Nhìn dân chúng lui ra phía sau, Hạ Chính Đức và Hạ Quang Minh cùng nhìn Liễu Kình Vũ.
Hạ Quang Minh thấp giọng hỏi:
- Liễu Kình Vũ, cậu xác định cậu có thể giải quyết sự kiện lần này không, tôi xem quần chúng phản ánh rất kịch liệt.
Liễu Kình Vũ vô cùng trầm ổn nói:
- Bí thư Hạ, Chủ tịch huyện Hạ, kỳ thật, có thể giải quyết vấn đề này hay không, mấu chốt không nằm ở chỗ tôi, mà là hai vị lãnh đạo các ngài. Chỉ cần các ngài thật sự muốn giải quyết vấn đề này, vấn đề này sẽ có thể giải quyết. Nếu các ngài không muốn giải quyết vấn đề này, Liễu Kình Vũ tôi có là bồ tát tái thế cũng không làm gì được.
Hạ Chính Đức và Hạ Quang Minh liền sửng sốt.
Liễu Kình Vũ đặt tập hồ sơ trong tay xuống trước mặt hai người nói:
- Hai vị lãnh đạo, mời các ngài xem qua số tư liệu mà Phòng Quản lý đô thị chúng tôi giữ về việc này. Tôi cũng thật không ngờ, hồ sơ quan trọng như vậy có liên quan đến lợi ích thiết thân dân chúng lại không được làm theo quy trình, không có bất kỳ góp ý nào, càng không có bất kỳ phê duyệt nào, càng không có ý kiến của quần chúng vùng lân cận. Hoàn toàn là do Ủy ban nhân dân huyện một năm trước gửi xuống một phần văn kiện nói muốn xây dựng khu xử lý rác, sau đó không tiến hành bất kỳ trình tự đấu thầu nào, liền do bộ môn có liên quan chỉ định một công ty, do Phòng tài chính huyện xuất tiền để xây dựng khu xử lý rác này. Cho nên, từ bản chất cho thấy, khu xử lý rác này là xây dựng cải tạo phi pháp, căn bản không nên tồn tại.
Nghe Liễu Kình Vũ nói xong, sắc mặt Hạ Chính Đức và Hạ Quang Minh đều trở nên khó coi.
Đối với hạng mục xử lý rác này, hai người kỳ thật cũng từng nghe qua, dù sao hạng mục này là khi Hạ Chính Đức vừa mới lên cầm quyền tạo dựng lên. Chẳng qua lúc ấy Hạ Chính Đức vừa mới đến nhận chức, sống yên chưa ổn, để tự bảo vệ mình và quy hoạch lâu dài, mặc dù ông ta biết hạng mục này lúc ấy do Chủ tịch huyện tại nhiệm Tiết Văn Long làm không theo quy phạm, nhưng để tránh phát sinh xung đột với Tiết Văn Long. Vì sứ mệnh lật đổ hoàn toàn Tiết Văn Long, lúc ấy ông ta chỉ nhắc nhở Tiết Văn Long trong Hội nghị thường vụ, yêu cầu ông ta khi làm việc nhất định phải dựa theo quy tắc và quy trình, nhưng lúc đó Tiết Văn Long căn bản không coi lời nói của Hạ Chính Đức ra gì.
Mà sau khi Hạ Quang Minh lên đài, ông ta cũng từng xem qua tư liệu về hạng mục này, bởi vì công ty nhận xây dựng hạng mục này cũng từng tìm hắn yêu cầu tiếp tục ủng hộ tài chính để hoàn thành hạng mục này, nhưng ông ta áp dụng chính sách kéo dài. Dù sao hạng mục này không phải do ông ta chủ trì kiến thiết, mặc dù kế hoạch làm tốt cũng không có phần chiến tích của ông ta. Hơn nữa ông ta cũng xem qua một số hồ sơ tư liệu có liên quan, biết hạng mục này thủ tục không được đầy đủ, một khi xảy ra vấn đề, ông ta làm không tốt sẽ phải chịu trách nhiệm. Cho nên ông ta vẫn luôn áp dụng phương thức lờ đi, chẳng quan tâm.
Nhưng bất kể là Hạ Chính Đức hay là Hạ Quang Minh, hai người không ai ngờ chuyện này cuối cùng sẽ biến thành kết cục như thế này, điều này làm cho hai người cảm thấy có chút xấu hổ.
Nhưng lúc này, hai người hiểu rõ ràng, chuyện này nếu không kết thúc, đối với con đường làm quan bọn họ sẽ vô cùng bất lợi. Nhưng muốn giải quyết, nhưng sẽ gặp phải rất nhiều vấn đề nan giải, đầu tiên chính là vấn đề nên tiếp tục giữ lại hạng mục này hay là bỏ nó đi. Giữ lại, sẽ đắc tội với dân chúng, bởi vì sở dĩ dân chúng phản đối hạng mục này là vì hạng mục này làm ô nhiễm môi trường sống của bọn họ, làm cho bọn họ mỗi ngày đều sinh hoạt trong cảnh mùi hôi ngút trời, bọn họ đã không thể nhịn được nữa.
Nếu không giữ lại được, khẳng định sẽ đắc tội với hậu thuẫn của Tiết Văn Long, bởi vì công ty xây dựng đô thị này là do cháu của Phó bí thư Thành ủy Trâu Hải Bằng mở. Nếu hạng mục này bị hủy bỏ, như vậy công ty nhận xây dựng hạng mục này sẽ chịu thiệt thòi rất lớn, vì hạng mục đến giờ mới thu lại được cho bọn họ 30% khoản tiền đầu tư, vào khỏang 6 triệu, mà trên thực tế bọn họ đã đầu tư vào toàn bộ công trình khoảng 60%. Hiện tại đã tới giai đoạn hoàn thành toàn bộ công trình kết thúc hạng mục, dựa theo quy định hợp đồng, chỉ cần nghiệm thu thông qua, bọn họ là có thể lấy được 70% khoản tiền theo hợp đồng còn lại. Trước kia ông chủ của công ty này từng đích thân đến tìm Hạ Quang Minh chính là hy vọng hạng mục này có thể tiến hành nghiệm thu sớm một chút, mau chóng lấy được khoản tiền còn lại.
Hạ Chính Đức và Hạ Quang Minh đều trầm mặc, Liễu Kình Vũ đã nói hết tất cả, tất nhiên lúc này sẽ không nói nữa.
Lúc này, Hạ Chính Đức nói với Liễu Kình Vũ:
- Tiểu Liễu à, tôi biết cậu nhiều mưu ma chước quỷ, hơn nữa cậu cũng nhận lệnh rồi, cam đoan có thể giải quyết chuyện này. Cậu nói ý kiến của cậu ra trước đi, tôi và Chủ tịch huyện Hạ sẽ ủng hộ cậu hết mình. Chủ tịch huyện Hạ, anh thấy thế nào?
Tuy rằng nói với Liễu Kình Vũ, nhưng cuối cùng, Hạ Chính Đức lại nhắm vào Hạ Quang Minh, bởi vì ông ta hiểu rõ, nếu muốn giải quyết chuyện này, nhất định phải có sự liên kết giữa hai người mới được, bằng không rất khó giải quyết.
Lúc này, Hạ Quang Minh cũng đang đau đầu không biết làm sao để giải quyết chuyện này, bởi vì ẩn tình đằng sau chuyện này rất nhiều, rất phức tạp. Cho nên, lúc này, nhìn thấy ngay cả Hạ Chính Đức cũng bắt đầu đặt cược vào Liễu Kình Vũ, ông ta cũng không chút do dự, gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, đồng chí Liễu Kình Vũ, cậu có đề nghị gì có thể nói đi ra. Tôi và Bí thư Hạ nhất định sẽ ủng hộ hết mình.
Liễu Kình Vũ gật gật đầu, trầm giọng nói:
- Hai vị lãnh đạo, tôi cho rằng, trước mắt việc cấp bách của chúng ta đầu tiên chính là lập tức quyết đoán đình chỉ hạng mục này, cố hết sức khôi phục môi trường. Sở dĩ tôi nói như vậy là vì ba nguyên nhân, thứ nhất, chuyện này hiện tại có thể giới truyền thông vẫn chưa biết, cho nên chúng ta mau chóng giải quyết chuyện này, cũng sẽ không sinh ra áp lực dư luận quá lớn, sau xử lý hậu quả tất nhiên sẽ bớt đi một ít.
Thứ hai, một khi truyền thông đưa toàn bộ hạng mục này ra ánh sáng, nhất là đưa toàn bộ quy trình của hạng mục này ra ánh sáng, hình tượng của huyện Cảnh Lâm chúng ta sẽ hoàn toàn bị hủy. Một thủ tục như thế, một hạng mục không được đầy đủ như thế lại có thể thông qua xét duyệt, hơn nữa còn tiến hành được một thời gian dài như vậy, đã nói lên rất nhiều vấn đề. Mặc dù hạng mục này là do Tiết Văn Long chủ quản xúc tiến, nhưng hiện tại ông ta đã bị khởi tố rồi, trách nhiệm sẽ rơi vào người hai vị lãnh đạo các ngài. Điều này đối với các ngài mà nói đích thực là không công bằng, nhưng đây là sự thật, hơn nữa một khi chuyện này bị làm lớn, như vậy dưới áp lực của dư luận, dưới tình hình Tiết Văn Long đã bị khởi tố, cấp trên khẳng định cũng muốn tìm người đến chịu trách nhiệm, trách nhiệm lớn như vậy, người phải nhận là ai, điều này chắc không cần tôi phải nói ra nữa.
Thứ ba, thân là lãnh đạo Huyện ủy, quan phụ mẫu của dân chúng, đối diện với một thủ tục không được đầy đủ như vậy, đối với một hạng mục gây nguy hiểm đến sức khỏe và môi trường sống của dân chúng như vậy, chẳng lẽ lại không ra mặt ngăn cản lại sao. Cho dù đắc tội một số bên được lợi, nhưng lại thắng được lòng dân, rốt cuộc nên lựa chọn như thế nào, vẫn phải đợi hai vị lãnh đạo quyết định. Hơn nữa chuyện này một khi có thể giải quyết tốt, chiến tích cũng sẽ thuộc về các ngài.
Hơn nữa tôi còn có một đề nghị mới, chính là sau khi hủy bỏ hạng mục này, bởi vì hạng mục xử lý rác là hạng mục nhất định phải kiến thiết, nhất là sau khi hạng mục khu du lịch núi Thúy Bình được triển khai, huyện Cảnh Lâm chúng ta cần kiến thiết trở thành một thành phố du lịch, cho nên bảo vệ môi trường là việc vô cùng trọng yếu, chúng ta có thể mượn chuyện này xin thành phố thậm chí là tỉnh một nguồn tài chính để kiến thiết, kiến thiết một nơi xử lý rác chính quy. Chỉ cần chúng ta ra tay, điều tra dân ý, tất các các bước của hạng mục đều dựa theo quy trình chính quy để mời, mời một công ty chuyên nghiệp đến xây dụng hạng mục này. Như vậy chúng ta không những hóa giải được tình thế nguy hiểm trước mắt, hơn nữa còn có thể thật tạo được hình tượng chú trọng bảo vệ môi trường, làm việc kỹ lưỡng cho huyện Cảnh Lâm chúng ta, còn có thể tạo ra hình tượng thành phố du lịch, thành thị màu xanh của chúng ta. Thậm chí chúng ta còn có thể tiến hành tuyên truyền hạng mục xử lý rác thải này, để quảng bá cho danh hiệu thành phố du lịch, màu xanh, bảo vệ môi trường của huyện Cảnh Lâm chúng ta, mang đến cơ hội thật lớn đối với hạng mục du lịch huyện Cảnh Lâm chúng ta, đây cũng là thành công.
Nói tới đây Liễu Kình Vũ, không nói tiếp nữa, nhưng Hạ Chính Đức và Hạ Quang Minh sau khi nghe xong đều sáng mắt.
Không thể phủ nhận, đề nghị này của Liễu Kình Vũ vẫn tương đối đáng tin, tuy rằng hủy bỏ hạng mục này có thể sẽ đắc tội với một số người. Nhưng dựa theo đề nghị của Liễu Kình Vũ thì sau khi hạng mục mới kia được triển khai sẽ có thể đạt được lợi nhuận lớn hơn nhiều. Hai người đều là người thông minh, bọn họ đều hiểu rõ, tất cả mọi người cần chiến tích, nhưng chiến tích nếu chỉ dựa vào đồn thổi, tuyên truyền tuy rằng cũng có thể đạt được, nhưng dù sao cũng không chắc chắn, không ổn định. Nếu quả thật có thể chuyển đổi thành một hạng mục như vậy, thậm chí có thể hoàn thành tốt, như vậy chiến tích của hai người sẽ rất hiển hách, thân là người trong quan trường, ai không hy vọng mình có thể vượt qua thử thách giành được chiến tích chứ. Đây là lợi thế quan trọng và mấu chốt trong việc thăng tiến trong quan trường.
Lúc này, bất kể là Hạ Chính Đức hay là Hạ Quang Minh, bọn họ không thể không nhìn kỹ một lần nữa vị Trưởng Phòng Quản lý đô thị trẻ tuổi. Cho tới giờ, bọn họ mới ý thức được, người thanh niên này tuy còn trẻ nhưng ý tưởng lại rất tân tiến, hơn nữa lại nhìn xa trong rộng. Mấu chốt nhất chính là, tiểu tử này rất có thủ đoạn. Ban đầu khi ở Phòng Quản lý đô thị, hắn thông qua việc nhận lệnh để lừa Bí thư, Chủ tịch huyện, Phó Chủ tịch thành phố cùng đến hiện trường sự việc, làm cho bọn họ không có đường lui. Sau đó hắn lại đưa ra một đề nghị như vậy, cho bọn họ một tia hy vọng, lúc này, bọn họ cũng chỉ có thể dựa theo đề nghị của Liễu Kình Vũ mà làm, mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất.
Hạ Chính Đức và Hạ Quang Minh liếc nhìn nhau, lập tức đồng thời gật gật đầu, Hạ Chính Đức nói:
- Tiểu Liễu à, đề nghị của cậu rất tốt, tôi đồng ý.
Hạ Quang Minh cũng gật gật đầu:
- Tôi đồng ý.
Tiếp đó, ba người lại thương lượng một chút về vấn đề chi tiết, đồng thời lần lượt liên hệ với các ác ủy viên thường vụ Huyện ủy khác, lúc này Hạ Chính Đức ra mặt lớn tiếng nói:
- Các vị bà con, sau khi nhóm lãnh đạo chủ chốt Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện chúng tôi tiến hành bàn bạc, cuối cùng ra quyết định, lập tức hủy bỏ hạng mục này...
Nghe Hạ Chính Đức nói vậy, hiện trường lập tức vỗ tay như sấm dậy, tất cả dân chúng nhìn Hạ Chính Đức và Hạ Quang Minh đầy cảm kích và tin cậy, mà khi nhìn về phía Liễu Kình Vũ, trong ánh mắt của mọi người lại đầy cảm động. Tất cả mọi người đã nhìn ra, Liễu Kình Vũ nhất định là nắm vai trò vô cùng mấu chốt trong đó.
Nhưng, ngay lúc đó, Phó Chủ tịch thành phố Mã Hoành Vĩ từ trong ôtô đi ra, đi về phía đám người Hạ Chính Đức.