Minh Hoành mở miệng nói.
- Phía trên tầng thứ chín?
Nhiếp Vân sững sờ.
Trước kia tới nơi này, căn cứ vào tin tức Thiên Yêu Thánh Hoàng nhận được, có lẽ Bắc Đẩu tinh phủ nằm ở tầng này, xem ra suy nghĩ của hắn còn đơn giản quá.
- Tầng chín không có cánh cửa không gian, chỉ có khí tức suy bại và không gian vô tận, nếu như không biết làm thế nào tiến vào tinh phủ, cho dù tìm ở nơi này cả vạn năm cũng không tìm ra!
Minh Hoành nói tiếp.
Nghe được hắn nói, Nhiếp Vân gật gật đầu.
Tuy hắn cũng không có đi dạo khắp Suy Bại bình nguyên một lần nhưng hắn cũng hiểu đại khái, tầng thứ chín này bao la hơn các tầng trước, hơn nữa cho dù bầu trời hay mặt đất đều đã hình thành thì không thay đổi, không có dấu vết cổng không gian.
- Nơi này là Suy Bại bình nguyên, khắp nơi đều là suy bại chi khí, muốn rời khỏi nơi này phải tìm kiếm sinh cơ, từ đó bồi dưỡng Hướng Vinh Chi Thụ, chỉ có ý cảnh quang minh tươi sáng bừng bừng mới có thể đánh vỡ suy bại chi khí, phá trần trừ cựu, thuận lợi tiến vào tinh cung!
Minh Hoành nói.
- Hướng Vinh Chi Thụ? Tìm kiếm sinh cơ?
Nhiếp Vân sững sờ.
Tìm sinh cơ trong suy bại, không hổ là thượng cổ đại năng lưu lại thủ đoạn, khắp nơi ẩn chứa đại đạo chí lý.
- Đúng, chúng ta sớm tới nơi này, đã đã tìm được Hướng Vinh Chi Thụ, chẳng qua cây giống còn cách mức đánh vỡ tinh cung còn kém quá xa, cây giống cần phải có sinh cơ mạnh mẽ tiếp tế mới có thể phát triển, trước kia ta và nàng có ý định đánh chết các ngươi, dùng sinh cơ trong người các ngươi tiếp tế cây giống, từ đó cây giống phát triển thành đại thụ che trời sau đó xuyên qua gông cùm tầng chín, lại không nghĩ tới bị ngươi gài bẫy ngược lại...
Minh Hoành nói.
- Trừ bổ sung sinh cơ, gốc Hướng Vinh Chi Thụ này làm sao tăng trưởng?
Nhiếp Vân liền vội vàng hỏi.
- Dùng máu tươi tế tự cũng có thể làm nó sinh trưởng, về phần những biện pháp khác ta không biết.
Minh Hoành lắc đầu.
- Máu tươi tế tự? Vừa rồi Minh Hinh đã nổi điên, khó bảo toàn sẽ không làm ra chuyện này!
Nhiếp Vân biến sắc.
Đổi lại trước kia, Minh Hinh khẳng định ý định giết chết nhóm người mình để Hướng Vinh Chi Thụ phát triển, hiện tại nhìn thấy Minh Hoành thảm như vậy, nhất định sẽ ôm tâm tính được ăn cả ngã về không, dùng biện pháp cực đoan nhất, nếu thật để nàng tiến vào Bắc Đẩu tinh phủ thì quá phiền toái!
Nghĩ đến điểm này, Nhiếp Vân cũng không dám do dự, hắn mang theo mọi người tiến nhanh về phía trước.
Một đường phi hành, bay gần một giờ mọi người nhìn thấy trên bình nguyên to lớn có một gốc cây không cao đứng đó, nó đứng ngạo nghễ nhưng đầy sinh cơ.
- Khá tốt, cũng không phát triển thành đại thụ, có lẽ Minh Hinh không tới nơi đây.
Nhìn thấy cây giống trước mát mà không phải đại thụ che trời, Nhiếp Vân thở ra một hơi
Nếu như là đại thụ thì nói rõ Minh Hinh đã tiếp tế thành công, thuận lợi theo thân cây tiến vào trong Bắc Đẩu tinh phủ, hiện tại chỉ là cây giống, có thể thấy được cũng không thành công.
- Chẳng những nàng tới đây, dường như đã thành công...
Linh hồn thể Minh Hoành bị thả ra ngoài, sau khi nhìn chung quanh liền biến sắc.
- Thành công? Làm sao có thể, nơi này chỉ là cây giống mà thôi.
Nhiếp Vân không quá tin tưởng.
- Máu tươi tế luyện và dùng sinh cơ bổ sung có khác nhau, cho dù cũng có thể làm cho cây giống phát triển nhưng cây giống phát triển thành đại thụ che trời sẽ bị suy bại khí tức xâm nhập và khôi phục nguyên trạng, nhìn gốc tiểu thụ chắc chắn là như vậy.
Minh Hoành nói.
- Cái gì? Ngươi nói gốc tiểu thụ kia trước kia là đại thụ che trời, bây giờ đã bị suy bại khí tức xâm nhập mới khôi phục bộ dạng như vậy?
Nhiếp Vân sững sờ.
- Vâng!
Minh Hoành gật đầu.
- Vậy thì hỏng bét... Dùng máu tươi hiến tế có tác dụng phụ gì không?
Thấy bộ dạng của hắn xác định, Nhiếp Vân biết rõ Minh Hinh khẳng định đã tiến vào bên trong Bắc Đẩu tinh phủ và hỏi.
- Dùng máu tươi hiến tế cần phải dùng bản thân làm dẫn, toàn tâm kính dâng ra, một khi thi triển xong sẽ giống như ta hiện tại, thân thể tử vong còn một đám linh hồn.
- Hơn nữa mỗi lần thi triển, còn chỉ có thể cho một người đi vào, nhiều người vào không được.
Minh Hoành nói.
- Dùng máu tươi toàn thân làm chất dẫn? Thân thể tử vong! Chỉ có thể nhập vào một người?
Nhiếp Vân dừng lại.
Làm như vậy tương đương dùng tính mạng một người đổi danh ngạch đi vào Bắc Đẩu tinh phủ, tổn thất thật sự quá lớn.
- Tông chủ, ta tới, ta cũng kiên trì không bao lâu nữa, còn không bằng hiến tế cho ngươi tiến vào tinh phủ, chỉ cần ngươi có thể thành công luyện hóa tinh phủ, tâm nguyện của ta cũng được cởi bỏ...
Thời điểm Nhiếp Vân trầm tư, đột nhiên cách đó không xa có một giọng nói vang lên, quay đầu nhìn qua đã thấy lão tửu quỷ lên tiếng.
- Ngươi là cường giả Bí Cảnh cửu trọng, cũng hiểu nhiều về động phủ, không thể xảy ra chuyện gì, để ta đi, tác dụng của ta không lớn, còn chịu đầu độc giết qua người mình, nếu như có thể vì mọi người làm chút chuyện cũng coi như huề nhau!
Có một giọng nói cắt lời lão tửu quỷ, chính là Kiếm Thần Tông Tư Duẫn lão tổ.
Lúc này Tư Duẫn lão tổ đã biết rõ chuyện mình bị văn minh chi ma xâm nhập trong đầu và nổi điên giết người, trong nội tâm mang theo áy náy nói với mọi người...
- Để ta đi...
Lại có mấy người luôn miệng nói, trong ánh mắt mang theo cứng cỏi.
- Các ngươi không được!
Nhiếp Vân còn chưa nói gì, đột nhiên Minh Hoành lên tiếng:
- Đám người các ngươi bản thân đã tám chín ngàn tuổi, tiến vào nơi này bị suy bại khí tức xâm nhập không ít thời gia, sinh cơ càng suy sụp, cho dù giết sạch bọn họ cũng không đủ sinh cơ để Hướng Vinh Chi thụ bổ sung, không thể biến thành đại thụ che trời đột phá không gian gông cùm của tầng thứ chín.
Minh Hoành giải thích nói.
- Sinh cơ suy sụp...
Nhiếp Vân hiểu ra.
Đúng thế, tuổi của đám người lão tửu quỷ đã đạt tới Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh đỉnh phong, sương chiều nặng nề, sinh cơ đã sớm xuất hiện suy sụp chi ý, nếu không phải tu vi bọn họ thâm hậu, chỉ sợ đã sớm thân tử đạo tiêu.
Hướng Vinh Chi Thụ cần sức sống sinh cơ mới có thể phát triển, sinh cơ trong người bọn họ đã tiêu hao không sai biệt lắm, làm sao có thể làm cho hạt giống phát triển?
- Trong nhóm người các ngươi, mười tám Yêu Hoàng và Thiên Yêu Thánh Hoàng đều là khôi lỗi, không có ý thức tự chủ, cho dù còn sinh cơ cũng vô dụng, sinh cơ có thể làm cho Hướng Vinh Chi Thụ phát triển chỉ có bốn.
Do dự một lúc, đột nhiên Minh Hoành nói ra.