Chương 288: Tính toán không bỏ sót

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau

Năm mươi vạn đại quân xâm nhập vào bụng Chiến Vương triều mấy vạn dặm mới bị phát hiện, điều này không chỉ nhờ vào cường giả Chiến Hoàng cảnh Huyết Đế quân mà còn có công của gian tế trong Chiến Vương triều.

Đế đô là gì? Là thánh địa của vương triều? Đế đô có cái gì? Có hoàng thất, có vô số đại gia tộc. Giờ phút này, các cường giả đại gia tộc đều ở Bắc Cương, chỉ để lại nữ quyến, vô số đệ tử tinh anh ở lại.

Nếu đế đô bị công hãm , không chỉ Vân gia tiêu đời, căn cơ của các gia tộc cũng bị hủy, sẽ khiến sĩ khí của Chiến Vương triều giảm thấp nhất.

Quan trọng nhất là giờ phút này đế đô hoàn toàn không đề phòng, mấy chục vạn Ngự Lâm Quân còn ở phía đông tiêu diệt phản nghịch. Trấn Tây quân và Trấn nam quân muốn chạy về đế đô cần ít nhất mười tháng. Huyết Đế quân chỉ cần năm ngày là đến nơi.

Tin tức truyền ra, đại quân Bắc Cương lòng người hoảng sợ, sĩ khí sụt giảm. Rất quái dị là đến lúc này rồi mà Quân Thần Độc Cô Hành vẫn không lộ mặt. Thượng tướng quân Kinh Lệ tức giận giết một Thống lĩnh phụ trách tình báo. Huyết Đế quân âm thầm đi vào bụng Chiến Vương triều, cho dù Thống lĩnh Trinh sát này không phải gian tế thì cũng khó tẩy sạch trách nhiệm.

Đại quân của Huyết Vương triều tiếp tục tấn công nhưng không điên cuồng như hai ngày trước, hơn nữa mỗi lần công kích toàn là hù dọa, thường thì tiếng sấm to mà mưa nhỏ. Đại quân của Huyết Vương triều công kích rất thường xuyên, một ngày mấy lần. Ý định rất rõ ràng, nếu đại quân Bắc Cương dám trở về cứu diện thì đại quân của Huyết Vương triều sẽ hết sức công thành. Nếu các ngươi tiếp tục cố thủ, bọn họ chơi tới cùng.

Sao đại quân Bắc Cương dám cứu viện? Một khi ra khỏi thành nói k ochừng bị mai phục, hơn nữa Quân Thần Độc Cô Hành truyền mệnh lệnh cực kỳ kiên quyết, tử thủ!

Nhận được tin tức này, Tiêu Lãng thấy sốt ruột, chạy tới phủ đệ của Đông Phương Bạch nhưng không thấy lão đâu. Tiêu Lãng hỏi binh sĩ trong viện, được đến câu trả olời là không biết. Tiêu Lãng đành mang theo Thiên Tầm đi tìm Đông Phương Nhất Tinh.

Tiêu Lãng không quan tâm đế đô thất thủ. Vân gia bị diệt, bốn siêu cấp thế gia bị diệt, thậm chí Tiêu gia tiêu đời cũng không liên quan gì Tiêu Lãng. Tiêu Lãng chỉ để ý Đông Phương Hồng Đậu, Trà Mộc. Tiêu Lãng k odám tưởng tượng Huyết Man tử xông vào đế đô thì Đông Phương Hồng Đậu sẽ bị lăng nhục như thế nào.

Đông Phương Nhất Tinh ở trong phủ tướng quân thấy Tiêu Lãng tới chơi thì khách sáo nghênh đón, dù cười tươi nhưng trong mắt có lo âu.

Tiêu Lãng không nói khách sóa, sốt ruột vô thẳng chính đề:

- Đông Phương tướng quân, quốc sư đại nhân ở đâu? Ta muốn gặp người!

Đông Phương Nhất Tinh nhíu mày, hơi bất mãn. Tiểu tử này là nghĩa tử của Quân Thần Độc Cô Hành mà kiêu ngạo như vậy? Hắn tưởng muốn gặp Đông Phương Bạch thì sẽ gặp được sao?

Đông Phương Nhất Tinh trầm ngâm giây lát, hỏi: xem tại TruyenFull.vn

- Ngươi tìm phụ thân của ta có chuyện gì quan trọng?

Tiêu Lãng ngạc nhiên. Đông Phương Nhất Tinh không biết thân phận của Tiêu Lãng, hắn không biết nên trả lời như thế nào.

Tiêu Lãng mập mờ nói:

- Ta nghe nói năm mươi vạn đại quân Huyết Vương triều chạy hướng đế đô, thấy hơi lo, không biết vương triều sẽ ứng đối như thế nào.

Đông Phương Nhất Tinh càng bất mãn hơn. Cho dù ngươi là nghĩa tử của Quân Thần Độc Cô Hành nhưng một Phiêu Kỵ tướng quân quan tâm nhiều chuyện nhưq vậy làm cái gì?

Đông Phương Nhất Tinh phất tay nói:

- Yêu Tà tướng quân không cần lo mấy chuyện này, cứ lo việc trong bổn phận của mình đi!

Tiêu Lãng xoe tròn mắt, biết không lộ ra chút tình báo cho Đông Phương Nhất Tinh thì gã sẽ mặc kệ hắn.

Tiêu Lãng cười khổ nói:

- Đông Phương tướng quân, ta và Hồng Đậu tiểu thư đã tư định chung thân. Quốc sư đại nhân cũng biết điều này. Ta rất lo lắng Hồng Đậu, hy vọng tướng quân cho ta biết sự thật.

- Hồng Đậu?

Đông Phương Nhất Tinh kinh ngạc, nửa tin nửa ngờ nhìn Tiêu Lãng. Lấy thân phận hiện tại của Tiêu Lãng với Đông Phương Hồng Đậu xem như xứng đôi. Nhưng chuyện giữa hai người là việc tốt cho Đông Phương gia, tại sao Đông Phương Nhất Tinh chưa từng nghe nói?

Đông Phương Nhất Tinh nói:

- Đêm hôm qua phụ thân rời khỏi Tinh Dạ thành. Còn về vương triều làm sao ứng đối Huyết Đế quân thì là quân tình cơ mật nhất, ta không thể cho ngươi biết. Ngươi quay trở về làm nhiệm vụ của mình đi.

Không ngờ Đông Phương Bạch đã đi rồi?

Bên ngoài óc mấy chục vạn đại quân, vô số cường giả mà Đông Phương Bạch lén đi mất? Tiêu Lãng càng lo lắng hơn, nhưng Quân Thần Độc Cô Hành sắp xếp kế hoạch chưa từng sai lầm. Lúc này Tiêu Lãng chỉ có thể như kiến bò chảo nóng, nhìn Đông Phương Nhất Tinh không buông cảnh giác với hắn.

Tiêu Lãng bất đắc dĩ nói:

- Đông Phương tướng quân, kỳ thực ta không phải Yêu Tà mà chính là... Tiêu Lãng, hy vọng ngươi hãy nói sự thật cho ta biết!

Đông Phương Nhất Tinh run lên, nhìn sau lưng Tiêu Lãng hiện ra ảo ảnh một thảo đằng, cười khổ, nghi ngờ trong mắt hoàn toàn tan biến.

Đông Phương Nhất Tinh trách móc nói:

- Không ngờ là ngươi, hèn chi nghĩa tử, khó trách trước khi đi phụ thân kêu ta trông chừng ngươi. Thằng nhãi nhà ngươi dắt mũi nhiều người trong Chiến Vương triều như vậy!

Tiêu Lãng cười khổ nói:

- Xin Đông Phương thúc thúc đừng nói ra ngoài, và byâ giờ có thể nói cho ta biết về kế hoạch của các ngươi rồi đi?

Nếu không phải bất đắc dĩ thì Tiêu Lãng sẽ không lộ ra bí mật, mặc dù Đông Phương Nhất Tinh là nhi tử của Đông Phương Bạch, đáng tin.

Đông Phương Nhất Tinh mỉm cười nói:

- Không phải kế hoạch của chúng ta mà là của nghĩa phụ ngươi. Thật ra mãi đến đêm qua ta mới biết đại khái kế hoạch của nghĩa phụ ngươi.

Đông Phương Nhất Tinh phóng khí cơ dò xét một lúc rồi mới lên tiếng:

- Ngươi không cần lo về năm mươi vạn Huyết Đế quân, chắc chắn... Có đi không có về! Lúc này nghĩa phụ của ngươi không ở Thanh Y thành nữa, sớm âm thầm chạy qua đó. Đại quân này nằm trong sự tính toán của hắn, chúng ta không cần lo lắng, chỉ cần thủ thành thật tốt là được.

Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]