Chương 190: Vờ không quen biết

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau


Lâm Minh Kiều càng bước đi, nước mắt càng rơi ra thật nhiều. Rất may còn có phương Tuyết Nhu ở bên cạnh đỡ lấy nàng.

“Minh Kiều, thực xin lỗi. Sớm biết như vậy, tớ không nên nói những lời đó”

“Những lời câu nói cũng là những gì trong lòng tớ luôn muốn nói” Lâm Minh Kiều mạnh mẽ đưa tay lau nước mắt: “Cậu mới gặp hai lần liền nhìn ra không thích hợp, nhưng tớ thấy Tân Giai Linh và Giang Quý Dương ở bên nhau rất nhiều, giống như đang thực sự hẹn hò”

Khương Tuyết Nhu có chút kinh ngạc. Lúc trước cô đi du học nước ngoài, thực sự không biết nhiều về chuyện hẹn hò của bạn mình.

Lâm Minh Kiều cười khổ: “Mỗi lần tớ cùng Giang Quý Dương hẹn hò, mười lần thì có tới bảy lần anh ta dẫn theo Tân Giai Linh. Ba lần còn lại hẹn hò riêng hai người, thì có hai lần anh ta rời đi chỉ vì một cuộc điện thoại của Tân Giai Linh gọi tới”.


“Vì sao cậu không sớm nói cho tớ biết” Khương Tuyết Nhu lại đau lòng tới mức tức giận: “Nếu biết được chuyện này, vừa rồi tớ sẽ không nhún nhường, trực tiếp mắng anh ta một trận”

“Tớ không muốn cậu xảy ra mâu thuẫn rồi cãi nhau với Giang Quý Dương” Lâm Minh Kiều ảm đạm nói: “Tớ thật sự rất thích anh ta, lúc trước cũng theo đuổi anh ta rất lâu. Tớ đã nói với bố mẹ rằng tết này sẽ đưa anh ta về ra mắt, muốn kết hôn với anh ta” Nhớ quay lại web truyện T am l inh đọc tiếp!

“Tớ nghĩ cậu phải suy nghĩ thật kỹ. Một người đàn ông luôn bảo vệ người phụ nữ khác có thể làm chỗ dựa cho cậu không? Tân Giai Linh kia vừa nhìn liền biết không phải dạng vừa, cậu tốt nhất nên yêu cầu Giang Quý Dương xác định rõ ràng, rốt cuộc là bạn gái anh ta quan trọng hay là Tân Giai Linh đó quan trọng”

Khương Tuyết Nhu căm giận nói: “Nếu anh ta vẫn luôn hướng về Tân Giai Linh, tương lại cho dù hai người miễn cưỡng kết hôn thì cũng sẽ phải ly hôn thôi.”

Lâm Minh Kiều chấn động, sửng sốt rất lâu rồi mới chậm rãi gật đầu.

“Đừng suy nghĩ nhiều nữa. Trong lòng không vui thì uống thêm vài ly, tớ sẽ đưa cậu về” Khương Tuyết Nhu kéo cô hướng về phía phòng riêng.

Đẩy cửa đi vào, trong phòng náo nhiệt có tới mười mấy người cả nam cả nữa.

Có điều cô chỉ nhận ra Hạ Văn Trì, Chu Mộc Thanh và một người ngồi trong góc, là Hoắc Anh. Tuấn.

Bên trong mở máy sưởi, anh chỉ mặc một chiếc sơ mi trắng, tay trái nắm một chén rượu, trên người toát ra vẻ tao nhã trưởng thành không thể bỏ qua.


Anh vẫn luôn hấp dẫn như vậy, ngay cả khi xuất hiện giữa đám đông cũng luôn tỏa sáng chói lọi.

Chỉ là khi cô đi vào, anh cũng không thèm nhìn lấy một cái, ánh mắt mơ hồ không rõ đang nhìn gì.

Khương Tuyết Nhu rất xấu hổ, đột nhiên có chút hối hận về việc đã tới đây.

“Ha ha, em dâu, Kiều Nguyệt, hai người đẹp đã tới” Hạ Văn Trì nhiệt tình chào đón: “Mau, mau ngồi bên cạnh Anh Tuấn đi”

Dừng lại một chút, anh ta tiến đến bên cạnh Khương Tuyết Nhu, nói vào tai cô: “Anh ta mấy ngày nay tâm tình không tốt, cô mau qua dỗ dành đi”

Hèm, anh ta tâm tình không tốt, dựa vào cái gì mà cô còn phải đi dỗ dành chứ.

Cô thực sự không thể làm được, đối phương đã giả vờ không biết mình sao cô còn mặt dày đi qua đó chứ.

Khương Tuyết Nhu chậm chạp bất động, vừa lúc Chu Mộc Thanh ở bên kia vẫy tay, lớn tiếng kêu: “Tuyết Nhu, lại đây, ngồi bên này.”

Rất nhiều người nghe thấy tiếng gọi đều nhìn qua, chỉ có Hoắc Anh Tuấn như cũ nghiêng đầu cùng người bên cạnh anh chuyện phiếm, dường như không có liên quan gì tới cô.

Cô đau lòng, trực tiếp kéo Lâm Minh Kiều về phía Chu Mộc Thanh.


“Anh Chu..”

“Tuyết Nhu, nào, tôi mời cô một ly. Tôi vẫn luôn muốn xin lỗi cô” Chu Mộc Thanh thành tâm nói: “Chuyện lần trước là tôi hiểu lầm cô, thiếu chút nữa hại cô ngồi tù. Tuy rằng thua kiện, nhưng tôi cũng đã biết rõ ai hại mình”

“Anh Chu, để tôi nói, lần đó tôi cũng có trách nhiệm” Khương Tuyết Nhu vẫn phần nào hiểu được bản chất của Chu Mộc Thanh. Tuy rằng anh ghét ai thì sẽ coi người đó như kẻ thù, nhưng thực sự trong lòng anh không hề xấu xa.

“Được rồi, mọi chuyện bỏ qua”

Hai người uống một ly rượu, sau đó Chu Mộc Thanh tiếp tục nói với cô về chuyện xây dựng khách sạn kế tiếp.

Ngồi ở bên kia, Hoắc Anh Tuấn nhìn bọn họ chuyện trò vui vẻ, chỉ cảm thấy một cơn tức giận. nghẹn ở trong lòng, cả người toát ra khí lạnh.




Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]