Bỗng nhiên, Tần Hạo Kiệt cảm thấy mình rất đáng cười, cũng thật tự ti! Càng nghĩ trong lòng anh ta càng tức giận, bị tử sĩ Lang Quân hạ gục, anh ta vẫn cố gắng đứng lên, cắn răng kiên trì.
Đông Phương Hạ nhìn cảnh này, cũng biết trong lòng Tần Hạo Kiệt đang nghĩ gì, do dự một lát, anh chầm chậm đi đến! Anh em tử sĩ nhìn thấy Huyết Lang đi về phía họ, lập tức đứng sang một bên! Còn Tần Hạo Kiệt, lại lau mồ hôi chảy ra khi luyện kiếm, vung tay tấn công về phía Đông Phương Hạ.
Đông Phương Hạ thấy vậy, khóe miệng hiện lên nụ cười bất lực! Giơ tay chặn nắm đấm của Tần Hạo Kiệt vung đến.
Tần Hạo Kiệt đánh bất ngờ, nhưng anh ta vẫn không ngờ phản ứng của Đông Phương Hạ lại nhanh như vậy, nắm đấm bị Đông Phương Hạ tóm được, giống như cái kìm, khiến anh ta không nhúc nhích được.
Đông Phương Hạ hơi dùng lực, Tần Hạo Kiệt lập tức đau đến mồ hôi đầm đìa.
“Đông Phương Hạ, tôi nói này, cậu đừng biến thái như vậy được không!”
Đông Phương Hạ lắc đầu: “Cậu Tần, muốn trở nên lớn mạnh, không phải không được! Nếu cậu tập luyện với tâm thái như vậy, cậu không thể đạt đến cảnh giới mà cậu muốn!”
“Đông Phương Hạ, tôi cũng là một thành viên của Lang Quân, các cậu chém giết bốn phương, còn tôi! Trên chiến trường còn cần anh em khác bảo vệ! Tôi không muốn làm vướng chân các cậu!”
Đông Phương Hạ nhìn thấy vẻ hổ thẹn của Tần Hạo Kiệt, liền vỗ vai anh ta, nhàn nhạt nói: “Thân thủ không tốt cũng không phải vội, chỉ cần con người có chí khí.
Cậu ấm thì đã làm sao! Tôi cũng là cậu cấm, không phải tôi vẫn lăn lộn rất giỏi sao”.
Tần Hạo Kiệt nghe xong, trầm ngâm một lát, gật đầu nặng nề, sau đó đi sang một bên!
“Tây Môn, nếu anh có thời gian, huấn luyện cậu ta đi! Lòng tự trọng của cậu Tần rất cao, đến lúc đó, anh xem mà làm! Ít nhất phải để cậu ta có thể tự bảo vệ mình trên chiến trường”, Đông Phương Hạ quay đầu nói với Tây Môn Kiếm.
Tây Môn Kiếm do dự một lát, hiển nhiên là hơi khó xử: “Việc này không vấn đề gì, quan trọng là tố chất cơ thể của anh ta không tốt lắm, hoàn toàn không thể so với các anh em khác, tôi sợ cậu ta không chịu được kiểu giày vò đó!”
“Có áp lực mới có động lực! Trong quá trình huấn luyện cậu ta, anh có thể cho cậu ta xem ý chí mạnh mẽ của các anh em khác, như vậy có thể khơi lên tiềm lực của cậu ta! Chỉ cần cậu ta có thể tự bảo vệ mình, nhiệm vụ của anh coi như hoàn thành!”
Đông Phương Hạ nói xong, quay người bỏ đi! Tây Môn Kiếm bất đắc dĩ nhìn chằm chằm về phía Tần Hạo Kiệt, muốn anh ta huấn luyện cậu ấm như này, thực sự khiến anh ta cảm thất bất lực! Mục tiêu của Huyết Lang đưa ra không phải quá cao, nếu không nhất định khiến anh ta phát điên!
Anh đến căn phòng nhỏ của võng đạo, toàn bộ mấy người Bạch Vỹ, Dạ Ảnh, Dạ Phong đều ở đây! Họ nhìn thấy Đông Phương Hạ và Bạch Vỹ một trước một sau đi vào, lập tức dừng trò chuyện.
“Cậu chủ, phía Hải Bang có tình hình!”
“Tình hình gì?”, Đông Phương Hạ ngồi xuống.
Dạ Phong nói: “Bắt đầu từ tối qua, toàn bộ người của Hải Bang đã tập kết tại đường ranh giới của chúng ta và Tào Bang! Buổi trưa, tổ tình báo của Chu Tước Đường phát hiện Trương Vũ Trạch đưa người rời khỏi địa bàn của họ, lặng lẽ đến địa bàn của Tào Bang, ngoại ô phía Đông!”
“Vậy Tào Bang thì sao?”
Bốn người Tây Môn Kiếm đồng thanh trả lời gật đầu.
Đông Phương Hạ lại nói: “Đúng rồi, Tiểu Lâm và Thư Lăng Vy đâu? Sao không thấy họ!”
“Sáng sớm nay, phu nhân đã đưa cô ấy ra ngoài chơi, đến bây giờ vẫn chưa về!”
Nghĩ đến Tiểu Lâm, mấy người Dạ Ảnh ai ai cũng rất bất lực! Cô bé này, bị cô ấy nhằm vào, bạn đừng mơ sống yên ổn.
Tiểu Lâm là thần tượng của Thư Lăng Vy, khiến Đông Phương Hạ rất bất ngờ! Nhưng, có Thư Lăng Vy tiếp đãi cô ấy, cũng bớt rắc rối cho Đông Phương Hạ! Nhưng chuyện khiến Đông Phương Hạ lo lắng là, hai người đều là người chỉ sợ thế giới không loạn, bây giờ đi cùng nhau, nói không chừng xảy ra chuyện thật!
“Tây Môn, thông báo cho Tiểu Lâm! Bảo cô ấy về sớm, chuyện tối nay, Cô ấy phải tham gia”.
Đông Phương Hạ không để Tiểu Lâm công khai ra tay, nhưng chuyện tối nay, tuyệt đối không thể để bất cứ ai sống sót! Thời gian cũng có hạn.
.