Trương Tri Phi không tin nổi:
- Vài tháng nữa truyền thông toàn quốc kéo tới đây là sao? Ái Đạt năm nay miễn cưỡng chen chân vào top 100 công ty điện khí là khá lắm rồi, sao có thể làm truyền thông cả nước kéo tới?
- Ai biết được ạ, có lẽ bọn họ nổi điên tập thể chăng...
Trương Khác nói bậy bạ.
- Không lộ cho chú biết sớm một chút được à?
Trương Tri Phí cảm thấy ngứa ngáy, đợi thêm vài tháng nữa, không biết còn khốn khổ thành thế nào.
- Để lại chút hồi hộp hay hơn.
Trương Khác cười khoái chí:
- Mấy ngày nữa cháu tới Thượng Hải rồi qua Hong Kong, chú có rảnh đi chơi với cháu không?
- Tới lúc đó hãy nói, mấy ngày nữa là bao nhiêu? Hộ chiếu có làm kịp không?
Trương Tri Phi bĩu môi:
- Sao lâu lắm rồi không thấy Hứa Tư, cháu giấu cô ấy đi đâu rồi?
Tung tích của Hứa Tư chỉ có một nhóm nhỏ người ở Ái Đạt, Cẩm Hồ mới biết được, Trương Khác cười hỏi ngược lại:
- Chú đoán xem.
- Hong Kong chứ gì?
Trương Tri Phi chẳng cần suy nghĩ.
- Sao chú đoán ra được?
Chuyện của Hứa Tư thì chú y biết từ đầu tới cuối, Trương Khác không định giấu diếm, chỉ lạ làm sao chú đoán ra được.
- Cẩm Hồ ngày càng lớn mạnh gây chú ý, cô ấy không thích hợp ở lại Hải Châu nữa, cháu mời chú đi Hong Kong chơi còn gì, lời mời dối trá...
Trương Khác cười hì hì:
- Hứa Tư đúng là đi Hong Kong mở công ty rồi, cách hai tháng mới về một lần, giờ chưa tròn hai tháng.
Trương Tri Phi biết chuyện của Trương Khác còn toàn diện hơn cả Trương Tri Hành, cũng biết Từ Học Bình không phải ủng hộ Trương Tri Phi, mà là Trương Khác, y mới là mấu chốt liên kết giữa tình thành và thành phố.
Ban đầu cũng là do Trương Tri Phi cho Trương Khác 12 vạn trả nợ giúp Hứa Tư, Tạ Vãn Tình còn chưa tới Hải Châu, chính là do Hứa Tư điều hành công ty thay Trương Khác, chẳng cần y nói ra, Trương Tri Phi cũng biết quan hệ giữa cháu mình và Hứa Tư không tầm thường.
Trương Tri Phi thấy cháu mình xử lý chuyện này rất lão luyện, cho nên không nói thêm gì cả.
Trươc đó rất nhiều chuyện Trương Khác làm Trương Tri Phi đều thấy hết, vì như chuyện thành lập Cẩm Hồ, nhưng sau khi Chính Thái mua lại cổ phần của Cẩm Hồ mới biết giá trị của nó, Trương Tri Phi hâm mộ nói:
- 30% cổ phần của cháu ở Cẩm Hồ bằng cả chục năm vất vả cảu chú rồi, chú có bán cả Hoành Viễn đi cũng không được 3000 vạn.
Trương Khác cười:
- Tài sản của Hoành Viễn cũng tới ngàn vạn rồi còn gì ạ, chú đem cả quan hệ giữa chú và bác Đường và đầu não trong thành phố ra buộc vào đó, rao bán với giá 3000 vạn nhất định sẽ có người mua, năm ngoái Hoành Viễn kiếm được bao tiền?
Trương Tri Phi cười không đáp, Hoành Viễn kiếm được bao nhiêu tiền, Trương Khác lại chẳng rõ sao?
Trong quá trình xây dựng phát triển Hoành Viễn, Trương Khác mấy lần góp ý quan trọng, cho nên khi mấy đơn vị nhà nước rút khỏi Hoành Viễn, Trương Tri Phi rất hi vọng Trương Tri Phi rất mong Trương Khác tham dự vào, cho dù có nhường cho y một phần cổ phần của Hoành Viễn, ông cũng cam tâm tình nguyện.
Cũng chẳng phải là Trương Khác xem thường Hoành Viễn, nhưng nghiệp vụ của Hoành Viễn tiếp nhận rất nhiều công trình thị chính, chẳng phải nói một câu "cây ngay không sợ chết đứng" là xong được.
Tình hình Cẩm Hồ đã tốt lên một chút, nhưng Ái Đạt cực khát tài chính, dưới tình huống đó Cầm Hồ ném 1000 vạn vào hạng mục nhà định cư không lời lãi mấy của Hoành Viễn, tất nhiên là do Trương Khác ảnh hưởng tới Tạ Vãn Tình, cho nên Trương Tri Phi mới kiên trì muốn Trương Khác xem phương án xây dựng.
Người ngoài khó tưởng tượng ra được quan hệ tín cậy giữa Trương Khác và cả nhà Từ Học Bình, Trương Tri Phi hỏi:
- Hải Dụ lần này đầu tư vào Ái Đạt 3000 vạn, được phân bao nhiêu cổ phần?
- Sao thế ạ? Chú muốn dò xét cháu à?
Trương Khác chỉ đùa thế thôi, vẫn đáp:
- 30% thôi ạ.
- Ái Đạt giá trị ngần ấy cơ à?
Trương Tri Phi kinh ngạc:
- Còn lại là của cháu hết à?
- Cũng không phải ạ, Tô Tân Đông, Đinh Hòe, Chu Du đều có phần, trong tay cháu chẳng có mấy, 60% thôi...
o0o
~Hoa Đông có sáu tỉnh một thành phố, tháng chín Ái Đạt vừa làm xong việc khai phát thị trưởng tỉnh Chiết Giang, lượng tiêu thụ đầu đĩa của Ái Đạt đã đột phá mức một vạn chiếc.
Trương Khác chuẩn bị để Dương Vân phụ trách công tác mở rộng thị trường các vùng khác trong địa khu Hoa Đông, để Chu Du đã bôn ba bên ngoài hơn hai tháng tạm thời về Hải Châu nghỉ ngơi, chuẩn bị cho việc khai thác thị trường Hoa Nam trong giai đoạn tiếp theo.
Trương Khác trước khi tới Hong Kong cùng Tô Tân Đông, Chu Du đặc biệt tới Thượng Hài gặp Trương Á Bình tổng giám đốc Phillips tại Trung Quốc.
Trước đó Trương Khác mới gặp nhân vật nắm vận mệnh của sản nghiệp đầu đĩa trong nước này một lần, Phillips từng có thời khống chế 80% lượng cung ứng linh kiện trong nước, năm sau chip giải mã đời một cơ bản bị đào thải, kỹ thuật chip giải mã đời hai của Phillips sẽ biến nó thành nhà cung cấp linh kiện hạch tâm đầu đĩa chủ yếu nhất.
Sau Tết, lương tiêu thụ đầu đĩa vẫn tăng đột biến, khiến cho cơ sở sản xuất linh kiện của Phillips ở trong nước không cung cấp đủ hàng, trong thời gian đặc thù đó, có thể nói Trương Á Bình quyết định nâng đỡ xí nghiệp nào, thì xí nghiệp đó có thể nhân cơ hội ba bốn tháng thiếu thốn đó kiểm một mẻ lớn.
Trước đó vào lễ giới thiệu sản phẩm vào tháng 7, Trương Khác đã đề xuất hiểu cầu Ái Đạt mua 10 vạn bộ linh kiện của Phillips trước tết, sau tết mỗi tháng mua 10 vạn bộ.
Khi ấy lượng tiêu thụ của SamSung lão đại thị trường đầu đĩa chưa tới 2 vạn chiếc, Ái Đạt mới có sản phẩm đưa ra thị trưởng, nói thế chẳng phải muốn đuổi kịp SamSung ngay lập tức?
Trương Á Bình chỉ coi Trương Khác nói đùa, không thực sự để ý.
Trước tháng 7 năm 95, Phillips còn chưa có khách hàng nào lượng tiêu thụ tháng đột phá 1 vạn chiếc, khách hàng của họ đa phần là nhà máy nhỏ ở Hoa Đô, Thâm Quyến, Quảng Châu, cơ sở sảng xuất của Phillip ở Trung Quốc thậm chí chia chạy hết 1/5 công suất.
Vậy mà chỉ qua ba tháng, dung lượng thị trường đầu đĩa tăng lên từng tháng, hơn nữa lượng tiêu thụ tăng trưởng của thị trường còn bị sản năng không đủ mà bị hạn chế nghiêm trọng.
Ngoại lệ duy nhất là SamSung do dùng kỹ thuật chip giải mã đời đầu đã bộc lộ vấn đề chất lượng, thậm chí đầu máy còn không so được với sản phẩm của nhà máy nhỏ ở Hoa Đô, tình thế tốt đẹp như thế mà phân ngạch thị trường liên tục thu hẹp, công ty Tiên Phong của Nhật Bản (Pioneer) bắt đầu thay thế vị trí của SamSung.
Lúc này, Trương Á Bình không quên ở một thách phố cách Thượng Hải không xa, có một ngôi sao mới đang quật khởi, chỉ trong ba tháng lượng tiêu thụ đột phá 1 vạn chiếc, trở thành quán quân ở Hoa Đông, từ đó thành khách hàng lớn nhất của Phillips.
Trương Khác ước chừng, tổng lượng tiêu thụ đầu đĩa trong nước vào tháng 9 có thể đột phá mức 10 vạn chiếc.
Tới lúc này, đầu đĩa VCD trong nước vẫn còn là một sản nghiệp chưa được coi trọng, nhưng với Trương Á Bình mà nói, ông ta trở về nước xây dựng cơ sản sản xuất linh kiện đầu đĩa chính là nhắm vào cơ hội này, trình độ nghiên cứu và quan tâm tới sản nghiệp đầu đĩa, những người khác không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng bất kể Trương Á Bình coi trọng sản nghiệp đầu đĩa tới đâu, Trương Khác tin ông ta không lường được trước tết năm 96, thị trưởng đột nhiên tăng vọt khiến Phillips không đủ hàng cung cấp.
Trương Khác cũng tin ông ta không dự liệu được kỹ thuật chip giải mã đời đầu của SamSung bị đá khỏi thị trường mau chóng như vậy, khiến mắt đọc SamSung cung ứng ra ngoài cũng mau chóng bị thị trường đào thải.
Trương Khác không hi vọng xa vời chiếm được nhiều lợi ích từ Phillips, chỉ hi vọng Trương Á Bính nghiêm túc suy nghĩ đề nghị y đưa ra từ tháng 7, ưu tiên cung ứng đủ linh kiện cho Ái Đạt.
Hiện giờ cơ sản sản xuất của Phillips còn chưa phát huy hết 1/3, để hợp tác đôi bên được vui vẻ hơn, lượng hàng Ái Đạt đặt của Phillips đề cao tới 2 vạn bộ mỗi tháng trong hai tháng sau, tới tháng thứ ba sẽ lại tăng thêm một vạn nữa, để Trương Á Bình yên tâm phát huy hoàn toàn công suất cơ sở sản xuất.