đoạt được Pastuer cổ mâu ? Vả lại còn đấu giá công khai ? Quả thực là rất điên cuồng."

"Tranh đoạt cổ chiến bảo này sẽ khiến cho đầu rơi máu chảy, khẳng định sẽ có sự kiện đổ máu xảy ra."

Vì thế, rất nhiều người đều đang bàn luận.

Không hề nghi ngờ, nhân vật thần bí đấu giá này chính là tiêu điểm của được bàn luận này. Đêm qua Tiêu Thần liên tục khiêu chiến cao thủ cửu trọng thiên cũng được lưu truyền một ít rồi, hành động điên cuồng này khiến cho nhiều người khiếp sợ không thôi.

Bất quá, người biết rõ hắn cướp đi Pastuer cổ mâu cũng không nhiều lắm. Không có lưu truyền ra ngoài.

Năng lực hoạt động của "Chánh thông phách mại hành" rất mạnh. Trong một khoảng thời gian ngắn như vậy đã truyền tin tức đi khắp Thiên Đế Thành, còn có rất nhiều người đang đi đến. Trong đại sảnh đã hết chỗ ngồi, người đến sau chỉ có thể đứng mà thôi, người đến càng trễ thậm chí ngay cả địa phương đứng cũng không hề có…….

"Chánh Thông Phách Mại Hành" không tiếc xuất ra lực lượng lớn tuyên truyền ra ngoài, đâu chính là một món tiền lời to lớn có thể lấy được, đương nhiên càng trọng yếu hơn chính là thanh danh! Đấu giá Pastuer mâu sẽ đem đến cho bọn họ danh vọng khó có thể tưởng tượng được. Vì thế, bọn họ thậm chí còn an bày một ít mỹ tự trợ trận. Nam Hoang tuyệt sắc giai lệ Hải Vân Thiên lúc này đang đứng trên đài cao, vì mọi người giảng giải lai lịch và uy lực của Pastuer cổ mâu.

Dáng người của Hải Vân Tuyết rất đẹp, đường cong rất thướt tha uyển chuyển. Mặc một chiếc quần dài màu trắng. Đem thân thể mềm mại và ôn nhu vô cùng bao phủ bên trong, khí chất siêu trần hoát tục khiến cho trăm hoa thất sắc.

"Ta nghĩ tất cả mọi người đều đã nghe qua thí thần cổ mâu Pastuer.."

Kỳ thật, căn bản không cần phải giải thích gì. Mọi người đến đây ai lại không biết ? Mỹ nữ bất quá chỉ hấp dẫn nhiều ánh mắt mà thôi, không thể không nói Chánh Thông Phách Mại Hành xuất ra rất nhiều lực lượng, ngay cả nữ tử xinh đẹp nhất của Hải gia cũng mời đến đây.

Sau giờ ngọ, đấu giá chính thức được bắt đầu.

"Giá khởi điểm là mười vạn kim tệ, mỗi lần tăng giá ít nhất là một ngàn kim tệ…" Âm thanh của Hải Vân Tuyết rất dễ nghe, nhẹ nhàng di chuyển ống tay áo dài, sau đó "xoát" một tiếng đem tấm rèm che màu vàng kéo xuống. Nhất thời Pastuer chiến mâu toàn thân đỏ như máu, quang mang yêu dị xuất hiện trước mắt mọi người.

Một cổ sát ý mãnh liệt trong nhắt mắt tràn ngập khắp đại sảnh, một người thân thể bao phủ bên trong màn sương trắng mang theo cổ tư đức chiến mâu đi đến trung tâm, không phát ra tiếng động huy động chiến bảo trong truyền thuyết để mọi người có thể chứng kiến uy lực của nó.

Nhẹ nhàng huy động một cái, một đạo thần quang màu máu bay thẳng lên không trung, nháy mắt xuyên thủng cả nóc nhà.

Xoát

Nhẹ nhàng đảo một cái, một mảng lớn sóng máu phô thiên cái địa xuất ra, khắp nơi trong đài cao đều bị huyết quang bảo phủ.

Xoát

Trong sát na , cổ chiến mâu được thu hồi lại , toàn bộ huyết quang đều bị biến mất.

"Ta vừa rồi không hề dùng bất cứ chân nguyên nào. Chỉ là nhẹ nhàng huy động vài cái. Sát ý và uy lực của nó mọi người đều có thể thấy được. Đây chính là Pastuer cổ chiến mâu, hung binh từng thí thần!" Âm thanh trầm thấp từ bên trong màn sương trắng truyền ra ngoài, khiến cho người ta khó có thể phân biệt được tuổi tác, thậm chí không thể phân biệt được là nam hay nữ.

Không hề nghi ngờ đây chính là một cao thủ, vì bảo hộ Pastuer cổ chiến mâu mà xuất hiện.

"Bây giờ ta thúc dục chân nguyên trong cơ thể, để cho mọi người nhìn uy lực chân chính của nó." Nói xong lời này hắn hai tay nắm chặt Pastuer cổ mâu, lăng không mà đứng, sau đó cả người xuất ra thần quang sáng chói như ngọc.

Cùng lúc đó, Pastuer cổ mâu bắn ra một đạo huyết quang, trong nháy mắt khiến cho nóc nhà bị đánh nát, một đạo huyết sắc quang trụ đường kính khoảng hai mét bắn thẳng lên trời, dường như xuyên thấu vào trời cao.

Tại lúc này, rất nhiều người trong Thiên Đế Thành thấy được quang trụ huyết sắc to lớn này, uy lực khiến cho người ta chấn động, rất nhiều người nơm nớp lo sợ, suýt nữa phải quỳ rạp xuống đất.

Nhất là những người bên trong đại sảnh đấu giá càng lại cảm giác được sự sợ hãi sâu sắc. Cổ sát khí lăng lệ này cùng với chiến ý bất diệt kia khiến cho rất nhiều người trực tiếp ngã lăn trên mặt đất.

Huyết quang trùng thiên, hung binh đã từng giết thần. Uy lực của chiến tộc cổ binh khó có thể tượng tượng ra .

Trong đại sảnh không hề có tiếng động nào. Cho đến thật lâu sau khi huyết quang biến mất, mọi người mới hồi phục tinh thần trở lại. Máu của thần không ngừng chảy trên thanh cổ mâu khiến cho rất nhiều người phải nín thở. Đều có cảm giác áp bức và rung động.

"Ta xuất mười một vạn kim tệ!"

"Mười một vạn kim tệ muốn mua Pastuer ? Ta xuất mười lăm vạn."

"Mười sáu vạn!"

"Mười tám vạn!"

"Hai mươi vạn!"

Hiện trường rất sôi động, căn bản không có một người nào dùng đơn vị "ngàn" kim tệ đấu giá, trực tiếp dùng "vạn" kim tệ là giới cách.

Không ngừng có người tăng giá, chiến tộc cổ binh quả thực hấp dẫn rất nhiều người.

Bên trong đây có rất nhiều người chỉ vì muốn xem nào nhiệt mà đến, bọn họ không có khả năng xuất ra một giá lớn như vậy, phía trước cạnh tranh như lửa bỏng dầu sôi, phía sau không ít người nhỏ giọng nghị luận.

"Con mẹ tên nào bại gia tử. Lại có thể đem Pastuer đi đấu giá ?"

"Nếu như có thể đoạt được sao ? Dĩ nhiên phải nhanh tay một chút ."

"Người nào có lá gan dám đi ? Trong Nam Hoang chúng còn có dạng người như vậy sao ? Đi đến bộ lạc hậu duệ của chiến tộc đoạt Pastuer ?"

"Nếu như người của bộ lạc đem Pastuer đến Thiên Đế Thành sao ?"

"Đem Pastuer đến Thiên Đến Thành ? Đây chính là một kiện đại sát khí a. Chẳng lẽ có người muốn làm ra một trận oanh động sao ? Muốn tại đấu thú tràng cướp long vương ?"

"Nói không chính xác."

"Rốt cuộc là ai hồ đồ như vậy ? Đem chiến tộc di bảo Pastuer đi đấu giá ?"

Tất cả mọi người đều muốn biết người đấu giá này là ai. Bởi vì người này quá điên cuồng rồi.

"Ta ra bốn mươi vạn kim tệ!"

"Bốn mươi lăm vạn!"

"Bốn mươi bảy vạn!"

Trong khi trường đấu giá điên cuồng thì Tiêu Thần đang bình tĩnh kiểm tra thương thế của thanh long vương.

Thanh long vương ngoại trừ bị tiểu quật long gây ra ngoại thương ra thì trong thể nội nó còn có vết thương rất nặng. Đây chính là lý do tối qua nó rất nhanh bị thua. Thương thế nghiêm trọng vô cùng, vả lại thần thức của nó lại tán loạn vô cùng. Dường như bị người nào đó khống chế ý thức. Tình thần bị đày đọa cực độ.

Tiêu Thần nhíu mày, người đến ngày hôm qua là ai ? Dường như chỉ là đem thanh long vương đến thôi, sau đó không quay đầu lại mà rời khỏi, cuối cùng hắn có mục đích gì ? Mặc kệ như thế nào đi nữa thì hiện tại nên cứu thanh long vương mới là quan trọng nhất. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Nữa canh giờ sau Tiêu Thần phong bế năm giác quan của thanh long vương, khiến nó tiến vào trong giấc ngủ say,rồi rời khỏi căn phòng .

Đối với chuyện đấu giá này không phải do Tiêu Thần xúc động nhất thời, chẳng lẽ chờ đối phương cảm kích hắn đã gởi lại Pastuer cổ mâu sao ? Đây chính là chuyện không có khả năng, ngay cả giết người cũng làm thì còn cái gì để nói đây ?

Mặc dù biết được Tiêu Thần bán ra thì sao ? Đây chính là do huynh đệ bọn hắn giữ đồ không chặt, cầm hung khí thí thần này đi khắp nơi "làm loạn". Cuối cùng bị Tiêu Thần đoạt được cổ chiến bảo này. Điều này cho dù là nói cũng không một ai nói nên lời cả.

Đương nhiên, chủ nhân của nó hiện tại khẳng định đang nghĩ về nó đây. Nghĩ biện pháp đoạt lại cổ mâu mới là phải.

Có thể đoán trước được, người đoạt được khẳng định là một nhân vật cường thế. Nếu không không có khả năng từ trong tranh đoạt mà đoạt được đến tay. Như vậy chẳng khác nào nói tự tìm lấy đại họa rồi.

Tiền ? Tiêu Thần cần lắm sao ? Không, tiền chỉ là một bộ phận mà thôi, điều hắn muốn chính là loạn.

"Quá điên cuồng, lên đến sáu mươi vạn kim tệ rồi!" Lời nói này của mập mạp rất kích động. Khi đi đến thì ngay cả "tảng thịt" trên người hắn đều bị rung động.

Theo sau đó thì Hải Vân Thiên cũng đã trở về, kích động nói: "Cứ như vậy tiếp tục thì lên trăm vạn cũng không dừng lại! Quá điên cuồng rồi!"

"Hiện tại đa số người đều không biết được là ai bán ra. Nhưng ngươi bây giờ đã trở thành cự phú ở Thiên Đế Thành rồi." Mập mạp chảy nước miếng xuống, nhìn Tiêu Thần cười nói: "Sau này ngươi mỗi ngày phải mời ta đi đến "Bế Nguyệt Tu Hoa Điện" ba lần, Nếu không thì ta nhân tiện đem ngươi bán ra ngoài luôn!"

"Dâm tặc!" Hải Vân Thiên bĩu môi khinh thường.

"Ngươi không phải là dâm tặc sao ? Thường xuyên đi đến học viện rình xem nữ tử!" Mập mạp phản kích.

"Ta chỉ là thưởng thức mà thôi, không hề có một tia tư tưởng xấu xa nào. Ngươi chính là dâm tặc."

"Mập mạp ngươi quả thực là dâm tặc!" Tiêu Thần gật gật đầu, hướng đến Hải Vân Thiên nói: "Tỷ tỷ của ngươi bao nhiêu tuổi rồi ?"

"Nói gì đây ? Đừng đánh lãng đi!" Hải Vân Thiên như bị giậm trúng cái đuôi, lập tức trừng mắt lên.

"Ta chỉ là thưởng thức mà thôi, không có một tia tư tưởng xấu xa nào. Ngươi mới chính là dâm tặc." Tiêu Thần lơ đãng trả lời.

Nghe được hắn dùng y nguyên lời nói của chính mình, dung nhan tuyệt mỹ của Hải Vân Thiên xuát hiện sự hung tợn nói: "Tiêu Thần, ta cảnh cáo ngươi, không nên có chủ ý với tỷ tỷ ta."

Mập mạp người nhạo: "Mở miệng một cái là tỷ tỷ, gọi rất trịnh trọng, chỉ là sinh ra sau Hải Vân Tuyết nữa khắc mà thôi. Cũng không biết là ai mấy năm trước cãi không lại 'muội muội' của mình hận không thể đem nàng ta ra ngoài xuất giá."

"Mập mạp biến!"

Mập mạp nhếch miệng hướng đến Tiêu Thần hắc hắc cười nói: "Hải Vân Tuyết chính là tuyệt đại giai nhân ở trong Nam Hoang. Cùng với Yến Khuynh Thành mới đi đến Thiên Đế Thành xưng là hai khỏa minh châu của Nam Hoang. Huynh đệ ta thấy ngươi rất có hi vọng trở thành tỷ phu của Hải Vân Thiên đó chứ."

"Ta giết ngươi mập mạp." Hải Vân Thiên nỗi giận đùng đùng, đồng thời quay đầu nói với Tiêu Thần: "Dám có chủ ý với tỷ tỷ ta thì ta sẽ liều mạng với ngươi."

"Ta là ngươi rất thích khiêu chiến, càng khó khăn ta càng hứng thú."

Đúng lúc này thì một mùi hương thoang thoảng từ trong gió nhẹ nhàng truyền đến. Yến Khuynh Thành phong hoa tuyệt đại đẩy cửa tiến vào, nhẹ nhàng đi đến.

Bận một bộ trang phục màu tím tựa như là một đám mây. Khiến nàng giống như tiên nữ trong tranh, vóc người hoàn mỹ như một kiệt tác của thiên nhiên. Mái tóc màu đen giống như là một thác nước buông xuống. Con ngươi thâm thúy vô cùng, da thịt trắng như ngọc. Nhiều ngày không gặp Yến Khuynh Thành càng xuất trần. Cả người như có một mối liên hệ với thiên nhiên, một cỗ linh khí kỳ lạ vờn quanh .

"Ta phụng mệnh sư môn chuyển cho ngươi một thiếp mời".

Rất xinh đẹp, mập mạp vô thức đưa tay lên lau miệng, sợ nước miếng chảy xuống, cuối cùng ho kha mấy tiếng che giấu nói: "Tấm thiếp mời này ta đã đưa cho Tiêu Thần rồi, đêm mai nhất định sẽ tham gia." Nói đến đây hắn quay về Tiêu Thần nhỏ giọng: "Yến hội chính là nơi giai nhân tụ tập, đến lúc đó Hải Vân Tuyết…"

"Đầu heo đi chết đi!" Hải Vân Thiên một cước đem mập mạp đá bay đi.

Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]