Lúc này đây, thật ra hắn cũng rất muốn xem lại, dựa vào sức lực bản thân hắn có thể giao thủ với cường giả Tạo Hình Cảnh chân chính hay không.
- Ha hả, có quyết đoán, quả thật là anh hùng xuất thiếu niên!
Nhìn phong thái của Lâm Động, vị Thạch Thành chủ kia cũng mỉm cười, trong mắt có chút ý ca ngợi. Chợt ông ta nắm chặt bàn tay, một thanh kiếm màu xanh ngọc liền xuất hiện trong tay của hắn.
Thanh trường kiếm này, có chút thon dài, chừng khoảng một trượng, nhìn qua quả thực giống như một thanh trường kiếm màu bích lục. Thân kiếm hiện ra ánh sáng xanh ngọc, mơ hồ có ngọc quang lưu động. Bản thân thanh kiếm phát tán ra kiếm khí sắc bén, vừa nhìn liền biến đó hẳn là một Linh bảo.
- Đại Ngọc Kiếm, ha hả, xem ra Thạch Thành chủ đối với Lâm Động cũng không dám sơ sài…
Trong những tiếng thì thầm vang lên khắp nơi trong thành, cách thành tường một khoảng không xa, cũng có mấy thân ảnh đang nhìn lên bầu trời, chính là Hạ Vạn Kim cùng với Nham đại sư.
- Đúng vậy, nhiều năm rồi không thấy Thạch Thành chủ dùng đến Đại Ngọc Kiếm…
Hạ Vạn Kim cũng khẽ thở dài một tiếng, nói.
- Cha vì sao lại đột nhiên xuất hiện? Không phải ông dặn dò chúng ta phải cùng với Lâm gia tạo mối quan hệ tốt hay sao?
Bên cạnh hai người, Tử Nguyệt cau cặp mày liễu, nghi hoặc nói.
- Ha hả, Thạch Thành chủ không thể nào nhiệt huyết trùng não như vậy đâu. Lâm Động nếu như chấp nhận đánh một trận ở đây, bất luận là thắng hay thua, danh tiếng của Lâm gia chắc chắn sẽ triệt để vững chắc tại Viêm Thành này. Thậm chí ngay cả các thế lực lớn ở các thành thị khác cũng không dám có ý nghĩ khác.
Nham đại sư khẽ mỉm cười nói.
Tuy nói Lâm Động đã đánh chết Nhạc Sơn, hủy đi Huyết Lang Bang, nhưng Nhạc Sơn dù sao vẫn chỉ là cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn, còn Thạch Thành chủ, mới chính là cường giả Tạo Hình Cảnh hàng thật giá thật. Giữa hai người chênh lệch thật sự quá lớn. Mà trong mắt rất nhiều người, Tạo Hình Cảnh chính là một loại cảnh giới cực kỳ cường đại.
Nếu như hôm nay Lâm Động có thể giao thủ với Thạch Thành chủ tại trước mặt nhiều người như vậy, bất luận là thắng hay thua, đối với hắn, đối với Lâm gia, đều cũng là có lợi lớn.
Đương nhiên, nếu như bọn hắn biết Lâm Động kỳ thực trước đó đã giao thủ với cường giả như Vương Viêm, thực lực đã đạt đến cấp bậc Tạo Hình Cảnh đỉnh phong, đồng thời còn đem túi Càn Khôn của đối phương đoạt đi, như vậy thì cuộc chiến ngày hôm nay, có thể trực tiếp miễn đi…
Thạch Thành chủ tay cầm ngọc kiếm, một luồng khí tức cường hãn dị thường, đã chậm rãi khuếch tán từ trong cơ thể mà ra. Khí tức này, so với Nhạc Sơn không biết mạnh hơn bao nhiêu lần!
Khí tức mạnh mẽ như vậy, tự nhiên cũng khiến cho bên trong thành dẫn phát nên một trận kinh hãi. Cường giả Tạo Hình Cảnh, phóng nhãn toàn bộ Viêm Thành sợ rằng cũng đều là cường giả độc trấn nhất phương!
Nguyên lực bắt đầu khởi động, Thạch Thành chủ nhìn chăm chú vào Lâm Động, tiếp theo, khí tức thiên địa giống hệt như phong vân đột nhiên bắt đầu khởi động.
Mọi người chỉ cảm thấy một trận nguyên lực dập dờn bồng bềnh trong thiên địa, sau đó nhìn thấy một kiếm quang sắc bén dị thường, xẹt qua phía chân trời, xé rách không khí, hung hăng bổ về phía Lâm Động chân đạp kiếm kiếm quang giữa không trung!
Đinh!
Sắc mặt Lâm Động đanh lại, cánh tay run lên, nguyên lực kim ngọc sắc tại trên thân kích lan tràn mà ra, sau đó nhất thời hóa thành kim mang, nhanh như sấm chớp đánh thẳng lên trên đạo kiếm quang sắc bén kia. Nguyên lực kim sắc nhất thời dâng trào, cuối cùng trực tiếp mạnh mẽ đánh lên đạo kiếm quang của Thạch Thành chủ.
- Thạch Thành chủ, với cấp bậc công kích này mà muốn phân thắng bại, sợ rằng có chút khó khăn a!
Một kích chấn vỡ kiếm quang, vai của Lâm Động nhất thời chấn động, tay cầm Thanh Lân Cổ Kích chỉ xéo, cười nói.
- Nhạc Sơn bị bại dưới tay ngươi, thật ra cũng là chuyện hoàn toàn hiển nhiên.
Thạch Thành chủ mỉm cười, Lâm Động chỉ hời hợt như vậy đã có thể tiếp được một kiếm của hắn. Từ điều này mà xem ra, hiển nhiên thực lực của tiểu tử này, cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn tầm thường không thể nào sánh được, Nhạc Sơn chết ở tay hắn tuyệt đối không chút oan uổng.
Lời nói cũng vừa mới dứt, nhãn thần của ông ta cũng chậm rãi lóe lên một tia quang mang sắc bén, mà khí tức của ông ta cũng trở nên mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
Hưu!
Khí tức sắc bén bắt đầu khởi động, Thạch Thành chủ đột nhiên dẫm mạnh lên thành tường một cái, thân hình hóa thành một đạo hồng quang bạo liệt phóng ra. Mà tay trái của ông ta, cũng tại thời điểm này bộc phát ra ánh sáng ngọc sáng bóng. Bên dưới luồng áng sáng ngọc đó, có một luồng nguyên lực hội tụ cực kỳ mạnh mẽ.
- Đại Ngọc Chưởng!
Nhẹ nhàng từ trên bầu trời hạ xuống, chợt mọi người nhìn thấy một chưởng ấn màu xanh ngọc to hơn một trượng, đột nhiên từ trong tay Thạch Thành chủ mạnh mẽ oanh kích xuống. Dưới sự công kích cường mãnh đó, ngay cả không khí đều bị chấn động khiến cho phát sinh từng luồng khí bạo có thanh âm trầm thấp.
Nhìn thế tiến công khủng bố này, trong Viêm Thành không ít người sắc mặt đều cũng nhất thời biến đổi.
Thạch Thành chủ ra tay, hiển nhiên là không có dự định sẽ nương tay. Một kích như vậy, đủ để làm một cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn oanh bạo, cường giả Tạo Hình Cảnh ra tay, quả nhiên không hề tầm thường. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhưng mà, một kích tiến công hung hãn khiến cho rất nhiều người biến sắc này, thế nhưng cũng không khiến cho Lâm Động có chút lùi bước.
Trong ánh mắt của hắn, trái lại còn bộc phát ra vẻ hứng khỏi nóng nảy. Chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn, quang mang kim ngọc sắc bắt đầu khởi động, cuối cùng dưới đông đảo ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trực tiếp biến thành một kim đài nguyên lực to lớn đến mấy trượng!
Phốc!
Kim đài ngưng tụ lại, nhất thời bay vút ra, cùng với chưởng ấn màu xanh ngọc hung hăng va chạm với nhau. Nhất thời, trên bầu trời, nguyên lực ba động cường hãn gào thét mãnh liệt.
Ầm!
Kim đài cùng với chưởng ấn màu xanh ngọc hung mãnh va chạm vào nhau, nguyên lực bạo dũng mà ra. Mà bước chân của Lâm Động, trong lúc này cũng đột nhiên bước lên một bước, chân đạp kiếm quang, cổ kích trong tay vũ động, trực tiếp phá tan từng tầng từng tầng nguyên lực ba động. Kim quang bắt đầu khởi động, hướng về phía Thạch Thành chủ ở đằng kia mà phóng tới.
Đinh đinh!
Kiếm kích tương giao, bộc phát ra một luồng hỏa hoa chói mắt. Từng luồng kình phong sắc bén khuếch tán mà ra. Mặc dù là địa phương va chạm cự ly vô cùng xa xôi, nhưng vẫn như cũ khiến cho không ít người đang quan chiến phía dưới cảm thấy da đầu tê lạnh cả lên.
Hai người giao thủ nhau với tốc độ cực nhanh, trong thời gian ngắn, đã đấu với nhau hơn mười hiệp. Mà ở trong trận chiến này, nguyên lực trong thể của Lâm Động cũng thôi động lên tới cực hạn, nguyên lực kim ngọc sắc tràn đầy thân thể, mơ hồ thậm chí cũng có một ít tiếng sấm trầm thấp truyền ra, đó là Đại Nhật Lôi Nguyên Lực!
Không thể không nói, Đại Nhật Lôi Nguyên Lực do Đại Nhật Lôi Thể tu luyện ra, còn mạnh mẽ hơn nguyên lực phổ thông rất nhiều, quả thực là mạnh mẽ hơn nhiều lắm.
Nếu như là lúc trước, Lâm Động muốn đấu với cường giả Tạo Hình Cảnh, sợ rằng chỉ có thể va chạm một hai lần, đã liền gặp phải dấu hiệu tan tác, nhưng hôm nay hắn lại có cảm giác càng đánh càng mạnh mẽ, nhãn thần nóng bỏng, cổ kích điên cuồng vũ động.
Dáng dấp của hắn như vậy, Thạch Thành chủ nhìn thấy cũng phải lộ ra thần sắc kinh dị. Hiển nhiên ông ta chưa từng ngờ tới, Lâm Động lại có thể dựa vào thực lực Nguyên Đan Đại viên mãn, mà giao thủ ngang tay với chính.
- Thiên Lân Kích Pháp, Ngư Lân Kích!
Bầu trời tràn ngập bóng người giao thủ, kích pháp của Lâm Động đột nhiên biến đổi. Nguyên lực kịch liệt ba động, quang mang kim ngọc sắc, trực tiếp ở trên kích tiêm ngưng tụ lại, tạo thành một con con cự ngư dữ tợn, sau đó mang theo một cỗ khí thế cực kỳ hung hãn, bổ thẳng về phía Thạch Thành chủ phía trước.
Nhìn thế tiến công như vậy của Lâm Động, trong Viêm Thành cũng dâng lên một tiếng kinh thán. Lúc đầu Lâm Động đánh bại ba cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn Nhạc Sơn, cũng chính là dựa vào một chiêu này!
- Nguyên Đan Đại viên mãn, lại có thể hóa ra hình vật nguyên lực ngưng tụ như vậy, quả nhiên là không tệ!
Nhìn con cự ngư dữ tợn cả người tràn ngập kích quang sắc bén như thế, trong mắt Thạch Thành chủ cũng toát ra vẻ ngưng trọng, chợt thân hình lui nhanh về sau hai bước, ngọc kiếm trong tay bắt đầu phát ra kiếm quang xanh ngọc, nguyên lực trong cơ thể thể, đồng dạng cũng bị ông ta thôi động lên đến cực hạn, sau đó, nguyên lực ngưng tụ tại mũi kiếm, từ trên cao đánh xuống!
Xuy!
Ngọc kiếm mạnh mẽ bổ mạnh vào thân thể con cự ngư tràn ngập trứ kích quang nguyên lực sắc bén. Ngọc quang trên mũi kiếm không ngừng lưu chuyển, không chút tiếng động mạnh mẽ chém xuống, trực tiếp bổ lên con cự ngư kia. Một kích toàn lực của cường giả Tạo Hình Cảnh, quả nhiên không giống với người thường.
- Thiên Lân Kích Pháp, Nộ Mãng Kích!
Một chiêu bị phá, Lâm Động cũng không kinh ngạc gì, kích pháp lại một lần nữa vũ động, nguyên lực lần thứ hai bắt đầu điên cuồng khởi động. Ngay sau đó, nguyên lực càng phát ra cuồng bạo và sắc bén hơn, trực tiếp là ở trên kích tiêm của Thiên Lân Cổ Kích hóa thành một con cự mãng kim sắc dài đến mấy trượng!
Nhìn con cự mãng khổng lồ do nguyên lực hội tụ ra, thân thể hầu như hoàn toàn tương đồng thực thể, cảm thụ được nguyên lực ba động hung hãn từ trong đó tán phát ra, tất cả mọi người nhất thời đều bị động dung. Ai cũng không thể ngờ tới, cự ngư nguyên lực lúc nãy, không ngờ cũng không phải là một chiêu mạnh nhất của Lâm Động!
Lúc này đây, trong mắt Thạch Thành chủ vẻ ngưng trọng càng mạnh mẽ hơn. Ông ta có thể cảm giác được sự sắc bén và cuồng bạo trong con cự mãng kim sắc kia, lập tức cũng không dám khinh thường, kiếm pháp nhất thời biến đổi.
Chỉ thấy trên thân cây ngọc kiếm kia, quang mang đột nhiên bắt đầu ngưng tụ, một lúc sau, đã biến thành một tầng quang mang bằng ngọc mỏng tựa như thực thể. Trong mơ hồ, có thể cảm nhận được kiếm khí cực kỳ mạnh mẽ tỏa ra ra.
- Đại Ngọc Kiếm Pháp!
Nhìn trên bầu trời tràn đầy những luồng nguyên lực ba động cuồng bạo, cách đó không xa, trên khuôn mặt của bọn Hạ Vạn Kim cũng bị một vẻ kinh hãi khủng bố hoàn toàn thay thế. Bọn họ biết rõ, Đại Ngọc Kiếm Pháp chính là vũ kỹ mà Thạch Thành chủ đắc ý nhất, không nghĩ tới lúc này đây lại bị Lâm Động bức cho phải thi triển ra!
- Đại Ngọc Kiếm Pháp, Đại Ngọc Kiếm!
Tiếng quát trầm thấp từ trong miệng của Thạch Thành chủ truyền ra, chợt tốc độ huy vũ của thanh ngọc kiếm từ nhanh biến mạn, nhẹ nhàng chém xuống, sau đó cùng với con cự mãng bạo lược mà đến kia, va chạm cùng một chỗ.
Phanh!
Va chạm chỉ trong chốc lát, nguyên lực ba động kinh người từ trên bầu trời bạo phát ra mãnh liệt. Thậm chí ngay cả một vài cao thủ trên mặt đất không may đứng gần đó, cũng bị luồng chấn động này ném đi xa, thân thể cực kỳ thê thảm.
Kình phong cường hãn ập mặt mà đến, Lâm Động cũng bị chấn liên tục lui về phía sau. Chợt Thiên Lân Cổ Kích mạnh mẽ hoành ngang một cái, thân thể hắn lúc này mới có thể đứng vững được, vận chuyển công pháp, áp chế khí huyết đang dâng lên trong cơ thể.
- Không hổ là cường giả Tạo Hình Cảnh!
Nhìn đầu cự mãng nguyên lực bị chặn lại, trong mắt của Lâm Động cũng dâng lên một tia chớp động nóng cháy.
Đây là hoàn toàn một hồi chiến đấu thống khoái nhất từ trước đến nay mà Lâm Động từng đánh. Trước đây khi giao thủ cùng với Vương Viêm, hai người chênh lệch nhau quá lớn, Lâm Động vẫn luôn bị đặt ở thế hạ phong, thậm chí còn phải mượn Phù khôi tương trợ, mới có thể miễn cưỡng cầm cự được với hắn.
Nhưng mà lúc này, dựa vào Đại Nhật Lôi Nguyên Lực, Thiên Lân Cổ Kích cùng với Thiên Lân Kích Pháp, hắn đã có thể chính diện chống đỡ với Thạch Thành chủ, cường giả Tạo Hình Cảnh chân chính!
- Ha ha, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, tuổi tác như vậy, mà đã giỏi như vậy rồi!
Trong lúc hai mắt Lâm Động toát ra vẻ hưng phấn nóng cháy, Thạch Thành chủ cũng cười rộ lên. Ông ta nhìn chăm chú Lâm Động phía trước, chiến ý trong mắt dâng trào, giơ ngang ngọc kiếm, chậm rãi bước tới.
- Lâm Động tiểu hữu, nếu như ngươi có thể tiếp được một chiêu này của ta, cuộc chiến này, ngươi sẽ thắng!
Trên bầu trời, Lâm Động nhẹ nhàng nắm lấy Thiên Lân Cổ Kích, liếm liếm môi, nhìn chằm chằm vào ánh mắt Thạch Thành chủ, trong lòng chợt có một cỗ chiến ý nóng rực chợt dâng lên.
Lập tức, một đạo thanh âm khiến cho người khác phải nhiệt huyết sôi trào từ trên bầu trời vang lên:
- Xin chỉ giáo!