- lệ mỗ vốn tưởng rằng sau khi thua ngươi một chiêu, mười năm khổ luyện hơn nữa từ Lão tổ tông được Ngưng đan hỏa thuật lần này có thể chiến thắng. Nhưng nghĩ không ra...
Trong âm thanh của hắn mang theo vẻ tự giễu, nói tiếp:
- Thiên phú của Kim huynh mới chân chính là thiên hạ đệ nhất. lão phu thực sự phục rồi.
Kim Chiến Dịch lặng lẽ cười nói:
- Lệ huynh quá khen. Tiểu đệ vừa rồi may mắn thành công, nếu bây giờ làm lại bất luận thế nào tiểu đệ cũng đành bất lực.
Lệ Giang Phong than nhẹ một tiếng nói:
- Ngươi đã thành công một lần, sẽ có lần thứ hai, thứ ba. Nhưng ta ngay cả lần đầu e rằng cũng khôgn có được.
Khi hắn nói ra những lời này, tất cả mọi người trong kỹ tràng nhất thời biến sắc, trong lòng bọn họ đồng thời có cảm giác, thỏ chết cáo khóc vô cùng thê lương.
Được biết là ba vị Tôn giả tới từ ba thế lực khác nhau trên đài ca, vẻ mặt tiếc nuối cùng cảm khái không nói thành lời.
Bất quá ánh mắt mọi người nhìn Kim Chiến Dịch lúc này không giống nhìn bình thường, tựa hồ gã đã trở thành đối tượng được tất cả hoan nghênh.
Cho dù là người đố kỵ nhất cũng chỉ có thể giấu điều đó trong lòng, một điểm cũng không lộ ra.
Điều này với người như Hạ Nhất Minh có lẽ có chút khó khăn nhưng đối với các lão bất tử sống vài trăm năm không phải vấn đề.
Kim Chién Dịch bật cười nhưng không tiện phản bác.
Bất luận gã vừa như thế nào làm được, sau này chỉ cần chậm rãi tìm hiểu lại cũng sẽ thành công. Còn người chưa từng làm được điều kia, việc này thực sự như khó như lên trời.
Lệ giang Phong nhìn Kim Chiến DỊch ôm quyền, xoay người đi về phía đài cao.
Mặc dù hắn nhận thua nhưng căn bản khôgn ai dám xem nhẹ hắn. bởi vì bất luận là ai cũng biết, nếu có một địch thủ như Kim Chiến DỊch lúc này e rằng cũng chỉ có lựa chọn đó là duy nhất.
Kim Chiến Dịch có chút tiếc nuối lắc đầu. Vừa rồi mặc dù nguy hiểm nhưng cuộc đời gã trải qua trăm trận, ra sinh vào tử không biết bao lần, lúc này còn chưa tận hứng, khiến gã lắc đầu không thôi.
Quay người lại, gã mau chóng bước tới bên cạnh hạ Nhất Minh. Nhưng đột nhiên Hạ Nhất Minh thấy được, khi đối mặt với mình trong mắt Kim Chiến DỊch không giấu được vẻ kích động.
Có lẽ Kim Chiến Dịch không muốn trước mặt những người kai bộc lộ cảm xúc, chỉ khi đối mặt với Hạ Nhất Minh, gã mới hoàn toàn không chút nào kiêng kỵ như vậy.
- Hạ huynh. Cảm tạ.
Kim Chiến DỊch nhẹ giọng nói.
Mặc dù gã chỉ noi đơn giản, nhưng khôgn chút nào che giấu vẻ chân thành.
Hạ Nhất Minh mặc dù thông minh nhưng lúc này cũng không khỏi cảm thấy ngơ ngác.
Hắn hoài nghi hỏi lại:
- Kim huynh. Ngươi cảm ơn gì ta?
Kim CHiến Dịch cười cười nói:
- Ta cảm tạ Tử ngọ kim đan, cảm tạ tử Khí Đông Lai của ngươi. Nếu không phải có nó, hôm nay tuyệt không thể lĩnh ngộ mà quang hóa thần binh.
Hạ nhất Minh có chút ngẩn ra nói:
- Quang hóa thần binh là gì vậy? Rất khó sao?
Kim Chiến DỊch có chút lảo đảo, bất quá gã lập tức nghĩ tới Hạ Nhất Minh vốn chỉ hai mốt tuổi.
Bản thân mình ở tuổi hắn đừng nói quang hóa thần binh, cho dù là vụ hóa thần binh là gì còn chưa biết được.
Than nhẹ một tiếng, Kim Chiến Dịch nói:
- Tam hoa muốn tụ đỉnh phải vụ hóa thần binh. Nhưng muốn vụ hóa thần binh lần nữa đạt tới ngũ khí triều nguyên cảnh giới, việc đầu tiên chính là phải quang hóa thần binh lợi khí ban đầu. Chỉ có như vậy mới có khả năng vụ hóa kiện thần binh lợi khí thứ hai.
Hạ Nhất Minh trầm ngâm chốc lát, tựa hồ như rõ ràng ý tứ trong đó.
Quang hóa thần binh cùng vụ hóa thần binh tựa hồ là hai khái niệm bất đồng. Điều này chỉ cần nhìn Kim Chiến Dịch quang hóa Long thương chống cự hỏa trụ là có thể biết.
nếu chỉ là vụ hsoa thần binh thôgn thường, căn bản là không có hiệu quả thần kỳ như vậy.
Hiển nhiên quang hóa thần binh chính là bước đầu tiên ngưng luyện kiện thần binh lợi khí thứ hai. Chỉ có đạt được bước đầu tiên này mới có khả năng tiếp tục vụ hóa kiện thần binh thứ hai.
Hạ nhất Minh đột nhiên nghĩ tới Sở Hao Châu. Vị lão nhân này lúc trước từng giận dữ phá nát kiện thần binh lợi khí thứ nhất của mình.
Phương pháp này quả thực vô cùng cực đoan, nhưng theo góc đọ khác mà nói, thần binh lợi khí tan nát chẳng phải so với quang hóa thần binh còn triệt để hơn sao?
Lão nhân gia hắn có thể dùng phương thức như vậy tiến giai ngũ khí cảnh giới có thể nói là vận may cực lớn, nhưng không phải không có đạo lý.
Đôi mắt vừa chuyển, Hạ Nhất Minh đột nhiên nghĩ tới việc Kim Chiến Dịch vừa làm dược, không khỏi cười nói:
- Kim huynh. Có lẽ việc này là do ngươi tẩu hỏa nhập ma vô cùng đúng lúc chứ không quan hẹ tới ta.
Kim Chiến DỊch cười ngạo nghễ, trong lòng cũng ngổn ngang vô vàn cảm xúc.
Lúc này có thể đột phá quả thực có quan hệ rất lớn tới việc tẩu hỏa nhập ma lúc trước.
Đối với người tu luyện mà nói, tẩu hỏa nhập ma hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Một người không cẩn thận, nhẹ thì cảnh giới tụt lùi, trở về như cũ, nặng thì kinh mạch bạo liệt từ nay về sau đừng mong tu luyện võ đạo, thậm chí ngay cả chết tại chỗ cũng không phải không có khả năng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhưng tẩu hỏa nhập ma không nghi ngờ chính là khảo nghiệm, ý chí tốt nhất với người tu luyện.
Nếu bằng ý chí của mình cố gắng cầm cự, đối với việc tu luyện của bản thân sẽ có chỗ tốt không ngờ.
Kim Chiến Dịch có thẻ trng lúc tẩu hỏa nhập ma cố gắng cầm cự, hơn nữa được Hạ nhất Minh luyện chế Tử ngọ kim đan cho dùng, nội thương của gã đã hoàn toàn phục hồi. Quan trọng hơn là tỏng tử khí đông lai hắn củng cố lại cảnh giới lần nữa.
Hết thảy điều này cũng giống như Sở Hao Châu, không phá không lập, phá rồi lại lập.
cũng bởi người bình thường không thể có kinh nghiệm như vậy nên Kim Chiến Dịch mới có thể quang hóa thần binh đón đỡ hỏa trụ kia.
Đương nhiên phương pháp này so với việc Sở Hao Châu nghiền nát thần binh càng nguy hiểm, càng khó tin hơn.
SỞ Hao Châu nghiền nát thần binh tiến giai ngũ khí tôn giả là phương pháp hoàn toàn có thể truyền thụ lại, nhưng phương pháp của Kim Chiến Dịch tuyệt đối không thể lưu truyền.
Trên đài cao, Lệ Nhã TÌnh đón đỡ phụ thân trở lại. Mặc dù phụ thân biểu hiện vẫn bình thường nhưng nàng biết , khi chứng kiến Kim Chiến DỊch quang hóa thần binh, lão phụ thân của nàng trong lòng tràn ngập khó chịu, nếu không với tính cách của phụ thân, tuyệt đối khôgn có chuyện vừa đánh đã nhận thua.
Bởi vậy cũng có thể thấy, lão nhân gia người nản chí tới tình trạng nào.
Một cảm giác không cam lòng đột nhiên xuất hiện bên trong Lệ Nhã TÌnh.
Lệ Giang Phong ngày trước sau khi thua Kim Chiến Dịch liền trở nên ít nói, toàn bộ tinh lực đều đặt vào tu luyện.
Lúc này tấn giai Tôn giả, sau khi đi tới Tây bắc cũng lập tức khiêu chiến anh hùng thiên hạ, mục đích lớn nhất là được cùng Kim Chiến DỊch đánh thêm trận nữa.
Vì một trận chiến này, trước đó Lệ Giang Phong chưa từng vận dụng ngưng đan hỏa thuật do lão tổ tông thân truyền.
Trận chiến này là tâm hyuết cũng là hy vọng trong những năm gần đây của Lệ Giang Phong.
Vì trận chiến này, hắn thậm chí không hối hận khi đắc tội với Linh Tiêu bảo điện, cũng chỉ để rửa sạch sĩ nhục ngày trước.
Nhưng kết quả trận chiến này không khoỉ nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Ánh mắt liếc nhìn hạ Nhất Minh cùng KIm Chiến DỊch, trong lòng Lệ Nhã Tĩnh không khỏi tràn ngập cảm giác khuất nhục.
Thân hình nhoáng lên, Lệ Nhã Tĩnh đã rơi xuống kỹ tràng, nàng cất cao giọng nói:
- Nam Cươgn Lệ Nhã TĨnh ở đây khiêu chiến các vị tôn giả. Không biết vị nào nguyện đứng ra lãnh giáo?
Đám người đang thấp giọng bàn bạc không khỏi ngẩn ra. Ánh mát bọn họ nhìn Lệ Nhã Tĩnh đồng thời mang theo vẻ ngạc nhiên.
Lệ Nhã Tĩnh nhướng mày, nụ cười trào phúng lại xuất hiện trên khuôn mặt nói:
- Các vị vì sao không lên tiếng? Chẳng lẽ sợ một nữ tử như ta sao?
Sắc mặt mọi người khẽ biến, nhưng vẫn không người nào đứng ra nhận lời.
Lệ nhã Tĩnh mặc dù chỉ là tân tôn giả nhưng trong tay nàng lại là một kiện thần khí mô phỏng.
Gọi là thần khí, cho dù là thần khí mô phỏng uy năng cũng không phải người thường có thể tưởng tượng được.
Chỉ cần nhìn Phương Thượgn khi nãy với Truy điện thân pháp cũng không thể nào phát huy trong biển lửa, bị ép phải nhận thua cũng có thể tưởng tượng ra uy lực của kiện thần khí mô phỏng kia.
Mọi người mặc dù tự phụ nhưng không ai điên cuồng tới độ nguyện ý cùng thần khí mô phỏng liều mạng.
Hai hàng lông mày của Lệ nhã Tĩnh nhướng lên, cử động này không ngờ mang theo vài phần nam tính.
- Kim Chiến DỊch. Ngươi dám lên đây cùng ta đánh một trận không?
Âm thanh tràn ngập khiêu khích của Lệ Nhã TĨnh vang lên.
Lệ Giang phong ngẩn ra, sau đó như rõ ràng điều gì bởi vậy cũng khôgn nói nữa. Nhưng ánh mắt không che giấu được một tia ôn nhu nhìn nhi nữ của hắn.
Kim Chiến Dịch tiêu sái cười nói:
- Ngươi đang nói chuyện cùng ta saoß
Lệ Nhã TĨnh tức giận nói:
- Nơi này còn có ai tên là Kim Chiến DỊch sao?
Kim Chiến Dịch cười hắc hắc nói:
- Muốn ta cùng cô nương giao thủ cũng được. bẤt quá ta có một điều kiện.
Lệ Nhã TĨnh ánh mắt ngưng lại, bất quá nàng nhanh chóng bình tĩnh, trầm giọng nói:
- Điều kiện gì?
- Chúng ta tỷ thí tay không. Không sử dụng binh khí.
Kim Chiến Dịch nghiêm nghị nói.
Các cao thủ tới từ Đại Thân cùng Tây Bắc trên mặt khôgn khỏi xuất hiện tiếu ý.
Nếu như không dùng binh khí, đừng nói là Kim Chiến Dịch, e rằng bất cứ người nào cũng đồng ý chấp nhận lời khiêu chiến kia.
Lệ Nhã TĨnh sắc mặt xanh trắng liên tục biến đổi. Nàng đương nhiên hiểu, nếu không sử dụng binh khí, muốn thắng dược Kim CHiến Dịch e rằng còn khó hơn lên trời.
Có lẽ phụ thân có thể làm được nhưng nàng tuyệt đối không.
Ánh mắt cụp xuống, Lệ Nhã TĨnh cười nói:
- TIểu nữ tu luyện cả đời cũng dựa vào binh khí, điều kiện này thứ cho ta không thể đáp ứng.
Kim Chiến DỊch nhún vai, nhàn nhã nói:
- Đã như vậy xin cô nương tìm người khác mà khiêu chiến.
Mặc dù những lời này có chút yếu thế nhưng không ai trách móc được. nếu trong tay bọn họ có một kiện thần khí mô phỏng, đồng dạng với việc có thể tại đây diễu võ dương oai khôgn cần đố kỵ.
Lệ Nhã TĨnh khẽ gật đầu, ánh mắt chuyển qua nói:
- Vị tôn giả bằng hữu kia. Vừa ròi hai người tranh nhau nhận lời khiêu chiến của phụ thân ta. Mà gia phụ lựa chọn Kim huynh. Lúc này ta cùng ngươi tỷ thí, thế nào?
Hạ nhất Minh giật mình, hắn đưa tay chỉ vào mặt, ánh mắt ngơ ngác nói:
- Ta?