Ngày đó, sau khi anh ta đi ra khỏi phòng làm việc của Lăng Vi, anh ta liền quyết định muốn theo dõi Lăng Vi, anh ta muốn biết một chút rốt cuộc Diệp Đình dùng thủ đoạn gì mà có thể giam cầm Tiểu Vi ở bên người.
Anh ta dám chắc, Diệp Đình nhất định cũng không dùng thủ đoạn tốt đẹp gì.
Tiểu Vi nhất định không phải là tự nguyện ở bên cạnh anh ta.
Hứa Tử Huân tiêu tốn một số tiền lớn mời một thám tử, thám tử kia đưa đến tin tức, nói Lăng Vi cùng Diệp Đình tiếp đó muốn đến trường đua xe tập lái xe.
Nhưng là trường đua xe bị phong tỏa, người không có thân phận không được phép đi vào.
Hứa Tử Huân liền vận dụng danh tiếng của gia tộc, làm một tấm thẻ hội viên kim cương.
Giám đốc trường đua xe cũng không biết ân oán giữa Diệp Đình và Hứa Tử Huân, gia đình của Hứa Tử Huân quả thật rất có thực lực ở Giang Thành, Hứa Tử Huân lại có dáng dấp thư sinh, rất ra dáng là một nhân tài, nhìn thế nào cũng không giống là đến để quấy rối, vì vậy, giám đốc liền mở ra một cửa sau cho anh ta.
Hứa Tử Huân đối với kỹ thuật đua xe của mình vô cùng tự tin.
Thậm chí anh ta đã chiếm được rất nhiều thứ hạng!
Hôm nay khi anh ta đến chính là đã chuẩn bị sẵn sàng đụng ngã Diệp Đình!
Vì vậy, anh ta vẫn luôn luôn núp trong bóng tối quan sát Diệp Đình.
Hứa Tử Huân sợ Lăng Vi nhìn thấy anh ta, anh ta ngay cả cửa cũng không dám ra ngoài, vẫn luôn ẩn núp trong phòng thay đồ, âm thầm quan sát động tĩnh ở bên ngoài.
Anh ta ở trong phòng thay đồ ngây ngốc cho đến trưa, Diệp Đình vẫn luôn giúp Lăng Vi tập lái xe.
Tuy nhiên, Hứa Tử Huân cũng không nóng nảy: “Muốn làm chuyện lớn, tất nhiên phải có sức nhẫn nại hơn người thường!”
Thẳng đến buổi chiều, Lăng Vi mệt mỏi mới để cho Diệp Đình đi đua xe.
Hứa Tử Huân rốt cuộc bắt được cơ hội!
Anh ta ‘Đùng’ một cái đứng lên, lúc này mới phát hiện trên trán mình tất cả đều là mồ hôi. Tóc đen đang nhỏ từng giọt nước. Trong quần áo đua xe tất cả cũng đều là mồ hôi.
Anh ta đi vào trong phòng vệ sinh, nhanh chóng rửa mặt, cởi quần áo đua xe xuống, cầm một chiếc khăn tay lau mồ hôi.
Chính là lúc này, Lăng Vi lên xe của Diệp Đình.
Mà Hứa Tử Huân không nhìn thấy…
Nếu không, anh ta biết hành động như vậy sẽ nguy hiểm, sẽ không ép đến xe của Diệp Đình!
Nhưng là bây giờ… tựa như nói gì cũng là dối trá.
Anh ta vốn cho rằng, Diệp Đình nhất định sẽ bị ép đến lật xe, không đâm chết Diệp Đình, cũng phải khiến cho anh ta nếm chịu chút thương tích! Tốt nhất khiến anh ta mất hết mặt mũi trước mặt Lăng Vi.
Hứa Tử Huân cơ hồ xuất ra tất cả khả năng của bản thân, muốn ép xe Diệp Đình đụng vào hàng rào! Kết quả, kỹ thuật của Diệp Đình thật sự quá cao, anh ta làm sao cũng không đâm lật được Diệp Đình.
Cuối cùng, không chỉ không lật được Diệp Đình, còn bị anh ta vượt trước xe chạy về đầu tiên, mà anh ta… không chỉ bị lật xe, còn bị chảy máu, còn ngất đi, bây giờ đầu gối vẫn đang đau, không biết xương có bị gãy hay không.
“Tiểu Vi, chúng ta đi thôi, nói chuyện với loại người như vạy, cũng sẽ bị lây bệnh đó!” Hạ Tiểu Hi kéo Lăng Vi đi ra bên ngoài, Hạ Tiểu Hi cho đến bây giờ chưa từng nói lời cay nghiệt cũng trở nên không khách khí.
Từ sau khi Hứa Tử Huân và Trương Diệc Đình lăn lộn với nhau trên giường, ánh mắt của Hạ Tử Hi nhìn Hứa Tử Huân vẫn giống như đang nhìn đống rác vậy, rất sợ ở cạnh anh ta lâu, mình sẽ bị lây vi khuẩn.
“Tiểu Vi…” Hứa Tử Huân đưa tay về phía Lăng Vi, anh ta muốn đuổi theo, nhưng xương sườn, đầu gối đều vô cùng đau đớn, đau đến gập cả người, không nhấc nổi chân lên.
“Tiểu cái gì Vi? Anh còn có mặt mũi gọi sao? Anh nhìn một chút cánh tay Tiểu Vi bị anh đụng thế nào rồi đi!” Hạ Tiểu Hi đột nhiên quay đầu, cố chấp đưa cánh tay Lăng Vi đến trước mặt Hứa Tử Huân: “Anh nhìn một chút đi! Thật may Diệp Đình cùng Tiểu Vi không sao, nếu không, anh chính là cố ý mưu sát!”&