Đó chính là dấu hiệu khi Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa tạo ảo cảnh. Đến khi ảo cảnh hình thành, chỉ cần những tộc nhân thực lực yếu một chút là sẽ rơi vào đó, dù có gọi tỉnh lại cũng sẽ bị tổn thương lớn. Dù sao thì thực lực của họ kém quá xa so với những cường giả cấp cao bế quan trong thiên động. Nguồn: http://truyenfull.vn
- Động thủ đi, không thể kéo dài nữa.
Tộc trưởng Thiên Yêu Điêu nhìn tình hình này biết không thể chậm trễ nữa, liền nói.
- Rõ!
Chúc Lê gật đầu rồi vung tay lên, lập tức có mười thân ảnh bay tới. Đây đều là những siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh, cũng là tinh anh cấp cao trong tộc.
- Những người còn lại bảo vệ tộc nhân yếu hơn!
Chúc Lê nhìn xuống dưới nói, hiện giờ đã có một số tộc nhân thực lực yếu rơi vào ảo cảnh, bắt buộc phải có người bảo vệ.
- Lâm Động tiểu hữu, ngươi có thể tùy chọn người, chỉ cần để lại một số bảo vệ tộc nhân khác là được.
- Ừm.
Lâm Động gật đầu, thân hình nhanh chóng lùi về sau.
- Thời Viễn Cổ, Dị Ma tộc ngông cuồng như vậy cũng không thể tiêu diệt được Thiên Yêu Điêu tộc bọn ta, nay các ngươi chỉ có hai Dị Ma Vương mà đòi làm được sao? Đúng là nực cười!
Tộc trưởng Thiên Yêu Điêu bước chân ra, nguyên lực khủng khiếp ngưng tụ phía sau, luồng năng lượng Luân Hồi lan tràn, thiên địa vạn vật như tĩnh lặng như tờ.
- Ha ha, có được hay không thì cứ thử đi rồi biết.
Thiên Ảo Vương khẽ cười, ma khi bắt đầu khuếch tán, trên gương mặt trắng nhợt của hắn xuất hiên những đường phù văn đen quỷ dị.
Ầm!
Hai bên nhìn nhau mắt tóe lửa, hai quang ảnh gần như cùng lúc lao thẳng vào nhau. Lực xung kích đáng sợ tỏa ra xung quanh, hai đạo quang ảnh bay thẳng lên trời.
- Động thủ!
Chúc Lê thấy thế cũng vẫy tay, mười vị cường giả Chuyển Luân Cảnh phía sau cùng hô đáp lời, rồi mười một thân ảnh bay thẳng tới Địa Ảo Vương.
- Ngô Cửu U, ngươi khống chế trận pháp tiêu diệt những kẻ khác.
Địa Ảo Vương nhìn Ngô Cửu U, lạnh lùng nói.
- Rõ!
Ngô Cửu U nghe vậy, ánh mắt lập tức trở nên hung hăng nhìn những người còn lại.
Địa Ảo Vương nói xong thì bay xông thẳng vào vòng vây của mấy người Chúc Lê.
Lâm Động nhìn lên trận đại chiến đang diễn ra trên không trung, không kìm được hít vào một hơi, lần này cũng không hề thua kém lần ở Viêm Thần Điện.
- Tiểu Điêu.
Lâm Động đáp xuống bên cạnh Tiểu Điêu, lúc này cũng có không ít cường giả Thiên Yêu Điêu tộc tiến lại gần. Những người này tuy thực lực không bằng các vị trưởng lão nhưng cũng có thể coi là lớp người tinh anh. Ví dụ như Ngô Trọng, đã là Chuyển Luân Cảnh rồi.
- Giờ phải làm thế nào?
Tiểu Điêu nhìn cảnh tượng hỗn loạn, cũng chẳng có cách gì, thực sự hắn cũng phải dè chừng Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa.
- Chúng ta bắt buộc phải nhanh chóng phá vỡ trận pháp. Nếu không khi ảo hưởng tích tụ lại, sẽ có ngày càng nhiều người rơi vào ảo cảnh.
Lâm Động nhìn lên những bông hoa đen trên đỉnh núi, trầm giọng nói.
- Phá thế nào?
Tiểu Điêu hỏi.
- Bắt buộc phải nhổ hết sáu mươi chín bông Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa cùng lúc.
- Nhưng chúng ta căn bản không thể tiếp cận Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa…
Ngô Trọng chau mày, thực lực của họ còn tạm được, cố gắng chắc cũng được một lúc, nhưng những người khác thì khó rồi.
- Mọi người cứ chia thành sáu mươi chín nhóm ba người.
Lâm Động trầm tư, nói.
Tiểu Điêu nghe vậy không chút do dự, phẩy tay một cái. Một lượng lớn cường giả ở phía sau lập tức chia thành sáu mươi chín nhóm nhỏ vô cùng có quy củ. Lâm Động nhìn mà phải cảm thán, không hổ là một trong Tứ bá tộc, không thể không khiến người khác khâm phục.
- Ta sẽ đưa mọi người Phá Ma Phù, nó có thể tạm thời áp chế ảo hương. Tất cả nhất thiết phải phối hợp với nhau cùng nhổ đi số Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa đó trong thời gian ngắn nhất có thể để phá vỡ đại trận.
Lâm Động cầm Tổ Thạch, sáu mươi chín đạo bạch quang bắn ra rồi sáu mươi chín nhóm cùng nhận lấy.
- Ngoài ra, hiện nay chỉ có thể ngưng tụ được từng này Phá Ma Phù, vì thế mọi người chỉ có một cơ hội thôi. Nếu thất bại thì thời gian sẽ phải kéo dài, như vậy sẽ càng rắc rối.
Sắc mặt Lâm Động trịnh trọng nói.
- Rõ!
Tất cả cường giả cùng gật đầu thật mạnh.
- Vậy còn ngươi?
Tiểu Điêu bỗng nhìn sang Lâm Động, Ngô Trọng và những cường giả khác cũng có chút nghi hoặc nhìn hắn.
- Hắn sẽ không dễ dàng để mọi người phá trận pháp. Ta sẽ đối phó với hắn.
Lâm Động nhún vai, ngẩng lên nhìn về phía Ngô Cửu U, xung quanh hắn ta lúc này là ảo hương màu đen, dường như hắn đang thúc động sức mạnh của trận pháp.
- Ngươi định một mình đối phó hắn?
Sắc mặt Tiểu Điêu hơi thay đổi, trước đó hắn đã giao đấu nên biết rõ sự lợi hại của Ngô Cửu U. Huống hồ bây giờ hắn lại có trận pháp nữa, sức mạnh càng thêm khủng bố.
- Hay là ta giúp ngươi?
Lâm Động lắc đầu:
- Quanh người hắn ảo hương rất đậm đặc, ngươi không có Tổ Thạch hộ thể thì không kiên trì được bao lâu đâu. Yên tâm, nếu hắn chỉ là cường giả Chuyển Luân Cảnh bình thường của Thiên Yêu Điêu tộc có lẽ ta còn phải đau đầu.
Nhưng hắn lại có sức mạnh của dị ma, thế thì đỡ phiền hơn nhiều.
Phần lớn thủ đoạn của Lâm Động đều có tính khắc chế dị ma. Vì thế với dị ma, đối thủ đáng gờm của người khác, với hắn lại dễ đối phó hơn.
- Vậy được, nếu không cố được thì lên tiếng để ta tới giúp.
Tiểu Điêu hơi nhíu mày, nhưng cũng không có cách gì hơn, đành gật đầu nói.
- Ừm.
Lâm Động mỉm cười:
- Mọi người tranh thủ thời gian đi. À, nhổ Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa lên đừng hủy nó đi, cứ để lại cho ta.
Tiểu Điêu gật đầu, vẫy tay hô một tiếng:
- Đi nào!
Hắn vừa dứt lời, hàng trăm thân ảnh lập tức từ bốn phương tám hướng bay ra, thanh thế rất kinh người.
Sau khi bọn Tiểu Điêu đi, ánh mắt Lâm Động khóa chặt lấy Ngô Cửu U, rồi bay tới phía trước hắn.
- Một tiểu tử Tử Huyền Cảnh đại thành mà dám một mình đấu với ta? Không biết sống chết!
Ngô Cửu U nhìn Lâm Động, khóe miệng nhếch lên khinh thường.
- Để giải quyết ngươi, vậy là đủ.
Lâm Động cười, bạch quang lan tỏa quanh người, ảo hưởng vừa chạm vào đã phụt tan biết.
- Ngông cuồng, ngươi tưởng có Tổ Thạch bảo vệ là ta không thể làm gì ngươi sao? Ngươi phá hỏng đại sự của ta, đợi khi bắt được ngươi rồi, ta sẽ cho người muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!
Ngô Cửu U cười nham hiểm, ấn pháp biến hóa, hương hoa lập tức trào dâng, hắn vung tay, không gian bỗng rung lên, mười mấy tia hắc quang giống như rắn độc xuyên thủng hư không, nhanh như chớp bắn về phía Lâm Động.
Uỳnh!
Lâm Động nắm tay lại, lôi quang bùng nổ trong long bàn tay, Lôi Đế Quyền Trượng hiện ra, lôi quang bắn tới.
Phụt phụt!
Những tia hắc quang vốn dĩ có thể trói chết một cường giả Tử Huyền Cảnh viên mãn, khi lôi quang lướt qua đã ngay lập tức đứt đôi.
- Thứ năng lượng này…
Ngô Cửu U thấy thế, đồng tử co nhỏ lại, hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh khiến hắn sợ hãi từ Lôi Đế Quyền Trượng.
- Lôi Đình tổ phù?!
- Nhãn lực không tồi.
Lâm Động cười.
- Ta đang thắc mắc tại sao ngươi dám một mình ra mặt, thì ra là có chỗ dựa. Lôi Đình tổ phù đúng là rất lợi hại, nhưng với chút thực lực của ngươi thì không có ích gì đâu. Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, bất cứ thứ ngoại vật nào cũng vô dụng!
Ngô Cửu U cười khảy, thân hình hắn rung lên, đôi cánh dơi nghìn trượng phía sau hắn giang rộng, nguyên lực trong trời đất cũng đột nhiên trở nên bạo động.
Ao hưởng nhanh chóng ngưng tụ lại trên cánh tay bị đứt của Ngô Cửu U, rất nhanh đã mọc thành một cánh tay đen, trên đó là hoa văn Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa.
- Đấu với ta sao, chỉ sợ ngươi không thể!
Đôi cánh dơi đập mạnh, Ngô Cửu U siết tay cảm nhận luồng sức mạnh dồi dào trong cơ thể, nụ cười của hắn càng thêm hung hãn.
- Ai không thể giờ đã kết luận là hơi sớm đấy!
Lâm Động giậm mạnh chân, tiếng long ngâm trong trảo mà cổ xưa bỗng vang ra từ trong cơ thể hắn. Ánh sang ngọc ngưng tụ sau lưng, phụt một tiếng một đôi long dực dài nghìn trượng mọc ra.
Grào grào!
Mấy trăm con rồng uốn lượn quanh người Lâm Động, uy lực đáng sợ đó trào lên như thủy triều thu hút mọi sự chú ý. Đặc biệt là khi nhìn thấy đôi long dực màu ngọc phía sau Lâm Động, ánh mắt của tất cả mọi người đều có sự chấn động.
- Năng lượng này…
Tộc trưởng Thiên Yêu Điêu đang giao đấu kịch liệt với Thiên Ma Vương cũng phải liếc nhìn thân ảnh gầy gò phía xa, trong lòng thoáng qua sự chấn kinh.
- Là…long cốt Hồng Hoang sao?!