Mộ Như Nguyệt nhướng mày, sắc mặt không có thay đổi gì.
Nếu có những người khác ở đây, chắc chắn sẽ cảm thấy kinh ngạc, Thánh Nguyệt phu nhân lại là đệ tử của đan tôn giả? Phải biết rằng địa vị của đan tôn giả ở Dược tông rất cao, tông chủ cũng không dám lớn tiếng trước mặt hắn.”Nếu ta gặp đan tôn giả, nhất định sẽ thay nương hỏi thăm hắn.”
Thánh Nguyệt phu nhân mỉm cười ưu nhã, có đan tôn giả ở dược tông tiếp đãi, nàng sẽ ko gặp phải nguy hiểm gì, như vậy nàng ở Tiêu gia cũng có thể an tâm đấu với Nam Cung gia.
Sau khi cáo biệt phu thê Tiêu Thiên Vũ, Mộ Như Nguyệt mang theo tiểu thú Viêm Tẫn đi về hướng ngoài Thánh cảnh, thân ảnh nàng dần dần biến mất dưới ánh mặt trời...
Nhìn theo thân ảnh Mộ Như Nguyệt rời đi, nụ cười của Tiêu Thiên Vũ dần nhạt xuống, hắn than nhẹ nói: “Ngọc Nhi, gần đây bên Dược tông có chút rung chuyển, để Nguyệt Nhi qua đó thật sự tốt sao?”
“Có sư phụ ở đó, hắn nhất định sẽ bảo vệ Nguyệt Nhi”, Thánh nguyệt phu nhân khẽ rũ mắt, nhẹ giọng nói, “Những năm đó sư phụ vẫn luôn đối đãi với ta như nữ nhi ruột, tuy ta không phải đan dược sư, nhưng hắn vẫn tính giao dược tông cho ta quản lý, cuối cùng ta lựa chọn gả cho ngươi, từ bỏ địa vị tông chủ dược tông, cho nên sư phụ vẫn bất mãn với chuyện này, mấy năm qua cũng không muốn quản ta, thật ra ta biết sư phụ không yên lòng nhưng mà bởi vì ta thẹn với sư phụ, mấy năm nay dù có phát sinh chuyện gì cũng không cầu hắn hỗ trợ...”
Có lẽ nhớ đến khoảng thời gian sinh hoạt ở Dược tông, Thánh Nguyệt phu nhân khẽ nở nụ cười.
“Bây giờ, ta để Nguyệt Nhi đi tìm hắn là muốn hắn thay ta bảo hộ Nguyệt Nhi an toàn, hơn nữa ta tin sư phụ sẽ rất thích Nguyệt Nhi...”
Nữ nhi của nàng luôn ưu tú như vậy, sư phụ cũng sẽ phải nhìn nàng với cặp mắt khác.
“Phu quân, kì thật sư phụ chỉ là miệng cứng lòng mềm thôi, đã từng tức giận ta, mấy năm nay cũng nên tiêu hết, địa vị tông chủ dược tông thật sự không thích hợp với ta, cho dù lúc đó không gặp gỡ phu quân ta cũng sẽ không tiếp nhận chức vị này, chỉ đành cô phụ tâm ý của sư phụ.”
Các đời tông chủ dược tông chỉ có đan dược sư mới có thể đảm nhiệm, đáng tiếc nàng không có chút thiên phú đan dược sư nào, mặc dù không sợ bị dị nghị nàng cũng không muốn dược tông hủy trong tay nàng.
“Ngọc Nhi”, Tiêu Thiên Vũ gắt gao ôm Thánh Nguyệt phu nhân, ôn nhu cười nói, “Cả đời này, mặc kệ ngươi là đồ đệ bảo bối của đan tôn giả hay là một nữ tử bình thường, ngươi đều là thê tử của Tiêu Thiên Vũ ta, nếu ngươi cảm thấy mấy năm nay thẹn với đan tôn giả, vậy qua một thời gian nữa chúng ta đến thăm hắn đi, miệng hắn nói không muốn gặp ngươi, nhưng ta hiểu hắn muốn gặp ngươi hớn bất kì ai...”
Thánh Nguyệt phu nhân nở nụ cười hạnh phúc, trước nay nàng vẫn chưa bao giờ hối hận về quyết định của mình.
Tông chủ Dược tông, dưới một người trên vạn người thì thế nào? Cuối cùng vẫn không so được với tình yêu của nam nhân này, nếu sư phụ biết suy nghĩ này của Tiêu Thiên Vũ, chỉ sợ nhiều năm trước cũng sẽ không ngăn cản bọn họ kết hôn...
“Tiểu nha đầu, bây giờ chúng ta làm gì?” Viêm Tẫn ngẩng đầu, đôi mắt to ngập nước nhìn Mộ Như Nguyệt.
Mộ Như Nguyệt cong khóe môi, nói: “Đi Nam Vực trước, đến đêm lại đi thăm Nam Cung gia, ta tin chuyện đại ca mất tích nhất định có liên quan đến Nam Cung gia.””Ha ha”, Viêm Tẫn cười to hai tiếng, kiêu ngạo nói, “Tốt, vậy chúng ta đi Nam Vực trước rồi đến Nam Cung gia, tốt nhất là khiến cho Nam Cung gia kia long trời lở đất.”