Chương 260: Đêm động phòng hoa chúc ()
Cập nhật 3 năm trước
Mộ Như Nguyệt nhìn thân thể bóng loáng như ngọc của nam nhân, sắc mặt nao nao: "Ta nhớ rõ thân thể ngươi lúc trước đầy vết sẹo, vì sao bây giờ không thấy nữa?"
"Không biết", Dạ Vô Trần lắc đầu, ngón tay thon dài khẽ vuốt đôi mắt tím, "Từ sau khi ta biến thành dáng vẻ này, những độc tố đó tự động giải, ta cũng không biết chuyện này là thế nào."
Nghe hắn nói vậy, Mộ Như Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, nói thật, nàng lo lắng nhất chính là thân thể của hắn, cho nên hiện tại biết độc trong cơ thể hắn đã được giải, nàng cũng yên tâm rồi.
Đôi môi ấm áp phủ lên môi nàng, trong phòng tràn ngập nhu tình.
Thân thể Mộ Như Nguyệt hơi cứng lại, sắc mặt đỏ lên, nàng nhẹ nhàng nhắm mắt lại, hai tay ôm chặt nam tử, khóe môi gợi lên độ cong nhu hòa.
"Nguyệt Nhi, không ngờ chúng ta rốt cuộc có thể thành thân rồi, sau này ta sẽ dựa vào thực lực của mình tạo cho ngươi một khoảng trời riêng." Dạ Vô Trần ghé sát vào tai nàng, hơi thở ấm áp cùng thanh âm tràn ngập nhu tình làm Mộ Như Nguyệt bỗng nhiên trở nên khẩn trương.
Nàng gắt gao nắm lấy tay nam nhân, ánh mắt chăm chú nhìn vào đôi mắt tím của đối phương.
"Vô Trần, sẽ có một ngày ta trở nên cường đại, sau đó cùng ngươi sóng vai mà đi."
Đây là ước mơ của nàng, cũng là mục tiêu mà nàng theo đuổi, cuối cùng sẽ có một ngày nàng đứng trên đỉnh cao, đồng hành với người nam nhân này.
Trên một đỉnh núi cách Tiêu gia không xa, Phượng Kinh Thiên đứng trong gió đêm, ánh mắt nhìn về phía Tiêu gia, hắn khẽ nheo mắt lại, trong mắt xẹt qua một tia sáng dị thường.
Hiện tại, hẳn là bọn họ đang động phòng hoa chúc đi....
Có điều, nghĩ đến tình cảnh hiện giờ của Mộ Như Nguyệt cùng nam nhân kia, Phượng Kinh Thiên có loại cảm giác không thoải mái, nhưng mà thực lực của nam nhân kia quá mạnh, hắn không phải là đối thủ.....
"A", Phượng Kinh Thiên cười nhạt, "Nữ nhân, cho dù bây giờ ngươi đã là thê tử người khác, ta cũng sẽ đoạt ngươi từ tay hắn, bất luận thế nào ta cũng sẽ không nhường ngươi cho nam nhân kia, đời này, ngươi chỉ có thể thuộc về một mình ta!!!"
Đột nhiên, một thanh âm lạnh băng từ phía sau Phượng Kinh Thiên vang lên: "Ngươi thích Mộ Như Nguyệt?"
Phượng Kinh Thiên hơi nhíu mày, quay đầu nhìn thiếu nữ phía sau, nữ nhân xa lạ này thật đẹp nhưng lại mang đến cảm giác không thoải mái, phần khí chất kia kém Mộ Như Nguyệt quá xa.
"Ngươi là ai?" Ánh mắt hắn âm hàn, lạnh giọng hỏi.
Nam Cung Tử Phượng cười khẽ, thanh âm lạnh băng tựa như đến từ địa ngục: "Tên của ta, Nam Cung Tử Phượng, Vô Trần ca ca là nam nhân của ta nhưng lại bị nữ nhân kia đoạt đi rồi, cho nên ta sẽ cuớp Vô Trần ca ca từ tay nàng về, đương nhiên, ta muốn ngươi hợp tác với ta, không biết ý ngươi thế nào? Yên tâm, hợp tác với ta tuyệt đối không có hại, chỉ có lợi!""Hợp tác?" Phượng Kinh Thiên cười khinh miệt, "Xin lỗi, ta không có ý muốn hợp tác với ngươi, ngươi tìm lầm người!"
Sắc mặt Nam Cung Tử Phượng lạnh lẽo, cười lạnh nói: "Chẳng lẽ ngươi không muốn có được nữ nhân Mộ Như Nguyệt kia? Mà ta cũng hiểu rõ Vô Trần ca ca, tuy thực lực của ngươi kém một chút nhưng muốn khiến Vô Trần ca ca sinh ra hiểu lầm, xác thật còn thiếu một người, ta sẽ nghĩ cách bức cách Mộ Như Nguyệt rời đi, gạt Vô Trần ca ca là nàng cùng ngươi bỏ đi với nhau, đến lúc đó, không phải ngươi có cơ hội chen vào rồi sao?"