Kull ngồi trong phòng, đang gặp nhắm từng mẩu bánh khô sau khi tập luyện một lượt.
Tình huống hiện tại có phần khả quan: cơ thể Kull đã khỏe được gần một nửa rồi, không có gì bất ngờ xảy ra hẳn sẽ hoàn toàn bình phục trước thử thách khai trừ ngày mai. Quyết định dùng thêm một bình thuốc hồi phục trung cấp rõ ràng là không tồi, dù khiến số lượng sở hữu của cậu giảm còn hai, nhưng bù lại giúp cậu có điểm khởi đầu tốt hơn.
Đang ăn, Kull đột nhiên phát hiện phía cửa có âm thanh vang lên. Chốc, cánh cửa liền mở ra, rất nhẹ nhàng, và sau đó là một dáng người quen thuộc bước vào.
Là tên che mặt, và nếu Kull nhớ không nhầm thì tên hắn ta là Kouheista.
– Ngươi đến đây làm gì?
Kull lên tiếng hỏi khi thấy tên che mặt đã đóng cửa lại. Hắn ta không có vẻ là định làm gì xấu, nhưng cậu không định dựa vào dáng vẻ bên ngoài để dự đoán hành động của tên này.
Cho tới bây giờ, tên che mặt vẫn là không thể xác định, cộng thêm việc hắn ta một mực câm như hến, khiến người khác phải dấy lên lòng cảnh giác. Kẻ không biết địch hay bạn, là đáng lo ngại hơn kẻ thù của mình nhiều, vì muốn đánh thì không có lý do thỏa đáng, còn để mặc lại không an tâm chút nào.
Tên che mặt không có để ý đến câu hỏi của Kull, bước chân thoăn thoắt tiến lại cạnh bàn, đưa tay đặt lên trên một chiếc hộp gỗ lớn hơn ba tấc.
Hơi nhăn mày, Kull hỏi:
– Đây là gì?
Tên che mặt không thèm quan tâm. Hắn ta nhìn Kull một lúc thì quay người bỏ đi, cũng nhanh như là lúc hắn ta tới vậy.
Kull kiềm lại một tiếng kêu với, chuyển sự tập trung của mình lên chiếc hộp trên bàn. Chiếc hộp trông rất bình thường, nhưng giờ đối với cậu lại toát lên một tia nguy hiểm khó lường.
“Là mở hay không mở?” Kull tự hỏi. Cậu biết bản thân bây giờ không có nhiều lựa chọn, nhưng nếu mở ra mà đụng phải một cái bẫy thì thử thách khai trừ ngày mai của cậu chắc chắn sẽ thất bại.
Nghĩ một hồi, Kull quyết định chờ phản hồi từ Philuoh. Cho tới khi xác nhận được Turan không thể đến giúp được, cậu sẽ không liều lĩnh mở chiếc hộp này.
Thời gian trôi qua rất nhanh. Kull sau khi tập luyện thêm vài lượt nữa thì trởi đã tối.
Không có tin tức gì từ Philuoh. Kull bắt đầu cảm thấy lo lắng. Tên mập không có khả năng không gặp được Turan nếu đi theo chỉ dẫn của thẻ bùa kia, vậy nên chỉ có thể là Philuoh đã xảy ra chuyện, hoặc Turan không tới thành Nortre.
Kull nghiêng vể khả năng thứ nhất hơn. Cậu vẫn nhớ rất rõ tình huống tối qua, và hẳn là tên mập đã bị để mắt tới, kết cục không nghi ngờ gì là thảm.
Cất nhẹ một tiếng thở dài, Kull quay về phía chiếc hộp trên bàn. Cậu đã mong mình không cần đụng tới nó, nhưng cơ hội, thường phải liều lĩnh thì mới có thể nắm lấy.
Dù sao thì, nếu nghĩ lại, tên che mặt kia muốn hại Kull cũng không cần phải làm chuyện dông dài, mất thời gian như thế này. Hắn ta chỉ hơi vận dụng Thần uy liền có thể ép cậu ngất đi, mạnh thêm chút là giết được cậu luôn rồi.
Quyết định xong, Kull đưa tay tháo cái gài kim loại trên hộp, xong liền dứt khoát mở ra.
Bên trong không có bẫy, ít nhất là không có lập tức kích hoạt. Kull nhếch mép một cái, thấy bản thân cẩn thận thái quá, không lo cảnh giác nữa mà tập trung xem xét những thứ bên trong hộp.
Thứ đầu tiên mà Kull nhìn thấy là một khẩu súng ngắn màu xám bạc, đi kèm với hai băng đạn. Cậu hơi ngạc nhiên, cầm khẩu súng lên quan sát.
Kiến thức của Kull về súng không nhiều nên khó mà đánh giá được giá trị khẩu súng này, nhưng cậu biết là hơn xa khẩu súng trường mà tên tóc hạt dẻ chiều hôm qua đã dùng để tấn công mình. Điểm khác biệt lớn nhất là sau mỗi phát bắn, khẩu súng không cần phải nạp đạn lại, cho tới khi hết hẳn một băng đạn.
Kull không rõ uy lực của khẩu súng là bao nhiêu, cũng không định thử. Dù tổng số lượng đạn có được là tới mười bốn viên, nhưng cậu biết là bấy nhiêu đây vẫn rất khó để đối đầu với lão Tamad. Không kể đến chuyện lão ta chuẩn bị những phương thức phòng đạn, chỉ riêng áp chế từ Thần cấp đã đủ hóa giải phần lớn nguy cơ đến từ khẩu súng rồi.
Đặt khẩu súng cùng hai băng đạn sang bên, Kull quan sát tiếp vài vật còn lại trong hộp: một con dao găm màu xám đen, bốn bình thuốc hồi phục khí huyết trông có vẻ là cao cấp, cùng với ba tấm bùa được đặt cạnh một viên ngọc lam bảo nhỏ.
– Đống này không rẻ.
Kull đánh giá. Chỉ riêng bốn bình thuốc hồi phục khí huyết cao cấp đã có giá đến hai mươi nghìn xen rồi, cộng thêm con dao găm màu xám đen mà theo cậu nhận định là vượt qua phẩm chất ‘Ưu’ thì tổng số tiền liền dễ dàng leo lên trên con số bốn mươi nghìn xen.
Cầm con dao găm màu xám đen lên, cảm nhận áp lực tỏa ra từ nó, Kull tự tin xác định rằng cấp độ của con dao không thấp, ít nhất cũng phải là cấp 5. Để một Nihr như cậu dùng con dao thì quả là có hơi phung phí, vì cùng lắm cậu chỉ phát huy được mười phần trăm khả năng của con dao thôi.
– Tên che mặt đó lại đưa tất cả những thứ này cho mình?
Kull thắc mắc, lòng không hiểu được dâng lên cỗ cảm giác bất an. Cậu đối với những món trang bị cùng vật phẩm này tất nhiên là cần, nhất là trong tình hình hiện tại, nhưng vẫn không dám tùy tiện nhận lấy. Không có gì đảm bảo rằng tên che mặt sẽ không giở trò cả.
Lắc nhẹ đầu, Kull đặt suy nghĩ của mình sang một bên. Mặc kệ Kouheista có ý đồ gì, cậu chỉ cần lợi dụng để đánh bại lão Tamad, giành lấy cơ hội đột phá Nihr. Cậu tin tưởng rằng dù cho có là Chính thần đi nữa cũng sẽ không ngờ được tiềm năng này của mình.
Kull không có đi kiểm tra mấy bình thuốc hồi phục mà quay sang xem xét ba tấm bùa trong hộp luôn. Đang lúc cậu tự hỏi không biết đống bùa này có tác dụng gì thì phát hiện bên dưới tấm bùa thứ ba có một tờ giấy nhỏ, liền cầm lên xem.
Nội dung trong tờ giấy không nhiều, phần lớn là mô tả hiệu quả của ba tấm bùa cùng với vài chỉ dẫn cách sử dụng tốt nhất.
Dựa vào đó, Kull có thể xác định được tấm bùa đầu tiên là bùa phép ‘Chấn động’, chuyên dùng để gây ra xung chấn làm rối loạn kẻ địch. Bản thân tấm bùa có tác dụng rất tốt, nhưng vì tầm hiệu quả khá rộng nên không khuyến khích sử dụng ở gần người. Đối với một Nihr cần đánh bại một du hành giả Thần cấp 5 như Kull thì tấm bùa hơi có vẻ khó sử dụng, thậm chí thiếu cẩn thận một chút liền sẽ tự mình hại mình.
Tấm bùa thứ hai thiên về phòng thủ, chứa đựng phép ‘Ngăn trở’. Khác với phép ‘Chống đỡ’ chỉ có thể tạo ra lớp màn chắn, phép ‘Ngăn trở’ có thể khiến đòn tấn công tiếp cận sẽ bị giảm đi uy lực, hiệu quả lớn hơn chút thậm chí có thể nhận thấy đòn tấn công bị chậm lại, từ đó dễ dàng tránh né tạo ưu thế phản công.
Ngoài tác dụng phòng thủ, phép ‘Ngăn trở’ còn có thể dùng để ngăn kẻ địch làm một hành động nào đó, như là vận phép hoặc bỏ chạy, là có tác dụng không tồi. Kull đối với tấm bùa này thật rất hài lòng.
Tấm bùa thứ ba là phép phụ trợ, tên phép cụ thể là ‘Tẩm độc’, chuyên dùng để khiến vũ khí có thêm tác dụng gây độc lên vết thương của kẻ địch. Nghĩ đến, Kull thấy hiệu quả của tấm bùa này chính là thứ mình cần nhất trong trận chiến lúc này.
Khác với các loại sát thương trực tiếp, sát thương từ độc cũng chịu ảnh hưởng từ chênh lệch Thần cấp, nhưng nhờ có hiệu quả kéo dài sẽ khiến lão Tamad không thể làm ngơ. Kull chỉ cần đánh trúng được lão ta, gây ra hiệu quả độc nhất định, sau đó liền chỉ cần ngăn lão ta giải độc là được, hẳn là không quá khó.
Vấn đề duy nhất là liệu Kull có tìm được cơ hội đâm lão Tamad một nhát với con dao tẩm độc không. Cậu cũng không thể liều lĩnh cố đâm được, vì khả năng lớn là đâm xong, độc còn chưa kịp phát huy tác dụng thì cậu đã mất mạng rồi.
– Gượm đã.
Kull chợt thốt, quay sang nhìn khẩu súng bên cạnh mình. Dùng dao găm tiếp cận tấn công lão Tamad không phải một ý hay, nhưng dùng súng bắn lão ta thì là dễ dàng hơn rất nhiều.
Lão Tamad sẽ không dại dột xem thường khẩu súng của Kull, nhưng cậu cũng chỉ cần bắn trúng lão ta một phát đạn có độc thôi là đã đủ rồi. Cậu thậm chí có thể xả hẳn một băng đạn trước đó để khiến lão ta giảm đi phòng bị, sau đó lợi dụng bắn thêm một phát đạn tẩm độc là được.
Kull gật gù, tự mình tán đồng với ý định của bản thân. Đây hẳn là phương án chiến đấu phù hợp nhất hiện tại.
Xem xét xong đống đồ trong chiếc hộp gỗ, Kull liền bỏ hết tất cả vào trong túi trữ vật của mình. Giờ, cậu thật chờ mong mau tới thử thách khai trừ để mà cho lão Tamad một bất ngờ, rằng chính kẻ mà lão ta đang chờ được ra tay hành hạ lại có khả năng đánh giết được lão.