Chương 259: Huyện Đại Phường thành tiêu điểm

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau
Báo thành phố Chiếu Đông đưa một bài viết “Là quay lại hay tiến bộ”, nói khá rõ về nội dung Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường. Bài viết mặc dù không đưa ra kết luận rõ ràng nhưng đã đánh giá rất cao về phương thức Luân chuyển đất đai mới này ở Huyện Đại Phường. Bài viết cho rằng là thí điểm rất tốt cho số đất bỏ hoang ở nông thôn, tỏ vẻ cần tiến thêm bước nữa. Tòa soạn còn phái ra không ít phóng viên đến Huyện Đại Phường tìm hiểu và liên tục đăng tin. Báo tỉnh cũng theo sát sau đó, ngày hôm sau đã đăng tải nội dung Luân chuyển đất đai Huyện Đại Phường lên, nói rõ chi tiết về chính sách, bài viết này không đưa ra đánh giá, chỉ là kể lại chi tiết.

Hai bài viết này được đăng lên khiến Luân chuyển đất đai của Huyện Đại Phường lập tức được mọi người chú ý. Tranh luận tốt hay xấu càng trở nên kịch liệt.

Cùng ngày hôm đó mấy tờ báo lớn trong nước đều phái người đến tỉnh Sơn Nam hy vọng có thể hiểu rõ về phương pháp sử dụng đất mới ở Huyện Đại Phường.

Vương Trạch Vinh đã sớm chuẩn bị sẵn về tâm lý với việc này, nhưng đột nhiên các tờ báo lớn trong nước quan tâm đến Luân chuyển đất đai của Huyện Đại Phường đã tạo thành áp lực tâm lý rất lớn đối với Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh gọi điện thoại hỏi ý kiến của Trương Tất Tường; y cười nói:

- Đây là chuyện rất tốt. Dù thành công hay thất bại thì cũng là một cơ hội đối với cháu.

Vương Trạch Vinh bây giờ đã thành tâm điểm của truyền thông, Trương Tất Tường biết việc này là cơ hội đối với Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh hỏi:

- Trương thúc, trên tỉnh có ý kiến phản đối gì không?

Vương Trạch Vinh lo lắng nhất là ý kiến của Bí thư tỉnh ủy. Nếu Bí thư tỉnh ủy phản đối việc này thì công việc của Huyện Đại Phường sẽ rất bị động.

Trương Tất Tường nói:

- Việc đã phát triển đến mức này thì nói rõ trung ương rất chú ý đến phương thức mới quản lý đất đai ở nông thôn này. Ý kiến của Bí thư Phùng chính là Trăm nhà tranh nhau. Cháu cố gắng làm tốt công tác là được.

Nghe Trương Tất Tường giải thích, Vương Trạch Vinh cũng đã nghĩ thông suốt. Chuyện đã phát triển đến mức này thì cứ việc mạnh tay đi làm là được.

Theo giấy mời của ban kinh tế đài truyền hình tỉnh, Vương Trạch Vinh liền chạy đến đó làm cuộc phóng viên.

Lần đầu tiên tham gia cuộc phóng viên trên truyền hình như thế này, Vương Trạch Vinh khá khẩn trương.

Người dẫn chương trình là Kiều Hồ, cô nói:

- Chủ tịch Vương, cứ coi đây là chuyện rất bình thường đi.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Không khẩn trương mới là lạ. Tôi biết nên nói gì mà.

Kiều Hồ thấy Vương Trạch Vinh đã làm quen được hoàn cảnh nên nói:

- Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu chứ? Chương trình này không truyền hình trực tiếp nên có thể sửa đổi, có vấn đề gì thì cũng không sao.

Hai người bắt đầu một hỏi một đáp.

Kiều Hồ nói:

- Chủ tịch Vương, chính sách Luân chuyển đất đai của Huyện Đại Phường đã tạo thành tiếng vang rất lớn. Bây giờ khắp tỉnh thành đều đang tranh luận. Không biết lúc đầu các anh đưa ra chính sách có lo lắng hay không?

Vương Trạch Vinh nói:

- Huyện Đại Phường là huyện nghèo khó và dựa vào tiền trợ cấp của chính phủ. Bởi vì đất ruộng trong huyện không thể nuôi sống người nên rất nhiều nông dân ra ngoài làm thuê, rất nhiều đất đai bị bỏ hoang, xuất hiện tình huống có đất mà không thể nuôi sống người. Chúng tôi đưa ra phương pháp Luân chuyển đất đai cũng là bất đắc dĩ.

- Nghe nói phương pháp Luân chuyển đất đai là do Chủ tịch Vương đưa ra. Khi đó không có chính sách của trung ương, Chủ tịch Vương không sợ gánh vác trách nhiệm sao?

Vương Trạch Vinh nói:

- Đương nhiên là lo lắng nhưng mỗi khi tôi thấy cảnh khó khăn của người nông dân, tôi lại vô cùng áy náy. Là Chủ tịch huyện, tôi thấy mình phải có trách nhiệm tìm con đường giải quyết cuộc sống của người dân.

Kiều Hồ nói:

- Phương thức Luân chuyển đất đai này có thể giải quyết đời sống khó khăn của nông dân sao? Nghe nói giá cho thuê đất rất rẻ mà.

Vương Trạch Vinh nói:

- Tôi không cho là như vậy. Tình hình Huyện Đại Phường rất đặc biệt. Bây giờ rất nhiều đất bỏ hoang không dùng đến, bây giờ cho thuê ít nhất tiền thuê là có. Hơn nữa giá cho thuê không phải là cố định suốt thời kỳ cho thuê. Bây giờ kinh tế huyện còn kém nên giá cho thuê không cao. Tôi tin rằng hai năm sau khi kinh tế Huyện Đại Phường phát triển, như vậy giá cho thuê nhất định sẽ căn cứ theo tình hình thị trường để điều chỉnh. Chúng tôi không để người dân bị thiệt.

Vương Trạch Vinh từ từ bình tĩnh lại. Bởi vì hiểu rõ tình hình Huyện Đại Phường, trong giọng của hắn đều lộ ra sự quan tâm đến những người dân khó khăn, còn có cả trách nhiệm của mình trong việc này.

- Chủ tịch Vương, xin hỏi anh một vấn đề nếu như chính sách Luân chuyển đất đai này của Huyện Đại Phường không được cấp trên đồng ý thì sao?

Các câu hỏi Kiều Hồ đưa ra thật sắc bén đúng là không dễ trả lời.

Vương Trạch Vinh nói:

- Việc này không ai biết sẽ phát triển theo hướng nào. Cho nên Huyện Đại Phường chúng tôi chỉ tiến hành thí điểm ở một thị trấn mà thôi. Mục đích chính là lấy kinh nghiệm. Nếu như có thể thành công thì đây là phương pháp mới trong việc sử dụng đất nông thôn. Nếu như không được thì cũng không ảnh hưởng gì lớn đối với Huyện Đại Phường. Huyện Đại Phường đã nghèo đến độ xin quốc gia cứu trợ thì không còn mức nào kém hơn nữa. Hơn nữa bây giờ là một huyện khó khăn, chúng tôi có thể dùng hành động của mình để làm thí điểm để trung ương đưa ra chính sách.

- Chủ tịch Vương, các anh đã tính đến nếu thông qua hoạt động cho thuê đất lần này thì nông dân thị trấn Vương Gia Bá sẽ tăng thêm thu nhập bao nhiêu không?

Vương Trạch Vinh nói:

- Việc này về sơ bộ chúng tôi đã tính toán. Lấy mỗi người có ba mẫu đất đồng bằng và mười mẫu đất đồi. Đất đồng bằng thu được 750 tệ, đất đồi thu được 600 tệ một năm. Đương nhiên đây chỉ là con số lý thuyết, nhưng ít nhất một người có thể được vài trăm tệ. Đừng nhìn con số này trên thành phố là không lớn, nhưng đối với một người nông dân mà nói là rất lớn. Đối với Huyện Đại Phường thì nói rõ điều gì? Nói rõ nông dân về cơ bản có thể dựa vào đất của mình mà sống. Ngoài ra Huyện Đại Phường cũng dự định tăng cường tập huấn cho nông dân, thành lập một tổ chuyên môn dựa vào tình hình thị trường mà tập huấn. Nông dân có thể tham gia vào các nhà máy, trang trại để tăng thêm thu nhập.

Kiều Hồ nói:

- Không ít người cho rằng nếu cả nước đều cho thuê đất như Huyện Đại Phường thì sẽ ảnh hưởng đến sản xuất lương thực.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Vấn đề này đúng là cần phải suy nghĩ. Lần này chúng tôi cho thuê đất chính là đã suy nghĩ và quy định các nhà đầu tư tiến hành canh tác trên đó. Sẽ phân phối những khu canh tác dựa trên cơ giới hóa và áp dụng kỹ thuật. Tôi tin rằng thông qua mô hình này thì sản lượng lương thực không những không giảm mà còn tăng lên.

Kiều Hồ nhìn Chủ tịch huyện trẻ tuổi này, không khỏi có ấn tượng rất tốt. Chương trình sau đó được phát vào giờ vàng buổi tối trên đài truyền hình tỉnh.

Ngồi trước Tv xem Vương Trạch Vinh trả lời câu hỏi của người dẫn chương trình, Bí thư tỉnh ủy tỉnh Sơn Nam Phùng Nhật Hoa không khỏi thầm than về Vương Trạch Vinh này. Người thanh niên này ngồi trước ống kính máy quay mà bình tĩnh như vậy. Phùng Nhật Hoa không khỏi gõ nhẹ tay vào thành ghế và suy nghĩ về lỗi lo lắng của trung ương với đất để hoang.

Đồng thời Phùng Nhật Hoa cũng suy nghĩ làm như thế nào để làm tốt công tác trong toàn tỉnh. Về phần Vương Trạch Vinh là con rể Hạng Nam thì không ảnh hưởng nhiều đến y. Vương Trạch Vinh chỉ là một Chủ tịch huyện nho nhỏ, còn cách Phùng Nhật Hoa quá xa.

Vương Trạch Vinh nếu như thực sự có thể tạo được đột phát trong việc này thì người đạt được lợi lớn nhất chính là y – Bí thư tỉnh ủy.

Phùng Nhật Hoa cầm điện thoại gọi cho bí thư thị ủy Quán Hà – Tiền Dịch Tài:

- Tiền Dịch Tài, anh cần quan tâm nhiều hơn đến công tác Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường. Phải nhanh chóng tiến hành tổng kết và các số liệu cụ thể.

Tiền Dịch Tài lúc này cũng đang ngồi xem chương trình phóng viên Vương Trạch Vinh. Nghe Phùng Nhật Hoa nói như vậy, Tiền Dịch Tài vốn đang lo lắng cho Vương Trạch Vinh, lúc này đã yên tâm. Tiền Dịch Tài đã có ý này thì vấn đề của Vương Trạch Vinh không có gì rồi.

Tiền Dịch Tài liền gọi điện cho Hạng Nam:

- Bộ trưởng Hạng, vừa nãy Bí thư Phùng gọi điện tới cho tôi và đưa ra chỉ thị với công tác Luân chuyển đất đai mà Trạch Vinh đang tiến hành, yêu cầu Thị ủy quan tâm nhiều hơn.

Hạng Nam cười nói:

- Dịch Tài, đây là xu thế tất yếu. Trung ương đang rất cần tiến hành thí điểm việc này. Trạch Vinh đi trước một bước là cơ hội rất lớn, đồng thời cũng là cơ hội đối với anh. Chuyện này cho dù xảy ra sai lầm cũng không sao. Anh phải mau chóng tập trung vào công tác này.

Tiền Dịch Tài biết Hạng Nam có những tin tức về chính sách này, có lẽ là Trung ương đang rất chú ý đến vấn đề đất bị bỏ hoang ở nông thôn.
Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]