Tiêu Lãng một lần nữa cảm nhận thế giới này tàn khốc. Hôm qua còn là tỷ muội thân thiết, mới một ngày đã bị bán đi, còn là bán ngay trước mặt.
Không cần đoán, địa vị của Phùng gia trong Long Nha Phỉ Nhi chắc chắn kém xa Cổ gia, Tư Mã gia, chắc lúc này Phùng gia xảy ra chút chuyện. Kết quả hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư biến thành hàng hóa, bị Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư tặng cho hai Man di hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng.
Đương nhiên hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư cũng không phải là thứ tốt lành gì, nhưng lúc này tâm tình của Tiêu Lãng rất kém. Mới rồi Tiêu Lãng đi xuống Thiên Hi các đã thầm quyết định, giờ không có chút cảm giác tội lỗi.
Nghĩ thông, mặt Tiêu Lãng càng tăng tà khí, cười nói với Cổ tiểu thư:
- Nói chuyện đã, nếu không giúp được gì thì có nói nhiều hơn cũng vô dụng đúng không?
Dường như Cổ tiểu thư phát hiện ra tuy Yêu Kê là đại ca của Yêu Tà nhưng người làm chủ là thiếu niên trẻ tuổi này. Hơn nữa người có lời nói nặng ký trước mặt Long Nha Phỉ Nhi chỉ mình thiếu niên này.
Cổ tiểu thư im lặng một lúc, vẻ mặt chân thành nói:
- Từ lúc Hồng Y Vệ tổ kiến đến phát triển luôn là chúng ta bỏ công ra, chúng ta trả giá nhiều tâm huyết vào Hồng Y Vệ, có cảm tình rất sâu với nó. Ngày hôm qua xảy ra chút chuyện hiểu lầm, các ngươi cũng có mặt ở đó, đại tiểu thư tức giận đuổi chúng ta ra khỏi Hồng Y Vệ. Nhưng ta cho rằng khi nàng hết giận thì sẽ hối hận, nhưng không chịu kêu chúng ta trở về. Cho nên chúng ta muốn xin hai vị phó Thống lĩnh cầu tình vài câu trước mặt tiểu thư giùm, để chúng ta tiếp tục ở lại Hồng Y Vệ, dù làm binh lính bình thường cũng được. Bốn chúng ta tuyệt đối sẽ không tranh quyền với hai vị phó Thống lĩnh, cũng sẽ kêu gọi các huynh đệ Hồng Y Vệ hết lòng phụ tá hai vị phó Thống lĩnh!
Quả nhiên như thế!
Suy đoán của Tiêu Lãng hoàn toàn đúng, hắn càng xem thường Cổ tiểu thư hơn.
Từ tổ Sa Nghĩ đến phát triển? Trả giá rất nhiều tâm huyết?
Hồng Y Vệ có một trăm người mà tổ Sa Nghĩ cái quái gì? Hơn nữa lúc bọn họ ở Long Nha thành luôn là Phong Sát quản lý, bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư mà quản lý cái quái gì? Lại còn nói cảm tình sâu...
Tuyệt đối sẽ không tranh quyền? Sợ là khi bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư lại nắm giữ quyền lực thì hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng chết như thế nào cũng không biết.
Tiêu Lãng dứt khoát từ chối:
- Xin lỗi , việc này chúng ta thật tình không giúp được. Chúng ta mới vào Hồng Y Vệ mấy ngày? Không quen thân với đại tiểu thư, chúng ta có thể nói cái gì? Các người tự nghĩ cách khác đi.
Cổ tiểu thư và Tư Mã tiểu thư vừa mới đi ra ngẩn ngơ, bọn họ không ngờ Tiêu Lãng từ chối dứt khoát như vậy. Theo lý thuyết, bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư đã khom lưng luồn cúi, chỉ làm một tiểu binh, yêu cầu thật sự không quá đáng. Không lẽ người này tim bằng sắt đá sao? Không cầu tiền tài, cũng không yêu mỹ nữ? Vậy hắn đến tòng quân vì cái gì? Không vì vinh hoa phú quý thì chỉ có đồ ngốc mới đi tòng quân.
Mắt Cổ tiểu thư chợt lóe, bỏ thêm tiền cược:
- Sau khi chuyện thành công có thể tăng tiền biếu lên gấp hai mươi lần. Ta sẽ tìm cách khiến Phùng gia gả Trình Trình, Dao Dao cho hai huynh đệ các ngươi, thấy sao?
Tiền cược này khá nặng, không nói đến có số tiền đủ cho hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng hoang phí rộng rãi cả đời, chỉ nói Phùng gia tuy không là đại gia tộc nhưng nếu hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng cưới được tỷ muội hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư thì là diễm phúc, vinh diệu to lớn.
Khiến Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư bất ngờ là Tiêu Lãng vẫn không chút do dự từ chối:
- Xin lỗi, không phải chúng ta không muốn, thật sự là không có cách!
Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư lạnh lùng. Phong Sát không còn là phó Thống lĩnh, trong Hồng Y Vệ không ai có tiếng nói nặng ký, tương đương với hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư không có cơ hội trèo lên cây to Long Nha Phỉ Nhi, cũng không có cơ may đưa tình với các công tử danh môn. Đời này hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư chỉ có thể gả cho công tử tiểu gia tộc, giúp chồng dạy con, sống một cuộc sống hoàn toàn khác với giấc mơ của hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư.
Tiêu Lãng đổi giọng:
- Tuy nhiên...
Hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư phấn chấn tinh thần, dường như sự việc còn có đường sống?
Tính cách Tư Mã tiểu thư sốt ruột, hỏi ngay:
- Tuy nhiên cái gì?
Mắt Tiêu Lãng sâu thẳm như nhìn thấu tâm hồn hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư.
Tiêu Lãng nhìn chằm chằm hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư một lát sau mỉm cười nói:
- Ta có cách cho hai người được gả vào hào môn đế đô, ví dụ như Lưu Phong gia, Trà gia hoặc là... Tả gia, còn là đệ tử trực hệ!
hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư trợn mắt há hốc mồm:
- A...
Mộng tưởng của hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư là được gả vào những nhà quyền quý này, dù là đệ tử chi thứ cũng không sao. Không ngờ Tiêu Lãng nói câu kinh người, bảo là có thể mai mối hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư cho đệ tử trực hệ, còn bao gồm Tả gia thuộc bốn siêu cấp thế gia?
Giật mình qua đi, hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư lạnh lùng cười.Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng là Man di, làm sao hai người có cách tiếp xúc với những nhà giàu cao cao tại thương như vậy?
Cổ tiểu thư nói ngay:
- Chắc Yêu Tà đại nhân nói đùa với chúng ta?
Tiêu Lãng cười bí ẩn nói:
- Không tin thì thôi, cáo từ!
Tiêu Lãng đứng dậy, Thiên Tầm vội vàng theo sau. Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng đi ra ngoài.
Mắt Cổ tiểu thư chớp lóe, quát to:
- Chờ đã!
Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng đứng lại.
Cổ tiểu thư kích động nói:
- Yêu Tà đại nhân, nếu ngươi bảo đảm lời của ngươi đáng tin thì muốn điều kiện gì cũng được.
Tiêu Lãng quay đầu lại, âm trầm cười nói:
- Chứng thực thì dễ thôi, trong vòng ba ngày ta có thể thiết kế giúp các ngươi, để các ngươi tình cờ gặp gỡ công tử của Trà gia, để công tử của Trà gia bị phong tư, tài tình của các ngươi mê hoặc, như thế nào?
- Làm sao có thể?
Hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư vẻ mặt ngạc nhiên, hai người tự hiểu tài sắc của mình bao niêu. Tuy trong số tiểu thư Bắc Cương xem như thượng đẳng nhưng chưa đến nỗi các công tử đại gia tộc nhìn liền mê, tài tình thì càng dừng nói.
Tiêu Lãng cười bí hiểm nói:
- Tại sao không thể? Nếu các ngươi có nghe nói qua biểu hiện của đại tiểu thư trong lửa trại tiệc tối đêm qua thì nên tin tưởng ta có năng lực này. Ta có thể nói cho các ngươi, bài ca đại tiểu thư đàn là do ta sáng tác! Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Tất nhiên hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư có nghe nói qua. Danh tác tuyệt thế của Long Nha Phỉ Nhi trong lửa trại tiệc tối đã sớm truyền khắp Thanh Y thành. Chính vì Long Nha Phỉ Nhi có tài nghệ này nên có xu hướng trở thành đệ nhất tiểu thư Bắc Cương, bởi vậy hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư càng muốn trở lại bên cạnh Long Nha Phỉ Nhi. Không ngờ khúc nhạc do Man di này làm ra?
Phải rồi!
Hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư ngộ ra, Long Nha Phỉ Nhi là tiểu thư đầu óc thẳng ruột nữa làm sao sáng tạo ra khúc nhạc kinh thế như vậy? Hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư đi theo Long Nha Phỉ Nhi mấy năm chưa từng thấy nàng có thiên phú như thế.
Hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư tinh thần hưng phấn, nếu Tiêu Lãng sáng tác một, hai bài cho họ, rồi họ vô tình biểu diễn ra vừa lúc được công tử của Trà gia bắt gặp, kinh diễm, bị mê hoặc thì không phải không có khả năng. Hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư nghe nói các công tử đế đô thích học đòi văn vẻ nhất.
Chỉ cần mê hoặc được công tử của Trà gia, dựa vào gã làm ván cầu khiến Yêu Tà sáng tạo thêm vài bài hát tuyệt thế, hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư liên tục tỏa sáng trong yến hội có công tử đế đô thì lúc đó càng óc nhiều công tử bị tài tình của họ dụ dỗ. Hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư có thể thoải mái lựa chọn hai vị công tử, gả vào nhà giàu, giành cuộc sống giàu sang cho bản thân và gia tộc.
Hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, kích đọng người run run. Cổ tiểu thư liếc Tiêu Lãng, thấy nụ cười tà khí treo bên môi hắn, đầu óc nàng tỉnh táo lại, có cảm giác không may.
Cổ tiểu thư thất thanh hỏi:
- Ngươi, ngươi... Có điều kiện gì?
Tiêu Lãng thầm lắc đầu.
"Đúng là hai tiểu thư đầu óc trái nho!"
Tiêu Lãng cười lạnh, tà khí bên khóe môi không giảm bớt, mắt liếc thân thể mềm mại của hai vị tiểu thư Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư từ trên xuống dưới.
Tiêu Lãng cười gian nói:
- Điều kiện của ta rất đơn giản, chỉ muốn bốn vị tiểu thư cùng hai huynh đệ chúng ta qua đêm... ở đây!