Từ Tự Dụ cười nói:” Ngươi ăn bát còn nhìn trong nồi.”
Mọi người nghe đều cười rộ lên.
Thập Nhất Nương trong lòng lại thở dài.
Xem bộ dáng, Tam phu nhân còn không có chết tâm.
Trong gia tộc đích thứ có khác, không chỉ chịu ảnh hưởng xuất thân, mà còn ảnh hưởng đến trình độ giáo dục.
Con trai vợ kế còn hoàn hảo, có thể có cơ hội cùng con trai trưởng nhận sự giáo dục giống nhau, xuất nhập phủ môn, kết giao bằng hữu, mà thay đổi lối suy nghĩ của một người, xoay chuyển vận mệnh một người. Mà thứ nữ lại khác nhau rất lớn. Các nàng đại môn không ra nhị môn không bước, chỉ đi theo mẫu thân hoặc là cô cô, tẩu tẩu của mình đọc sách viết chữ, tuy là trong nhà cũng thỉnh tây tịch tiên sinh, nhưng dù sao cũng là lão già hơn sáu mươi tuổi, đọc (Liệt nữ truyền), nhận thức được vài chữ, có nhiều đạo lý cũng không giảng được. Đây vẫn là phong cách thịnh hành ở phương nam, ở phương bắc, rất nhiều nữ tử căn bản không được cho học chữ, cách cư xử làm người hoàn toàn dựa vào sự truyền dạy của mẫu thân. Mẹ cả bình thường rất khinh thị, chèn ép thứ nữ, cũng không cho những thứ nữ này cơ hội hưởng sự giáo dục ngang bằng, cho dù là có cơ hội hưởng thụ sự giáo dục ngang hàng, nhưng những người bên cạnh cố ý sinh lãnh đạm, một thời gian dài, những thứ nữ này khí thế yếu mất ba phần, giơ tay nhấc chân lại thiếu một phần lạc quan hào phóng, rất khó có nhân vật phi phàm xuất hiện xung quanh. Mà mẹ đẻ di nương thường xuất thân hèn mọn, kiến thức có hạn, ở phương diện này căn bản giúp không được, thế cho nên đại đa số thứ nữ đều là tư chất bình thường. Nữ tử như vậy, nhà nào hơi có của cải đều không muốn cưới làm vợ. Thứ nhất là không tốt đối với đời sau, rất khó giáo dục ra đời sau vĩ đại, đặc biệt là trong việc giáo dục nữ tử; thứ hai thể lực có hạn, khó có thể ứng đối được chuyện thường ngày của gia tộc.
Cũng vì đạo lý này, cho nên chính thê bình thường trong bụng luôn có lòng rất kiêng kỵ đối với thiếp thất có xuất thân tốt. Các nàng không giống với những nữ tử xuất thân hèn mọn, trước kẻ yếu thế, phu nhân chính thất thường thường nói dăm ba câu là có thể cho những người này ngoan ngoãn nhận sai. Các nàng thường thông qua con nối dõi, củng cố sự sủng ái nghĩ biện pháp thay đổi quẫn cảnh trước mắt của mình, do đó uy hiếp đến ích lợi của con trưởng, dao động căn bản của gia đình.
Ở nơi xem trọng môn đăng hộ đối như cổ đại, đấy cũng là lý do vì sao đích nữ không muốn gả cho con vợ kế. Môn đăng hộ đối không chỉ nói về tài phú, mà còn chú ý hơn chính là chỉ nề nếp gia đình, trình độ hưởng thụ giáo dục.
Dù Vĩnh Bình Hầu có hiển hách, Tam gia Từ Lệnh Trữ cũng chỉ là thứ tử con vợ kế.
Đừng nói là cha nương Từ Tự Cần của cải đơn bạc, chính là đổi thành Tự Dụ, Trung Cần Bá gia cũng không thể đem trưởng nữ gả lại đây.
Mọi người đang náo nhiệt, Từ Lệnh Nghi vén bức rèm đi ra:” Đều tiến vào đi!”
Hắn biểu tình bình tĩnh, giọng điệu ôn hòa. Ngũ gia yên lòng, cười tiến lên hành lễ, thân thiết kêu một tiếng” Tứ ca”, rồi vội hỏi:” Pháo hoa đều đã mua trở lại, giao cho hai cái gã sai vặt trong coi. Đến buổi tối đêm 30, mùng một, mùng hai, mùng ba, còn có bảy gã sai vặt chuyên môn bắn pháo hoa. Sẽ không xảy ra chuyện gì.”
Từ Lệnh Nghi gật đầu cười:” Không tệ!”
Ngũ gia nghe xong lập tức vui mừng giống như đứa nhỏ được khen ngợi.
Thập Nhất Nương nhìn thấy không khỏi hé miệng cười rộ lên.
Từ Tự Kiệm nhân cơ hội tiến lên hành lễ cho Từ Lệnh Nghi, sau đó một hàng người tiến vào nội thất, đợi Ngũ gia cùng Từ Tự Kiệm hành lễ với thái phu nhân xong, thì phân trưởng ấu ngồi xuống.
Ngũ gia mang chuyện an bài bắn pháo hoa nói một lượt cùng thái phu nhân, cuối cùng còn nói thêm một câu:”…… Tứ ca cũng thấy tốt!”
Thái phu nhân nghe xong cười ha hả:” Vậy tốt, vậy tốt.”
Có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm:” Tam phu nhân, đại thiếu gia đã trở lại!”
” Nhanh như vậy đã trở lại!” Thái phu nhân cười nói,” Mau vào!”
Tam phu nhân cùng Từ Tự Cần vén rèm mà vào, thấy tất cả mọi người ở đây, cũng có chút giật mình.
Lễ gặp qua, thái phu nhân quan tâm hỏi han:” Cam gia Nhàn tỷ nhi ra sao?”
” Ai nha,” Tam phu nhân cười nói,” Nếu biết, không đi xem thì không tốt. Chính là tận tâm thôi.” Không có trực tiếp trả lời thái phu nhân.
Thái phu nhân mỉm cười, không hề nhắc đến đề tài này, phân phó Ngũ gia:”Ngày mai quản sự trong nhà đi ngõ Hồng Đăng tặng quà tết cho nhạc phụ ngươi, ngươi tự mình đi qua thỉnh an nhạc phụ ngươi. Đã lâu nhạc phụ ngươi không gặp ngươi cùng Đan Dương.”
Tặng quà tết cho La gia cùng Cam gia ngày hôm qua cũng đã đưa qua.
Ngũ gia cung kính đáp ”Vâng”.
Tam gia lại đây, thỉnh Từ Lệnh Nghi, Ngũ gia đi tế táo thần.
Ngũ gia rủ mấy đứa nhỏ: “…… Đi, ăn đường đi.”
Mấy đứa nhỏ cười hì hì đi theo.
Thái phu nhân cho Tam phu nhân lui ra: “…… Đổi bộ xiêm y rồi lại đây ăn cơm.”
Tam phu nhân trả lời mà đi, thái phu nhân kêu Trinh tỷ nhi cùng Thập Nhất Nương nói chuyện:”…… Ý tứ của ta, Di Thực một mình ở Tây Sơn, lẻ loi hiu quạnh, cho Trinh tỷ nhi đi bồi nàng. Ngươi xem như thế nào?”
Trong lòng Thập Nhất Nương khẽ động.
Rõ ràng là mình nói cùng Từ Lệnh Nghi, Trinh tỷ nhi muốn đi Tây Sơn bồi Nhị phu nhân, Từ Lệnh Nghi lại nói với thái phu nhân là chủ ý của hắn. Mà thái phu nhân sợ nói là chủ ý của Từ Lệnh Nghi khiến cho mình có ý kiến, nên nói thành chuyện của nàng.
” Nương, đây là chuyện tốt.” Thập Nhất Nương hơi có chút cảm động,” Ta đi nói cùng Trinh tỷ nhi. Ngài xem khi nào đi thì tốt?”
Thái phu nhân hơi gật đầu:” Ngày mai phải mang quà tết cho Di Thực…… Liền ngày mai đi! Ngày mai giờ tị đi.”
Thập Nhất Nương gật đầu: “Liền theo ý tứ nương.”
***********
Trong lúc thái phu nhân cùng Thập Nhất Nương nói chuyện, Hổ Phách cũng đang nói chuyện cùng Đông Thanh.
” Tỷ tỷ rốt cuộc chuẩn bị như thế nào? Ngươi không nói với ta, ta làm thế nào giúp ngươi!” Hổ Phách nhíu mày lại.
Đông Thanh cúi đầu làm thêu thùa may vá, nhưng không mở miệng.
Hổ Phách thấy thở dài một hơi:” Ta rốt cuộc không có nặng tình bằng Tân Cúc cùng ngươi.”
Nói đến nước này, Đông Thanh có chút bất đắc dĩ ngẩng đầu, tươi cười miễn cưỡng nói:” Ta không phải ý tứ này.” Lại thủy chung không nói vì cái gì.
Hổ Phách đành phải nắm tay Đông Thanh:” Tỷ tỷ tốt, ngươi đừng trách muội muội nói chuyện không dễ nghe. Ngươi ngẫm lại, có người nào làm phu nhân giống như phu nhân chúng ta như vậy, còn tự mình đến phòng người tinh tế thương lượng, tám chín phần mười đều là dùng một câu để đánh phát. Lại nói tiếp, này cũng là duyên phận của ngươi cùng phu nhân. Có thể có thời điểm, tỷ tỷ cũng nên suy nghĩ kỹ mới được.”
Lời này nói hơi nặng.
Đông Thanh vội nói:” Ta cũng biết, chính là vì thể diện của phu nhân, ta thật sự không biết nên làm sao cho tốt bây giờ!”
Hổ Phách nghe xong cười nói:” Tỷ tỷ đem những lời trong lòng nói cho phu nhân là được, có cái gì không nói được.” Lại trêu ghẹo,” Hay là tỷ tỷ xem trúng lang quân xinh đẹp nhà ai, sợ phu nhân truy vấn xuống không viên tròn, cho nên không dám nói sao?”
“Ngươi đấy” Đông Thanh cười nói đẩy Hổ Phách một chút. Hổ Phách dấu tay áo mà cười.
Trong phòng không khí liền trở nên thoải mái.
Đông Thanh cũng lơi lỏng xuống.
“Ta không quá ưng ý bộ dáng Vạn Đại Hiển kia.”
Hổ Phách nghe ngẩn ra:” Nam nhân bộ dạng đoan chính làm gì, phải có bản lãnh nuôi gia đình.” Nói xong, ánh mắt trầm xuống,” Nếu gặp được người giống như cha vậy, nương ta xinh đẹp lại hiền thục, cuối cùng còn không phải rơi vào kết cục bán con bán nữ nhi.”
Hổ Phách nghe nói qua, Đông Thanh có ca ca lúc năm tuổi liền đưa cho nhà người khác làm con rể.
Nàng nghe trên mặt tươi cười cũng bớt đi.
” Vạn Đại Hiển là phu nhân nhìn trúng, phu nhân khẳng định là thập phần thích. Ta không biết hắn ở trước mắt phu nhân như thế nào,” Đông Thanh thở dài,” Lần trước lúc ta đi ngõ Kim Ngư, hắn……” Nói tới đây, nàng giống như có chút không biết nên làm thế nào nói tiếp, dừng một chút.
Hổ Phách nghe trong lòng nhảy dựng:” Chẳng lẽ hắn nói chuyện ngươi…… Ngôn ngữ ngả ngớn?”
” Không phải, không phải.” Đông Thanh vội nói,” Thái độ khiêm tốn, lại biết xem sắc mặt người khác, nhưng chỉ cần ta toát ra một chút ý tứ thích, hắn lập tức đi làm liền……” Nói xong, nàng buông mí mắt,” Thật sự là không có một chút bộ dáng nam tử hán.” Hổ Phách nghe xong cười rộ lên:”Đó là người ta nhìn thấy tỷ tỷ giống như thiên tiên, luống cuống tay chân, chỉ biết là toàn tâm toàn ý cẩn thận nịnh nọt……”
Nghe được giọng điệu trêu tức của Hổ Phách, mặt Đông Thanh xấu hổ đến đỏ bừng, giơ tay đánh Hổ Phách một chút,:” Nói bậy cái gì!” Hổ Phách cười càng lợi hại.
Biểu tình Đông Thanh lại chua sót:” Ta không giống ngươi. Ngươi là gia sinh tử, vừa vào phủ đã làm việc trong phòng đại thái thái. Ta không được vậy, là bán vào, không có căn cơ, ngay cả người nói chuyện cũng không có. Năm đó cũng bởi vì không ai nguyện ý đi chiếu cố phu nhân bị bệnh, cho nên chuyện này mới có thể rơi xuống đầu ta.” Còn nói chuyện Diêu mama muốn đem mình gả cho chất nhi của nàng ta,”…… Lại nói tiếp, trong phòng đại thái thái Liên Kiều là cái trong vạn chọn một, Lạc Kiều cũng không kém, vì sao dám đánh chủ ý vào ta?” Hổ Phách thu tươi cười.
Đông Thanh nói đến chuyện lần trước đón gió tẩy trần tẩy trần cho Hổ Phách:”…… Đều là mười lượng bạc giống nhau, vì cái gì Ngũ tiểu thư, có thể làm một bàn đồ ăn lớn, còn chúng ta thì không!” Đáy mắt nàng hiện lên một tia buồn bả,” Nói cho cùng, còn không phải bởi vì phu nhân lúc ấy không có người dựa vào. Ngay cả mama có thể diện đều dám không đem chúng ta để vào mắt. Ngươi lại nhìn hiện tại xem……” Nói xong, lộ ra biểu tình chần chờ.
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì ta không biết?
Hổ Phách nhìn thấy không khỏi âm thầm đoán, nghiêng người tiến sát lại: “Tỷ tỷ tốt, chúng ta cái gì cũng có thể nói, ngươi có cố kị gì sao?”
Đông Thanh vẫn do dự một lát, mới áp thấp thanh âm nói:” Lần trước hồi La gia, ta nghe Lạc Kiều nói, Đại lão gia trở về sau vẫn nghỉ ở trong phòng ngũ di nương, đại thái thái biết, cố ý sai lục di nương đi qua hầu hạ, kết quả Đại lão gia…… Đại thái thái tức giận đến đem chén thuốc của Hứa mama đánh nghiêng!”
Hổ Phách ngạc nhiên.
Lúc nàng hồi La gia không có nghe San Hô nói chuyện này, chỉ nói cho nàng, Tứ thiếu phu nhân mới cưới vào cửa, thập phần lợi hại, nói chuyện rất chắc chắn, luôn chiếm đạo lý, lại nguyện ý ăn thiệt thòi nhỏ, không chỉ có thu thập Tứ gia trở nên dễ bảo, chính là nhóm nha hoàn mama trong nhà mọi người ở trước mặt nàng cũng không dám lên mặt. Làm giảm bớt một phần nổi bật của Đại phu nhân……
“suy nghĩ cẩn thận, còn không phải bởi vì thập nhất tiểu thư năm đó là Vĩnh Bình Hầu phu nhân hiện giờ!” Đông Thanh biểu tình buồn bả,” Ta hiện tại thật vất vả mới thoát khổ ải, rốt cuộc không nghĩ lại hãm vào!”
“Vậy tỷ tỷ có ý tứ gì?” Hổ Phách sờ không rõ.
Đông Thanh biết nàng là thay mặt phu nhân tới hỏi, châm chước nói:” Nam tử hán đại trượng phu, có sự nghiệp, quyết định nhanh chóng. Bộ dáng Vạn Đại Hiển kia, ta nhìn thấy thật sự không thoải mái…… Không muốn cùng người này tiếp xúc nhiều!”
Hổ Phách có chút khó xử.
Thề này thì mình đáp lời phu nhân thế nào a?
Vạn Đại Hiển kia là phu nhân xem trúng, không thể vì Đông Thanh xem hắn không thoải mái, cho nên không muốn kết cửa thân sự này. Trên đời này có mấy cọc hôn sự là ngươi tình ta nguyện. Chính bản thân phu nhân, cũng miễn cưỡng gả lại đây, thật cẩn thận cùng Hầu Gia sống qua ngày sao?
Biểu tình Hổ Phách Đông Thanh hiểu được, nàng sở dĩ không nói cùng Thập Nhất Nương cũng vì cố kị.
“Nếu ta nói xem Vạn Đại Hiển không vừa mắt cho nên không lấy chồng, phu nhân chỉ sợ cảm thấy ta phát điên. Bảo ta nói Vạn Đại Hiển không phải, ngộ nhỡ trong lòng phu nhân có vướng mắc, chẳng phải là hại Vạn Đại Hiển…… Ta tuy không muốn thấy người này, nhưng không thể vì chuyện của mình mà tùy ý nói bậy…… Ta thật sự không biết nên nói như thế nào cùng phu nhân cho tốt!”