Hiện tại đối với lý giải đại đạo, trình độ của Nhiếp Vân đã vô cùng cao thâm, tăng thêm kinh nghiệm kiếp trước, có thể so với cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong. Loại lĩnh ngộ như vậy, nếu như cưỡng ép tu luyện những vũ kỹ cấp thấp này, chẳng những sẽ không khiến cho thực lực tăng tiến mà ngược lại còn có thể giảm sút, được không bù mất.
- Bất quá, những thứ này đối với ta vô dụng, nhưng mà đối với đám người Tiểu Phong lại có trợ giúp rất lớn!
Thực lực của đám Tiểu Phong tuy rằng cũng đều đạt đến Nạp Hư cảnh, nhưng mà đối với võ kỹ, lý giải võ đạo thật sự quá thấp. Nếu như có thể đem những vật này cho bọn hắn sử dụng, tuyệt đối có thể làm cho sức chiến đấu của bọn chúng gia tăng không ít.
Nghĩ tới là làm, trên mặt hiện lên nụ cười thản nhiên, bàn tay chộp xuống phía dưới. Một dòng sông hoàn toàn do võ kỹ tạo thành bị hắn lăng không nhấc lên.
Vô số ý niệm khổng lồ ở trong đó quay cuồng không ngớt, tranh chấp, muốn đánh tan tinh thần của Nhiếp Vân.
- Xóa bỏ!
Hô nhỏ một tiếng, thi triển thiên phú Tiên Âm sư, âm thanh tự nhiên chấn động, từng cỗ ý niệm trong đó lập tức bị đánh tan, tạo thành kinh nghiệm võ kỹ thuần khiết.
Võ kỹ hình thành ý niệm của bản thân mình rất là suy yếu, đối mặt với đệ tử Thiên Kiều Cảnh, Lĩnh Vực cảnh có lẽ còn có thể diễu võ dương oai. Nhưng mà đối với người có được sức chiến đấu của siêu cấp cường giả Phá Không Cảnh hậu kỳ như Nhiếp Vân mà nói, không đáng nhắc tới, có thể tùy tiện xóa bỏ.
- Cho các ngươi!
Thuần thú đan điền câu thông với chúng thú Tiểu Phong, bàn tay điểm một cái, đem những ý niệm kia dùng đại pháp lực đưa vào trong đầu của bọn nó.
Những kinh nghiệm võ kỹ đã bị tinh lọc qua này tuy rằng khác võ kỹ chi tủy nhưng lại giống nha tới kì diệu, có thể làm cho năng lực chiến đấu và ý thức của người ta đồng thời xảy ra tăng vọt về chất.
- Đa tạ chủ nhân!
Tu vi đám người Tiểu Phong cơ hồ một mạch tăng lên, lực lượng có, lý giải đối với võ đạo tít, những vật này vừa mới tiến vào trong đầu, lập tức khiến chúng thú cuồng hỉ, trở thành vật đại bổ với bọn chúng.
- Các ngươi chậm rãi lĩnh ngộ, tu luyện cho tốt a. Những vật này tuy rằng vô dụng đối với ta, thế nhưng mỗi một chiêu đều là tinh hoa, lời nói mà tiền bối trong tông lưu lại, không thể khinh thường!
Đem những ý niệm trong dòng sông vũ kỹ rót vào thức hải chúng thú, phát hiện ra năng lực tiếp nhận của chúng thú Tiểu Phong có hạn, đã đạt đến bão hòa. Lúc này hắn không tiếp tục nữa mà dặn dò một tiếng, Phượng Hoàng chi dực lại vỗ, nhanh chóng bay về phía trước.
Bay qua mấy chỗ võ kỹ tạo thành dòng sông, lần này hắn không ngừng lại mà cấp tốc bay về phía trước.
Trong đó khi đi qua một nhánh sông hắn còn bị một người võ kỹ cường hãn trong đó đánh lén. Bất quá loại công kích này đối với Nhiếp Vân mà nói, vô dụng. Hắn tiện tay chộp thành mảnh vỡ.
Đi qua dòng sông vũ kỹ là công pháp tạo thành sơn mạch, rừng rậm, mặt đất có rất nhiều thứ thoạt nhìn giống như cây cối vậy. Nhưng trên thực tế nhưng lại là hình thái do công pháp tạo thành, một khi đụng vào, thì sẽ bộc phát ra công kích cường đại.
Đã có những công pháp tu luyện như Linh Tê Luyện Thể Quyết, Kim Cương lưu ly thể, Cửu Chuyển Niết Bàn công, đối với mấy thứ này Nhiếp Vân cũng không có hứng thú quá lớn. Hắn trực tiếp đi tới nơi trưng bày Linh Binh trong Tàng Bảo Các cùng với nơi trưng bày khoáng thạch quý hiếm.
Nếu như nói nơi có được khí tức đặc, nhất định sẽ không ở chỗ võ kỹ, công pháp mà nhất định sẽ nằm trong phạm vi này!
Trên đường đi hắn cũng thấy được mấy bộ khiến cho võ kỹ hắn động tâm. Hắn lập tức ghi lại, bất quá cũng không tu luyện ngay.
Tu luyện võ kỹ rất là phiền toái, tuyệt chiêu càng cao thâm thì tu luyện càng khó. Trước tiên cứ nhớ kỹ về sau tu luyện cũng không muộn, không cần phải lãng phí thời gian ba ngày ngắn ngủi ở đây.
Ngoại trừ võ kỹ ra không có đồ vật khiến cho hắn đặc biệt động tâm.
Đối với hắn mà nói nơi này cũng xem như là địa phương quen thuộc, kiếp trước không biết Pháp quyết vô danh cho nên những công pháp khác trên cơ bản hắn đã nghiên cứu đã xong. Trở lại chốn cũ, muốn tìm được bảo vật khiến cho hắn mừng rỡ, hoàn toàn không dễ.
Tiến vào khu vực của Linh Binh, khoáng thạch, tinh thần câu thông Pháp quyết vô danh, Nhiếp Vân tiếp tục bay vút về phía trước.
- Không cí? Không có, không ngờ không có lấy một kiện?
Một đường phi hành, rất nhanh đã bay vút qua ngàn vạn thước, vượt qua phạm vi của Linh Binh, khoáng thạch. Thế nhưng vẫn như trước không có phát hiện ra được bất kỳ vật gì, Nhiếp Vân không khỏi nhíu mày một phen.
Chẳng lẽ toàn bộ tàng bảo khố của Hóa Vân tông, không có nổi một thứ có thể làm cho Pháp quyết vô danh vận chuyển hay sao?
Như vậy cũng có chút quái dị a!
Hóa Vân tông, đệ nhất tông môn Phù Thiên đại lục, thiên tài vô số, số mệnh nồng hậu dày đặc. Mười loại bảo vật quý hiếm trong thiên địa chí ít có năm kiện ở đây, sao lại không có thứ khiến cho Pháp quyết vô danh vận chuyển cơ chứ?
- Ồ? Đó là cái gì vậy?
Đang phi hành về phía trước, đột nhiên một khu vực trống rỗng xuất hiện ở trước mắt hắn.
Khu vực binh khí bởi vì bảo vật quá nhiều cho nên loại khu vực xuất hiện chỗ trống cơ hồ không có, có thể xuất hiện loại tình huống này đã nói rõ một vấn đề. Ở gần đây có một kiện bảo bối cực kỳ lợi hại, khiến cho những bảo vật khác không dám tới gần phía trước.
- Sẽ là cái gì đây?
Nhiếp Vân có chút tò mò, thần thâu chi khí vận chuyển, trong mắt đều là bảo quang.
Sưu!
Đột nhiên phía trước có một đạo bao quang bắn thẳng lên trên mây xanh, giống như ánh nắng sáng chói vậy.
- Xem ra ít nhất cũng là Linh Binh tuyệt phẩm!
Một đường đi tới Nhiếp Vân đã biết rõ bảo quang mà Linh Binh tuyệt phẩm có thể phát ra. Vừa nhìn cường độ của loại quang mang đã biết rõ bảo vật này cho dù trong đám tại Linh Binh tuyệt phẩm, cũng có thể bài danh top đầu.
- Gần đây không có bảo bối gì sao? Kỳ quái...
Kiếp trước thân là Vô Thượng trưởng lão Hóa Vân tông, nơi này hắn cũng đã từng tới qua. Cũng không phát hiện ra có thứ gì kỳ quái, sao lại đột ngột xuất hiện Bảo Quang sáng ngời như thế chứ?
Sưu!
Trong lòng nghi hoặc, chân không ngừng lại mà bay về phía Bảo Quang.