"Dương Minh, chị muốn nôn." Âm thanh rên rỉ của nàng làm xương cốt Dương Minh mềm nhũn ra, sức hấp dẫn của phụ nữ.
"Chị chờ chút, chị Tiếu Tình" Dương Minh vội vàng chạy vào trong toilet tìm một chậu thau, sau đó định đỡ Tiếu Tình dậy. Nhưng lại nghe thấy Tiếu Tình nôn, nôn ra toàn là nước làm ướt cả ga giường.
Mùi rượu bay vào mũi Dương Minh. Dương Minh nhíu mày. Cũng may Tiếu Tình không ăn gì, chỉ uống mỗi rượu, cho nên ngoài mùi rượu không có mùi thức ăn, nếu không rất khó ngửi.
"Ai" Dương Minh thở dài. Tiếu Tình đã ba mươi tuổi mà không khác gì trẻ nhỏ. Dương Minh không biết làm gì vì cả người Tiếu Tình đều là rượu mà nàng nôn ra, ga giường, chăn cũng vậy.
"Dương Minh. chị khó chịu lắm. mùi này khó ngửi quá, giúp chị cởi quần áo" Ngay khi Dương Minh không biết làm gì, Tiếu Tình đột nhiên cau mày oán giận nói.
"Dát?" Dương Minh kinh ngạc, bảo tôi giúp chị cởi quần áo? Chị, đây là chị dụ dỗ tôi đó nha, hay là quá yên tâm về tôi? Thằng em nuôi này là một thanh niên trai tráng, lại uống ít rượu, chẳng may dục vọng bốc lên, không nhịn được thì sao nhỉ.
"Khó chịu quá" Tiếu Tình không ngừng lẩm bẩm.
Dương Minh không còn cách nào khác đành phải liều mình cởi khóa trên váy của nàng xuống, tuột cả váy ra.
Tiếu Tình không mặc đồ trong. Bộ ngực đầy đặn được chiếc áo lót màu trắng bao phủ chiếm trọn ánh mắt Dương Minh. Dương Minh không khỏi bắt đầu thở hổn hển.
"Quần" Trên người Tiếu Tình không còn váy nữa, hai chân đạp lung tung, trong miệng lẩm bẩm.
"Quần cũng cho mình cởi sao?" Đầu Dương Minh to lên. Bỏ đi, váy đã cởi rồi, chỉ còn mỗi quần, Dương Minh cắn răng một cái, kéo mạnh quần của nàng xuống, không ngờ rằng hắn dùng sức quá mạnh nên đã kéo cả quần lót của nàng.
Chẳng qua bởi vì không bật điện nên Dương Minh còn chưa ý thức được mình đã cởi quần lót của Tiếu Tình ra. Nhìn bên dưới trắng trắng của Tiếu Tình, hắn còn tưởng rằng nàng mặc quần lót trắng chứ.
Ngửi quần áo đầy mùi rượu, Dương Minh vội vàng thu lấy, bỏ quần áo Tiếu Tình vào trong bồn rửa tay.
"Hả?" Dương Minh cầm quần Tiếu Tình không khỏi sững sờ? Mẹ nó, đây không phải là quần lót sao?
Vậy vừa rồi mình nhìn thấy là? Không có lông? Nghĩ đến đây Dương Minh đột nhiên tỉnh ra, chẳng lẽ Tiếu Tình là Bạch Hổ trong truyền thuyết.
Ngất mất, thằng Tống Hàng kia có lẽ vì điểm này nên mới chạy mất. Đúng là thằng nông dân mê tin. Phụ nữ nếu không có lông sẽ sát phu.
Nhưng ngược lại còn có rất nhiều người nói phụ nữ không lông rất tốt cho chồng. Có người còn cố ý tìm các cô gái không lông để lấy làm vợ.
Nghĩ đến đây Dương Minh toát mồ hôi, cái này hỏng bét. Mình cởi cả quần lót của Tiếu Tình, sáng mai lúc nàng tỉnh dậy không phải sẽ nghi ngờ mình có ý đồ xấu xa đó chứ?
Mặc lại cho nàng? Bỏ đi, Dương Minh quả thực không có dũng khí nữa. Vừa nãy không biết không thấy rõ thì thôi, bây giờ mình nếu đã biết Tiếu Tình là Bạch Hổ không lông, vậy không thể nào nhịn được, kiểu gì cũng cẩn thận nhìn, đến lúc đó.
Dương Minh lấy quần lót của Tiếu Tình ra, đặt trên khăn lông, sau đó lại nghe thấy Tiếu Tình ở bên ngoài đang rên rỉ: "Còn mùi rượu"
Dương Minh cười khổ, đương nhiên là còn rồi. Trong phòng toàn mùi rượu sao hết nhanh thế chứ. Dương Minh đi ra, nhưng không biết từ lúc nào Tiếu Tình đã đạp chăn xuống đất, xuân sắc giữa hai chân đập thẳng vào mắt Dương Minh.
Mẹ chứ. Được, đây là chị khiêu chiến cực hạn của tôi. Chẳng qua đột nhiên nghĩ đến Tiếu Tình vừa nôn trên giường, như vậy mùi rượu là không thể tránh khỏi.
Nghĩ đến đây Dương Minh không thể không ôm nàng lên. Đã làm phải làm cho chót, mình nhịn, nếu không nhịn được thì đừng trách.
Dương Minh ôm nàng vào trong toilet, sau đó đặt nàng vào bồn tắm, mở nước nóng.
Hắn chuẩn bị tẩy hết mùi rượu trên cơ thể nàng.
Bố trí xong cho Tiếu Tình, Dương Minh đóng cửa toilet lại, sau đó đi tới bên cạnh điện thoại, gọi cho lễ tân: "Alo, tôi ở phòng 2210, phiền anh phái người thay ga giường cho tôi"
"Được, xin chờ một lát, chúng tôi lập tức bảo người thay" Người kia nói.
Quả nhiên không lâu sau đã có nhân viên phục vụ tới, rất nhanh đã thay được ga giường và chăn, sau đó ra khỏi phòng.
Dương Minh thở dài đi vào toilet. Nhưng hắn lại phát hiện ở tình huống này mà Tiếu Tình vẫn còn đang mơ hồ chưa tỉnh. Dương Minh không còn cách nào khác, tiện tay cởi áo lót của nàng ra. Bên dưới cũng đã nhìn rồi, nhìn bên trên cũng không có gì.
Chẳng qua hai vú tròn trịa vừa hiện ra, Dương Minh không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Dương Minh xé một chiếc khăn tắm, phủ lên người Tiếu Tình, sau đó ôm nàng ra khỏi toilet, đặt lên giường, kéo khăn tắm ra, đắp chăn cho nàng.
Lúc này Dương Minh mới thở dài một hơi. Liễu Hạ Huệ cũng không thể hơn mình. Dương Minh đắc ý nghĩ.
"Nước. chị muốn uống nước" Về đến giường, Tiếu Tình vẫn không chịu để yên, không ngờ lại đòi nước.
Dương Minh thở dài, đứng dậy đi tới cạnh bàn, rót một cốc nước nóng cho nàng, sau đó đi đến bên giường: "Chị Tiếu Tình, nước này"
"Em giúp chị" Tiếu Tình nhắm mắt nằm trên giường, mơ hồ nói.
Này? Chị nằm trên giường, tôi cho chị uống như thế nào? Tôi mà cho chị uống không phải ướt hết giường sao?
"Ngoan, nghe lời, tự uống đi" Dương Minh nói như đang lừa trẻ con vậy.
"Ồ" Tiếu Tình hình như hiểu lời Dương Minh nói, vươn tay lên ôm lấy cổ Dương Minh, thân hình hơi ưỡn lên.
Dương Minh không để ý, tưởng Tiếu Tình mượn hắn để ngồi dậy, vừa đưa cốc đến đến bên miệng nàng. Không ngờ Tiếu Tình lại hôn lên môi hắn.
"Đừng." Dương Minh kinh ngạc định nói. Nhưng hắn cảm thấy Tiếu Tình đang liều mạng hút lấy nước miếng trong miệng mình. Ngất mất, không phải nàng nghĩ mình là nguồn nước đó chứ?
Chẳng qua Dương Minh không thể nhịn được nữa, bây giờ Tiếu Tình chủ động hôn hắn, Dương Minh đã có quyết định. Còn nhịn làm mẹ gì, ông không nhịn nữa.
Thực ra đây là cực hạn của tư tưởng, một khi đột phá Dương Minh sẽ không hề cố kỵ, nhiệt tình hôn lại nàng. Mà Tiếu Tình hình như cũng cảm nhận được sự nhiệt tình của Dương Minh, bắt đầu đáp lễ, mặc dù cứng ngắc nhưng rất nóng bỏng.
Tay Dương Minh không rảnh rỗi gì, nắm lấy ngực nàng.
Rất nhanh hai cơ thể nóng bỏng cuộn vào nhau, thực hiện những hành động nguyên thủy.
Trên thực tế Tiếu Tình cũng không hoàn toàn say, mà nàng đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa say, nhưng bởi vì tác dụng của rượu nên tư tưởng hơi chậm phản ứng mà thôi.
Chẳng qua những chuyện Dương Minh làm, nàng rất rõ ràng. Ví dụ cởi quần áo cho nàng, tắm cho nàng. Mặc dù Tiếu Tình biết làm như vậy không ổn, nhưng bởi vì suy nghĩ không còn linh hoạt nên cũng không nghĩ nhiều, cứ làm theo bản năng.
Đến vừa nãy khi mơ mơ màng màng muốn uống nước, nàng cũng không biết làm như thế nào mà lại coi miệng Dương Minh là nguồn nước. Mặc dù Tiếu Tình cảm thấy không đúng nhưng đầu óc phản ứng quá chậm, không thể nghĩ được không đúng ở chỗ nào.
Cũng bởi vì nàng không kịp nghĩ mới làm cho Dương Minh hôn trả lại. Trong nháy mắt đó đầu óc nàng trở nên rõ ràng, trong tiềm thức nói với nàng làm như vậy không đúng. Nhưng dục tính trong người bị Dương Minh thiêu đốt, nhất là đầu óc bởi vì sức rượu nên không thể khống chế, động tác của cơ thể đều xuất phát từ bản năng.
Cho nên Tiếu Tình cũng chỉ có thể tỉnh táo lại trong nháy mắt, rồi bắt đầu nhiệt tình đáp lại Dương Minh.
Người uống rượu hôm trước, hôm sau thường sẽ tỉnh lại rất sớm. Dương Minh mở mắt ra, đột nhiên thấy Tiếu Tình đang dựa vào lòng mình ngủ rất ngon, không khỏi giật mình.
*** hôm qua cuối cùng vẫn làm. Cái này không được, lát nữa giải thích như thế nào đây. Dương Minh đau đầu, nếu Tiếu Tình không phải chị nuôi của hắn thì tốt biết bao. Cùng lắm Dương Minh chịu trách nhiệm với nàng là được. Nhưng bây giờ phức tạp rồi đây.
Chị nuôi, trời ạ, hôm qua mình chơi chị" nuôi"