Ăn xong bữa cơm này đã là gần một giờ chiều, khi ra khỏi Học hải tình duyên Tiêu Thần muốn mang theo hai cô gái đi gặp Hoắc Ân.
Nhưng mới vừa đi tới phố mua sắm ở đầu đường, ba người Tiêu Thần đã bị bốn năm tên nam sinh ngăn cản lại.
Dẫn đầu là một tên thanh niên mặc bồ đồ thể thao 361 độ, có chiều cao không khác mấy so với Tiêu Thần, coi như là cũng đẹp trai phong độ, chỉ là ở dưới cằm lại có một nốt ruồi giống như là một nét bút hỏng vậy. Bốn tên thanh niên còn lại thì thấp hơn một chút, tuy nhiên đều mặc cùng một loại đồ thể thao 361 độ, đều là để hai tay trong túi áo, vừa đi đường vừa nhảy nhót.
- Tiểu Kỳ, trùng hợp quá.
Tên thanh niên tiến lên chào hỏi với Tiểu Kỳ, ra vẻ bộ dạng rất thân thiết.
- Đúng vậy, thật là tình cờ.
Tiêu Thần vươn một cánh tay, che ở trước mặt Uông Tiểu Kỳ rồi cười nói.
Thằng nhóc này, nghĩ lão tử là không khí sao, đứng ngay trước mặt lão tử mà muốn bắt tay với bà xã của tao.
- Mẹ kiếp, mày là ai?
Một tên đồng bọn của tên thanh niên tiến lên quát vào mặt Tiêu Thần, tiểu tử này không muốn sống chăng, dám đứng ra ngăn cản trước mặt Vũ đại bá vương.
- Tao là ông nội của mày, ha ha, không nhận ra tao sao?
Tiêu Thần cười cười, cũng không giận mà khá là bình thản nói một câu.
Mấy tên thanh niên liền làm ra bộ dạng muốn xông lên, rõ ràng không phải là cái thứ học sinh tốt gì, phỏng chừng chính là phần tử lưu manh trong trường học, Tiêu Thần cũng không cần phải khách khí cùng với bọn chúng.
- Mày!
Tên thanh niên cao nhất tức giận đến đỏ bừng cả mặt, tức sắp hộc máu
- Mày cái gì mà mày!
Tiêu Thần vênh mặt lên quát:
- Mày đúng là một thằng bất hiếu, ông nội năm trước còn cho mày tiền mừng tuổi mà. Tiểu tử mày đảo mắt liền quên luôn? Thật là bất hiếu! Đại bất hiếu mà!
- Hì hì...
Uông Tiểu Kỳ và Lâm Vũ Đình đều bị Tiêu Thần chọc cho cười vui vẻ, những người vây xem cũng nhiều hơn, ai bảo hai cô gái này chính là hai trong sáu đại hoa hậu giảng đường đại học Bắc Kinh chứ.
- Tiểu tử kia là ai? Dám khiêu khích Vũ bá vương, thật sự là trâu bò
- Trâu bò cái rắm, ở đó chờ xem Vũ bá vương sẽ cho hắn đẹp mặt.
- Đúng vậy, cũng không chịu hỏi thăm một chút Vũ bá vương là ai! Người ta mấy ngày hôm trước đã bày tỏ thái độ rồi, nói là phải theo đuổi bằng được Uông Tiểu Kỳ, tiểu tử này lại dám đi sát vào với Uông Tiểu Kỳ như vậy, đây không phải là muốn ăn đòn sao.
...... Các sinh viên vây xem xung quanh không hiểu rõ về bạn học Tiêu Đại Pháo của chúng ta, tự nhiên đều nghĩ đến Tiêu Thần nhất định là sẽ bị xấu mặt rồi, nên đều ở một bên chờ để chê cười Tiêu Thần.
- Con mẹ mày, bố giết chết mày!
Tên thanh niên này bình thường vênh váo đã quen, đâu chịu nổi việc bị chửi như vậy, cho nên liền phát hỏa, đưa nắm tay đánh thẳng về phía Tiêu Thần, Vũ bá vương ở một bên cũng không ngăn trở, muốn để cho đồng bọn thử Tiêu Thần trước đã, để xem tên mặt trắng thần bí này có bao nhiêu cân lượng.
- A...
Lâm Vũ Đình hét lên, nhưng Uông Tiểu Kỳ lại rất bình tĩnh, cô đã thấy qua Tiêu Thần đánh người, nên biết mấy tên lưu manh này căn bản không phải là đối thủ của Tiêu Thần, nhưng Lâm Vũ Đình thi lại sợ hãi lôi kéo Uông Tiểu Kỳ về phía sau.
- Thật không có lương tâm mà!
Tiêu Thần che chở cho hai cô gái lùi về, giơ tay bắt lấy nắm đấm của tên thanh niên kia, khiến y muốn rút tay ra mà lại không đủ sức, nắm tay đã bị bắt chặt, y liền tung đầu gối lên hướng vào hạ bàn của Tiêu Thần, Tiêu Thần cũng giơ chân phải ra đá lại vào chân của y.
“A” một tiếng, chân của tên thanh niên thiếu chút nữa bị Tiêu Thần đá gãy, đau đến mức cắn răng nhếch miệng, sắc mặt xanh mét, Tiêu Thần lập tức buông nắm tay của y ra, để y ngã ngồi xuống đất rồi ôm chân gào khóc.
- Ách, tiểu tử này thật là trâu! Đúng là cần chỉnh cho đám tôn tử này một trận, bình thường trong trường học bọn chúng cũng thường xuyên ức hiếp người khác.
- Hắn không muốn sống sao? Dán thẳng thắn đánh trả bọn chúng?
- Xem Vũ bá vương làm thế nào thu thập hắn.
..... Người vây xem cũng có tâm tình không giống nhau, nhưng đều là muốn xem kịch vui, hai bên đánh nhau càng to, nhìn càng vui mắt, ước gì mỗi người đều thấy máu, đám gia súc này bình thường học nhiều quá đến nỗi hôn mê rồi, chỉ hận không có trường hợp nào để thể hiện nhiệt huyết nam nhi.
- Tiểu Kỳ, cô sao lại chọn một người bạn như vậy?
Tên thanh niên cao nhất nhíu mày, bày ra bộ dạng rất chính nghĩa:
- Ngang nhiên dám đánh người, đây cũng quá là không có tố chất rồi.
- Vũ Chiến Thiên, anh cũng không cần phải xen vào chuyện của người khác đâu.
Uông Tiểu Kỳ kéo Lâm Vũ Đình đứng bên cạnh Tiêu Thần, quát lên với Vũ Chiến Thiên:
- Mau dẫn người của anh lăn đi, bà đây không rảnh cùng ngươi nói chuyện tào lào.
- Ách, quá dẵ!
- Vũ bá vương thật sự là ăn quả đắng à, hắn đúng là nặng tình với Uông Tiểu Kỳ mà.
. . . . . Các sinh viên xung quanh mặt mày đều xám xịt, sớm đã nghe nói cái cô tân khoa hoa hậu này tính tình rất cứng rắn, nhưng cũng không ngờ lại mạnh mẽ đến như vậy.
- Uông Tiểu Kỳ!
Sắc mặt Vũ Chiến Thiên có chút khó coi, tốt xấu gì mình cũng được xem là một nhân vật của công chúng trong trường học, nhưng lại bị một nữ sinh cự tuyệt như vậy, thật sự là mất thể diện mà.
- Tên của bà xã tao để mày có thể gọi sao?
Tiêu Thần nhíu màu, lập tức đi tới trước một bước dài.
“Bốp”
Một cái tát đã đánh thẳng vào trên mặt Vũ Chiến Thiên.
- Mày!
Vũ Chiến Thiên bị đánh cho choáng váng rồi, còn không kịp phản ứng lại đã bị thêm một cái tát nữa, khuôn mặt sưng đỏ căm tức nhìn Tiêu Thần.
“Thằng này điên rồi sao? Lại dám ra tay đánh mình”
- Mày cái gì mà mày.
Bốp, Bốp!
Tiêu Thần đâu thèm để ý nhiều như vậy, bà xã Uông Tiểu Kỳ cũng đã tỏ thái độ rồi, cũng rất ghét cái tên Vũ gì gì này, vậy thì phải cho y biết thế nào là lễ độ. Lại là hai cái tát nữa được Tiêu Thần đánh ra.
Bàn tay của Tiêu Thần có sức lực không nhỏ, Vũ Chiến Thiên mặc dù da thô thịt dầy, nhưng vẫn bị đánh đến sưng đỏ cả mặt, cũng bất chấp hình tượng cái gì gì, giơ chân lên đá vào Tiêu Thần, trên miệng thì mắng to:
- Anh em, lên cho tao, làm thịt thằng chó này.
- Muốn chết!
Uông Tiểu Kỳ không biết tức giận như thế nào, không ngờ lại giành lên trước Tiêu Thần, giơ giày cao gót nhắm thẳng đũng quần của Vũ Chiến Thiên đá tới. Vũ Chiến Thiên chỉ đề phòng Tiêu Thần, không hề để ý đến Uông Tiểu Kỳ, không ngờ Uông Tiểu Kỳ lại đột nhiên ra tay.
- Aaa...
Một tiếng hét thảm vang lên, Vũ Chiến Thiên hai tay ôm đũng quần ngã xuống, phải biết rằng hôm nay Uông Tiểu Kỳ là đi giày cao gót loại đế cứng đó, hơn nữa lại vừa nhọn vừa dài, đá vào bộ vị yếu ớt của đàn ông, không bị thương nặng thì đúng là gặp quỷ rồi.
- Lên nào.....
Còn lại ba tên đồng bọn của Vũ Chiến Thiên thấy như vậy liền xông về phía Tiêu Thần, Tiêu Thần cũng liền xông vào giữa ba tên này, giơ trọng quyền trọng cước lên đánh liền hai quyền thêm một cước, nháy mắt đã đem ba tên này nằm thẳng cẳng dưới đất. Những động tác của Tiêu Thần càng giống như trong phim vậy, khiến người xem chỉ thấy rõ được cái bóng của hắn.
Tiêu Thần sử dụng chính là ‘Hồi thân bộ’ mà lần trước đã hoc được ở trong mật thất.