Trong thành phố Đức Cao, tên tuổi của Lưu Tích Nhân khá nổi tiếng, đây không chỉ vì ông dám tranh đua với Ngũ Đại Minh, còn bởi vì ông dám làm việc, dám đưa ra quyết sách.
Từ lúc Phương Khắc Ba được đề bạt, Lưu Tích Nhân ngồi lên vị trí Bí thư quận Đức Thủy, Lưu Tích Nhân đã dùng hành động thực tế để thể hiện tài năng của mình với các giới trong xã hội Đức Cao.
Đức Thủy mấy năm gần đây luôn là quận xếp vị trí hạng đầu ở Đức Cao không hề bị lay chuyển, các chỉ tiêu kinh tế, thậm chí chỉ tiêu tăng trưởng kinh tế đều xếp thứ hạng đầu. Đã gần 1 năm qua, các quận huyện bên dưới Đức Thủy điên cuồng quật khởi như măng mọc sau mưa, không thua kém gì trước đây. Lưu Tích Nhân cũng dùng những thứ này để đánh trả những lời đồn ông với Ngũ Đại Minh không hợp.
Chủ tịch tỉnh Nam tuần đã nói, dù mèo trắng hay mèo đen, có thể bắt chuột đều là mèo giỏi.
Nếu căn cứ câu này làm chuẩn, Lưu Tích Nhân khiến Đức Thủy phát triển nhanh, kinh tế của Đức Thủy phát triển tốt hơn những quận huyện khác, sao có thể chỉ trích ông không phối hợp làm việc với Ngũ Đại Minh được?
Lưu Tích Nhân là nhân vật phong vân ở thành phố Đức Cao, rất nhiều người có dụng tâm khác đều muốn dòm ngó xem Ngũ Đại Minh dùng cách gì để đối phó với Lưu Tích Nhân, giữa 2 người ăn ở với nhau thế nào, làm thế nào để có thể phối hợp nhịp nhàng
Nên vào lúc này, tin Lưu Tích Nhân bị điều động lan truyền, dù là tin chính xác hay không, nhưng tốc độ truyền đi rất nhanh, cũng tương đối kinh người.
Chỉ trong vòng mấy ngày, tin này đã truyền đi khắp thành phố, trong thể nội, mọi người vô cùng chú ý đến tin này.
Lưu Tích Nhân đi rồi, ai sẽ là lãnh đạo mới của Đức Thủy, ai đảm nhiệm vị trí đứng đầu Đức Thủy?
Tình hình bộ máy Đức Thủy hiện nay, Trần Kinh và Nhiếp Quang hẳn là những người có khả năng cạnh tranh mạnh nhất.
Nhưng, Đức Thủy là một quận quan trọng như vậy, thành ủy sẽ rất coi trọng vấn đề quyết định nhân vật đứng đầu. Huống hồ Bí thư Quận ủy hiện nay là cán bộ do tỉnh quản, không loại trừ khả năng tỉnh sẽ trực tiếp can dự vào, điều này khiến vấn đề tiếp nhận Đức Thủy sẽ có rất nhiều biến cố.
Nhân vật đứng đầu Đức Thủy có biến số, cả bộ máy sẽ đều có biến số.
Đến lúc đấy, những người trước nay đều nhìn chằm chằm Đức Thủy sẽ bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy, chạy các mối quan hệ, thăm dò nội tình, bận rộn đến không thở nổi.
Khi Trần Kinh nghe được tin này, hắn đang chủ trì buổi lễ khởi công Chợ Giang Nam, buổi lễ này làm rất lớn, Bí thư Quận ủy Lưu Tích Nhân và Chủ tịch quận Nhiếp Quang đều tham gia, còn có lãnh đạo thành phố, Phó chủ tịch thường trực thành phố, Ủy viên thường vụ thành ủy Lưu Minh Minh.
Toàn bộ công tác chuẩn bị và chủ trì buổi lễ khởi công đều do Trần Kinh 1 tay thực hiện.
Sau khi hoàn thành buổi lễ khởi công, Trần Kinh tiễn Lưu Minh Minh lên xe, Lưu Minh Minh híp mắt nhìn Trần Kinh, hai người bắt tay nói: - Bí thư Trần Kinh, cậu đã cố gắng rất nhiều, cậu khá có khả năng cạnh tranh đấy!
Trần Kinh nghe thấy câu này có chút mơ màng, nhưng sau khi toàn bộ buổi lễ khởi công kết thúc, Mã Tiến báo cáo công việc với Trần Kinh, cuối cùng nói cho Trần Kinh biết về lời đồn.
Trần Kinh nghe xong tin này, sắc mặt thay đổi. Cuối cùng nhổ một bãi nước miếng thở dài, nói bốn chữ: - Thời buổi rối ren!
Khác với những người chống lại Lưu Tích Nhân, Trần Kinh lại rất tán thành thành tích và địa vị của Lưu Tích Nhân ở Đức Thủy.
Lưu Tích Nhân ở Đức Thủy đã lâu. Có địa vị và uy tín đặc biệt, ngoài ra, Lưu Tích Nhân lại có tình cảm rất sâu đậm với Đức Thủy, đưa Đức Thủy phát triển chính là sự nghiệp mấy năm nay ông ấy rất coi trọng và phấn đấu.
Trần Kinh tin rằng, trên dưới Đức Thủy, người hy vọng Đức Thủy tiến bộ nhất, huy vọng Đức Thủy phát triển nhất chính là Lưu Tích Nhân.
Giữa Lưu Tích Nhân và Ngũ Đại Minh có vài mâu thuẫn, nhưng những mâu thuẫn này không lớn. Nguyên nhân chủ yếu của chuyện này là do cách nhìn nhận vấn đề của mỗi người có vài điểm khác nhau.
Vấn đề của Đức Thủy, Ngũ Đại Minh chắc chắn không có quyền phát ngôn bằng Lưu Tích Nhân, Ngũ Đại Minh chú ý đến toàn cục, nắm chắc phương hướng phát triển của toàn Đức Cao.
Nhưng, nắm chắc phương hướng này không có nghĩa ông ta sẽ hiểu rõ Đức Thủy.
Đức Thủy quả thực là một quận đặc biệt nhất trong 10 quận huyện của Đức Cao. Nó là nơi trung tâm nhất của Đức Cao, là nơi phồn hoa nhất của Đức Cao.
Ưu thế và đặc điểm của một nơi như vậy chính là sầm uất và tập trung, ngoài điều này ra, những thứ gọi là đặc điểm khác đều không thể hình thành ưu thế cạnh tranh.
Trong bối cảnh Ngũ Đại Minh đề xuất toàn bộ Đức Cao phải làm thành 1 nền kinh tế đặc sắc, làm 1 nền kinh tế du lịch, Đức Thủy nắm chắc đặc điểm, và muốn làm thương nghiệp, tập trung làm thị trường hàng hóa, tập trung làm trung tâm kinh doanh thời trang.
Thị trường hàng hóa mà làm tốt thì cũng là 1 hình thức của du lịch đặc sắc, trung tâm kinh doanh thời trang tốt cũng là 1 hình thức của du lịch đặc sắc
Trong lòng Lưu Tích Nhân có quan điểm này, nhưng đây là 1 người rất cao ngạo, lại có tính cách quật cường.
Không thèm quan tâm người khác đồn đại về mối quan hệ giữa ông và Ngũ Đại Minh thế nào, dù sao ông cũng chẳng buồn giải thích, nói ông cố ý đối nghịch với Ngũ Đại Minh thì đã sao chứ?
Trong thế giới của ông, ông có cách làm việc của riêng mình, ông cảm thấy bản thân làm việc theo cách của mình là chính xác nhất, ông cũng không thèm để ý đến ánh mắt của người khác.
Trong điều kiện như vậy, nếu Lưu Tích Nhân thật sự rời khỏi Đức Thủy.
Đầu tiên phát triển của Đức Thủy sẽ như thế nào? Tranh cãi này có thể giải quyết ổn thỏa không, đó là vấn đề thứ nhất.
Vấn đề thứ 2, Trần Kinh nghĩ con đường của mình sẽ đi như thế nào?
Với con đường phát triển của Đức Thủy, Trần Kinh khá tán thành với suy nghĩ của Lưu Tích Nhân. Một khi Lưu Tích Nhân rời khỏi Đức Thủy, Trần Kinh có nên tiếp tục kiên trì với suy nghĩ của Lưu Tích Nhân không?
Lưu Tích Nhân đi rồi, dù sao vẫn phải có lãnh đạo mới lên, nếu lãnh đạo mới lên, Trần Kinh không chắc mình có thể tiếp nhận được tư tưởng mới không, những tư tưởng này có thể bao hàm những suy nghĩ của Ngũ Đại Minh không?
Nếu không tiếp thu, Trần Kinh xuất thân là thư ký của Ngũ Đại Minh, ý kiến giữa 2 người khác nhau lớn như vậy, người ngoài nhìn vào sẽ thế nào?
Nghĩ đến những điều này, Trần Kinh lại cảm thấy kết nối giữa mình và Ngũ Đại Minh quá ít, Trần Kinh vẫn nghĩ rằng mình nên kết nối với Ngũ Đại Minh nhiều hơn, báo cáo cho Ngũ Đại Minh nhiều tình hình thực tế ở Đức Thủy hơn, để Ngũ Đại Minh có thể biết được thái độ của bộ máy Đức Thủy đối với vấn đề phát triển Đức Thủy hiện nay.
Những điều này, Trần Kinh trước giờ ít làm là vì trong lòng hắn luôn có mâu thuẫn, nhưng hiện nay, vừa nghe được tin Lưu Tích Nhân điều động khỏi Đức Thủy, hắn mới ý thức được, trước nay mình làm việc trước tới nơi tới chốn, giờ đã có chút bị động.
Còn về mấy lời đồn đại bên ngoài, nói hắn có cơ hội cạnh tranh cái ghế Bí thư Quận ủy, Trần Kinh cảm thấy hơi buồn cười.
Đức Thủy khác với những quận huyện khác, là quận phát đạt nhất của Đức Cao, tư tưởng của con người nơi này thoáng hơn những nơi khác rất nhiều, nhưng ở 1 phương diện khác, con người nơi này lại bài ngoại hơn những nơi khác.
Trong mắt người Đức Thủy, người của các quận huyện khác trong Đức Cao đều là tầng lớp dưới, đều là người nhà quê, Trần Kinh ở mảnh đất Đức Thủy này căn bản chỉ là người từ nơi khác đến, không chiếm được vị trí lớn trong lòng mọi người!
Trần Kinh làm việc rất cẩn thận, duy chỉ có khi được Lưu Tích Nhân ủng hộ hắn mới hành động quyết đoán, giải quyết nhanh gọn thôi.
Đây là phương pháp và kỹ xảo làm việc của Trần Kinh, phương pháp này của Trần Kinh đã giúp hắn dần tạo được lực ảnh hưởng của riêng mình ở Đức Thủy.
Nhưng hiện nay, Trần Kinh vẫn không nghĩ mình có khả năng để đứng 1 mình.
Trần Kinh không được, Nhiếp Quang càng chẳng đáng để Trần Kinh coi trọng.
Dưới tình hình như vậy, trong sâu thẳm đáy lòng Trần Kinh không hy vọng Lưu Tích Nhân rời khỏi Đức Thủy lắm, nếu tính toán vì Đức Thủy, Lưu Tích Nhân hẳn nên lưu lại ở Đức Thủy ít nhất nửa năm nửa mới thỏa đáng.
Sau khi hút hết 1 điếu thuốc, đầu óc của Trần Kinh cũng cảm thấy choáng váng.
Hắn nhẹ nhàng ấn điếu thuốc vào gạt tàn, Phương Liên Kiệt ngồi đối diện nhìn chằm chằm Trần Kinh nói: - Trần Kinh, lúc này anh cần phải tranh giành đi!
Trần Kinh nhíu mày nói: - Tranh giành? Tranh giành cái gì?
Phương Liên Kiệt cười nhạt nói:
- Anh bình tĩnh thật đấy, còn hỏi tranh giành cái gì nữa? Dĩ nhiên là tranh cái ghế Bí thư Quận ủy rồi! Nói với anh thế nào nhỉ, ở toàn bộ Đức Cao này, chỉ có vị trí Bí thư Quận ủy Đức Thủy là có phân lượng nhất. Nếu anh giành được vị trí này, là 1 bước trở thành cán bộ thuộc tỉnh quản rồi, đẳng cấp hoàn toàn khác nhau đấy!
Trần Kinh nhẹ nhàng lắc đầu, nói: - Cậu không hiểu Đức Thủy, không hiểu được những tầng sâu bên trong, tôi không đủ sức cạnh tranh đâu!
Phương Liên Kiệt nói" - Đâu thể nói vậy được, tôi nghe nói, Đức Thủy hiện nay, anh là người nắm quyền lớn nhất. Anh phụ trách mảng nhân sự của quận, nhiều bộ phận đều phải nghe theo phân phó của anh. Hơn nữa, hiện tại mảng kinh tế là quan trọng nhất Đức Thủy hình như cũng do anh phụ trách.
Về hạng mục đầu tư trung tâm kinh doanh thời trang và Thị trường hàng hóa đều phải do anh phê duyệt mới được làm, đây không phải là nắm trọng quyền trong tay sao?
Trần Kinh thở dài, xoa xoa 2 tay, sau đó xoa xoa mặt.
Cái này gọi là người ngoài cuộc tỉnh táo người trong cuộc u mê, Phương Liên Kiệt đứng bên ngoài quan sát 1 chút đã thấy rõ được tình hình chính đàn của Đức Thủy.
Không thể không thừa nhận,Trần Kinh chợt phát hiện trên tay mình thật sự nắm "quyền lớn", hiện tại, các mảng công tác văn hoá giáo dục, đảng quần chúng, kinh tế, Trần Kinh đều đang phụ trách, 1 chữ ký của hắn có thể quyết định rất nhiều việc.
Làm quan đều vì quyền, đây là câu nói được nhiều người tổng kết lại.
Nhưng Trần Kinh trước nay đều có nhận thức rất tỉnh táo về đại cục, hiện nay, trong tay hắn nắm càng nhiều quyền thì sẽ càng trở thành cái đích để mọi người chỉ trích.
Hiện nay quanh Đức Thủy đã truyền tin Lưu Tích Nhân thăng chức.
Trần Kinh hiện nắm quyền trong tay, mọi người sẽ rất dễ dàng liên tưởng Trần Kinh sẽ là người được Lưu Tích Nhân lựa chọn để thừa kế mình, trong khoảng thời gian này, Trần Kinh sẽ phải chịu áp lực từ nhiều phía!
Đầu tiên là bên Ủy ban nhân dân quận, mấy Phó chủ tịch quận trước giờ phối hợp ăn ý với Trần Kinh đột nhiên lại thay đổi, đôi lúc lệnh Trần Kinh đưa xuống lại bị ngăn cản, bên dưới luôn tìm đủ mọi lý do để gác lại hoặc là bằng mặt không bằng lòng.
Cái này gọi là trên có chính sách, dưới có đối sách, Trần Kinh không đủ nền móng ở Đức Thủy, phía dưới bằng mặt không bằng lòng, hắn cho dù biết, cũng không có biện pháp xử lý.
Có người bằng mặt không bằng lòng, công tác của Trần Kinh cũng sẽ không có hiệu suất, không có thành tích.
Hơn nữa, hiện nay đã có người tố cáo, nói Trần Kinh xử lý vấn đề ở Hà Hoa không đúng nguyên tắc, dựa vào việc hy sinh tiền thuế của mọi người để bù lỗ hổng hoàn toàn là dùng tiền mua ổn định, cách làm như vậy có thỏa đáng không?