Chương 309: Triệu hồn và họa ảnh
Cập nhật 3 năm trước
Cho dù là kiếp trước, cũng không có chuyện này.
Đây có lẽ là do Địa kiếm.
Theo hư những lời giải thích của hệ thống, thì thanh kiếm này có lẽ là thuộc loại Thần Binh.
Kiếp trước, hắn thân là Kiếm Tiên cũng chưa từng sử dụng vũ khí nào tuyệt thế như vậy.
Cố Thanh Sơn cầm lấy thanh Địa kiếm, đọc lại nhiệm vụ lần nữa.
Nếu những dòng chữ “Bầu trời sắp nghiêng ngả, thế giới sắp sụp đổ” đã xuất hiện một cách rõ ràng như vậy, có thể thấy hệ thống cũng đã nhận ra gì đó. Sau này, thế giới Thần Võ ắt sẽ xảy ra biến hóa cực lớn.
Một khi đã mở Mật Phong Cầu thì nhất định phải sử dụng, bằng không nó sẽ hoàn toàn biến mất.
Vật như vậy, ngay cả muốn đoán thử xem nó là gì cũng nghĩ không ra.
Cố Thanh Sơn không nhịn được hỏi: "Hệ thống, bên trong Mật Phong Cầu rốt cuộc có thứ gì?"
Ting!
Hệ thống trả lời: [Hệ thống cũng không biết nữa, bởi vì lúc đó quá hỗn loạn cho nên hệ thống rút đại lấy một loại sức mạnh từ trên người ngài, để khi ngài vượt qua không gian và thời gian có thể dùng nó để phòng thân. Kết quả, việc xuyên qua khá thành công cho nên vẫn không dùng tới, vì thế mà vẫn còn đến tận bây giờ.]
[Mật Phong Cầu này chỉ dùng để duy trì trạng thái của nguồn sức mạnh chứ không giam giữ nó trọn vẹn, ngài có thể cảm ứng thử xem rốt cuộc nó là thứ gì.]
"Được thôi..." Cố Thanh Sơn bất đắc dĩ nói.
Nhưng hắn cũng cảm thấy may mắn, vì vào cuối đời trước, hắn đã đạt đến cấp độ Kiếm Tiên, đồ mà hắn sử dụng đều là đồ tốt…
Cố Thanh Sơn liền giơ Mật Phong Cầu lên, đặt ở trước mặt tinh tế cảm nhận. Hai luồng sáng trắng đen không biết là gì hơi lộ ra từ bên trong, một nguồn sức mạnh kéo lấy Mật Phong Cầu khiến nó hơi rung động, mà một nguồn sức mạnh khác theo sát phía sau, không ngừng đuổi theo nguồn sức mạnh trước đó.
"Hóa ra là Triệu Hồn Nhân Quả kiếm, đáng tiếc ở thế giới này lại không có tác dụng gì…"
Trên mặt Cố Thanh Sơn lộ vẻ hoài niệm, lại có chút kinh ngạc cùng thất vọng. Tuy bộ kiếm quyết này không mạnh lắm, nhưng bởi vì liên quan đến pháp tắc của thế giới, bởi vậy trong rất nhiều các loại kiếm quyết khác, nó vẫn chiếm một địa vị đặc biệt.
Bộ kiếm quyết này tổng cộng có hai loại kiếm quyết, loại thứ nhất là Triệu Hồn kiếm, dựa vào di vật của người chết để triệu hồi vong hồn từ Lục Đạo Luân Hồi đi công kích kẻ địch. Loại thứ hai là Nhân Quả kiếm, một chiêu xuất ra chắc chắn trúng, uy lực của nó đến từ vong hồn tạo thành sát thương cho kẻ địch.
Đáng tiếc vong hồn đến từ Lục Đạo lại không có thực thể, không thể gây thương tổn quá lớn cho kẻ địch, vì thế chiêu kiếm này cho dù có tất trúng thì uy lực phát huy cũng không lớn mấy.
Ở kiếp trước, Triệu Hồn Nhân Quả kiếm này chuyên được dùng để đối phó với những Thiên Tuyển giả có năng lực hùng mạnh, nhưng thân thể lại gầy yếu. Còn trong thế giới Tu hành và Thần Võ, thần hồn và thân thể của các tu sĩ đều rất mạnh mẽ, bộ kiếm quyết này chắc không thể dùng được rồi.
Lúc này, Địa kiếm ở trong tay hắn hơi dừng lại, giống như đang hỏi hắn sao lại trầm mặc không nói gì.
"Nếu ngươi giải trừ hết phong ấn, vậy kế tiếp ta cũng sẽ liều mạng chiến đấu." Cố Thanh Sơn nghiêm túc nói: "Chắc chắn sẽ không có người nào của Bách Hoa tông phải chết, ta sẽ làm mọi thứ để thay đổi nó."
Trên thân Địa kiếm truyền đến một âm thanh dày và nặng: "Đúng là nên như thế, ta sẽ chiến đấu cùng ngươi."
Lúc này, có vài dòng nhắc nhở xuất hiện trên giao diện Chiến Thần.
[Người chơi đã thành công thăng cấp lên Kim Đan cảnh, giới hạn hồn lực tối đa được nâng lên đến 100.]
[Hồn lực hiện giờ là: 10/100.]
[Tu vi người chơi tăng lên rất nhiều, dựa vào ký ức của người chơi thì bộ kiếm quyết không làm cho thần hồn/ thân thể người chơi tan vỡ gồm có những bộ sau.]
[Bí kiếm: Họa Ảnh.]
[Xét thấy người chơi đã có lĩnh ngộ sâu sắc đối với toàn bộ kiếm quyết, giá trị hồn lực cần tiêu hao để thức tỉnh bộ kiếm quyết được đẩy xuống mức thấp nhất.]
[Để thức tỉnh bí kiếm “Họa Ảnh” này, cần trả 10 điểm hồn lực.]
[Ngài có muốn thức tỉnh bí kiếm này hay không?]
Cố Thanh Sơn nhìn bí kiếm này, trong lòng tràn đầy cảm khái. Cuối đời trước, lúc gần tới cuộc quyết chiến, hắn đã tìm thấy bí kiếm này trong một di tích thời thượng cổ. Nhưng đáng tiếc, bởi vì phát hiện quá muộn cho nên hắn vừa mới ghi nhớ nội dung của bộ kiếm này thì trận quyết chiến đã bùng nổ. Bí kiếm này còn chưa kịp tỏa sáng, đã hoàn toàn tiêu tan theo thế giới kia.
Bây giờ, hắn trọng sinh một lần, muốn thức tỉnh tất cả những ký ức đã bị phong ấn, hay phát huy uy lực của Bí kiếm này, đều cần đến điểm hồn lực.
Mà điểm hồn lực này, chỉ cần giết địch là được.
Cố Thanh Sơn nhìn thanh Địa kiếm trong tay, bỗng nhiên tràn đầy hăng hái. Bản thân hắn đang đi trên còn đường tìm về sức mạnh, kế đó là phải từng bước vượt qua đời trước.
"Tôi muốn thức tỉnh bí kiếm này." Cố Thanh Sơn nói.
[Người chơi trả 10 điểm hồn lực, bí kiếm “Họa Ảnh” đã thức tỉnh.]
Đến thời điểm này, Cố Thanh Sơn đã có tổng cộng bốn loại bí kiếm, theo thứ tự là Đoạn Thủy Lưu, Nguyệt Trảm, Thất Tinh Du Long, Họa Ảnh.
Cố Thanh Sơn cầm lấy thanh Địa kiếm, đi tới vách tường dung nham ở trước mặt. Hắn đứng do dự một lúc lâu mà vẫn chưa chịu xuất kiếm.
"Yên tâm." Âm thanh của thanh Địa kiếm vang lên trong lòng hắn: "Ta có thể cảm ứng được ngươi muốn sử dụng bao nhiêu phần sức mạnh, nên sẽ không khiến nơi này sụp đổ chỉ trong một đòn đâu."
"Vậy thì tốt." Cố Thanh Sơn thở phào.
Nếu như mỗi một đòn đều nặng hơn tám mươi sáu triệu cân, như vậy bất kể lúc xuất kiếm bản thân hắn cố gắng giảm bớt lực bao nhiêu, thì hang động dung nham vẫn sụp đổ. Không những thế, sau này những lúc so tài kiếm thuật không nên dẫn đến sát thương, hắn cũng không dám dùng đến nó nữa.
May là Địa kiếm có linh, có thể giao tiếp với linh hồn của hắn, hiểu được nguyện vọng của hắn.
Cố Thanh Sơn cầm lấy thanh Địa kiếm, ở trên vách tường dung nham khua nhẹ nhàng vài cái. Vách tường nứt ra, thanh trường kiếm tàn tạ vì cơn chấn động này mà dễ dàng thoát ra ngoài.
Thanh trường kiếm tàn tạ run lên, vội vàng xoay nhanh vòng quanh Cố Thanh Sơn.
"Đừng giục nữa, ngươi cứ xoay như vậy ta cũng hoa mắt sắp ngất luôn rồi." Cố Thanh Sơn cau mày nói.
Nào ngờ thanh kiếm kia càng xoay nhanh hơn.
"Được được được, ta đi ngay đây." Cố Thanh Sơn bất đắc dĩ nói.
Bắt đầu từ Kim Đan cảnh, người tu hành đã có thể tùy ý bay lượn trên không, cho nên bây giờ, hắn có thể đi lấy kiếm rồi.
Cố Thanh Sơn đi tới hồ dung nham kia lần nữa, hai chân nhẹ nhàng nhảy lên không trung bay qua. Hắn bay thẳng đến giữa hồ dung nham, trôi nổi giữa không trung, nhẹ nhàng chạm mũi của Địa kiếm vào chuôi kiếm bị kẹt trong dung nham kia, nhẹ nhàng hất nó lên.
Keng!
Thanh trường kiếm bay vọt ra khỏi dung nham, tung đến bên bờ hồ, phát ra tiếng “Ầm” vang dội. Sau đó, nó cứ nằm đó một lúc lâu, không hề động đậy.