Chương 200: Chung Khai Đệ Tam Nhãn

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau

Lão bà đó cao lớn vô cùng, so với những nam tử bình thường không kém hơn bao nhiêu lại có vẻ khổng vũ hữu lực. Nếu không không phải có thêm một ít đặc thù của nữ tính đi theo thì có lẽ mọi người đã đối đãi như một "lão ông" rồi. Những nếp nhăn trên mắt rất nhiều nhưng lại không có chút hiền lành của người già chút nào mà lại có khí chất bạo lệ khiến người ta có cảm giác dữ tợn và đáng sợ.

Với tuổi tác như vậy lại thêm phi hành bay đến đánh ra lôi quang nên rất dễ dàng khiến người ta liên tưởng đến chính là cường giả Ngự Không Cảnh Giới.

Mà tiểu thú tuyết trắng kia lại đánh ngã nàng hai lần khiến cho người khác giận mình không thôi. Đương nhiên tức giận và kinh ngạc nhất chính là chính lão bà kia. Bị một con tiểu thú non nớt kia đánh ngã quả thực là một chuyện mất mặt vô cùng.

"Nghiệt chướng…Muốn chết!" Lão bà hung dữ la lớn lên. Chính đạo quang nhận hình loan nguyệt từ trên không trung chém xuống. Đó chính là do năng lượng hóa thành nhưng lại toát ra hàn quang lành lạnh giống như một thần binh bảo khí khiến cho người khác kinh sợ vô cùng. Sát khí trùng thiên.

"Y nha y nha…." Tiểu thú không chút nào yếu thế cả. Trợn tròn đôi mắt to tức giận kêu lên. Đồng thời lại lấy hành động trực tiếp công kích lão bà hung ác kia.

Thất thải hà quang được tiểu thú đánh ra từng đạo từng đạo. Suốt hai mươi chính tầng ánh sáng tụ thành một "Thần Thánh Quang Huy" nhắm vào lão bà bay đi.

Đây là một lần va chạm trong vô thanh vô tức nhưng lại rất mạnh mẽ. Có thể thấy được "Thần Thánh Quang Huy" cùng với quang nhận kia vỡ nát trong không trung mặc dù không có phát ra âm thanh đinh tai nhức óc nhưng mà ba động kinh khủng kia cũng làm rung động tâm hồn mọi người. Khiến cho tâm linh họ run rẩy như trời long đất lở.

Không có âm thanh không có năng lượng nhưng những cơn sóng năng lượng mang tính chất hủy diệt lại không khách tán ra. Loại quyết đấu này rất đáng sợ, một khí phát ra một ít sóng năng lượng truyền ra ngoài thì hậu quả rất nghiêm trọng.

Nhìn một mảnh không gian hắc ám vừa rồi mới đem phiến không gian xung quanh cắm cuốt khiến cho tất cả những người quan chiếm cảm thấy sống lưng đổ mồ hôi lạnh.

Chính đạo quang nhận của lão bà bị tiểu thú đánh nát tại không trung mà "Thần Thánh Quang Huy" của tiểu thú vẫn chưa tiêu tán hoàn toàn bay qua đánh từ trên đầu lão bà xuống. Hung hăng đem lão bà đánh rơi xuống đất.

Long Tộc đại thần thông một khi đạt đến cảnh giới cực trí có thể giam cầm tất cả, tảo lạc hết thảy, diệt sát hết thải. Không cách nào ngăn cản! Không thể ngăn cản được.

Tiểu thú rõ ràng đã nắm giữ được một ít nhưng nó am hiểu nhất chính là giam cầm mà thôi. Còn "Tảo lạc" cũng không tinh thâm quá. Đối với lĩnh vực "Diệt sát" lại mới thoáng sơ nhập mà thôi. Nhưng như vậy thôi cũng đủ đánh lão bà kia rồi. Sau khi đánh rơi lão bà liền giam cầm lão bà đó hung hăng đánh xuống mặt đất có hàng trăm lỗ hổng sau trận thú chiến kia.

Oanh

Bụi mù tràn ngập khắp nơi. Nơi lão bà bị đánh rơi trên mặt đất xuất hiện một cái hố hình người thật sâu.

"A…" Lão bà mang một thân thể đầy bụi bặm vọt ra. Hắn hoàn toàn phát điên rồi, hận không thể tự sát tại chổ. Cư nhiên lại bị một tiểu thú non nớt đánh thê thảm như vậy, quả thực không còn chút mặt mũi nào nữa.

Huyền Hoàng Đấu Thú Cung lại thêm một mảnh ồn ào nữa, sau đó là gần như đã cuồng bạo.

Đệ nhất thánh thú liên tục khiêu chiến cực hạn. Đầu tiên là đánh bại tứ thánh thú, sau đó là mở ra Luân Hồi đào thoát. Lại tiếp tục sát thánh thú như thái rau. Bây giờ lại đem lão bà có tu vi Ngự Không Cảnh Giới đánh thê thảm. Tiểu thú này mạnh mẽ như thế nào ? Không một ai có thể đoán trước được.

Điều quan trọng nhất là ánh mắt của nó: Ngây thơ, khờ khạo, non nớt… Không chút nào vì chuyện đánh bại lão bà kia mà hống hách. Nó dường như chưa ý thức được hậu quả nó vừa gây ra.

"Nghiệt chướng…" Lão bà hoàn toàn nỗi điên rồi, căn bản không cầm mọi người khiêu khích nữa mà phóng lên cao nhắm tiểu thú giết đến "Tiểu súc sanh. Ta nhất định giết ngươi!"

Kha Kha tức giận vô cùng. Chưa một ai dám mắng nó là tiểu súc sanh. Cứ việ nó là một tiểu thú thôi nhưng lại có tâm tư của trẻ con.

Sưu

Bạch quang chợt lóe lên. Tiểu thú tuyết trắng biến hóa vị trí liên tục trên không trung như đang xuyên việt không gian. Rồi sau đó đột nhiên xuất hiện bên cạnh lão bà. Nó phát ra một đạo thần quang đánh một cái lên mặt lão bà kia.

Quang hoa chợt lóe lên, một bên thân thể của lão bà lệch về một bên. Gương mặt chỉ trong nháy mắt đã sưng phù lên. Mặc dù chỉ bị thần quang đánh thôi cũng khiến cho miệng rộng hơn rất nhiều.

"Tiểu súc sanh…" Lão bà thẹn quá hóa giận. Xấu như vậy thì đâu còn gọi là người nữa.

"Y nha…" Kha Kha hô lên phản đối. Đối với việc nó bị người khác mắng là tiểu súc sanh nó tức giận vô cùng.

Sưu.

Lại một lần nữa Kha Kha biết mất một cách đột ngột. Sau đó liền xuất hiện không xa phía sau lão bà phát ra thần quang như một cái mũ ụp xuống đầu lão bà xấu xí kia.

Phanh.

Mạnh mẽ đem lão bà đánh từ không trung rơi thẳng xuống đất.

Lại thêm một trận xôn xao nữa khiến cho lão bà hận không thể kiếm một cái lỗ mà chui xuống.

Lúc này sáu gã hộ pháp của Nam Hoang Đấi Thú Đại Tái bay qua ngăn cản lão bà muốn nỗi điên kia nữa. Kỳ thật sáu người này đã sớm đến đây rồi nhưng nhìn thấy tiểu thú lại có thể chiếm thượng phong. Lại thấy lão bà kia không vừa lòng chút nào nên mới khoanh tay đứng nhìn làm cho lão bà xấu xí kia mất đi mặt mũi.

Sáu người này đối với lão bà kia cảm thấy rất hèn mọn. Rõ ràng đã bao nhiêu tuổi rồi mà lại có tâm tinh như thế. So với bát phụ vô lẽ còn muốn hơn nhiều. Không có một chút phong độ của cao thủ tiền bối chút nào.

Trận phong ba trên đấu thú thai tạm thời được dẹp loạn rồi nhưng lại làm cho tâm tình mọi người quan chiến rất khó có thể bình phục trở lại. Mọi người đều nghị luận tiểu thú rốt cuộc đã đạt đến cảnh gới nào rồi.

"Không phải là cảnh giới bán thần chứ ?"

"Rất khó nói. Bất quá ta nghĩ không khoa trương như vậy đâu.

"

"Vài con thánh thú này có thần thông cường đại như vậy nhưng tu vi hẳn là ở Thức Tàng Cảnh Giới mà htooi. Bất quá không có cảnh giới bán thần thì rất khó có thể đối phó với thần thông dị thường như vậy."

Một khách nhân trong khu khách quý chữ "Thiên" đưa ra một đánh giá chính xác như vậy.

"Hoàng Kim Sư Tử đều ở vào cảnh giới Thức Tàng nhưng lại có được thần thông kinh khủng độc nhất vô nhị. Không phải là cường giả Ngự Không Cảnh Giới thì không thể áp chế được. Về phần tiểu thú tuyết trắng kia có lẽ sắp chạm vào Ngự Không Cảnh Giới rồi. Như thế mới có thể đánh ngã Ngự Không Cường Giả như vậy.

Thần thông độc nhất vô nhị của thế gian có được uy năng rất lớn. Nếu như có thể phát ra toàn bộ lực lượng thì không thể nào tưởng tượng nỗi nữa. Đây là điều duy nhất mà các thánh thú dựa vào trong các trận đại chiến.

Khi mọi người khai mở bảo tàng của bản thân đều muốn có được những thần thông hi hãn. Cho nên cảnh giới này mới được mệnh danh là Thức Tàng. Nhưng mà tuyệt kỹ độc nhất vô nhị có được bao nhiêu đây chứ ? Theo một ý nghĩa nào đó mà nói thì ngoại trừ những thần thông trong các chủng tộc được truyền thừa ra thì tất cả thần thông đều có thể phục chế và phá giải.

Tuyết bạch tiểu thú làm náo động một trận, lấy lực lượng cường hãn hoành tảo đấu thú đại tái khiến cho mọi người khiếp sợ không thôi. Đối với nó có hứng thú rất lớn.

Đầu tiên, Kha Kha mặc bộ da khỉ ngụy trang chính mình nên không người nào nhận ra được. Nhưng khi mó chạy thoát khỏi luân hồi thì đã bại lộ thân phận rồi. Từ đó về sau có những biểu hiện chói mắt thu hút tầm nhìn của mọi người, khiến cho những người quan chiến rung động không thôi.

Độc Cô Kiếm Ma yên lặng nhìn nó rất lâu.

Ngay cả Yến Khuynh Thành là người biết rất rõ nó cũng kinh ngạc không thôi. Nàng tuyệt đối không ngờ rằng Kha Kha lại cường thế đến vậy. Lúc đầu biết nó rất phi phàm nhưng nàng chỉ xem nó như là một tiểu bất điểm nghịch ngợm đáng yêu mà thôi.

Gia Cát mập mạp càng không cần phải nói. Hắn giật mình đến nỗi há miệng rất to không thể ngậm lại được. Tử mập mạp này mặc dù ánh mắt rất độc đáo, sớm đã nhìn thấy Kha Kha bất phàm nhưng thật không ngờ lại phi phàm như vậy.

Kanati, Tề Lạp Áo, Hải Vân Tuyết…đám người bọn họ đều gặp qua tiểu thú nhưng khi nhìn thấy nó hoành tảo cả tòa đấu thú cung thì bọn họ gần như chỉ biết hóa đá trố mắt mà nhìn thôi.

Những người nhận ra tiểu thú gần như đã điên cuồng, cảm giác được đây không phải là sự thật.

Những người từ Long Đảo trở về hoặc cố ý hoặc vô tình cũng không có tiết lộ ra từng có một tiểu thú tuyết trắng từng có dũng khí đi khiêu khích Long Vương vì vậy nên có người điều tra những việc xảy ra ở Long Đảo cũng không có biết được Kha Kha đến từ Long Đảo.

Bất quá đến hiện tại muốn tiếp tục giữ bí mật thì không có khả năng rồi. Lúc này những người đến quan chiến đấu thú đại tái đều có không ít người từ Long Đảo trở về nên chỉ liếc mắt một cái liền nhận ra tuyết trắng tiểu thú. Vì thế nên họ liền liên tưởng đến Tiêu Thần. Cho nên mấy lão nhân khu khách quý chữ "Thiên" đã có được tin tức nên không còn gì là bí mật nữa.

Lúc này thì lão bà đã bị đuổi ra ngoài rồi. Khổng Tước Vương và Kim Tử bị hai lão nhân mang đi. Một người thần bí có kim sắc hỏa diễm lượn lờ quanh thân đi đến giữa sân muốn khuyên bảo Hoàng Kim Sư Tử Vương rời đi nhưng lại bị nó cự tuyệt.

Hai con long vương đã được người khác đưa đến giải đất an toàn rồi. Từ đó, trong đấu thú thai chỉ còn lại Kha Kha cùng Hoàng Kim Sư Tử Vương.

"Ngao hống…"

Hoàng Kim Sư Tử Vương ngửa đầu hống kinh thiên động địa. Sau đó bay lên trời đứng giữa không trung. Từ trong mắt bắn ra lãnh quang khiến những người quan chiến cũng cảm thấy lạnh sống lưng. SƯ Tử Vương chưa từng bị thiệt thòi như hôm nay. Từ khi nó ra đời đến nay đã trải qua hơn mười trận sanh tử chiến. Có thể nói là phát triển trên những thi thể thánh thú khác, chưa từng bại qua một ấu thú nào cả.

Xung quanh con mắt dựng thẳng thứ ba kia luôn bốc lên thần diễm, dường như đã hình thành nên một mảnh thiên địa riêng biệt. Lại có thêm những chú văn tự phù thần bí trôi nỗi xung quanh lộ ra sự tang thương và cỗ lão. Giống như là tế văn đang hướng về chốn U Minh cung kính gọi về một lực lượng nào đó.

Hôm nay Hoàng Kim Sư Tử Vương nếu không thể mở ra con mắt thứ ba dựng thẳng kia đánh bại Kha Kha thì nó khó có thể cam lòng được.

Vì bảo đảm không bị quấy nhiễu nữa nên ánh mắt của Hoàng Kim Sư Tử Vương rất dữ tợn. Những kim ti quanh ba đầu của nó đều dựng thẳng lên. Một cỗ năng lượng như chất lỏng mà vàng đem toàn thân nó bao phủ vào trong. Mó cố gắng nhịn sự đau đớn làm một điều gì đó. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Hoàng kim thần quang rực rỡ như một hỏa diễm đang bừng cháy. Ngay cả bầu trời cũng muốn thiêu đốt.

Hủy diệt chi nhãn đột nhiên mở ra rồi sau đó đóng lại rất nhanh. Huyết mang trong nháy mắt ẩn đi rồi sau đó từ trong hủy diệt chi nhãn bắtn ra một chuỗi huyết hoa mang theo lực lượng vô tận từ chảy đến con mắt thứ ba dựng thẳng kia.

Luân hồi chi nhãn cũng được mở ra rất nhanh rồi lại đóng lại trong nháy mắt. Ô quang trong phút chốc ẩn đi rồi ngay sau đó mỗt chuỗi huyết hoa hiện ra mang theo lực lượng vô tận chảy về con mắt thứ ba dựng thẳng kia.

Hai con mắt đó sau khi hoàn thành liền tiến vào trạng thái phong ấn hoàn toàn. Chúng nó muốn tích xúc lực lượng để con mắt thứ ba kia có thể mở ra.

Xung quanh con mắt thứ ba ấy như đã hình thành nên một mảnh thiên địa, những tế văn thần bì không ngừng hiện ra, những tự phù cỗ xưa căn bản khó có thể hiểu rõ được kèm theo âm thanh cầu nguyện như có như không vang lên. Phảng phất như đang xuyên qua thời không, từ thời thượng cổ truyền đến.

Âm thanh đó càng lúc càng lớn, dần dần có thể nghe rõ. KHông người nào có thể hiểu nỗi, không một ai có thể lý giải được, chỉ biết rằng đó như là một đoạn chú văn tế bái.

Tà dị vô cùng!

Con mắt thứ ba của Hoàng Kim Sư Tử Vương mở ra lại có thể khiến cho thiên địa xuất hiện biến hóa theo khiến cho trong lòng mỗi người quan chiến đều xuất hiện một sự sợ hãi khó hiểu.

Như là…một nghi thức…

Âm thanh cầu nguyện, âm thanh tế bái, âm thanh đồ lục… Như những ma âm từ thời xa xưa truyền đến, tái hiện lại trên thế gian!

Là âm thanh con người cầu cúng xuất hiện sao ? Hoàng Kim Sư Tử Vương rốt cuộc có lai lịch như thế nào ? Chẳng lẽ chủng tộc này đã từng được nhân loại thờ cũng qua sao ?

Trong vô thanh vô tức, con mắt thứ ba ấy của Hoàng Kim Sư Tử Vương đã xuất hiện một khe hở nhỏ.

Trong quá trình những ma âm được truyền ra thì tiểu thú tuyết trắng như đã bị thất hồn lạc phách. Lại giống như bị xúc động lâm vào trong mê võng.

Đột nhiên, khe hở của con mắt thứ ba đó của Hoàng Kim Sư Tử Vương mở rộng ra rất nhanh.

Như cảm giác được sự nguy hiểm kề cận nên tiểu thú trong phút chốc trở nên chăm chú vô cùng. So với trước kia hoàn toàn không giống nhau chút nào. Tất cả nguyên nhân đều do những ma âm tế tự kia dường như đã mở ra một cánh của phong ấn của tiểu thú.

Ô!

Một âm thanh đáng sợ phát ra. Nơi Hoàng Kim Sư Tử Vương đứng như đã hóa thành hư vô, không gian quanh đó như trở thành một điểm nhỏ rồi biến mất.

Quy hư!

Ngay cả Kha Kha cũng bị bao phủ vào bên trong.

Thân ảnh Hoàng Kim Sư Tử Vương đã biến mất hoàn toàn mà Kha Kha cũng sắp sửa biến mất theo.

Ngay lúc này, tiểu thú như đang đứng trước một cánh cửa mở ra một dòng sông lịch sử đầy huyền bí. Hai mắt bắn ra hai đạo quang mang rực rỡ vô cùng.

Một đạo là điểu quang lấp lánh như là ánh sáng địa ngục chiếu rọi khắp nhân gian mang theo một hơi thở mang tính chất hủy diệt. Một cái phát ra bạch quang như một hằng tinh đang đốt cháy vũ trụ mênh mông lại như ức vạn tinh quang hạ lạc.

Hai đạo quang mang chợt hiện lên mang theo tiếng sấm gió trận trận, chỉ trong phút chốc đã khiến cho phong vân biến ảo, thiên địa thất sắc. Toát ra một cỗ chi khí mang theo khí thế thôn phệ thiên hạ.

Cảm giác rất cổ quái. Rõ ràng là hai đạo hắc bạch quang mang đó nhưng lại khiến cho người khác cảm giác như có thiên quân vạn mã đang di chuyển, thanh thế to lớn vô cùng.

Lúc này, vẻ mặt của tiểu thú Kha Kha nghiêm túc vô cùng khiến cho người khác cảm giác có chút hoang đường. Tiểu thú như một chiến thần đỉnh thiên lập địa đầy trang nghiêm, thần thánh bất khả xâm phạm.

Con mắt dựng thẳng của Hoàng Kim Sư Tử Vương kia có mở ra hay không thì không ai biết được nhưng tiểu thú lại mở ra đôi mắt hết sức khủng bố.

Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]