Nếu Kim Chiến Dịch không phải vẫn biết rằng từ trước tới nay Bách Linh Bát vẫn tận tâm với Hạ Nhất Minh thì hắn còn nghĩ đối phương có ác ý.
Tuy nhiên, hắn không biết rằng để cho Bách Linh Bát động thủ thì chẳng có vấn đề gì. Nhưng nếu muốn nhờ hắn phong bế chân khí của Hạ Nhất Minh thì cho dù có chặt ra làm một trăm lẻ tám phần thì hắn cũng không thể làm được.
Về phần bạch mã thánh thú mặc dù rất mạnh nhưng cũng chỉ có thể giết người mà không thể cứu người. Nếu để cho hai người bọn họ nhúng tay vào, thậm chí còn vướng chân vướng tay hơn.
Kim Chiến Dịch và Ngả Văn Bân liếc mắt nhìn nhau. Mặc dù cả hai cùng bất mãn nhưng lúc này không phải là lúc mà chỉ trích lẫn nhau. Suy nghĩ rất nhanh rồi Kim Chiến Dịch nghiêm nghị nói:
- Ngả huynh! Ngụy sư huynh! Xin giúp tiểu đệ một tay. Chỉ cần phong bế huyệt đạo của Hạ huynh đệ là ngăn cản được chân khí của hắn lưu chuyển.
Ngả Văn Bân và Ngụy Tông Tân cùng gật đầu. Tất cả những người khác nghe Kim Chiến Dịch nói mà kinh ngạc.
Biểu hiện của Hạ Nhất Minh rõ ràng là tẩu hỏa nhập ma nhưng không ngờ Kim Chiến Dịch lại phán đoán sai lầm rằng chỉ cần phong bế chân khí của hắn là được. Mà quái lạ ở chỗ, hắn lại phải cẩn thận lấy thực lực của một vị đại tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên để đối phó với một người tẩu hỏa nhập ma, thần trí không tỉnh táo thì đúng là quá cẩn thận.
Thực ra, với thực lực mà Hạ Nhất Minh đã thi triển trước Sinh Tử giới, nếu như hắn trong tình trạng tỉnh táo thì cho dù có nhiều gấp đôi mọi người cũng chẳng lấy làm lạ. Nhưng sau khi hắn tẩu hỏa nhập ma, thực lực hết sức bình thường thì lại khiến cho mọi người chẳng thể hiểu nổi.
Kim Chiến Dịch cũng không giải thích. Nét mặt của hắn vô cùng nghiêm trọng cùng với hai người kia đi vào trong phòng. Trong số những người ở đây, cũng chỉ có hai người đó mới đáng để cho hắn tin tưởng.
Ngụy Tông Tân là đại sư huynh của hắn, sống với nhau đã trăm năm nên lão là người như thế nào, hắn hoàn toàn hiểu rõ.
Còn Ngả Văn Bân lại là tôn giả của Thiên Trì nhất mạch. Đối với an nguy của Hạ Nhất Minh, cho dù kề đao vào cổ, lão cũng không thể khiến cho ngôi sao đang mọc của Thiên Trì sơn lại tắt đi. Nếu không, hắn cũng chẳng giám mời hai người ra tay.
Trong phòng, Hạ Nhất Minh vẫn ngồi tại chỗ. Tuy nhiên, hô hấp của hắn so với lúc trước có phần gấp gáp hơn một chút.
Sau khi cảm nhận hơi thở của Hạ Nhất Minh, hai người Ngả Văn Bân mới tin tưởng vào lời nói của Kim Chiến Dịch. Nhưng bọn họ vẫn không thể hiểu được tại sao Hạ Nhất Minh lại rơi vào tình trạng như thế này.
Kim Chiến Dịch quay sang gật đầu với hai người một cái, sau đó làm một dấu hiệu. Cả hai khẽ gật đầu. Bọn họ tách ra làm hai hướng. Sau đó, cả hai cùng vươn tay điểm về phía thân thể của Hạ Nhất Minh.
Vị trí mà ngón tay họ điểm tới đều là đại huyệt trên cơ thể người. Nếu để cho cao thủ như họ điểm trúng thì chỉ sợ ngay cả đại tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên cũng không thể làm gì được.
Tuy nhiên, ngay lúc ngón tay bọn họ chuẩn bị chạm vào thân thể Hạ Nhất Minh liền có cảm giác không bình thường. Bàn tay của Hạ Nhất Minh chẳng biết giơ lên từ lúc nào, thản nhiên đón đỡ lấy ngón tay của họ. Chân khí của hắn cũng tỏa ra khiến cho cả ba đều phải lui lại.
Vào lúc này, cả ba đều chấn động tới mức khó có thể diễn tả được bằng lời. Tên này rõ ràng là không phải tẩu hỏa nhập ma nhưng thần chí lại mất đi sự tỉnh táo. Không ngờ trong tình huống như vậy mà hắn vẫn có thể dễ dàng đón đỡ sự tập kích của cả ba.
Hơn nữa, chiêu thức mà Hạ Nhất Minh sử dụng chính là Thần Toán chi đạo. Hai bàn tay hắn giơ ra có chút khác lạ, nhưng hoàn toàn đúng thời gian và vô cùng chính xác khiến cho người ta muốn tiếp tục ra tay cũng không được mà thu tay cũng chẳng xong.
Cả ba cùng lùi lại mấy bước. Ngụy Tông Tân không nhịn được hỏi:
- Thực sự hắn không còn tỉnh táo nữa hay sao?
Kim Chiến Dịch nhìn hai tròng mắt đỏ lòm của Hạ Nhất Minh mà nói:
- Đại sư huynh! Thần trí của hắn chắc chắn là không còn tỉnh táo. Nếu không, hắn đã nhận ra tiểu đệ.
Cơ mặt Ngụy Tông Tân co quắp, nói:
- Ngả huynh! Ngươi từng nghe thấy Thần Toán tử đại nhân nói khi thần trí không còn tỉnh táo mà vẫn có thể tri triển được Thần Toán chi đạo hay sao?
Ngả Văn Bân cứng miệng, cả ngày không nói được lời nào.
Thần Toán chi đạo yêu cầu phải có một tâm trí hết sức tỉnh táo. Muốn có thể đứng trên suy nghĩ của người khác mà còn có một chút dao động hay không tỉnh táo thì không thể thi triển được nó.
Nhưng nhìn Hạ Nhất Minh lúc này, nếu nói thần trí của hắn vẫn còn tỉnh táo thì chẳng ai có thể tin được. Nhưng nếu nói thần trí của hắn vẫn còn tỉnh táo thì lại không thể thi triển được Thần Toán chi đạo.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, nét mặt hắn hết sức quái dị. Chẳng biết phải giải thích thế nào cho thỏa đáng.
Kim Chiến Dịch nhăn mặt, nói:
- Đại sư huynh! Mặc kệ mọi chuyện. Trước tiên chúng ta chế trụ Hạ huynh đệ đã.
Ngả Văn Bân và Ngụy Tông Tân cùng gật đầu. Cả ba lại tiến lên. Hai cánh tay của mỗi người liên tục huy động. Trong nháy mắt, trong phòng xuất hiện vô số đạo tàn ảnh.
Tuy nhiên, cũng vào lúc đó, nét mặt của mọi người cùng thay đổi. Dưới sự tấn công điên cuồng của cả ba, Hạ Nhất Minh cũng không còn ngồi nữa mà đứng dậy.
Ngay sau đó, hai tay hắn cũng huy động liên tục. Mặc dù tốc độ cũng chẳng nhanh, nhưng khiến cho người ta phải sững sờ đó là cho dù thủ pháp của họ có biến hóa như thế nào thì khi đến người Hạ Nhất Minh chắc chắn sẽ bị tay hắn đón đỡ.
Theo lý mà nói thì ba người Kim Chiến Dịch có tới sáu cánh tay. Còn Hạ Nhất Minh thì chỉ có hai cái. Nhưng sau một lúc, cả ba vẫn chẳng có gì tiến triển.
Ngụy Tông Tân hơi lui lại một chút, hít sâu một hơi. Hắn đang định mở miệng nói chuyện thì thấy Hạ Nhất Minh tiến lên, chụp vào ngực mình.
Vị tôn giả mới của Linh Tiêu bảo điện chợt cảm thấy giận dữ. Nhưng lại biết lúc này một kẻ điên thì không thể nói chuyện nên chẳng còn cách nào hơn đành phải giơ tay ngăn cản.
Nhưng tay hắn vừa mới đưa ra, bàn tay của Hạ Nhất Minh chợt nhẹ nhàng xoay một vòng sau đó tránh khỏi cánh tay của lão mà tiếp tục chộp tới.
Ngụy Tông Tân nổi trận lôi đình, chực rút vũ khí ra mà động thủ. Nhưng cứ nghĩ đến uy lực ngũ hành hoàn của Hạ Nhất Minh, ý niệm đó vừa mới nổi lên trong đầu đã hoàn toàn biến mất.
Kim Chiến Dịch chợt nảy ra một ý, vội vàng keey lên:
- Mọi người dẫn hắn ra ngoài.
Nói xong, hắn lui lại hai bước. Quả nhiên do không còn tỉnh táo, nên Hạ Nhất Minh chỉ còn thực hiện theo bản năng, nhanh chóng bỏ qua Ngụy Tông Tân, đuổi theo Kim Chiến Dịch.
Nét mặt Kim Chiến Dịch có chút vui mừng, vừa đón đỡ vừa nhanh chóng đi ra khỏi phòng.
Hạ Nhất Minh chẳng hề do dự nhanh chóng đi ra. Thoáng cái, cả bốn người đã xuất hiện trên ngã tư đường.
Sau khi ba người Kim Chiến Dịch đi vào, nhưng tiếng động lập tức vọng ra khiến cho tất cả mọi người đứng ngoài đều đưa mắt nhìn nhau, không hiểu tại sao lại động thủ dữ dội như thế.
Vào lúc này, trong lòng mỗi người đều hết sức tò mò, bứt rứt chân tay, muốn nhìn xem tình hình như thế nào. Một vị tôn giả xảy ra chuyện đối với cao thủ cùng đẳng cấp đúng là chuyện hấp dẫn nhất. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhưng chỉ cần nhìn Bách Linh Bát và bạch mã Lôi Điện cách đó không xa, ý niệm trong đầu của mỗi người lại tắt ngấm.
Nhưng ngay lập tức, chuyện tiếp theo khiến cho bọn họ lại càng thêm kinh ngạc. Mấy bóng người lóe lên liến tiếp. Sau đó đám Kim Chiến Dịch đã ra khỏi phòng.
Ngay sau đó, mọi người cũng đều nhìn thấy được chuyện gì đang xảy ra. Ba người Kim Chiến Dịch đang vây lấy Hạ Nhất Minh. Bọn họ ra tay cực nhanh, cố gắng điểm vào đại huyệt trên người hắn.
Nhưng Hạ Nhất Minh đón đỡ vô cùng cẩn thận, tỏa ra một phong thái hết sức mạnh mẽ. Tựa như, bàn tay của hắn huy động còn kéo theo cả một chút pháp tắc của thiên địa.
Đương nhiên cảm giác đó chỉ trong chốc lát là biến mất. Bởi vì vào lúc này, tất cả mọi người đều nhìn rõ biểu hiện của Hạ Nhất Minh. Cặp mắt của hắn đỏ lòm khiến cho mọi người cảm thấy ớn lạnh. Nếu cho ai đó phát biểu thì chắc chắn người đó sẽ nói hắn đã bị tẩu hỏa nhập ma. Mà một người bị tẩu hỏa nhập ma thì không thể thi triển được một chiêu hay một thức cụ thể.
Nhưng chỉ trong chốc lát, tất cả mọi người lại càng thêm kinh dị. Bàn tay của Hạ Nhất Minh nhìn như tiện tay mà động, nhưng lại có thể ngăn chặp được sự công kích của bất cứ người nào trong ba người kia.
Tẩu hỏa nhập ma mà như vậy thì đúng là độc nhất vô nhị.
Ba người Kim Chiến Dịch càng đánh càng kinh hãi. Ban đầu, cả ba đều nghĩ Hạ Nhất Minh giống như một con dê đang chờ bị thịt. Nhưng đến lúc này, quanh người hắn như có một vòng tròn bảo vệ khiến cho bọn họ càng đánh càng có cảm giác bất đắc dĩ.
Từ từ, bọn họ còn có cảm giác, Hạ Nhất Minh từ một con dê đã biến thành một con cọp đi săn mồi.
Trong lòng Kim Chiến Dịch cảm thấy ớn lạnh. Hắn cảm giác nếu còn tiếp tục như vậy thực sự sẽ không thể giữ được mãi.
Đến lúc này, hắn mới biết sau khi bị mất thần trí, Hạ Nhất Minh lại càng khó chịu hơn trước. Cuối cùng thì Kim Chiến Dịch cũng không còn nhịn được nữa, kêu lên:
- Kỳ Liên huynh đệ! Giúp ta khống chế Hạ huynh đệ có được không?