Trong phòng khách lập tức nổ tung! Tiếng bàn tán một lần cao hơn một lần.
Rất lâu sau đó, Diệp Đình buông khỏi chiếc lưỡi thơm mềm của cô ra, anh ta mở mắt ra, tròng mắt đen âm trầm nhìn thẳng vào cô. Trên mặt của anh ta có biểu tình phức tạp khó nói, anh ta nhìn chằm chằm vào cô rất lâu, sau đó, đột nhiên bưng mặt cô, trầm thấp nghiêm túc nói: “Lăng Vi… có nụ hôn này, cuộc đời vậy là đủ rồi!”
Lời của anh ta kiên định, lộ ra lực lượng rung động lòng người!
Khóe mắt Lăng Vi đột nhiên ướt át: “Em đến cõi đời này, cha mẹ đều mất, không nơi nương tựa. Không nghĩ đến có thể nắm tay anh ở chung một chỗ. Lần đầu tiên nhìn thấy anh, lòng em đã bị anh bắt làm tù binh. Diệp Đình, em thích anh, sâu trong lòng em đã khắc rõ tên anh, em không muốn nghĩ đến một ngày không có anh, không dám tưởng tượng một ngày không nhìn thấy nụ cười của anh, không có biện pháp tiếp nhận việc không nghe thấy thanh âm của anh. Em thích anh ôm em, thích anh hôn em, thích anh nói giúp em. Diệp Đình… nếu như không có anh, thế giới này của em chính là bóng tối, nếu như không có anh, sinh mạng của em còn có ý nghĩa gì đây?”
Tròng mắt Diệp Đình đốt nóng! Không biết lời nói này của cô là thật hay giả, nhưng là, huyết dịch sôi trào khắp cơ thể anh ta. Anh ta dùng sức ép cô vào trong ngực, vồ lấy làn môi mềm của cô, điên cuồng mà bá đạo mút lấy, lực lượng hung mãnh, dương như muốn hòa cô vào làm một, đồng sinh cộng tử!
“Lăng Vi, mạng của anh là em. Từ nay về sau, mỗi một lần thở, mỗi một lần tim đập, cũng chính là bởi vì có em…”
“Súc sinh!” Paul – Louis Tư nổi điên! ‘ầm phanh phạch…rắc rắc…’ lão già Louis tư nhấc chân đạp vào một bàn thủy tinh…
Irene không muốn chuyện trở nên huyên náo khó coi, lập tức ra hiệu cho cô gái trên khán đài tiếp tục biểu diễn.
Cô gái trên khán đài sững sờ trong chốc lát, chống lại áp lực lần nữa kéo đàn violon. Người làm nhanh chóng thu dọn mảnh vụn thủy tinh vỡ ra.
Trong phòng khác lại truyền ra tiếng đàn violon uyển chuyển du dương.
Trên lầu, Diệp Đình cùng Lăng Vi không coi ai ra gì ôm hôn, bản nhạc kết thúc, Diệp Đình buông cô ra, ánh mắt mê ly nhìn chằm chằm vào ánh mắt nhu hòa của cô, đột nhiên cười một tiếng.
Lăng Vi ngước cổ nhìn tròng mắt như nhiễm men say của anh ta, chỉ thấy anh ta cúi đầu cười ấm áp nhìn cô.
Anh ta giơ tay lên ôn nhu vuốt ve gò má cô, thanh âm trầm thấp mà từ tính nói bên tai cô: “Bài hát này thật hợp với tình huống…”
Anh ta nhìn thẳng vào ánh mắt của cô, ôn nhu cười.
Lăng Vi căn bản không nghe kỹ bài hát kia, ánh mắt mê ly nhìn anh ta ‘?’
Anh ta khẽ cắn môi cô nói: “Ca khúc này tên là… Gửi lời yêu….”
“…” Trong nháy mắt khuôn mặt Lăng Vi hồng lên…
Gửi lời yêu… lòng cô vừa có chút tê tê vừa có chút ngứa ngáy.
Anh ta xoa mặt cô, đặc biệt thích khuôn mặt hồng của cô. Cái miệng nhỏ nhắn của cô bị anh ta hôn đến sưng đỏ, giống như anh đào mê hoặc lòng người. Cánh mũi đang có chút chua xót của cô thẳng tắp, ánh mắt long lanh như hồ nước, phản chiếu bóng dáng của anh ta.
Diệp Đình ôm cô, cao ngạo đứng cạnh lan can.
Anh ta đột nhiên giơ tay ra ‘Rào rào…’ một xấp tài liệu như bông tuyết, rơi xuống đại sảnh yến hội.
‘Rào rào’ lại thêm một xấp nữa, giống như truyền đơn… tiếng nhạc ngừng lại!
Phòng khách bên dưới lại lập tức sôi trào. Đứng, ngồi, cơ hồ trong tay mỗi người đều cầm tài liệu.
“A! Đây là… Paul cùng Elena… Yêu đương vụng trộm!”
“Bọn họ đã như vậy mười mấy năm!” Hình ảnh của hai người này, đủ loại hình thái, thậm chí còn có chút tính ngược!
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Elena, bà ta là phu nhân của một Tử tước nào đó! Thì ra, bà ta thích chơi như thế này…
“A… Người phụ nữ này là ai?” Lại có người hét lớn lên: “Đây không phải là Bá tước phu nhân sao?”
Lại thêm một tấm hình, Paul cùng với một người phụ nữ khác đang dan díu!
“Cho tôi xem một chút! Mau cho tôi nhìn một chút…”
“Ở đây vẫn còn!”
“Đó là cái gì? Những tư liệu kia là cái gì?” Trong phòng bao ở lầu hai, nháy mắt nổ tung: “Mau mau, nhanh đi nhặt một chút đến đây!”
Người làm ‘cộc cộc cộc’ chạy xuống, trong phòng khách dưới lầu tràn đầy tiếng tranh cãi!
“Tai tiếng! Quả thật là sửu văn đệ nhất thiên hạ!” Mấy chiếc máy quay phim tìm vị trí, chụp toàn bộ những tài liệu này. Paul – Louis Tư giận dữ, vội vàng quát, muốn bọn họ cắt bỏ đoạn video này!
Sắc mặt Irene tái xanh! Chồng của bà ta không chỉ dan díu cùng với nhiều vị phu nhân như vậy, còn bị bêu xấu ra trước mặt mọi người!
Bà ta là công chúa nước Dia! Nếu loại tai tiếng như thế này truyền ra ngoài, sau này mặt mũi của bà biết để đâu?
Bà ta siết chặt quả đấm, đi đến trước mặt Paul, giơ tay lên ‘ba’, một bạt tay dừng lại trên mặt Paul.
Sắc mặt Paul đen lại, giống như đít nồi vậy! Nhưng bây giờ ông ta không có thời gian để ý đến Irene, ông ta phải thiêu hủy video này trước! Nếu không những video này bị truyền thông tung ra ngoài, gia tộc Louis Tư của ông ta sẽ mất hết mặt mũi!
Dưới lầu hò hét náo loạn, toàn trường náo loạn giống như cái chợ vậy.
Elena giận đến sắc mặt trắng bệch, bước chân bà ta mềm nhũn, toàn thân toát mồ hôi! Không biết chồng bà ta Tử tước đại nhân sau khi biết chuyện này có giết bà ta hay không!
Trong phòng khách, mấy vị phu nhân dan díu với Paul, mọi người cơ hồ đều xấu hổ muốn chết!
Thật ra, các bà không chỉ hẹn hò cùng với Paul, các bà còn đồng thời ước hẹn với nhiều nhân vật thân sĩ nổi tiếng khác, nhưng là, mỗi lần hẹn hò đều vô cùng bí mật!
Đã nhiều năm như vậy, cho đến bây giờ vẫn chưa lần nào bị người khác chụp lén.
Không nghĩ đến, lần này lại bị người khác chụp lén được nhiều hình khỏa thân như vậy! Thật là xấu xí ngay bản thân mấy bà cũng cảm thấy chán ghét muốn ói! Thật sự vô cùng xấu hổ!
Đáng sợ hơn là, một màn ngày hôm nay còn bị máy quay thu lại!
Điều này khiến họ làm sao đối mặt với chồng mình đây? Làm sao đối mặt với con cái mình? Các bà đều là nhân vật có mặt mũi! Lần này khiến cho sau này các bà làm sao đối mặt với công chúng đây?
Elena cắn răng nghiếm lợi trợn mắt nhìn Paul, hận không thể dùng ánh mắt giết chết ông ta: “Nhìn một chút đồ phế vật nhà ngươi, lại bị người khác chụp lén những bức hình như vậy! Ông mẹ nó đồ hèn nhát! Bà muốn giết chết ngươi! Nếu video hôm nay lộ ra ngoài, bà sẽ khiến ngươi không được chết tử tế!”