Với kinh nghiệm có được, và không thiếu sự hướng dẫn của Turan, Darmil không dại dột lao thẳng tới đám quái nữa mà giữ khoảng cách với chúng, canh con Hề chiến binh đầu tiên nhảy bổ đến thì vung chùy đánh con quái văng đi, rồi lập quay người bỏ chạy.
Turan nhắm đến con Hề chiến binh kế tiếp, dễ dàng tránh né đòn tấn công của con quái rồi chém một nhát. Xong nó cũng không ngu ngốc nán lại, liền quay người chạy đi.
Tổ đội đối đầu với một đám quái vượt cấp, tốt nhất là nên có một đến hai người giữa vai trò chịu đòn để hậu phương có thể gây sát thương cho chúng. Đáng tiếc là tổ đội của Turan không có được lượng nhân lực đủ nhiều để thực hiện chuyện đó, đành vừa đánh vừa chạy, tất nhiên là mất không ít thời gian mới có thể giải quyết được hết đám quái.
Và đấy là chưa tính đến chuyện phải giữ lực, để Kull có thể ra đòn kết liễu.
Tổ đội ba người vừa đánh vừa chạy, loay hoay hơn nửa tiếng đồng hồ mới giết được toàn bộ sáu con Hề chiến binh, giúp Kull thu về đến 47 bậc Thần tinh, đồng thời thăng Thần cấp lên 3.
Riêng phần Turan và Darmil, cũng là nhận được một ít Thần tinh, nhưng là không đáng kể, tích lũy cả tháng liền mới có thể đạt đến giới hạn Thần cấp 5.
– Tuyệt.
Kull thốt lên, mặt cười tươi rói dù vẻ mỏi mệt có thể thấy rõ được.
– Nghỉ năm phút.
Turan hời hợt bảo. Sau đó liền lấy ra một bình thuốc hồi thể lực uống cạn.
Vẻ tươi cười trên khuôn mặt Kull trước lời của Turan rất nhanh liền tắt đi. Cậu ta lên tiếng:
– Chỉ có năm phút?
– Ừm. – Turan gật đầu đáp – Trên xe, chúng ta cũng có không ít thời gian nghỉ ngơi.
Chuyện đó không khiến Kull cảm thấy tốt hơn chút nào cả, vì rõ ràng thời gian di chuyển trên xe chỉ có một tới hai phút mà thôi. Hơn cả, cậu ta có thể nhìn thấy được bãi quái tiếp theo từ chỗ này, cũng tức đi tới không mất bao lâu.
Nhưng chuyện đội trưởng đã quyết định, Kull không tiện phản đối, nhất là khi mọi người đều đang làm vì lợi ích của cậu ta.
Cứ thế, sau khoảng thời gian nghỉ ngơi, chiếc xe lăn bánh chở tổ đội ba người tới bãi quái kế tiếp. Không khác hai lần trước là bao, Turan và Darmil đánh cho mấy con Hề chiến binh gần chết thì để Kull lao vào kết liễu.
Động tác của mọi người dần trở nên thuần thục hơn, cùng với việc Kull đã thăng đến Thần cấp 3, khiến cho chiến đấu thành dễ dàng.
Dù vậy, suốt hơn ba tiếng đồng hồ liên tiếp, tổ đội của Turan cũng chỉ săn giết được ba mươi chín con Hề chiến binh. Mặt khác, vì Darmil lỡ tay đập chết mất hai con quái, nên chỉ mang về cho Kull được số lượng Thần tinh là 280 bậc. Tiến trình thăng tới Thần cấp 4 của cậu ta theo đó được đẩy đến mức 70%.
Turan có chú ý rằng, việc Darmil không kiểm soát hoàn toàn được lực tấn công, không chỉ do sát thương tăng thêm từ nộ tích lũy, mà là do sự khống chế của cậu bị giảm dần. Ngoài ra, thỉnh thoảng, đòn tấn công của Darmil đột nhiên trở nên mạnh bất thường, hẳn là hiệu quả ‘Bộc phát’.
Xem đến, kỹ năng ‘Cuồng nộ’ của Darmil cũng là có rất nhiều khiếm khuyết cần phải bù đắp.
Về phía Kull, kỹ năng ‘Lĩnh vực’ của cậu ta đang phát huy không tệ khi giúp cậu ta tránh né được gần như toàn bộ các đòn tấn công. Tuy nhiên, chi tiết hơn thì Turan không tiện đánh giá, vì giờ Kull là đang chiến đấu quái hơn mình tận 3 cấp, tất nhiên chịu lấy không ít hạn chế.
Mặt trời đã bắt đầu lặn, khiến cả vùng đất khoác lên bộ áo màu vàng ươm. Turan nhận thấy đã không còn sớm nữa, liền bảo hai người đồng đội của mình chuẩn bị quay về.
Khu vực quái cấp 6 tới 8 không giống với khu vực quái cấp 3 tới 5, nếu để đến đêm, số lượng quái tăng cao, rắc rối sẽ là không thể tránh khỏi. Hơn nữa, vào đêm, có khả năng quái vượt cấp xuất hiện ở khu vực. Nếu xui xẻo đụng trúng một con Gấu nâu hay các chủng quái linh hồn, tổ đội Turan có khi sẽ bỏ mạng tại đây.
Trên đường về, chiếc xe chờ tổ đội ba người có đi ngang qua vài đám Hề chiến binh, nhưng chúng chỉ cảnh giác chứ không có đuổi theo. Khác với Sói xám hay Sói đồng cỏ, ý thức về lãnh thổ của chúng không mãnh liệt, tốc độ cũng không nhanh, nên chẳng cần phải lo bị truy đuổi.
Thế nhưng, đi qua khu vực quái cấp độ 3 tới 5 thì tổ đội Turan không tránh khỏi bị một đám gần ba mươi con Sói xám đuổi theo. Turan thầm mắng rằng tại sao không có du hành giả nào chiến đấu ở khu vực này, khiến giờ nó không thể không xuống xe cùng đồng đội của mình để giải quyết chúng.
Nói đi cũng phải lại, đây có thể coi như là một đợt kiếm thêm không ít Thần tinh cho Kull, nâng tiến trình của cậu ta lên đến mức 92%. Tình hình này, xem ra ngày mai việc giúp Kull đạt Thần cấp 5 có thể hoàn thành sớm được.
Về đến thành Tailor, Turan để cho hai người đồng đội của mình rời đi, còn bản thân thì lái xe tới chỗ thuê mướn để trả. Nó kì thực muốn thuê xe hai ngày liền, nhưng vì di chuyển trên khu vực quái cấp cao dễ xảy ra rủi ro nên thuê theo giờ là lựa chọn đúng đắn hơn cả. Nguyên nhân là xe trả về sẽ được bảo dưỡng cẩn thận trước khi cho thuê mướn lần kế, tránh trường hợp chiếc xe trở chứng trong tình huống ngặt nghèo.
Rời khỏi chỗ thuê xe, Turan dạo bước một vòng, vừa đi vừa thư giãn. Đây rất có thể là khoảng thời gian rảnh ít ỏi mà nó có được trước thềm sự kiện Appaprithietra. Sau sự kiện, không nghi ngờ gì là nó phải chạy đôn chạy đáo cố nâng cao Thần cấp của mình cho kịp hoàn thành nhiệm đạt Thần cấp 15 từ thần Syrathr.
Nghĩ đến, Turan thật tò mò không biết chú chim tên Len đang đậu bên vai có năng lực gì, có thể giúp mình ra sao. Nó hiện tại chỉ biết Len có không chỉ một, mà một là bầy, và một nguồn cảm tưởng không rõ ràng đang cho bản thân Turan hay rằng, những con chim trong bầy kia, là không có cách so với Len trên vai mình.
Suốt chuyến du hành vừa rồi, Len là không hề xuất ra một phần nào. Con chim chỉ canh lúc Turan lao vào chiến đấu thì bay lên, lúc nó nghỉ ngơi thì liền đáp xuống vị trí cũ.
Một dáng hình trông có chút quen lọt vào tầm mắt của Turan. Nó nhìn kĩ hơn thì nhận ra đấy là Howlei, lúc này đang chăm chú rảo tay lựa mấy cái bánh Cohk được bán ở quầy ven đường.
Turan không định chào hỏi gì, lướt qua người thanh niên. Nó với cậu ta cũng chẳng phải là thân quen, biết nhau qua Darmil mà thôi. Mặt khác, giờ nó cần trân trọng khoảng gian riêng của mình thật tốt.
Nhưng Turan khó được như ý khi mà nó chỉ vừa đi được vài bước thì nghe thấy một tiếng gọi.
– Turan! Là cậu phải không?
Turan lắc nhẹ đầu. Nó đoán sự xuất hiện của Howlei ở đây không phải là ngẫu nhiên rồi, có muốn tránh cũng không tránh không khỏi.
Người thanh niên sau tiếng gọi, rất nhanh liền chạy đến trước mặt Turan, làm bộ ngắm nghía gương mặt nó như để chắc rằng mình không nhầm lẫn. Hành động giả dối đó khiến Turan phát bực, gắt:
– Hừ. Đừng lề mề. Tìm tôi có chuyện gì?
– Chuyện là- À không, tôi đâu có tìm cậu. – Howlei vội bảo – Đây rõ ràng tình cờ thôi.
Turan không nói lời nào, cảm thấy đôi co với tên này thật vô nghĩa. Trước mắt cứ chờ xem cậu ta có trò gì hay.
– Tôi nghe Darmil nói nhóm của cậu định tham gia sự kiện Appaprithietra, và giờ đang thiếu một người phải không? – Howlei hỏi.
– Phải.
Turan xác nhận. Nó không phủ định khả năng Darmil tiết lộ chuyện tham gia sự kiện cho Howlei. Dù sao thì đó chẳng phải bí mật gì, và cậu ta nếu có thể tìm vài thành viên tổ đội tạm thời tiềm năng cho sự kiện thì cũng là chuyện tốt.
– Thế cậu thấy tôi như nào, có tham gia cùng được không? – Howlei nói – Thực sự thì tôi là có lý do riêng cần tham gia sự kiện, nhưng quá đột ngột, chẳng thể tìm được người đồng đội nào.
Turan cất nhẹ tiếng thở dài. Tên Howlei này đúng thật là đến cùng cũng không chịu tỏ ra thành thật. Nhưng mà nó thì không có quá chán ghét chuyện đấy, chỉ cần không gây nên rắc rối gì thì đã tốt.
Về bản thân Howlei, cậu ta không tệ. Turan vừa nãy liền sử dụng kỹ năng ‘Thông hiểu’ lên người cậu ta, nhận được thông tin như sau:
“Họ và tên: Howlei.
Tuổi: 20.
Thần cấp: 5.
Tiến trình: 394 (79%).
Yêu cầu tiến trình: Không có.
Thuộc tính chính:
+ Sức mạnh: 27 bậc.
+ Thể lực: 29 bậc.
+ Nhanh nhẹn: 31 [+7] bậc.
+ Khéo léo: 34 [+5] bậc.
+ Trí tuệ: 22 bậc.
+ Minh mẫn: 21 [+3] bậc.
Thuộc tính phụ:
+ Cảm ngộ: 22 bậc.
+ Phản xạ: 32 bậc.
+ Cảm giác: 20 [+5] bậc.
Thông số:
+ Khí huyết: 486 553 bậc.
+ Nguyên khí: 40 683 bậc.
Điểm thuộc tính còn lại: 5 bậc.”
Kì thực lượng thuộc tính của Howlei không cao, chỉ thuộc tầm trung, nhưng tìm một thành viên tổ đội tạm thời đạt Thần cấp 5 cho sự kiện Appaprithietra là không dễ dàng. Vấn đề duy nhất có lẽ là liệu tên Howlei có thật sự giúp được gì hay chỉ là một kẻ có Thần cấp mà chẳng hề thông thuộc chiến đấu hay chuyện thu thập.
Tuy nhiên, gác sự kiện Appaprithietra sang một bên, Turan vô cùng tò mò tên này vì cái gì lại chủ động tìm đến đưa ra đề nghị giúp đỡ. Cậu ta bảo là có lý do riêng, nhưng hẳn là lý do riêng đó không tách rời được tổ đội của nó.
– Nếu cậu cần tìm tổ đội cho sự kiện Appaprithietra, tối nghĩ đến ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn sẽ tốt hơn đấy. – Turan cất tiếng.
Howlei thoáng hoảng hốt, vội bảo:
– Không được đâu, Turan à. Tôi đã bỏ mấy ngày liền ở đấy rồi mà chẳng kiếm được ai cả. Hơn nữa, tôi với Darmil cũng khá thân thiết, vào chung đội với cậu ta thì càng tốt, chẳng phải sao?
Turan lắc đầu, đáp:
– Nếu cậu muốn vào đội của tôi chỉ vì thân thiết với Darmil thì thành thật xin lỗi, cậu quá tầm thường rồi. Tôi không cần đồng đội như thế, dù chỉ là tạm thời.
Howlei nghệch mặt ra, có hơi bất ngờ. Nghĩ ngợi hồi lâu, tới khi Turan toan rời đi thì cậu ta mới lên tiếng:
– Tôi biết cách chiến thắng sự kiện Appaprithietra. Có tôi trong đội, giải quán quân là nắm chắc trong lòng bàn tay.
Turan ngừng bước chân của mình, đưa ánh mắt dò xét nhìn chằm chằm lấy Howlei. Nó giờ thật tò mò con bài trong tay tên này là cái gì.
“Có kỹ năng đặc thù nào sao?” Turan chợt nghĩ, lập tức kích hoạt kỹ năng ‘Thông hiểu’ lên người Howlei lần nữa.
Những luồng thông tin nhanh chóng được Turan sắp xếp lại, nhưng nó trông hồi lâu mà vẫn không nhìn ra được kỹ năng nào có thể giúp tổ đội có Howlei giành chiến thắng sự kiện Appaprithietra cả.
Cụ thể thì kỹ năng chủ đạo của Howlei là ‘Nhiệt huyết sôi trào’, giúp tăng bốn loại thuộc tính là sức mạnh, thể lực, nhanh nhẹn và khéo léo một lượng nhỏ trong thời gian dài. Kỹ năng này đồng thời giúp động tác của cậu ta trở nên chuẩn xác hơn, rất phù hợp với một võ sư.
Ngoài kỹ năng chủ đạo còn có ba kỹ năng khác, nhưng là không đáng nhắc tới. Trong số đó thì có một kỹ năng tên là ‘Lý sự cùn’, giúp Howlei có thể tìm ra lời bào chữa ngay lập tức, bất chấp có phù hợp hay không. Tóm lại là vô dụng, nói ra thì không khác gì diễn trò.
– Làm sao tôi tin được lời cậu? – Turan hỏi.
– Cậu đâu cần phải tin lời tôi. – Howlei cười nói – Đây cũng chẳng phải là sự lựa chọn gì, mà là cơ hội. Cậu rất muốn thắng giải quán quân đúng không?
Turan thật chẳng hiểu nổi đầu tên này nghĩ cái gì, lời nào lời nấy đều không khác nào đùa cợt.
– Huyên thuyên. – Turan bảo – Tổ đội của tôi có thắng giải hay không, cũng chẳng cần phải có mặt cậu.
– Thôi nào. Thêm một người đồng đội, vẫn hơn là tổ đội chỉ có ba người, đúng chứ?
– Howlei. – Turan gằn giọng – Nếu cậu không có lời nào tốt hơn để nói, thì kết thúc ở đây thôi. Tôi dám chắc rằng Darmil sẽ không chịu gặp cậu lần nào nữa.
Howlei giật mình, miệng đang mở ra định giải thích thì cứng lại, chẳng dám cất thành lời. Rồi khi tỉnh táo lại, cậu ta hơi cúi đầu, bảo:
– Tôi xin lỗi. Chuyện thắng giải quán quân, tôi có thể nói rõ ràng hơn.
– Từ đầu làm thế chẳng phải tốt hơn sao. Theo tôi.
Turan nói rồi quay người bước đi. Howlei có chần chừ một chút, lẩm bẩm gì đó, rồi cũng chạy vội theo sau.