Từ lợi ích căn bản để xem xét, nếu như thương nhân Nhật Bản rút đầu tư khỏi tỉnh La Phù, chỉ sợ là lưỡng bại câu thương.
La Phù tỉnh là một trong những căn cứ công nghiệp nặng trong nước, trụ cột công nghiệp nặng rất hùng hậu, tuy mấy năm này kinh tế phát triển không như ý, nhưng nội lực phát triển kinh tế vẫn còn, có một đám công nhân nắm giữ kỹ thuật và kỹ sư công trình có kỹ thuật.
Hơn nữa lân cận còn có tỉnh Nam Tô, tỉnh Giang Nam, thành phố Hoàng Phổ, những khu kinh tế tương đối phát đạt.
Vận tải đường thuỷ thuận tiện, nằm gần bờ sông Hồng Hà, nguyên vật liệu và chi phí vận chuyển thuận tiện, lại là khu đầu tư vô cùng tốt để công nghiệp nặng Nhật Bản tấn công.
"Tuy rất không muốn, nhưng không thể không thừa nhận, nếu như quan viên quốc gia các ngài đều có cách nghĩ tựa như ngài, mà không phải tham tiền và tham công, chỉ sợ khuôn mặt quốc gia này sẽ cải biến rất nhiều..." Lông mày Nhật Tỉnh Hạ Mộc nhíu chặt chậm rãi giãn ra.
Muốn bắt được tử huyệt của Dương Tử Hiên, là phải bắt được tử huyệt Tỉnh ủy ủy ban tỉnh La Phù để uy hiếp, nhưng tất cả đều đã trở thành việc không thể.
"Nói tiền vốn giao dịch của ngài ra đi, nhìn xem tôi có thể tiếp nhận hay không..."
Sắc mặt Nhật Tỉnh Hạ Mộc trở nên bình tĩnh, nói: "Tôi có thể đại biểu cho lập trường của tổng lãnh sự quán Nhật Bản trú tại thành phố Hoàng Phổ..."
"Rất đơn giản, lãnh sự quán các vị cần công khai xin lỗi sự kiện đụng người bị thương tại tỉnh La Phù trước kia, hơn nữa còn công khai sự thật ở trên báo tin tức mặt trời mới mọc trong nước các vị, tránh để người trong nước các vị hiểu lầm..." Dương Tử Hiên chậm rãi nói.
Chóp mũi quanh quẩn mùi hương nhàn nhạt của Nhật Tỉnh Hạ Mộc, hai người cùng lách vào một chiếc ghế đá, ngẫu nhiên, ánh mắt của hắn còn có thể trượt vào cái cổ áo Nhật Tỉnh Hạ Mộc, có thể chứng kiến nội y của Nhật Tỉnh Hạ Mộc, màu xanh da trời.
"Vậy còn cậu?" Nhật Tỉnh Hạ Mộc chăm chú nhìn con mắt Dương Tử Hiên, hỏi lại.
"Tôi sẽ không đem sự thật các vị đút lót cho cán bộ trong tỉnh chúng tôi ra, chuyển đến hệ thống quốc an quốc gia chúng tôi, thật sự kinh động đến hệ thống quốc an, các vị sẽ gặp phiền toái rất lớn...tất cả các vị, những nhân viên ngoại giao này, khỏi phải nghĩ đến chuyện tự do rời khỏi lãnh thổ chúng tôi một bước..." Dương Tử Hiên cười lạnh nói.
"Ngài tính toán thật tốt!" Nhật Tỉnh Hạ Mộc cắn môi nói, người đàn ông này thật sự là thái quá mức vô sỉ rồi, muốn lãnh sự quán và bộ ngoại vụ các nàng làm ra nhường nhịn lớn đến như vậy, nhưng chỉ chịu trả một cái giá thật nhỏ.
"Cô có thể không đáp ứng, dù sao thì tôi cũng sẽ không tổn thất gì..." Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên đầy lãnh ý.
Thoáng trầm tư một tý, Nhật Tỉnh Hạ Mộc mới gật gật đầu, nói: "Tôi tiếp nhận đề nghị của ngài, nhưng cũng hi vọng ngài có thể tuân thủ lời hứa của ngài..."
Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên một nụ cười vui vẻ khi âm mưu thực hiện được, thân thể đến gần hướng thân thể Nhật Tỉnh Hạ Mộc một chút, đầu cũng đưa tới.
Nhật Tỉnh Hạ Mộc không nghĩ tới Dương Tử Hiên đột nhiên làm ra động tác thân cận như vậy, muốn đổ vai về phía sau một chút.
Ai ngờ ghế đá không dài, nàng lại lập tức nhúc nhích về phía sau, liền mất đi trọng tâm, cả người nghiêng ngả, như sắp rơi xuống khỏi ghế đá.
Dương Tử Hiên đưa một tay cánh tay ra, giữ chặt tay của nàng, cánh tay còn lại đỡ trên lưng Nhật Tỉnh Hạ Mộc, hai chân Nhật Tỉnh Hạ Mộc vung lên trên, chân cô gái Nhật Bản rất xinh đẹp, thon dài trắng nõn, mặc tất chân, càng có vẻ gợi cảm mê người.
Nhật Tỉnh Hạ Mộc chưa từng bị một người đàn ông nào đến sát như vậy, mặc dù là hẹn hò cùng hoàng tử Nhật Bản, hoàng tử Nhật Bản vẫn luôn nho nhã lễ độ, cho tới bây giờ, vẫn chưa từng làm ra hành động gì với nàng.
Bị Dương Tử Hiên ôm một cái như vậy, áo ngực trên sống lưng chăm chú kéo căng, tinh thần và thần kinh cũng đột nhiên khẩn trương lên, ngỡ ngàng một lúc.
Đợi cho ý thức Nhật Tỉnh Hạ Mộc kịp phản ứng, lập tức giãy dụa muốn tránh thoát khỏi cánh tay Dương Tử Hiên, nói: "Ngài nhanh buông tôi ra..."
Tuy rất không muốn Dương Tử Hiên ôm mình như vậy, nhưng vẫn không muốn thất lễ, đẩy lồng ngực Dương Tử Hiên ra khỏi người mình.
"Không có ý tứ..."
Dương Tử Hiên cũng buông lỏng thân thể mềm mại thơm ngào ngạt của Nhật Tỉnh Hạ Mộc ra, trong nội tâm rất vui vẻ, cô gái đẹp này có thể được chọn trúng trở thành hoàng phi Nhật Bản, quả nhiên điều kiện cực kỳ hoàn mỹ.
Bộ ngực lồi ra, tỉ lệ dáng người vừa đúng, cực kỳ mê người, khuôn mặt đoan trang mà xinh đẹp, làm quốc mẫu, sanh con dưỡng cái cho hoàng thất, là có thể cải thiện gien di truyền rất tốt con cái của hoàng thất.
"Chúng ta sẽ còn có cơ hội cùng xuất hiện..." Đợi thời điểm Nhật Tỉnh Hạ Mộc đứng lên muốn ra đi, Dương Tử Hiên mở miệng hô với đến bóng lưng Nhật Tỉnh Hạ Mộc.
"Người Trung Quốc các ngài không phải đều thích giảng duyên phận sao, nếu có duyên phận vẫn còn, tôi cũng rất chờ mong đối mặt đùa giỡn đánh đối thủ như Dương Tử Hiên ngài trên mặt trận ngoại giao... Mà không phải như hôm nay như vậy, tràn đầy âm mưu đen tối..."
Nhật Tỉnh Hạ Mộc thay đổi thân thể, cười nhạt một tiếng nói.
Mặt Dương Tử Hiên đỏ lên, điều này thật sự là hiếm thấy, hành vi đi uy hiếp, vơ vét tài sản hai Nhật Bản phóng viên của hắn, quả thật có chút mờ ám, hắn cũng nghe ra ý tứ hàm xúc châm chọc trong giọng nói của Nhật Tỉnh Hạ Mộc.
"Tôi cũng rất chờ mong!"
...
"Sự tình giải quyết đơn giản như vậy?" Lưu Bất Khắc lắc lắc tay lái, khóe miệng hiện lên nụ cười xấu xa, buổi sáng hôm nay, động tác Dương Tử Hiên cố ý đè Nhật Tỉnh Hạ Mộc xuống ghế đá, hắn đã thấy rõ ràng rành mạch.
"Có phải là vì nhân viên ngoại giao xinh đẹp kia vừa ý Dương sở ngài rồi?" Lưu Bất Khắc chẹp chẹp miệng, trong lòng hơi hâm mộ diễm phúc Dương Tử Hiên của rồi, lớn lên đẹp trai một điểm, tăng thêm địa vị xa xỉ, trên mặt đào xới tài nguyên mỹ nữ, cực kỳ có ưu thế.
"Ha ha, lão Lưu, anh khỏi phải hâm mộ, anh muốn tìm hoa, đầu tiên cũng phải vượt qua lỗ hổng trong nhà của anh đã..." Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.
Lưu Bất Khắc là một người chồng sợ vợ cực kỳ điển hình, kết hôn xong, về sau, đều bị bà vợ đáng yêu kia quản vô cùng chặt chẽ, nếu như Dương Tử Hiên không phân phối nhiệm vụ đặc biệt, tan việc xong, lão Lưu đều đúng hạn về nhà.
Xe đi qua cửa hàng điện gia dụng Bất Dương Mai đầu tiên ở thành phố Tây Hồ, cửa ra vào cũng bắt đầu dần dần có người ra người vào thịnh vượng.
Tô Ban Mai dựa theo đề nghị của Dương Tử Hiên trước kia, phát hành quảng cáo cho điện gia dụng Bất Dương Mai tại tỉnh Giang Nam, ngay trên báo chí có lượng tiêu thụ lớn nhất Giang Nam là « Giang Nam nhật báo ».
Trên trang báo quảng cáo, chỉ có dấu chấm hỏi (???)cực lớn và chữ "điện gia dụng Bất Dương Mai", mấy chữ này tăng thêm một hàng dấu chấm hỏi (???), cơ hồ chiếm cứ hơn một nửa trang báo quảng cáo Giang Nam nhật báo.
Độc giả có thói quen đọc báo, đều là những người có chất lượng cuộc sống tương đối tốt ở tỉnh Giang Nam.
Ví dụ như thương nhân dân doanh, nhân viên chính phủ, tầng quản lý xí nghiệp quốc hữu, còn có một vài nhân viên quản lý của xí nghiệp đầu tư bên ngoài.
Những người này đều là nhóm người có sức mua tương đối cao, đối với máy giặt quần áo, điều hòa, tủ lạnh và điện gia dụng, đều có nhu cầu nhất định, so với quảng cáo bao trùm toàn diện trên TV, loại quảng cáo chất giấy truyền thông này càng có tính đâm sâu vào tâm lý người tiêu dùng.
Một ít độc giả đã bị trang báo có tít quảng cáo cực lớn hấp dẫn!
Tất cả đều đang ào ào suy đoán, không biết cái cửa hàng "điện gia dụng Bất Dương Mai" này, mỗi ngày đều đăng quảng cáo chói sáng như vậy là vì mục đích gì? Hết lần này tới lần khác, lại không thể vạch trần được đáp án.
Không ít độc giả đã không còn kiên nhẫn, cố ý gọi điện thoại đến Giang Nam nhật báo, hỏi xem rốt cuộc cái quảng cáo này muốn làm gì, nhưng hết lần này tới lần khác, nhân viên công tác bộ phụ trách phục vụ khách hàng quảng cáo ở Giang Nam nhật báo đều từ chối.
Nói đây là hành vi của riêng xí nghiệp, báo chí bọn hắn chỉ phụ trách dựa theo ý tứ của xí nghiệp đăng quảng cáo.
Đăng quảng cáo chí sáng như vậy rốt cuộc muốn biểu đạt ý tứ gì, bộ phận quảng cáo của bọn hắn không thể biết.
Bởi vậy, mấy ngày nay, một ít độc giả không chịu nổi lòng hiếu kỳ đã bắt đầu chậm rãi đến cửa hàng điện gia dụng Bất Dương Mai tìm hiểu, dòng người ra vào cửa hàng điện gia dụng Bất Dương Mai cũng chầm chậm thịnh vượng lên.
Càng thêm mấu chốt chính là, phí tổn một lần đầu tư quảng cáo hoành tráng trên trang nhất tại Giang Nam nhật báo là năm mươi vạn, cơ hồ là cả năm thu vào từ quảng cáo của Giang Nam nhật báo, khiến cho quan hệ giữa điện gia dụng Bất Dương Mai và Giang Nam nhật báo cực kỳ mật thiết.
Phương diện Giang Nam nhật báo cũng muốn lưu lại khách hàng lớn, lục tục ngo ngoe có vài bài bình luận đưa tin về "điện gia dụng Bất Dương Mai" chạy ra sân khấu, khiến cho một ít độc giả tương đối cao cấp tỉnh Giang Nam cũng bắt đầu coi điện gia dụng Bất Dương Mai này trở thành nhãn hiệu điện gia dụng tốt nhất trong cả tỉnh La Phù rồi.
Tiếp theo, điện gia dụng Bất Dương Mai và Giang Nam nhật báo hợp tác tổ chức hoạt động thu thập quảng cáo, công khai thu thập tuyên truyền về điện gia dụng Bất Dương Mai trong toàn bộ tỉnh.
Hoạt động như vậy, tại trung kỳ thập niên 90 vẫn tương đối hiếm thấy, lập tức liền làm cho không ít độc giả hứng thú, ào ào đóng góp, lượng tiêu thụ Giang Nam nhật báo cũng ào ào tăng lên, khiến cho tổng giám đốc tập đoàn báo Giang Nam khen không dứt miệng đối với năng lực quảng cáo của điện gia dụng Bất Dương Mai.
Thời điểm tổ chức hội nghị bên trong nghiệp báo, công khai ủng hộ điện gia dụng Bất Dương Mai, nói: "Điện gia dụng Bất Dương Mai đầu tư quáng cáo rộng như vậy, chính là đối tượng tập đoàn báo quảng cáo chúng ta cần lôi kéo và ủng hộ..."
…………..
"Chỉnh hợp nhãn hiệu điện gia dụng Bất Dương Mai và điện tử Dương Ban Mai Xích, là phát triển bước đầu tiên của xí nghiệp! Cũng là một bước mấu chốt đặt nền móng!"
Dương Tử Hiên dựa vào lan can, cầm ly, nhẹ nhàng nhấp một hớp nước trà trong chén.
Cách đó không xa chính là Hồng Hà sóng lớn vỗ quanh, dưới ánh mặt trời chướng mắt, bao la hùng vĩ dị thường, làm cho lòng người không nhịn được, bắt đầu trở nên khoáng đạt, rất có chút hương vị chỉ điểm giang sơn.
Đây là mái nhà Hợp Thành Hoàng building, gió to thổi trúng áo sơmi, tà áo bị hất lên trên.
Trên mái nhà, chỉ có Trần Ấu Trúc tựa ở bên phải Dương Tử Hiên, quần trắng bồng bềnh, thoạt nhìn tinh khiết dị thường.
Nếu như không phải được chứng kiến bộ dáng bưu hãn và vũ lực đáng sợ của Trần Ấu Trúc, vậy thì nàng cũng là một thục nữ đô thị cực kỳ mê người.
Hiện tại Trần Ấu Trúc đảm nhiệm phó tổng tài vụ công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, chủ quản tài nguyên nhân lực và nghành tài vụ, có thể nói là nắm quyền rất lớn.
Trợ giúp công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, cùng với hai công ty con dưới cờ thành lập đội ngũ quản lý hiện đại hoá tài vụ xí nghiệp, chấm dứt tình huống tài vụ hỗn loạn của công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích.
Để cho lợi nhuận điện tử Dương Ban Mai Xích nhanh chóng đề cao, có thể rút ra càng nhiều tài chính đi đầu tư.
Thập niên 90 cũng là một niên đại rộng lớn, mạnh mẽ, niên đại ầm ầm sóng dậy, cũng là niên đại tình cảm mãnh liệt thiêu đốt, thị trường kinh tế trong nước xa xa mới đạt tới bão hòa và chậm phát triển hóa.
Kỳ ngộ đầy khắp nơi trên đất, có đôi khi chỉ có một cái sáng ý, phát hiện một chỗ mấu chốt buôn bán vượt mức quy định thị trường, có thể sáng tạo ra ngạch tiêu thụ kinh người.
Thời điểm Dương Tử Hiên học nghiên cứu sinh, đã từng kỹ nghiên cứu qua đoạn lịch sử này.
Tại thập niên 90, không ít kỳ tích kinh tế ra đời, dựa vào thủ đoạn doanh nghiệp lớn cùng các loại sáng ý cổ quái, xí nghiệp ngạch tiêu thụ vượt qua mười tỷ cũng không thiếu, nhưng đến thế kỷ mới, rất nhiều xí nghiệp lớn hiển hách một thời tại thập niên 90, đều trở thành phù dung sớm nở tối tàn.
Tựa như doanh nghiệp lớn dựa vào thủ đoạn kinh doanh sản phẩm bảo vệ sức khoẻ để quật khởi, nước uống Thái Dương thần, hồng đào, các loại đồ uống….. mấy cái nhãn hiệu trong ngành sản xuất này, nhanh chóng sáng tạo ra kỳ tích thị trường.
Nhưng những xí nghiệp này, rất nhiều đều tồn tại tình trạng quản lý tài vụ hỗn loạn.
Tuy ngạch tiêu thụ cao tới mấy chục mấy trăm triệu, nhưng lợi nhuận lại cực kỳ thấp, vô cùng mê tín lực lượng thị trường doanh nghiệp, mà bỏ qua việc thành lập chế độ quản lý xí nghiệp nguyên vẹn hoàn thiện, còn có cả việc tăng mạnh lực lượng kỹ thuật.
"Một xí nghiệp muốn kiếm tiền, khối quản lý tài vụ này là cực kỳ quan trọng..."
Dương Tử Hiên chậm rãi nói: "Tiến trình mua Hợp Thành Hoàng building ra sao rồi?"
Trước kia Dương Tử Hiên đã đưa ra đề nghị, phải nhanh chóng mua cả tòa nhà Hợp Thành Hoàng building.
Hợp Thành Hoàng building nằm ở chỗ cực kỳ mấu chốt trên đường Hồng Sơn, giao thông tiện lợi, trong tương lai vài năm sau, giá đất phụ cận sắp sửa tăng rất nhanh, điểm ấy là không thể nghi ngờ, trở thành con đường sánh vai cùng đường Giang Hải và các con đường lớn ở Tử Kim là chuyện sớm muộn.
Hơn nữa, công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, với tư cách một xí nghiệp tư doanh, tại phương diện vay vốn ngân hàng, là một cái nan đề cực lớn.
Cánh cửa trên con đường vay vốn, nếu so với cơ quan chính phủ và xí nghiệp quốc hữu, xí nghiệp nước ngoài, đều bị làm khó hơn nhiều, hơn nữa, tài sản danh hiệu và nhãn hiệu của xí nghiệp dân doanh tại vài chục năm sau cũng không thể dùng làm vật thế chấp tài sản cho ngân hàng.
Chỉ có bản thân nhà xưởng và các tài sản cố định của xí nghiệp dân doanh, mới có thể trở thành chỉ tiêu để ngân hàng ước định tài sản xí nghiệp dân doanh.
Một xí nghiệp, tất cả tài chính phải được lợi dụng hữu hiệu, phải cam đoan tỉ lệ nợ nhất định.
Dương Tử Hiên lại điều khiển công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích mua hết cả tòa Hợp Thành Hoàng building, ngoại trừ cân nhắc đến giá trị Hợp Thành Hoàng building lúc này đang bị đánh giá thấp, cùng với tiềm lực tăng giá cực lớn về sau, là hạng mục đầu tư cố định rất tốt.
Còn có cả việc chuẩn bị để công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích mang ra làm vật thế chấp vay vốn ngân hàng.
"Còn đang đàm phán, giá tiền lúc này, chúng ta vẫn không thể đồng ý..."
Trần Ấu Trúc bình tĩnh nói: "Hợp Thành Hoàng building là sản nghiệp được công ty kiến trúc cấp sở tỉnh xây dựng, nhưng dường như thái độ cấp sở cực kỳ cường ngạnh, tôi lại phải giữ mình, không dễ lộ diện!"
"Ha ha, đám cháu con rùa này hơn phân nửa là muốn thừa cơ nâng giá rồi!"
Dương Tử Hiên chậm rãi cười nói: "Nếu như là tôi, tôi sẽ đề nghị bộ phận PR mời đám lão gia tỉnh kia đi chà xát tắm rửa, uống chút rượu, sau đó chơi mạt chược, làm cho mỗi người bọn hắn thua mười vạn tám vạn, chắc chắn là có thể nắm Hợp Thành Hoàng building bằng giá thấp!”
“Hợp Thành Hoàng building là tài sản công hữu, không thể bị đám lão gia này ăn, bọn hắn không để ý Hợp Thành Hoàng building bị định giá thấp, hay cao, bọn hắn chỉ để ý đến số tiền tiến vào miệng túi của mình là bao nhiêu mà thôi!"
"Nếu như kinh doanh nhất định là phải gian thương, có một sản nghiệp lớn như vậy, cậu cũng không cần phải làm một tham quan..." Trần Ấu Trúc càng dung nhập vào hệ thống công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, càng cảm thấy cái xí nghiệp này có nhiều chỗ bất đồng.
Tuy lúc này quy mô chưa đủ lớn, nhưng đều tràn đầy linh khí và sức sống, nàng càng cảm thấy cả xí nghiệp Dương Ban Mai Xích đều bị bóng mờ người đàn ông này bao phủ, sau lưng từng quyết sách, đều có bóng dáng người đàn ông này chỉ đạo.