Thế nhưng lại không thể không nhịn cơn giận, im hơi lặng tiếng. Ai kêu Đại Yến đột nhiên xuất hiện nhiều cường giả Chiến Hoàng như vậy đây?
- Vũ Hề, Tiêu Phàm kia rốt cục có lai lịch gì, làm sao có thể điều động nhiều Chiến Hoàng như vậy?
Trên một cỗ chiến xa, Kiếm Vương yêu chiều nhìn Cố Vũ Hề nói.
- Hắn chỉ là một đệ tử tiểu gia tộc, có điều cùng Lăng Vân Thương Hội có chút quan hệ. Hơn nữa, thiên phú luyện dược rất không bình thường, Tần Mặc vô cùng xem trọng hắn.
Sắc mặt Cố Vũ Hề âm trầm nói, đối với việc của Tiêu Phàm, nàng cũng không biết cặn kẽ.
- Chỉ như vậy thôi sao?
Kiếm Vương hiển nhiên không tin, một đệ tử tiểu gia tộc làm sao có thể mạnh như vậy?
- Trước đó trong ba Chiến Hoàng có hai người là Thần Phong Học Viện, Tiêu Phàm chính là học sinh của Thần Phong Học Viện.
Cố Vũ Hề lại bổ sung một câu.
Kiếm Vương lộ ra bộ dáng đăm chiêu, trong lòng đang suy nghĩ gì không ai biết rõ.
- Phụ Vương, con quyết định rời khỏi Kiếm Vương Triều, đi ra bên ngoài thí luyện một thời gian.
Cố Vũ Hề đột nhiên mở miệng nói, trong đầu nàng không khỏi hồi tưởng lại những lời Tiêu Phàm nói lúc rời đi:
Nữ nhân không có quy tắc như ngươi, có khi chết còn không biết tại sao, cũng chỉ biết phách lối ở Kiếm Vương Triều rộng ba mẫu đất này, rời khỏi Kiếm Vương Triều, ngươi chẳng là cái gì cả.
Câu nói này tựa như kim đâm, đâm vào khiến toàn thân nàng khó chịu. Nàng thậm chí còn có chút tin tưởng lời Tiêu Phàm, muốn mạnh lên, nhất định phải rời khỏi mái ấm Kiếm Vương Triều, chỉ có trải qua gió táp mưa sa mới có thể chân chính trưởng thành.
- Con muốn rời đi? Đi đâu?
Kiếm Vương trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.
- Đại Ly Đế Triều!
Con ngươi Cố Vũ Hề vô cùng kiên định nói.
...
Phủ Thành Chủ Vân Thành, Tiêu Phàm đi vào bên trong một tòa biệt viện.
- Lão Tam, ngươi tới rồi.
Thanh âm Bàn Tử vang lên, Tiểu Kim rất nhanh liền xông vào trong ngực Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm gật đầu nhìn Quách Sĩ Thần cùng Phúc bá bên cạnh cái bàn đá cách đó không xa vừa nói:
- Viện Trưởng, Phúc bá, để các ngươi đợi lâu.
- Các ngươi trò chuyện, ta mang Tiểu Kim đi dạo chơi.
Bàn Tử biết hai vị trưởng bối muốn nói chuyện với Tiêu Phàm, thức thời ôm Tiểu Kim rời khỏi biệt viện.
Sau khi Bàn Tử và Tiểu Kim đi xa, Quách Sĩ Thần cười tủm tỉm nói:
- Gặp qua Huyết Yêu Nhiêu rồi?
Tiêu Phàm nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng có chút buồn bực, Quách Sĩ Thần sao lại quen biết Huyết Yêu Nhiêu?
- Phụ thân Huyết Yêu Nhiêu, nói ra vẫn là sư huynh đệ của ta. Ngươi nói ta có quen biết hay không?
Quách Sĩ Thần thản nhiên nói, liếc mắt liền nhìn ra nghi ngờ trong lòng Tiêu Phàm.
Cái này ngược lại khiến Tiêu Phàm rất ngạc nhiên, hắn thấy, đây là quan hệ bắn đại bác cũng không tới, làm sao lại kéo tới cùng một chỗ, hơn nữa còn là quan hệ sư huynh đệ.
- Ngươi nên biết Thần Phong Học Viện lần trước chiêu sinh là 28 năm trước, cũng chính là thời điểm kia. Một lần đó Thần Phong Học Viện chỉ chiêu bốn người, Lục Vũ, cũng chính là Viện Trưởng Thần Phong Học Viện hiện tại, phụ thân Huyết Yêu Nhiêu Huyết Thiên Tuyệt, còn có ta.
Quách Sĩ Thần không có giấu diếm nói.
- Chờ đã, ngươi không phải Viện Trưởng sao? Làm sao đột nhiên lại nhiều thêm một Viện Trưởng? Còn nữa, ngươi mới chỉ nói ba người, người thứ tư là ai?
Tiêu Phàm liên tục hỏi mấy vấn đề.
Hắn phát hiện, việc về Thần Phong Học Viện so với suy nghĩ của bản thân còn phức tạp hơn nhiều.
- Ta không phải Viện Trưởng, chỉ là sau khi Viện Trưởng rời đi, ta đại diện Viện Trưởng mà thôi.
Quách Sĩ Thần lắc đầu, trên mặt lộ ra nụ cười đắng chát:
- Trong bốn người chúng ta, ta thiên phú thấp nhất, Lục Vũ và Huyết Thiên rất sớm tại mười năm trước đã đột phá Chiến Đế.
Chiến Đế? Tiêu Phàm trong lòng giật mình, Thần Phong Học Viện còn có Chiến Đế?
- Ngươi đừng đổi chủ đề.
Tiêu Phàm đột nhiên lại vang lên cái gì:
- Ngươi còn chưa nói người thứ tư là ai.
Thần sắc Quách Sĩ Thần cứng lại, trong lòng thầm mắng tiểu tử này sao lại lanh lợi như vậy, sớm biết thì chưa kể tới việc này.
- Nói cho hắn biết đi, hắn cũng nên biết rõ.
Phúc bá lắc đầu thở dài nói.
Quách Sĩ Thần chậm rãi đứng dậy, thần sắc có chút mê ly, hít sâu một hơi nói:
- Người thứ tư là người thiên phú mạnh nhất trong chúng ta. Theo lời Lão Viện Trưởng nói, Tứ Sư Đệ là người có khả năng đột phá Chiến Thánh nhất.
- Chiến Thánh?
Tiêu Phàm ngạc nhiên, trong mắt đều là vẻ kinh ngạc.
- Nói vòng vo, người kia ngươi biết mà cũng không biết. Có điều, cùng ngươi có quan hệ máu mủ.
Quách Sĩ Thần gật đầu, thần sắc Tiêu Phàm xiết chặt, chỉ nghe thấy Quách Sĩ Thần tiếp tục nói:
- Người kia chính là phụ thân ngươi, Tiêu Trường Phong!
Oanh! Lời Quách Sĩ Thần tựa như một đạo kinh lôi đánh vào tim Tiêu Phàm. Phụ thân mình cũng là đệ tử Thần Phong Học Viện? Hơn nữa còn có hi vọng nhất đột phá Chiến Thánh?
Vậy phụ thân hắn há không phải nắm giữ Cửu Phẩm Chiến Hồn?
Chờ đã! Trong đầu Tiêu Phàm trong nháy mắt nhớ tới cái gì, phụ thân mình là đệ tử Thần Phong Học Viện, nhưng cũng là đệ tử Đại Trưởng Lão Mạc Thiên Nhai, chẳng lẽ Mạc Thiên Nhai cũng là người Thần Phong Học Viện?
Trong lòng Tiêu Phàm cuộn lên từng đợt kinh hãi, thật lâu không thể bình tĩnh, những tin tức này quá chấn động, Tiêu Phàm tạm thời có chút không tiêu hóa được.
Thần Phong Học Viện vậy mà có nhiều Chiến Đế như vậy? Tiêu Phàm có thể tưởng tượng Thần Phong Học Viện đã từng rất huy hoàng, khó trách Tuyết gia có chủ ý đánh Thần Phong Học Viện.
Thần Phong Học Viện tuyệt đối là một tòa báu vật, có một đại bí mật không muốn bị thế nhân biết được!
Chỉ là hắn càng thêm nghi hoặc, Thần Phong Học Viện cường đại vậy, vậy vì sao lại co quắp tại một Đại Yến Vương Triều nho nhỏ?
- Ngươi rất kinh ngạc đúng không, có điều đây là sự thật, nếu như không có chuyện năm đó, aizz!
Quách Sĩ Thần thán một hơi thật sâu, tựa như không muốn nói tiếp.
- Năm đó rốt cục phát sinh cái gì?
Thần sắc Tiêu Phàm sững sờ, sát khí lạnh lẽo tỏa ra, trong sân nhiệt độ bỗng hạ xuống mấy độ.
- Xem ra ngươi đã từng gặp Lão Viện Trưởng rồi?
Quách Sĩ Thần hỏi một đằng, trả lời một nẻo.
- Ngươi nói Mạc Thiên Nhai sao?
Tiêu Phàm cau mày một cái.
- Phải, không biết hắn lão nhân gia hiện tại có khỏe không?
Ánh mắt Quách Sĩ Thần sáng lên, hắn cũng không chắc chắn lắm, không ngờ vừa hơi thăm dò một chút, Tiêu Phàm liền tiết lộ.
- Không hề tốt, Chiến Hồn hắn bị thương, bây giờ rơi xuống tu vi Chiến Hoàng.
Tiêu Phàm lắc đầu, nhìn thấy Quách Sĩ Thần còn muốn hỏi thăm cái gì, Tiêu Phàm trực tiếp lắc đầu nói:
- Mạc lão đã không muốn gặp các ngươi, nếu như ta nói ra vị trí của hắn, hắn còn không tróc da ta?
- Hẳn là ở Tiêu gia.
Quách Sĩ Thần ra bộ dáng tính trước kỹ càng.
- Ngươi biết rõ còn hỏi ta?
Tiêu Phàm bĩu môi, nhưng khi nhìn thấy Quách Sĩ Thần lộ ra điệu cười như hồ ly, Tiêu Phàm không khỏi nổi giận mắng:
- Quách lão quỷ, ngươi đang lừa ta!
- Yên tâm, lão nhân gia hắn tuyệt đối sẽ không tróc da ngươi.
Quách Sĩ Thần cười ha ha, tựa như âm mưu đạt được.
- Ngươi còn chưa nói năm đó rốt cục xảy ra chuyện gì.
Tiêu Phàm đành phải lấy lui làm tiến, chuyện năm đó trong lòng hắn vô cùng nghi hoặc, cũng vô cùng hiếu kỳ.
- Nếu Lão Viện Trưởng không nói cho ngươi, vậy ta cũng sẽ không nói cho ngươi.
Quách Sĩ Thần lắc đầu, thần sắc đột nhiên nghiêm một chút nói:
- Lần này gọi ngươi tới là muốn nói cho ngươi biết, Huyết Yêu Nhiêu hẳn là muốn cho ngươi tham gia Sát Vương Thí Luyện, ngươi có thể đi tham gia, nơi đó có đồ vật ngươi cần.
- Đồ vật ta cần, thứ gì?
Tiêu Phàm nghi ngờ nói.
- Đồ vật ngươi đạt được ở trong nội viện Thần Phong Học Viện, đồ vật đó không đầy đủ. Nếu như ngươi chiến thắng Sát Vương Thí Luyện, có lẽ có thể góp vào thêm một phần.
Quách Sĩ Thần cười cười, ý vị thâm trường nhìn Tiêu Phàm.