Anh ta quan sát Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới mới chậm rãi nói: “Được, tôi cũng muốn nhìn thử xem, quản gia Bùi của chúng tôi có quen biết tên ở rể như cậu không!”
Nghe được câu này, Bối Hoàng Triết càng vui vẻ hơn.
Xem ra, trò vui này sẽ càng đặc sắc rồi. Mà lúc này xung quanh có rất nhiều người vây xem.
Lúc này vợ chồng Trịnh Tuấn và chị em Trịnh Tuyết Dương đều rũ đầu xuống.
Mất mặt! Thật là quá mất mặt! Mà đội trưởng đội bảo vệ nhanh chóng gửi cho quản gia Bùi một tin.
Sau một lúc, đối phương trực tiếp gọi một cú điện thoại qua đây.
Lúc nghe thấy giọng nói bên trong, sắc mặt đội trưởng đội bảo vệ nháy mắt biến đổi.
Mà ánh mắt nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, lúc này cũng tràn đầy sợ hãi.
Thậm chí, đầu gối của anh ta cũng hơi nhũn ra Chính mình lại tìm phiền phức với vị kia trong rồi.truyền thuyết, mình…
“Tôi biết rồi…
quản gia Bùi…
Tôi phải làm thế nào…
” Lúc này, giọng nói của đội trưởng đội bảo vệ cũng hơi run rẩy.
Vẻ mặt Bối Hoàng Triết chờ mong nhìn anh ta, mim cười nói: “Đội trưởng, quản gia Bùi nói như thế nào? Có phải kêu anh chặt chân tên ở rể này không?”
“Bốp” Trả lời anh ta là một tiếng bạt tai vang dội. Người nhà họ Bối thì sao chứ? Một cái tát này khiến người Bối Hoàng Triết bay ngang ra, lúc rơi xuống đất, khuôn mặt liền sung như đầu heo.
“Vì…
Vì sao…
Anh đánh tôi.” “Tôi là Bối Hoàng Triết…
Nhà họ Bối.” Vẻ mặt Bối Hoàng Triết khó tin, anh ta là người nhà họ Bối! Dù cho nhà họ Bùi là người đứng đầu tỉnh Đà Nẵng, nhưng chỉ là một đội trưởng đội bảo vệ sao lại dám ra tay với mình? Đội trưởng đội bảo vệ này không nói tiếng nào, tiến lên dẫm một phát lên mặt Bối Hoàng Triết, dẫm đến anh ta nói không ra lời.
“Còn vì sao?”
“Anh không rõ sao?”
“Anh Minh và cô Dương là khách quý của chúng tôi!”
“Anh lại muốn báo quan trả thù tư, muốn lợi dụng nhà họ Bùi chúng tôi để đạt được mục đích không thể cho người khác biết sao?”
“Nhà họ Bùi chúng tôi há có thể để anh lợi dụng?”
“Người đầu, chặt gãy chân anh ta! Ném về nhà “Quản gia Bùi nói, nhà họ Bối phải cho chúng ta một lời giải thích thích đáng!”
Đội trưởng đội bảo vệ khí thế hung hăng, lập tức có hai bảo vệ một trái một phải, kẹp hai vai của Bối Hoàng Triết lôi anh ta ra.
“Anh Minh, cô Tuyết, lần này là do lỗi của chúng tôi, đã đắc tội rồi.” Toàn thân đội trưởng đội bảo vệ đều là mồ hôi lạnh.
Mặc dù quản gia Bùi không ra lệnh trực tiếp, nhưng ý trong lời nói thì là không thể bại lộ thân phận của cậu chủ Minh, sau đó phải xử lý ổn thỏa việc này.
Lúc này anh ta cũng không biết Bùi Nguyên Minh có hài lòng hay không, nhưng lại không dám mở miệng hỏi.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh khẽ vuốt cảm, đội trưởng đội bảo vể thở hắt ra một hơi.
Giây tiếp theo anh ta cũng không dám ngây người nữa, trực tiếp dẫn một đoàn bảo vệ rời đi. Một màn bất ngờ này trực tiếp làm cho một nhà Trịnh Tuyết Dương đều trợn tròn mắt.
Chuyện gì xảy ra? Không phải đưa họ tới phòng bảo vệ sao? Sao nháy mắt lại bắt Bối Hoàng Triết đi rồi.
Đây rốt cuộc là tình huống gì? Lúc này ánh mắt nhà Trịnh Tuyết Dương đều rơi lên người Bùi Nguyên Minh.
Sau khi anh nói tên ra xong mới xuất hiện tình huống như vậy.
Chẳng lẽ, Bùi Nguyên Minh là nhân vật lớn nào đó chưa lộ diện? Nhưng vấn đề là, bộ dạng này của anh dù có mặc long bào cũng không giống thái tử nha! Trịnh Tuyết Dương cau mày: “Bùi Nguyên Minh, anh không tính giải thích một chút sao?”
họ Bối!”