- Ừ, được rồi, cô đi làm việc đi.
Vương Trạch Vinh nói như vậy vì hắn biết nếu cứ tiếp tục như vậy thì không thể nào chịu nổi.
- Phó thị trưởng Vương, em làm không tốt ư?
Long Hương Băng hoảng hốt nói. Vương Trạch Vinh liền nói:
- Cô làm rất tốt, tôi chỉ sợ cô mệt mà thôi.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh khen mình, Long Hương Băng cười vui vẻ mà nói:
- Không mệt đâu, em rất thích xoa bóp cho ngài.
Long Hương Băng vốn rất đẹp, bây giờ cười càng thêm quyến rũ. Vương Trạch Vinh nhìn nàng mà không khỏi thất thần. Thấy Vương Trạch Vinh nhìn mình như vậy, Long Hương Băng đỏ mặt. Nàng đã trải qua chuyện nam nữ nên hiểu rõ vẻ mặt này của Vương Trạch Vinh là có ý gì. Nghĩ đến Vương Trạch Vinh bị mình quyến rũ, nàng rất xấu hổ. Vương Trạch Vinh đứng dậy nói với Long Hương Băng:
- Đừng xem phim muộn quá, đi ngủ sớm đó.
Vương Trạch Vinh nói xong liền đi vào thư phòng.
Phó thị trưởng Thành phố Quán Hà - Điền Giang Hồng được điều đi, cô ta được điều lên làm phó giám đốc Sở Lao động tỉnh. Điền Giang Hồng đi khiến cho Thành phố Quán Hà có hai vị trí thường vụ để trống. Thú vị chính là hai vị trí này không được lập tức bố trí mà cứ để không như vậy.
Nếu chỉ có một chức để không thì mọi người không kích động như vậy, bây giờ đột nhiên thừa ra hai vị trí nên làm rất nhiều người động tâm.
Thị trưởng Trương Tùng cũng vội vàng chạy lên tỉnh. Hắn tìm đến Phó chủ tịch tỉnh Bạch Hán Tùng để hỏi tình hình. Bạch Hán Tùng thấy Trương Tùng đến liền cười nói:
- Việc này Tỉnh ủy vẫn chưa thảo luận, có lẽ có một người do tỉnh đều xuống, một người do Thành phố Quán Hà đưa lên. Tiểu Trương, là Thị trưởng thì cậu phải đoàn kết tất cả các đồng chí có thể đoàn kết.
Đối với biểu hiện của Trương Tùng ở Thành phố Quán Hà, Bạch Hán Tùng thực ra rất không hài lòng. Đã lâu như vậy mà Trương Tùng ngoại trừ kéo được một hai Phó thị trưởng ra thì trong hội nghị thường ủy không có tiến triển gì. Mặc dù Tỉnh ủy luôn yêu cầu Bí thư đảng ủy và Thị trưởng phối hợp nhưng đây chỉ là vẻ bề ngoài. Nếu như Bí thư thị ủy và Thị trưởng trong một thời gian dài không thể khống chế một thành phố thì đó là do năng lực. Đối với tình hình ở Quán Hà, bởi vì Bí thư thị ủy và Thị trưởng không phải người của Phùng Nhật Hoa, vì thế y đã điểm danh Đỗ Thủ Như và Trương Tùng mấy lần trong hội nghị thường vụ Tỉnh ủy. Bạch Hán Tùng coi như hiểu rõ ý của Phùng Nhật Hoa đó là muốn tạo thế nhằm mục đích điều chỉnh bộ máy lãnh đạo Quán Hà. Y đương nhiên không cho phép tình hình này xuất hiện. Y khó khăn lắm mới đưa Trương Tùng lên vị trí Thị trưởng, nếu như vì nguyên nhân này mà làm cho Trương Tùng mất chức thì Bạch Hán Tùng cũng rất mất mặt.
- Lão lãnh đạo, tôi nhất định sẽ cố gắng.
Trương Tùng ở trước mặt Bạch Hán Tùng thì không có dáng vẻ gì của một Thị trưởng cả. Thấy Trương Tùng như vậy, Bạch Hán Tùng thầm than xem ra lúc trước mình quyết định đưa Trương Tùng đến Quán Hà là sai lầm.
- Tiểu Trương, trong công tác phải linh hoạt một chút, phải đoàn kết tất cả các đồng chí có thể.
Về đến Quán Hà, thư ký của Trương Tùng là Cao Vệ Quân lập tức báo cáo chuyện Đỗ Thủ Như bí mật hẹn Vương Trạch Vinh. Trương Tùng rất giật mình mà hỏi:
- Sao cậu biết?
- Thị trưởng, hôm qua tôi và người dưới huyện đi ăn cơm thì thấy bọn họ nhắc đến Vương Trạch Vinh.
Trương Tùng lập tức nghĩ đến vị trí hai thường vụ thị ủy, chẳng lẽ Đỗ Thủ Như muốn nhân cơ hội này mà kéo Vương Trạch Vinh về phía mình. Trương Tùng càng nghĩ càng cảm thấy có thể. Hắn đúng là rất sốt ruột. Nếu như thật sự để Đỗ Thủ Như kéo được Vương Trạch Vinh về phía hắn, thì bước tiếp theo mình muốn có quyền lên tiếng trong hội nghị thường ủy sẽ càng thêm khó khăn.
Hôm nay lãnh đạo bốn bộ máy huyện Lâm Ba dưới sự chỉ huy của Bí thư huyện ủy Hàn Cao Bằng đến hết cả đầu cao tốc. Trời rất nóng nhưng không ai dám che ô. Hôm nay Thị trưởng Trương Tùng và Phó thị trưởng Vương Trạch Vinh đến kiểm tra huyện Lâm Ba. Đối với hai người này không ai dám chậm trễ. Một người là Thị trưởng, người kia là Phó thị trưởng rất mạnh nên không ai dám xem nhẹ.
Hai chiếc xe một trước một sau đã đến. Trong xe Audi đằng trước chính là Trương Tùng và Vương Trạch Vinh, chiếc xe Honda đằng sau là các thư ký. Hai chiếc xe này so sánh với đội xe dài của huyện Lâm Ba thì đúng là quá ít. Nhưng khi hai xe này đến, mọi người đang tản mạn lập tức cười cười.
Trương Tùng lần này lấy danh nghĩa đến huyện Lâm Ba kiểm tra công việc đã kéo Vương Trạch Vinh lên xe. Sau khi nghe Đỗ Thủ Như bí mật mời Vương Trạch Vinh ăn cơm, Trương Tùng cũng muốn mượn sức Vương Trạch Vinh. Nếu Vương Trạch Vinh thật sự dựa vào Đỗ Thủ Như thì đối với hắn mà nói chẳng tốt đẹp gì. Cho dù không thể kéo được Vương Trạch Vinh, chỉ cần Vương Trạch Vinh đứng ở vị trí trung lập như trước là được.
Thấy đằng trước có nhiều người đứng chờ như vậy, Trương Tùng ra hiệu cho lái xe ngừng lại. Vương Trạch Vinh nhìn đội hình này lại nhớ đến lần huyện Khai Hà nghênh đón Trương Tất Trường. Nghĩ đến Trương Tất Trường chỉ bắt tay và vỗ vai mình mà khiến cuộc đời hắn thay đổi. Vương Trạch Vinh không khỏi thầm nghĩ đúng là thế sự khó lường. Trương Tùng và Vương Trạch Vinh xuống xe. Bí thư huyện ủy huyện Lâm Ba Hàn Cao Bằng vội vàng đi tới. Trương Tùng bắt tay Hàn Cao Bằng mà nói:
- Lão Hàn vất vả rồi.
Hàn Cao Bằng kích động nói:
- Thị trưởng Trương mới vất vả.
Hàn Cao Bằng bây giờ coi như đã là người của Trương Tùng, lần này Trương Tùng chọn địa điểm là huyện Lâm Ba, đó chính là tin tưởng hắn. Trương Tùng đi tới bắt tay mọi người và nói vài câu. Vương Trạch Vinh cũng nhìn đám người một chút, lần này hắn đang quan sát tình huống quan khí của mọi người.
Thú vị chính là Vương Trạch Vinh đột nhiên thấy có một người thanh niên có quan khí nhất trí với mình. Đây là một người khoảng 25 tuổi, ở trong số lãnh đạo thì hắn còn khá trẻ. Vương Trạch Vinh được nữ Chủ tịch huyện Tiếu Băng Di giới thiệu và bắt tay từng người. Khi giới thiệu đến người thanh niên kia, Tiếu Băng Di nói:
- Phó thị trưởng Vương, đây là đồng chí Vương Tử Hiền – bí thư Huyện đoàn.
Vương Trạch Vinh lập tức dùng hai tay bắt chặt tay Vương Tử Hiền:
- Tiểu Vương rất tốt, rất tốt. Tôi sớm biết công tác đoàn huyện Lâm Ba làm rất tốt nên muốn gặp cậu một chút. Sau này nếu như cần trên thành phố hỗ trợ gì thì cậu có thể trực tiếp đến tìm tôi.
Vương Tử Hiền là người cũng rất chú ý đến tình hình các lãnh đạo thành phố. Khi Vương Trạch Vinh phát triển, hắn cũng đã thu thập tài liệu về Phó thị trưởng này. Qua tài liệu thu thập được hắn cảm thấy chỉ cần mình dựa vào Phó thị trưởng Vương thì mình nhất định sẽ phát triển. Thấy trong văn bản của thành phố quyết định giao việc Luân chuyển đất đai cho Vương Trạch Vinh thực hiện, Vương Tử Hiền một mực nghiên cứu nội dung công tác này, cũng đã viết một bài văn dài có liên quan đến Luân chuyển đất đai trên báo Huyện. Hắn hy vọng sẽ có một ngày được Vương Trạch Vinh nhìn thấy. Tình hình hôm nay nằm ngoài suy nghĩ của Vương Tử Hiền. Thấy Vương Trạch Vinh nhiệt tình với mình như vậy, Vương Tử Hiền hưng phấn đến run người.
Tình hình này rất nhanh được một ít người ở huyện Lâm Ba thấy được. Thấy Vương Tử Hiền không ngờ thân thiết với Vương Trạch Vinh như vậy, bọn họ liền có cái nhìn mới với người thanh niên không có quyền thế này. Tình hình của Vương Tử Hiền bây giờ không khác gì Vương Trạch Vinh hồi ở xã Hoàn Thành. Có khác chính là cấp độ của hắn bây giờ cao hơn Vương Trạch Vinh lúc trước quá nhiều. Dù như thế nào thì Vương Tử Hiền cũng đã là bí thư Huyện đoàn.
Sau khi bắt tay hết mọi người, Trương Tùng và Vương Trạch Vinh lên xe. Đội xe rất nhanh chạy về phía huyện thành. Đợt kiểm tra công việc của huyện Lâm Ba lần này chủ yếu là để Trương Tùng tăng cường trao đổi với Vương Trạch Vinh mà thôi. Sau khi đến huyện thành, Trương Tùng và Vương Trạch Vinh nghe báo cáo các công việc của huyện Lâm Ba. Sau khi nghe xong Bí thư huyện ủy và Chủ tịch huyện báo cáo, Vương Trạch Vinh hỏi:
- Tình hình Luân chuyển đất đai của huyện Lâm Ba như thế nào rồi. Sao tôi gần như không nghe thấy việc này?
Tiếu Băng Di nói:
- Phó thị trưởng Vương, công tác Luân chuyển đất đai mới bắt đầu, huyện Lâm Ba đang nghiên cứu, rất nhanh sẽ khởi động.
Công tác Luân chuyển đất đai ở huyện Lâm Ba vẫn do phòng Nông nghiệp phụ trách, căn bản không coi đó là việc chính. Vương Trạch Vinh hỏi:
- Thành phố đã thông báo thành lập tổ lãnh đạo Luân chuyển đất đai ở từng huyện, các đồng chí đã làm như thế nào?