Chương 215: Diệt sát hổ yêu

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau

"Thu!" - Tôi giơ tay mình hướng về lượng máu tươi của con hổ màu đen và con hổ vương màu vàng.

Dòng máu tươi của chúng liền bay vào trong người tôi, chuyển hóa thành năng lượng máu. Khí tức năng lượng trêи người tôi tăng vọt lên thành Hạch Tâm Kỳ lục giai.

"Uồm.." - Vằn Xám trong hình dạng hổ yêu liền chồm tới, dùng móng vuốt tát mạnh về phía tôi, muốn một trảo đập tôi thành thịt vụn.

Tôi liền lách sang một bên né tránh.

"Ầm..." - Móng vuốt to lớn của con Đại Địa Hổ đập mạnh xuống đất, khiến ngọn núi rung chuyển, đất đai sạt lở.

Tôi liền bay về phía vùng eo bị thương của nó vừa nãy, sử dụng Thanh Cốt Băng Huyết kiếm chọc thủng máu thịt của nó, chui vào bên trong.

"Gào..." - Vằn Xám hoảng sợ gầm thét, vận chuyển yêu lực trong cơ thể muốn dùng yêu lực ép chết Tà Huyết.

Bình thường cơ thể yêu thú sinh ra nội tuần hoàn, nếu có sinh vật dám chui vào cơ thể chúng thì chúng sẽ dùng yêu lực trấn áp khiến cho kẻ chui vào cơ thể chúng linh lực tán loạn, sau đó từ từ dùng yêu lực luyện hóa thành chất dinh dưỡng.

Chui vào bên trong cơ thể yêu thú giống như là tự sát.

Nhưng Tà Huyết là loại Ác Quỷ dị dạng từ thế giới khác, hắn không sợ yêu lực trấn áp.

"Vũ Điệu Tử Thần!" - Tôi tách rời Thanh Cốt Băng Huyết kiếm ra thành hai thanh kiếm, bắt đầu xoay tròn trong cơ thể con hổ.

Khác với Thánh Trùng tộc có lớp vỏ vô cùng cứng rắn, lớp da lông của yêu thú khá yếu, có thể bị phá hủy dễ dàng, chỉ cần chui vào bên trong người chúng liền có thể giết chết chúng.

Xung quanh người tôi xuất hiện một lốc xoáy máu đỏ tươi, giống như máy xay thịt, nghiền nát máu thịt và nội tạng của hổ yêu.

"Gào..." - Vằn Xám đau đớn gầm rống, nó cảm nhận được nội tạng bên trong cơ thể nó đang bị nghiền nát.

Chỉ vài giây sau cơ thể khổng lồ của con hổ nổ tung, yêu hồn của Vằn Xám run sợ ôm lấy yêu đan phóng về phía chúng yêu.

"Lam Huynh, Yêu Vương mau cứu ta." - Yêu Hồn của hắn hoảng sợ hét lớn.

Nhưng trước khi hắn kịp chạy về phía lũ hổ yêu, thì bị một bàn tay máu đỏ tóm trúng.

Vằn Xám không kịp giãy giụa thì đã bị bàn tay máu bóp vụn, cả yêu hồn lẫn yêu đan nổ tung, hóa thành năng lượng thuần túy chui vào người Tà Huyết.

"Yêu Vương, chúng ta làm gì bây giờ?" - Tên yêu tướng ăn mặc nho nhã như thư sinh hỏi, hắn chính là kẻ được gọi là Lam huynh.

Yêu hồn của Kim Mao sắc mặt âm trầm, hắn đường đường là một Yêu Vương Độ Kiếp Kỳ mà lại bị đánh lén, nhục thân bị hủy, khiến thực lực suy giảm nghiêm trọng, không thể chiến đấu.

"Các ngươi cẩn thận, đừng biến chân thân, hãy sử dụng yêu bảo trấn áp hắn." - Kim Mao ra lệnh, dù nhục thân bị hủy thì nó vẫn là kẻ có uy vọng nhất ở đây.

"Rõ!" - Sáu gã yêu tướng đáp lời, tế ra đủ loại yêu bảo kiếm, trảo, ấn, đao, thương, chùy đánh về phía Tà Huyết.

Mặc dù vũ khí mạnh nhất của yêu thú chính là cơ thể khổng lồ của chúng, nhưng bình thường chúng cũng sẽ luyện chế vài món yêu bảo hộ thân, phòng trường hợp không thể sử dụng chân thân chiến đấu.

"Các ngươi muốn dùng bảo vật đánh ta sao, để ta cho các ngươi xem cái gì mới là bảo vật thật sự."

"Hỗn Nguyên Ác Quỷ - Ác Quỷ Máu biến hình." - Tôi gầm lên giận dữ, thân thể cấp tốc biến lớn, hóa thành hình dạng Ác Quỷ Máu.

Ác Quỷ Máu đã bị Huyền Lôi đánh cho thần hồn tan vỡ, lâm vào ngủ say, cần rất nhiều thời gian nó mới tỉnh lại. Nên tôi có thể thoải mái sử dụng kỹ năng của Ác Quỷ Máu mà không sợ bị nó điều khiển cơ thể.

"Là Huyết Ma thuộc Cổ Ma tộc." - Tên hổ yêu họ Lam có vẻ kiến thức rất uyên bác nói.

"Thương Tần!" - Tôi liền triệu hồi ngọn giáo lên tay mình, Thương Tần liền hóa thành một cây thương khổng lồ màu tím đen, dài tới hơn năm mươi mét, khí tức của nó vô cùng mạnh mẽ, khiến không gian xung quanh bị uốn khúc.

Tôi dùng ngọn giáo quét thẳng về mấy món yêu bảo, dùng cách cứng đối cứng, mạnh mẽ va chạm.

"Răng rắc..." - Mấy món yêu bảo bị quét trúng liền bị đánh bay, có hai món trực tiếp vỡ vụn.

"Sao có thể!" - Một tên yêu tướng trợn trừng mắt, yêu bảo của hắn vừa bị phá hủy quá dễ dàng. Hắn liền phun ra một ngụm máu tươi, yêu hồn bị thương nhưng vẫn chưa tới mức ngã lăn ra đất như Tiên Linh tộc.

"Là Thánh Bảo của Chân Ma kỳ Cổ Ma." - Tên họ Lam hô lớn, giờ hắn cảm thấy sợ hãi thật sự.

Mấy tháng trước hắn có nghe tin trong lãnh địa của Cổ Ma xuất hiện Thiên Ma hạ giới, nhưng hắn không tin, chỉ cho là lời đồn. Nhưng hôm nay nhìn thấy món Thánh Bảo tỏa ra uy thế hủy diệt kia, hắn liền biết chuyện này là thật.

"Thiên Ma đại nhân xin dừng tay, chúng tiểu nhân suốt mấy ngàn năm nay chăm chỉ bế quan tu luyện, không hề ra tay với Cổ Ma tộc."

"Chuyện hôm nay chắc chắn chỉ là hiểu nhầm, xin ngài đại nhân đại lượng tha thứ cho chúng tiểu nhân." - Kim Mao Yêu Vương sợ hãi nói, nếu là Cổ Ma Độ Kiếp Kỳ thì hắn không sợ, nhưng Thiên Ma Chân Ma kỳ là chuyện hoàn toàn khác, ngay cả cha hắn là Yêu Đế gặp Thiên Ma cũng phải cúi đầu quỳ bái.

"Hiểu lầm? Tốt, đợi ta giết các ngươi xong thì sẽ dừng tay." - Tôi nở nụ cười âm trầm.

Lao tới dùng Thương Tần vụt mạnh vào một tên tướng.

Gã yêu tướng liền biến thành một con hổ màu trắng, thân hình hơn năm mươi mét.

Nhưng kết quả khi bị Thương Tần đánh trúng thì đầu óc của hắn vẫn vỡ vụn, yêu hồn cũng bị đánh nát.

"Xin Thiên Ma đại nhân giơ cao đánh khẽ, chí ít cũng cho tiểu nhân biết là ai trêu chọc ngài, tiểu nhân sẽ thay ngài xẻ da lóc thịt, rút xương trừu hồn hắn." - Kim Mao sợ hãi nói, tên Thiên Ma trước mắt quá mạnh, hắn chỉ có thể sử dụng mồm mép hy vọng làm Thiên Ma nguôi giận rồi tính tiếp.

"Các ngươi muốn được chết minh bạch đúng không?"

"Nhìn thấy cô gái trêи bàn kia sao?" - Tôi lạnh lẽo nhìn chúng.

"Cô ta là người quen của ngài?" - Kim Mao sợ hãi hỏi, nếu lỡ may cô gái đó là người quen của tên Thiên Ma này, thì bọn hắn khó sống.

"Không phải." - Tôi vừa trả lời vừa tập trung năng lượng vào Thương Tần.

Nghe Tà Huyết trả lời Kim Mao thở phào nhẹ nhõm.

"Vậy tại sao đại nhân lại vì cô ta mà tấn công chúng tiểu nhân?"

"Ngươi giải thích lý do tại sao ngươi cưỡng hϊế͙p͙ sau đó giết rồi ăn thịt cô gái này đi." - Tôi mỉa mai nói.

Kim Mao hoàn toàn bối rối, không hiểu tên Thiên Ma trước mắt đang có ý gì.

"Chúng tôi là hổ, cô ta là gà. Hổ ăn gà là lẽ đương nhiên, đâu cần lý do." - Ngẫm nghĩ một lát gã Yêu Vương trả lời.

"Chính xác! Ngươi giết, hϊế͙p͙, ăn mấy cô gái này vì họ yếu đuối hơn ngươi, vì các ngươi là thú săn mồi, còn họ là con mồi. Bây giờ cũng vậy, ta giết các ngươi vì ta là thợ săn còn các ngươi là con mồi."

"Chết đi!" - Tôi rít lên tiếp tục dùng Thương Tần vụt về phía chúng, nãy giờ tôi đã nạp đủ năng lượng cho Thương Tần, bây giờ dù Yêu Đế có xuất hiện thì tôi cũng tự tin có thể một giáo xiên chết hắn.

Lũ hổ yêu hoảng sợ, vài giây trước Thiên Ma còn bình thản nói chuyện với chúng, vài giây sau liền trở mặt chém giết, chiến chúng không kịp phản ứng, lại thêm hai tên yêu tướng bị đập thành thịt nát.

"Các ngươi mau phòng ngự, ta sử dụng Thiên Địa Na Di phù đem chúng ta truyền tống tới Hoàng Hổ yêu cung." - Kim Mao sợ hãi ra lệnh.

Hắn liền lấy ra một tấm thẻ bài vàng óng dùng yêu lực kϊƈɦ phát nó, bên trêи khắc những ký tự kỳ lạ, tấm thẻ phù này là do Yêu Đế thỉnh từ Chân Linh Yêu Tổ Kim Thần Hổ ở Yêu Vực truyền tới, chỉ cần kϊƈɦ phát thì sau năm giây sẽ đưa hắn trở về tượng Yêu Tổ trong yêu cung.

Ba tên yêu tướng còn lại tế ra vài yêu bảo phòng ngự, tạo thành lồng sáng chống đỡ những đòn tấn công của Tà Huyết.

Nhưng sau ba giây thì những lồng sáng cũng vỡ tan, uy lực của Thương Tần còn mạnh hơn thứ gọi là Thánh Bảo của Chân Ma kỳ rất nhiều.

Kim Mao bên trong nheo mắt, hắn kϊƈɦ hoạt thần hồn bí thuật, phun ra một ngụm năng lượng vàng óng chui vào trong tấm thẻ bài.

Tấm thẻ bài liền nổ tung, cuốn lấy gã yêu vương rồi biến mất, để lại ba gã yêu tướng ngơ ngác nhìn nhau.

"Chúng ta bị lừa rồi! Tên Kim Mao kia bỏ chạy một mình." - Gã hổ yêu họ Lam chua chát nói.

Hai tên còn lại cũng mặt xám như tro tàn.

"Xin Thiên Ma đại nhân tha mạng, tiểu nhân nguyện vì ngài làm trâu làm ngựa, làm yêu thú canh cửa cho ngài." - Gã họ Lam hóa thành một con hổ băng, quỳ rạp xuống đất.

Mặc dù làm yêu thú canh cửa rất nhục nhã, nhưng ít ra là vẫn có thể sống tiếp.

"Rất tiếc ta không có nhà, nên không cần yêu thú canh cửa." - Tôi lạnh lẽo trả lời hắn.

Dùng Thương Tần vụt mạnh vào đầu con hổ băng, khiến nó vỡ vụn thành nhiều mảnh.

Yêu hồn màu lam chạy ra cũng bị tôi tóm lấy bóp vụn.

Hai tên hổ yêu còn lại cũng bị tôi giết dễ dàng, không gây ra được sóng gió gì.

"Hừm! Hắc Hổ, Đại Địa Hổ, Hàn Băng Hổ đều đã bị mình giết sạch yêu tướng, xem như diệt tộc."

"Vậy là chỉ còn Lôi Hổ và Hoàng Hổ. Tranh thủ lúc này năng lượng chưa tiêu hao hết, trực tiếp giết đến Hoàng Hổ yêu cung vậy." - Tôi âm trầm suy nghĩ, lần tập kϊƈɦ này vô cùng may mắn, tự nhiên hai tên yêu tướng lại đánh nhau, tạo ra yếu điểm giúp tôi có thể giết chúng dễ dàng.

Tôi liếc nhìn về hơn mười nữ yêu Hóa Hình Kỳ của tộc thỏ, gà và hươu. Họ đang trốn ở phía xa xa, sợ hãi nhìn tôi.

Tôi liền bay về phía họ.

"Xin Thiên Ma đại nhân tha mạng, tiểu yêu nguyện ý làm người hầu của ngài." - Thiếu nữ thuộc tộc thỏ sợ hãi nói, nàng cố nặn một nụ cười trêи miệng, hy vọng tên Thiên Ma khổng lồ kia sẽ không giết nàng.

"Tiểu nữ cũng nguyện ý làm người hầu cho ngài."

"Tiểu nữ cũng vậy."

"Chỉ cần đại nhân tha mạng, ngài muốn bắt tiểu nữ làm gì cũng được."

Mấy cô gái khác cũng nhao nhao lên tiếng, có người ra sức mỉm cười dụ hoặc, uốn éo thân thể. Người thì nước mắt rơi lã chã, muốn dùng sự mềm yếu để khiến Thiên Ma mủi lòng thương xót.

"Các cô làm gì vậy? Trông ta giống như một con quái vật ăn hϊế͙p͙ phụ nữ sao?" - Tôi thắc mắc hỏi, nhưng dáng vẻ hung thần ác sát của Ác Quỷ Máu khiến mấy cô gái run lên bần bật.

"Không, không, trông ngài vô cùng anh tuấn, là chính nhân quân tử." - Thiếu nữ tộc thỏ nở nụ cười, cố tìm lời nịnh nọt để hắn tha mạng.

"Đúng vậy, nhìn ngài vô cùng oai phong, chính khí ngời ngợi, nhất định là người tốt." - Một cô gái thuộc tộc hươu cố gắng nói.

"Được rồi, không hù dọa các cô nữa. Các cô mặc chúng vào đi." - Tôi lấy ra vài bộ váy áo, ném về phía mấy cô gái.

Rồi thả luôn Diệp Nhu và Hỏa Túc ra ngoài.

"Nàng giúp ta đưa mấy cô gái này về chỗ của Hồ Mị, giúp họ tìm nơi ở mới được không?" - Tôi nhẹ giọng hỏi Hỏa Túc, tôi không đưa mấy cô gái này về tộc quần của họ, vì đưa về đó thì họ sẽ lại bị đem làm lễ vật cống hiến cho tộc khác.

"Được!" - Hỏa Túc gật đầu đáp ứng.

"Bây giờ các cô theo tôi, tôi sẽ tìm cho các cô nơi ở thích hợp." - Hỏa Túc nhìn mấy thiếu nữ ra lệnh, sau đó nàng liền bay về hướng Nguyệt Quang tiên cung.

Mấy cô gái nhìn nhau một lúc, chần chừ không biết có nên đi theo cô gái mặc áo giáp kia không.

"Các cô đi theo Hỏa Túc đi, nàng sẽ bảo vệ cho các cô, ta có việc quan trọng cần làm ngay bây giờ." - Tôi cố dùng giọng nói dễ nghe nhất để không hù dọa họ.

Nghe tôi nói thì mấy cô gái ngoan ngoãn bay theo Hỏa Túc.

Nhìn theo bóng dáng họ đi xa, gương mặt của tôi lại trở nên âm trầm như nước.

Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]