Mà giờ khắc này, Tô Vũ cũng đang rất đỗi vui vẻ.
Khu Thiên Quân không có ai!
Lần này, mình thực sự sẽ thoải mái tu luyện một phen, từ khi thể nghiệm cảm giác tu luyện ở nơi đây tăng nhanh như gió, khi ở phòng Loại bỏ, hai ba ngày mới có thể mở ra một khiếu huyệt khiến Tô Vũ đều cảm thấy chậm.
Cái tốc độ này truyền đi đã đủ dọa người.
Nhưng đối với Tô Vũ mà nói thì còn chưa đủ nhanh!
108 cái khiếu huyệt, đến bây giờ mới mở ra 38 cái, còn tận 70 cái nữa lận!
Ba ngày một cái, vậy cũng phải 7 tháng.
Khiêu chiến Bách Cường bảng, làm gì thì cũng phải là Thiên Quân thất trọng mới đủ.
Vậy cũng tức là phải mở ra 84 khiếu huyệt, Tô Vũ hắn còn kém xa đây.
Khoanh chân ngồi xuống, hắn bày ra thiên thứ nhất của ý chí chi văn Thiên Quân cảnh《 Chiến Thần quyết 》do Bạch Phong viết, nét chữ vô cùng quen thuộc.
《 Phá Thiên Sát 》 ý chí chi văn cũng đồng thời được bày ra.
Hắn nuốt một giọt tinh huyết Phá Sơn ngưu Vạn Thạch cảnh vào bụng, lần này, không phải là vì tu luyện mà là vì mở ra phương pháp tu luyện Phá Sơn ngưu Vạn Thạch cảnh.
"Phá Sơn ngưu (Vạn Thạch nhị trọng):
Kỹ năng cơ sở: Phá Sơn kích (dùng tinh huyết mở ra)
Nguyên quyết cơ sở: Cường Thân quyết Vạn Thạch thiên (dung tinh huyết mở ra)"
Quả nhiên, tin tức thay đổi.
Mặc dù hao tốn 1 giọt tinh huyết, Tô Vũ lại không thấy đau lòng.
Sau đó, chính là thời điểm mình thi triển thân thủ!
Hắn lại nuốt một giọt tinh huyết nữa, Cường Thân quyết vận chuyển, trong cơ thể, từng khiếu huyệt tạm thời mở ra, thời khắc này Tô Vũ quan sát dưới ý chí lực Đằng Không, toàn thân hắn đầy hào quang, khiếu huyệt mở ra hơn một trăm cái!
Hơn một trăm cái khiếu huyệt tạm thời này cấp tốc hấp thu nguyên khí chung quanh, nơi đây nguyên khí nồng đậm vô cùng.
Tụ tập nguyên khí, bắt đầu cọ rửa khiếu huyệt thứ 39 của Tô Vũ.
Hơn một trăm khiếu huyệt thu nạp nguyên khí, tốc độ cực nhanh, nguyên khí chấn động khiếu huyệt, trong cơ thể Tô Vũ vốn có một khiếu huyệt ảm đạm lại dần dần bắt đầu phát ra ánh sáng.
Hơn mười phút sau, ầm ầm nổ vang một tiếng!
Khiếu huyệt chính thức mở ra!
Lực lượng tinh huyết cũng rất nhanh đã hao hết.
Tô Vũ mừng rỡ, dù hao hết lực lượng tinh huyết nhưng một giọt tinh huyết mở ra một khiếu huyệt thì đã đủ để hắn thấy thỏa mãn.
Trước lúc này, khi hắn tu luyện, phải thôn phệ hai ba giọt tinh huyết Thiết Dực điểu thì mới có hi vọng mở ra một khiếu huyệt.
Mặc dù hai ba giọt tinh huyết Thiết Dực điểu cũng chưa chắc so được với một giọt tinh huyết Phá Sơn ngưu nhưng mấu chốt là nhanh hơn nhiều a!
Tiết kiệm thời gian chính là việc hắn cần nhất vào lúc này.
"Còn 58 giọt tinh huyết, nếu lại mở ra 58 khiếu huyệt..."
Tô Vũ há to miệng, chẳng lẽ lần này có thể mở ra 97 khiếu huyệt rồi sao?
Đương nhiên, hắn biết là không có khả năng, nhưng vẫn khó nén xúc động.
Dù cho không mở ra 58 cái thì 57 cái cũng có thể mà!
"Khiêm tốn, bình tĩnh, không thể mở ra quá nhanh, bằng không sẽ không tốt, thực sự không được thì ta lại mở ra một chút khiếu huyệt Cường Thân quyết hoặc là Lôi Nguyên đao cũng được..."
Tô Vũ an ủi bản thân một thoáng, nhiều nhất là Thiên Quân lục trọng, quá nhiều thì chính mình sẽ từ bỏ, quá dọa người rồi.
Nếu còn có tinh huyết thì mình sẽ nghĩ biện pháp mở ra các khiếu huyệt khác.
Cùng lắm thì lần sau lại đến, sau đó lại tu luyện tới Thiên Quân cửu trọng.
Tô Vũ nghĩ rất tốt đẹp!
Sự thật chứng minh, hắn nghĩ nhiều rồi.
...
Sau một tiếng, Tô Vũ tiêu hao 6 giọt tinh huyết, mở ra 4 khiếu huyệt, tổng cộng đã mở ra 42 khiếu.
Sau hai giờ, Tô Vũ tiêu hao 13 giọt tinh huyết, lại mở ra 3 khiếu huyệt, tổng cộng 45 cái.
Ba giờ sau, tiêu hao 20 giọt tinh huyết!
Mà lúc này, Tô Vũ đang mở ra khiếu huyệt cuối cùng của 《 Chiến Thần quyết 》đệ tứ trọng, cũng chính là khiếu huyệt thứ 48.
Vừa tu luyện, hắn vừa quan sát ý chí chi văn《 Chiến Thần quyết 》mà Bạch Phong viết, giờ phút này, ý chí chi văn lấp lánh hào quang, Tô Vũ vẫn đang ngó chừng tu luyện.
Song song phối hợp!
Còn chuyện ý chí lực tiêu hao hàng loạt thì hắn cũng không để tâm.
Theo tốc độ Tô Vũ quan sát ý chí chi văn mà Bạch Phong viết, ý chí chi văn rõ ràng bắt đầu ảm đạm xuống, tiêu hao rất lớn.
Mà lúc bấy giờ trong《 Chiến Thần quyết 》, một chữ viết dần dần có chút lay động.
"Chiến!"
Khiếu huyệt vẫn còn tiếp tục mở ra, mà Tô Vũ đã cảm thấy, một thần văn đang từ từ hình thành, nó đang phác họa!
Thần văn thứ tư của hắn giờ phút này đã tạo thành!
"Chiến!"
Trong biển ý chí, thần văn của Tô Vũ vừa hình thành thì chữ "Sát" lóe lên một cái, phù một tiếng nó đã đánh xuyên chữ "Chiến" kia, chẳng cần Tô Vũ hao phí tinh lực thì sau một khắc, chữ "Sát" cảm thấy không đánh nát được tên tiểu đệ mới, liền đổi tư thế xách cổ nó như túm cổ con trai, kéo chữ "Chiến" tới thanh đao nhỏ.
Đao nhỏ hơi hơi lóe lên một cái, thần văn chữ "Chiến" ngoan ngoãn như bảo bảo nghe lời, tự mình tìm một điểm sáng cơ sở rồi ngồi xổm vào.
Tô Vũ nhìn mà không khỏi trợn mắt há hốc mồm!
Thế này cũng được à?
Yếu như vậy sao?
Không, không phải thần văn yếu, là lão sư... viết quá yếu nhỉ?
Thần văn do Đằng Không cảnh viết gặp thần văn do Sơn Hải cảnh viết, đơn giản là không chịu nổi một kích a!
Trong cảm giác của Tô Vũ thì giờ phút này, 4 thần văn của hắn, có chữ "Máu" hẳn là mạnh nhất, có vẻ như đã tiếp cận nhị giai.
Đứng thứ hai chính là chữ "Sát", sau đó là chữ "Lôi", cuối cùng mới là chữ "Chiến" nhỏ yếu kia.
Chữ "Máu" mạnh là bởi vì hấp thu huyết dịch quá nhiều, hấp thu tàn dư của thần văn cũng nhiều, cái tên này vốn có đặc tính hấp thu, mà nếu chữ "Sát" muốn mạnh mẽ, Tô Vũ có chút suy đoán, hẳn là cần phải chiến đấu, chém giết nhiều thì mới có hi vọng luyện được chữ "Sát" đến cấp thứ hai.
Ngay tại lúc Tô Vũ đang suy nghĩ lung tung, ầm ầm một tiếng, trong cơ thể truyền đến tiếng nổ vang!
Khiếu huyệt thứ 48 đã mở ra!
Thiên Quân tứ trọng!
Giờ khắc này, hàng loạt nguyên khí hội tụ thanh tẩy thân thể Tô Vũ, thân thể của hắn một lần nữa được cường hóa, trong cơ thể Tô Vũ cũng thẩm thấu ra một chút tàn huyết.
Mà từ lúc hắn tiến vào thì đã qua 3 giờ!
...
Trong phòng nhỏ.
Hai vị lão nhân liếc nhìn nhau, vuốt vuốt chòm râu, tiếp tục nhắm mắt tu luyện, trước đó người nói một giờ... Không phải bọn họ!
Tiểu tử kia không phải là người!
Lần thứ hai tiến vào lại kiên trì hơn 3 giờ, đơn giản chính là bật hack!
Đừng nói giống như lần trước muốn ở trong đó suốt 5 giờ a?
Xem ra, lần này khi hắn ra ngoài thì thu hoạch sẽ không nhỏ.
Thổn thức!
Cảm khái!
Tới tận bây giờ, ít nhiều gì thì hai vị lão nhân trông coi khu bí cảnh mới hiểu được cảm giác của Bạch Phong khi ấy, khó trách lần trước tới đây anh cứ ba hoa chích chòe, không thổi phồng không được a. Có ai vui lòng bị vả mặt đâu, hai người bọn họ trước đó suy đoán một giờ, Tô Vũ cũng không nghe thấy, nơi này lại không có người ngoài.
Bằng không, mất mặt biết bao.
"Lần sau tiểu tử Tô Vũ tới, không quan tâm tình huống gì, chúng ta cứ đoán hắn có thể ở lại trong 24 giờ, không duy trì đủ 24 giờ thì chính là do hắn không có năng lực!"
Trong lòng hai người đồng thời dâng lên ý nghĩ như vậy.
Ta nói 1 giờ, ngươi vả mặt ta.
Ta nói 24 giờ, ngươi đừng hòng vả mặt ta nữa!
Suy nghĩ sinh ra đồng thời nhưng mỗi người lại có tâm tư khác, thiên tài, tiểu tử này tuyệt đối là thiên tài, không hề thua kém vị thiên tài ở Chiến Tranh học phủ kia.
Vị kia tám năm đã là Lăng Vân!
Tô Vũ cần mấy năm?
Bạch Phong cần mấy năm?
Đừng để mới qua vài năm, hai sư đồ cùng tấn cấp Lăng Vân, vậy thì thú vị lắm!