“Nghe đâu, anh ta là người thừa kế đích thực của dòng họ Bùi.
“Là đích tôn nhà họ Bùi, ba năm trước đã dẫn dắt dòng họ Bùi bước tới đỉnh cao huy hoàng.
“Nhưng đích tôn nhà họ Bùi đã ở ẩn ba năm rồi.”
“Lần này trở về một cách hoành tráng khiến cho tất cả chúng tôi đều bất ngờ!”
“Hiện giờ không biết bao nhiêu người có quyền có thể đang nhăm nhe muốn gặp đích tôn nhà họ Bùi đấy! “Để mà kể ra thì, ngày xưa tôi học cùng một trường với đích tôn nhà họ Bùi, còn gặp mấy lần và có lưu cả số liên lạc.
“Để xem lúc nào có cơ hội, nhất định tôi phải hẹn đích tôn nhà họ Bùi ra gặp mặt.
“Nếu như đích tôn nhà họ Bùi sẵn lòng thì chỉ cần phấy tay nhẹ nhàng nâng đỡ nhà họ Trịnh, chưa biết chừng nhà họ Trịnh các ông lại thành dòng họhạng nhất.” Nói đến đây, vẻ mặt Bối Hoàng Triết càng thêm khoái chí.
Đích tôn của dòng họ Bùi năm xưa ấy mà vượt xa bốn người tài giỏi xuất chúng của họ Bùi hiện giờ.
Nghe nói có thể anh ta đã bước vào hàng ngũ cao cấp bậc nhất Việt Nam rồi, ở cái mức mà người dân Dương Thành hoàn toàn không tưởng tượng nổi.
Nếu không phải như vậy thì chuyến trở về lần này của anh ta cũng sẽ không gây tiếng vang lớn đến như thế.
“Trời ơi! Cao siêu quá! Không ngờ cậu Triết quen biết cả người có tầm cỡ như thế!”
“Nghe là thấy anh đích tôn nhà họ Bùi này cừ khôi rồi.” “Lúc nào có cơ hội, nhất định cậu Triết phải giới thiệu cho tôi làm quen với đấy!”
Lúc này, cả đám người đều nhao nhao lên, nhìn Bối Hoàng Triết bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Ông cụ Trịnh xuýt xoa khen ngợi, hết sức vừa lòng với Bối Hoàng Triết.
Nếu như Bối Hoàng Triết có thể trở thành cháu rể của ông ta thì tốt biết mấy? Sắc mặt vợ chồng Trịnh Tuấn phức tạp, họ đã là quyết định rằng nhất thiết phải làm tốt công tác tư tưởng với Trịnh Tuyết Dương, không thể để lỡ mất chàng rể quý này được.
Vẻ mặt của Trịnh Tuyết Dương cũng có phần phức tạp, nếu như chưa lấy chồng thì chắc Bối Hoàng Triết sẽ là ứng cử viên xuất sắc nhất để kết hôn, tiếc thay cô đã làm vợ người ta mất rồi.
Xem ra, cô thực sự không có cái số đó! Nhưng cô cũng tin rằng, hiện giờ nhà họ Trịnh có nền tảng tốt như thế, chỉ cần Bùi Nguyên Minh biết cố gắng thì cũng có thể trưởng thành hơn khiến côtự hào.
Giữa đám đông, Bùi Nguyên Minh nghe chuyện mà thấy tức cười. . Kiếm Hiệp Hay
Không thể không thừa nhận là thằng cha này cũng có chút tài mọn, biết cả việc anh đã trở về.
Hơn nữa anh ta còn có thể kể vanh vách những truyền thuyết về anh.
Nhưng thắng cha này cũng là một tên chém gió thành bão, có tài nói dối không chớp mắt, khiến người ta phải trầm trồ.
Lúc này, Bùi Nguyên Minh không nhịn được bèn cất tiếng: “Anh nói là anh quen với đích tôn nhà họ Bùi?”
Dĩ nhiên, Bối Hoàng Triết biết anh chàng ở rể kia, nên lúc này, nửa cười nửa không, đáp: “Đúng thế, còn uống với nhau mấy chén nữa cơ, sao thế?”
Bùi Nguyên Minh tươi cười: “Thế sao tôi lại không biết anh nhỉ?”
“Hả?”
Bối Hoàng Triết ngơ ngác.
Hết thảy những người khác cũng ngơ ngác.
Tên vô tích sự này nói vậy nghĩa là sao? Bối Hoàng Triết chau mày: “Nghe anh nói vậy thì anh chính là đích tôn nhà họ Bùi à?”
Bùi Nguyên Minh cười: “Đúng thế, tôi là Bùi Nguyên Minh, đích tôn nhà họ Bùi mà anh nói đây, nhưng tôi có quen biết anh bao giờ đâu.” “Ha ha ha ha…
” Một giây sau, tất cả mọi người phá lên cười. Nhất là Bối Hoàng Triết, cười đến rơi rụng hết cả hình tượng.
Ngay đến ông cụ Trịnh cũng không còn giận nữa mà cười ngặt nghẽo.
Từng gặp những chú hề mua vui cho đám đông nhưng chưa thấy ai ngốc như vậy.
Thắng hề! Đúng là một thằng hề! Sao trước đây không nhận ra được Bùi Nguyên Minh lại có thể ngu ngốc đến mức độ này nhỉ, đúng thật là khiến người ta cạn lời.
Trịnh Thu Hằng nhoẻn cười, nói: “Này Trịnh Tuyết Dương, ông chồng ở rể của cô vui tính đáo để nhi! “Vì sĩ diện mà tự nhận mình là đích tôn nhà họ Bùi cơ đấy? “Anh có biết đích tôn nhà họ Bùi là người như thế nào không? “Từng là người thừa kế của dòng họ Bùi ở Đà Nẵng đấy! “Là người nằm giữ tập đoàn hàng trăm nghìn tỷ, có mức giá khó lòng tưởng tượng ra được, tiếp cận với tầng lớp hàng đầu Việt Nam.
“Chẳng có nhẽ một nhân vật huyền thoại tầm cỡ như thế lại có bộ dạng vô tích sự như anh ta à?”
“Ha ha ha…