- Chào anh, việc này là đội Quản lý thị trường đã sai. Xe của anh cứ để ở đây, tôi nhất định có câu trả lời cho anh.
Người đàn ông nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Làm thế nào để chứng minh anh là Phó thị trưởng?
Vương Trạch Vinh lúc này đúng là phát hiện mình không có cách nào để chứng minh cho người khác biết thân phận. Hác Duệ Bân vội vàng lấy thẻ công tác của Vương Trạch Vinh ra đưa cho người đàn ông này mà nói:
- Đây là thẻ công tác của Phó thị trưởng Vương.
Người đàn ông nhìn một chút rồi nghi ngờ nói:
- Có thể là thẻ giả không?
Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng. Nếu như ở Huyện Đại Phường thì có thể nói ai cũng nhận ra hắn. Không ngờ chạy lên Quán Hà làm Phó thị trưởng thì không ai nhận ra mình. Người đàn ông này không nhận ra, nhưng Lâm Chí lại nhận ra. Sau khi Mã Hỏa Lực gọi tới, hắn biết người này là Phó thị trưởng Vương nên vội vàng nói:
- Phó... Phó thị trưởng Vương, việc này là chúng tôi không đúng. Tôi lập tức trả xe cho anh ta.
Vương Trạch Vinh không để ý đến hắn mà bảo Hác Duệ Bân lấy số điện thoại của người đàn ông kia, sau đó chụp ảnh lại chiếc xe rồi rời đi. Vừa về đến phòng làm việc thì Vương Trạch Vinh nghe thấy chuyện Mã Hỏa Lực bị tai nạn xe bây giờ đang được cấp cứu.
Đối với chuyện Mã Hỏa Lực bị trọng thương, Thị ủy và ủy ban Quán Hà rất coi trọng. Sau khi nhận được tin, Bí thư thị ủy Đỗ Thủ Như, Thị trưởng Trương Tùng đều đến bệnh viện. Khi Vương Trạch Vinh đến nơi thì thấy Đỗ Thủ Như và Trương Tùng đều đã tới. Vương Trạch Vinh đang định nói chuyện thì chỉ nghe Trương Tùng nói:
- Mã Hỏa Lực là đồng chí tốt, đây là bị thương trong khi công tác.
Đỗ Thủ Như nói:
- Bởi vì làm việc quá mệt mỏi nên bị ngất đi và gặp tai nạn. Cán bộ Thành phố Quán Hà chúng ta đều phải biết sự tích này.
Nghe hai người nói chuyện, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ sao lại là như vậy nhỉ? Tình hình như thế nào thì còn không rõ vậy mà đã xác định Mã Hỏa Lực làm việc mệt mỏi nên ngất đi trong xe. Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu mà nói:
- Nhưng sao lại đâm vào cửa hàng người ta vậy?
Bí thư đảng ủy cục Công an thành phố Chử Quốc Quân nói:
- Theo sơ bộ kiểm tra thì đồng chí Mã Hỏa Lực bởi vì công tác trong thời gian dài nên sức lực suy kiệt, sau đó còn cố lái xe nên đột nhiên hôn mê và đâm vào cửa hàng.
Vương Trạch Vinh nhìn Đỗ Thủ Như và Trương Tùng một chút. Hắn hiểu ra hai người này nhất định muốn biến chuyện xấu thành chuyện tốt.
Nghe thấy Mã Hỏa Lực vẫn đang được cấp cứu, Vương Trạch Vinh không hiểu vì sao Mã Hỏa Lực lại đâm vào cửa hàng dân. Nhưng ít ra việc này do cuộc điện thoại của mình tạo thành nên Vương Trạch Vinh cảm thấy có chút áy náy. Người ta làm việc vất vả như vậy mà mình còn gọi điện giục hắn đến thành bắc. Việc này có lẽ là do Mã Hỏa Lực vội vàng chạy đến nên mới gây ra. Nghĩ như vậy nên Vương Trạch Vinh nói:
- Việc này đều do tôi. Nếu không phải tôi gọi điện tìm đồng chí Mã Hỏa Lực thì đã không xảy ra việc này.
Đỗ Thủ Như vội vàng hỏi:
- Có chuyện gì?
Hắn đúng là không tin Mã Hỏa Lực bởi vì công việc nên kiệt sức. Bây giờ rốt cuộc tìm được nguyên nhân.
Vương Trạch Vinh vội vàng kể chuyện ở đội Quản lý thị trường thành bắc ra.
Trương Tùng nghe xong liền tức giận nói:
- Đúng là không ra gì nữa. Thị ủy, ủy ban đã bao lần nhắc đến việc chấp pháp văn minh nhưng hầu hết các đồng chí trong chúng ta không để ý đến. Không ngờ lấy xe của người dân thành xe công tác.
Đối với việc này Trương Tùng cũng cảm thấy kỳ quái:
- Chẳng lẽ Thành phố Quán Hà chúng ta nghèo đến độ lén trộm xe của người dân và biến thành xe công tác.
Đỗ Thủ Như nói với Chử Quốc Quân:
- Lão Chử, chuyện này anh đi điều tra xem. Đối với những người gây ra chuyện này thì dù là ai cũng phải xử lý nghiêm.
Sau đó hắn nói với Vương Trạch Vinh:
- Tôi vốn nghi ngờ Mã Hỏa Lực tại sao lại vội vàng lái xe đi như vậy, thì ra là đi xử lý chuyện ở thành bắc. Đồng chí Mã Hỏa Lực đúng là một đồng chí có trách nhiệm trong công việc.
Các thường vụ thị ủy một lần nữa xác định Mã Hỏa Lực bị ngất trên xe khi đang công tác, tất cả đều lo lắng chờ bên ngoài phòng phẫu thuật. Vợ, con, họ hàng Mã Hỏa Lực cũng tụ tập đến đây. Đỗ Thủ Như cầm tay vợ Mã Hỏa Lực mà nói:
- Mã Hỏa Lực là đồng chí tốt, sẽ không có việc gì đâu.
Vương Trạch Vinh cũng an ủi người nhà Mã Hỏa Lực, trong lòng hắn cảm thấy khá áy náy. Cửa phòng cấp cứu rốt cuộc đã được mở ra.
- Sao rồi bác sĩ?
Trương Tùng hỏi. Bác sĩ nói:
- Vết thương trên đầu của bệnh nhân đã được xử lý, không có vấn đề. Nhưng chân tay đều bị gãy khá nghiêm trọng. Sau khi được phẫu thuật thì người không có vấn đề. Chẳng qua từ vết thương thì thấy dù có khỏi cũng không thể làm việc nặng.
Nghe thấy Mã Hỏa Lực không có việc gì, mọi người thở phào nhẹ nhõm. Đỗ Thủ Như cầm tay bác sĩ mà nó:
- Thị ủy cảm ơn các đồng chí.
Bởi vì Bí thư thị ủy đến đây nên lãnh đạo bệnh viện cũng đều ở bên. Nghe Đỗ Thủ Như cảm ơn, mọi người đều vui mừng. Trương Tùng cũng nói với lãnh đạo bệnh viện:
- Bệnh viện nhất định phải chữa trị thật tốt cho đồng chí Mã Hỏa Lực, để đồng chí ấy có thể mau chóng trở lại công tác.
Hôm sau Đỗ Thủ Như triệu tập hội nghị thường ủy. Hắn nghiêm túc nói:
- Công tác quản lý thị trường rất quan trọng đối với một thành phố. Mặc dù đôi khi quần chúng nhân dân cũng oán giận đội Quản lý thị trường nhưng về cơ bản thì các đồng chí của chúng ta đều có tố chất tốt. Trong đó đồng chí Mã Hỏa Lực là một điển hình. Từ đồng chí Mã Hỏa Lực, chúng ta có thể thấy cán bộ lãnh đạo đều đi đầu trong công việc.
Đỗ Thủ Như nhìn trưởng ban Tuyên giáo Hoàng Khánh Hỉ mà nói:
- Tôi đề nghị ban Tuyên giáo tiến hành tuyên truyền tấm gương của đồng chí Mã Hỏa Lực.
Đỗ Thủ Như yêu cầu như vậy, mọi người đều vui mừng. Thành phố Quán Hà có thể xuất hiện một sự tích như vậy đã nói rõ cán bộ có năng lực. Hoàng Khánh Hỉ nói:
- Chúng tôi sẽ lập tức tổ chức nhân viên đi thu thập tài liệu, nhất định sẽ chú tâm trong việc biểu dương điển hình tiên tiến.
Việc này đối với Hoàng Khánh Hỉ mà nói cũng là chuyện tốt. Tuyên truyền Mã Hỏa Lực cũng là tuyên truyền cho Quán Hà, như vậy nếu có chỗ tốt thì ban Tuyên giáo cũng sẽ có.
Đỗ Thủ Như nói tiếp:
- Đương nhiên trong quá trình chấp pháp của Cục Quản lý thị trường cũng tồn tại một ít vấn đề. Đội Quản lý thị trường thành bắc xuất hiện chuyện lấy xe của người dân, việc này có ảnh hưởng rất xấu. Phòng ban của chúng ta biến thành kẻ cướp từ bao giờ? Tôi thấy việc này rất nghiêm trọng, không xử lý không được.
Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Khổng Tương Hữu nói:
- Đúng thế, việc này tôi cũng nghe được một ít. Mọi người đang có đủ lời bàn tán nên tạo ra ảnh hưởng rất không tốt.
Trương Tùng nói:
- Theo tình hình mà chính quyền thành phố điều tra được thì thấy đội Quản lý thị trường thành Bắc đúng là có vấn đề. Tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Đỗ, đáng xử lý phải xử lý, không thể bỏ qua bất cứ ai. Đồng thời lần này đồng chí Mã Hỏa Lực đã bị thương, công tác của Cục Quản lý thị trường tạm thời không có ai quản lý. Vì vậy tôi đề nghị tiến hành nghiên cứu lựa chọn lãnh đạo của Cục Quản lý thị trường.
Phó thị trưởng thường trực Phan Tiến Di nói:
- Đây đúng là một vấn đề. Mã Hỏa Lực vào viện thì trong thời gian ngắn không thể trở lại vị trí. Theo kết luận của bệnh viện thì chân tay của Mã Hỏa Lực đã bị gãy, dù bình phục cũng không biết lúc nào. Vì đảm bảo công tác được tiến hành liên tục, tôi đề nghị phải mau chóng tiến hành điều chỉnh bộ máy.
Đây là một đề tài lớn, mọi người đều hiểu tình hình của Mã Hỏa Lực. Hắn coi như đã tàn phế, ra viện có lẽ không thể tiếp tục làm cục trưởng. Đỗ Thủ Như nói:
- Như vậy đi, chức vụ của đồng chí Mã Hỏa Lực tạm thời để đó. Bây giờ chúng ta điều một Phó cục trưởng lên phụ trách công tác.
Phan Tiến Di nói:
- Tôi thấy Phó cục trưởng Bành Khoát có năng lực rất được, trong công việc cũng được mọi người ủng hộ.
Đỗ Thủ Như nói:
- Không biết mọi người có ý kiến gì không?
Trương Tùng nói:
- Tôi lo lắng Tiểu Bành còn trẻ nên sợ rằng không thể đảm nhiệm tốt.
Phó bí thư Lưu Kiến nghe thấy Bành Khoát do Phan Tiến Di đưa ra, nghĩ đến Mã Hỏa Lực là người của Đỗ Thủ Như thì Trương Tùng có lẽ muốn đổi thành người của hắn. Vì thế Lưu Kiến nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Phó thị trưởng Phan. Chúng ta phải đảm bảo ổn định Cục Quản lý thị trường. Đồng chí Bành Khoát có nhiều kinh nghiệm trong công tác nên chắc sẽ có thể đảm nhiệm.
Trưởng ban thư ký Thị ủy Tùy Du nói:
- Tôi cũng đồng ý tính liên tục trong công việc. Bành Khoát cũng chỉ là chủ trì công tác nên chắc không có vấn đề gì.
Đỗ Thủ Như cũng hy vọng duy trì tình hình hiện tại nên nói:
- Nếu đa số các đồng chí đồng ý thì tôi thấy cứ quyết định như vậy đi.